Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 58 : Tâm Không tịnh

Chương 58 : Tâm Không tịnh


Chỉ là đối với trường hợp của Giang Mộc, của hắn Mộc hệ là bắt nguồn từ Mộc hệ vô cấp thiên chúc của Giang lão đầu. Quang hệ cũng là từ đó mà ra. Hai cái thứ này vốn tuân theo ý niệm của Giang lão đầu mà đến.

Sau đó lại ở trong linh gian của Giang Mộc bầu bạn 15 năm. Cho nên chúng nó cũng không có cái gì đấu cùng đá. Ngược lại là Lôi hệ, nói nó là kẻ ngoại xâm cũng được mà nói nó là bạn của Giang Mộc cũng được.

Bởi vì tới cuối cùng nó cũng nhiễm lên khí tức của Giang Mộc sau đó dưới sự trợ giúp của Giang lão cùng Giang Mộc hoà làm một thể biến thành Lôi Hệ.

Cho tới tận đây, Giang Mộc cũng không biết rốt cuộc cái thiên phú kia giúp ích được gì ngoài việc tạo ra cái sân bãi khá lớn cho ba cái ma pháp hệ trú ngụ.

Nghĩ đến đây, Giang Mộc tựa như bắt được một cái điểm trọng yếu.

" Làm sao ta không nghĩ tới nó sớm a. Bao Dung, bao dung không phải tựa như một cái kho hay sao, chỉ là cái kho này có thể so với thông thường còn phải rộng a."

" Không đúng, công dụng của nó cũng không chỉ có như vậy!"

Giang Mộc lúc này lại nhớ tới khả năng điều khiển ma linh vô chủ mà Thư lão nói tới lại tựa như nghĩ tới thứ gì.

" Vừa là một cái nhà kho, lại có thể xuất nhập hàng hoá. Cái này không phải là một cái điển hình cảng khẩu a."

" Chỉ là hàng hoá chính là mấy thứ tương tự như Ma Linh.... Chờ một chút."

Giang Mộc lúc này lại cảm thấy có lẽ không như Thư lão suy nghĩ, Ma Linh sai sử cũng không chỉ là vật duy nhất mà thiên phú tác dụng mang tới.

Theo Hồ lão sư thuyết giáo, sở dĩ Ma Linh có thể cùng nhân loại ma pháp sư cộng hưởng lấy đó là vì thứ nhất nó không có ý chí. Thứ hai nó chính là Linh thể, cùng với Linh Hồn chúng ta một loại năng lượng.

" Đúng rồi, Linh hồn loại năng lượng thể. Nếu cứ như thế, nói không chừng không chỉ ma linh, cái thiên phú kia có thể thao túng lấy một số dạng vật chất khác tựa như là hồn phách các loại."

Bất quá, Giang Mộc dù cho suy luận một đống thứ ra trước mắt nhưng thủy chung đều không có chứng thực được cho nên hắn bây giờ vẫn ở trong trạng thái 50 50.

Còn như những gì Giang Mộc phân tích từ nãy đến giờ cùng từ chỗ Lão Thư nghe thấy thì Giang Mộc chỉ có thể xác nhận một cái. Cái Thiên Phú kia ngoài việc giúp ma pháp sư ở mặt tiên thiên hơn xa đồng cấp ma pháp sư ra.

Thì tác dụng hữu ích duy nhất của hắn có thể là. Ừm nói đúng bản chất chính là ôm bom liều c·hết đi. Nghĩ tới đây, Giang Mộc cũng không khỏi cảm thấy nhức đầu tự hỏi ông trời. Làm sao lại làm ra cái thiên phú oái ăm này.

Còn như mặt khác một cái tác dụng theo suy đoán của Giang Mộc đó là cùng Hồn phách cái loại này năng lượng đùa giỡn lấy.

Cái này lại là cái gì cùng cái gì thiên phú. Ngoài tự nhiên, trừ Ma Linh ra thì hồn phách các loại năng lượng thể khác đều có ý chí a. Ngươi rước cái của nợ kia vào Linh giản không phải là mời một cái đói ngấu nghiến lão hổ vào nhà của ngươi sao.

Mà kết quả sau đó, à không cần suy nghĩ. Ma pháp sư là có thể đối phó ma thú, thế nhưng thủ đoạn phòng thủ linh hồn ngoài thức tỉnh Tinh thần hệ ma pháp ra thì đừng mơ có thể chống cự tinh thần xâm lấn.

Nếu như nói thật ra thì đúng là một cái viễn cảnh Giang Mộc Linh Hồn thể cùng cái nào Hồn phách ma thú tay không vật lộn lấy.

Bởi vì không có tâm tình tu luyện, thế là Giang Mộc trực tiếp rời khỏi ký túc xá hướng về phía ngoài học viện dạo bộ lấy. Cũng là không biết vì sao, Giang Mộc một đường đi dạo liền đi đến vị trí của trụ sở công hội.

Giang Mộc đưa mắt nhìn về trụ sợ công hội cái phương hướng kia một cái liền không khỏi nhớ tới chuyện ngày thứ 7 tuần trước xảy ra.

Hắn nhớ tới vẫn còn nằm trong viện Trường Giang cùng Lý Bạch hai cái nam sinh kia. Hắn nhớ tới lực lượng mạnh mẽ, tốc độ áp đảo đầu hấp huyết quỷ kia.

Cũng lúc này, tâm lý Giang Mộc tựa như cởi bỏ ra được mấy cái câu hỏi tầm phào kia tự giễu nói.

" Ta đúng thật là overthinking a. Số mệnh của ta từ trước đến giờ vẫn vậy. Thêm một cái đã mất đi cha mẹ, lại thêm cái gì bí ẩn thiên phú cũng không đổi được sự thật ta vẫn là cái sơ giai ma pháp sư a."

Giang Mộc lúc này lại khôi phục tâm trạng thường ngày một bộ đi một bước xem một bước bình thản đón nhận mọi chuyện. Sau đó Giang Mộc cũng không có quay trở về kí túc xá mà là hướng vào bên trong công hội hơi quan sát lấy có hay không cái gì nhiệm vụ mới mẻ.

Dù là hắn ngày mai sẽ phải tới Cảnh Long học viện, thế nhưng công hội ở tất cả các chi nhánh đều là sử dụng chung một cái hệ thống. Tất cả nhiệm vụ trong một đô thành đều sẽ hiển thị lấy.

Tuy lấy thân phận tân nhân thợ săn bây giờ của Giang Mộc còn cách rất xa thân phận chân chính thợ săn có thể một mình nhận lấy nhiệm vụ. Bất quá đi ngang cái sân khấu tham khảo lấy cũng là không có ai ngang cấm.

Giang Mộc quen thuộc đi một vòng trong đại sảnh phát hiện ngày hôm nay có rất nhiều đội ngũ trẻ tuổi đi ra tuyển thành viên. Nhìn thấy vậy, Giang Mộc cũng là hiểu rõ tại sao. Bởi vì hôm nay đa số tất cả các học viện học viên đều tham gia phóng thích ma pháp khảo hạch.

Cũng có một số trường khác thì đã bắt đầu từ ngày hôm qua. Dẫn đến một số cái học viện liền nhiệt huyết muốn thử thử đi trải nghiệm làm thợ săn ở công hội.

Giang Mộc nhìn lấy từng đám người ở trên mặt mang theo vẻ kích động, hướng tới không khỏi ở trong lòng thở dài một cái. Từ trên người đám người này, hắn thấy được đám người Trường Giang cái bóng.

Chỉ là dường như đám người Trường Giang thiên phú vẫn là xuất sắc hơn một ít, cả về thời gian nắm giữ ma pháp, tốc độ phóng thích ma pháp cùng xử lý tình huống liền cao hơn đám người ngày hôm nay.

Chỉ là một đám tân thủ khá tinh anh như vậy, khi đối đầu vượt quá thực lực ma thú vẫn là trực tiếp b·ị đ·ánh bại. Nếu không phải Giang Mộc có cái quang hệ áp chế ma thú thuộc tính cùng kỹ năng của nó. Thì không biết hiện tại Giang Mộc năm người có thể hay không còn sống.

Giang Mộc tiếp tục đi tới liền tiến tới trước một cái bảng nhiệm vụ lớn. Giang Mộc theo thói quen nhìn về một số nhiệm vụ tân thủ như đi điều tra, dò xét vài cái khu vực trong thị trấn.

Cũng đúng lúc này, Giang Mộc ánh mắt liền chú ý lấy một dòng chữ.

"Nhiệm vụ tra xét.

Cấp độ 1.

Địa Điểm : Diên Phước địa bàn.

Thông tin nhiệm vụ : một vài thôn làng bên cạnh bờ sông cái xuất hiện m·ất t·ích dấu hiệu. Cần một vài đội thợ săn đi tra tìm tung tích cùng xác định dấu vết ma thú."

Giang Mộc đọc đến tận đây cũng là cau mày sau đó liền nghĩ tới Lan Di cùng Thanh Hàn hai cái người thân này. Thế là Giang Mộc liền muốn đi ra bên ngoài chỉ là đúng lúc này một cái mặc lấy quần jean áo sơ mí trắng thân ảnh liền đi tới cùng Giang Mộc nói.

" Giang Mộc, làm sao ngươi đến đây a. Đội ngũ của chúng ta thành viên vẫn còn dưỡng thương a. Chẳng lẽ ngươi muốn chuyển đội khác?"

Giang Mộc hơi ngẩng đầu nhìn về phía trước mới phát hiện là Chu Yểm cái nha đầu này. Hôm nay nàng đổi phong cách từ táo bạo chuyển sang kín kẽ, chỉ là nàng chỉ mới 15 tuổi thế nhưng cơ thể đã trước hết phát d·ụ·c.

Ở sau lớp quần áo để lộ ra một số đường cong vốn cũng không phải có ở độ tuổi này. Chỉ là Giang Mộc hiện giờ liền không có tâm tình cho nên chỉ hướng Chu Yểm nói.

" Có gì chúng ta nói chuyện sau a. Ta có cái chuyện gấp muốn đi trước."

Nói xong, Giang Mộc cũng không màng Chu Yểm trực tiếp lách qua nàng hướng về phía cửa công hội rời đi. Mà Chu Yểm bị Giang Mộc như thé trực tiếp không nhìn liền có tiểu tính khí đi lên.

Sau đó nàng liền trực tiếp đi tới trước mặt một tên nhân viên làm việc tại cái màn hình này nói.

" Tiểu trương, ngươi vừa nãy nhìn thấy cái tên nhãi kia a. Hắn vừa nãy đứng ở đây là làm gì a?"

Vị nhân viên kia vốn đang tập trung làm việc nào biết Tô Yên đi tới. Chỉ là hắn nghe tới cách xưng hô này cũng là cảm thấy cái nào đồng bạn lại muốn ăn đánh.

Chỉ là khi hắn nhìn tới phát hiện là Tô Yên tiểu công chúa của công hội liền không khỏi biến sắc. Mặt hắn trực tiếp rặn ra một cái nụ cười công việc nhìn về phía Tô Yên nói.

" Tiểu, tiểu thư. Ngài có chuyện sao?"

Tô Yến nghe thấy tên nhân viên này nói ra thân phận của mình liền đem lỗ tai của hắn cho ngắc lấy nghiến răng nói.

" Lão nương nói rồi, ở đây không được gọi ta là tiểu thư. Hiểu không. Với lại ta lại phải hướng ngươi nói lại lần thứ hai sao?"

Trương Mạc bị Tô Yên ngắc muốn rớt cái lỗ tai tựa như ăn được thần dược đồng dạng nhớ tới những lời vừa rồi Tô Yên nói liền vội vàng nói.

" Tô, Chu Yểm cô nương, ta nhớ ra rồi, hắn ban nãy là quan sát cái này nhiệm vụ nhỏ a. Lúc ấy quan sát, thái độ của hắn lộ ra một chút lo lắng. Sau đó hắn liền rời đi a."

Chu Yểm nghe thấy Trương Mạc nói như vậy liền tiến lên đem cái bảng nhiệm vụ kia nhìn lấy. Sau một khắc nàng liền trực tiếp chạy vội ra bên ngoài. Vừa chạy nàng vừa nói với Trương Mạc.

" Tiểu trương, nhắn với tam thúc cùng gia gia ta. Ta có một ít việc muốn ra ngoài, bảo họ không cần đợi cơm của ta a."

Sau đó nàng tựa như một cơn gió trực tiếp biến mất ở trong ánh mắt bất lực của Trương Mạc.

Chương 58 : Tâm Không tịnh