Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ma Pháp Sư
Unknown
Chương 64 : Trốn
Sau đó Thanh Phong Ngoa trực tiếp phóng thích một luồng nhàn nhạt phong ma pháp bao quanh thân thể Giang Mộc. Cùng lúc này, Giang Mộc cảm nhận được thân thể của mình biến trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Chỉ là không để cho Giang Mộc có quá nhiều thời gian đi cảm ứng lấy hiện trạng thân thể. Giang Mộc sau khi kích phát ra Thanh Phong Ngoa liền trực tiếp khom người cong lưng phát lực hướng về phía bên trái nhảy chồm người tới.
Đương lúc đầu cùng ngực Giang Mộc vừa nghiêng người sang bên trái. Một cái tràn đầy huyết sắc móng vuốt cùng xanh lục bàn tay liền hướng vị trí lúc trước vốn là đầu của Giang Mộc chộp tới.
Tốc độ ra đòn cùng man lực của cái trảo này rất lớn. Ngay cả đã nghiêng người tránh né Giang Mộc cũng cảm nhận một luồng gió mạnh tựa như từng cái lưỡi cắt gió xẹt qua khuôn mặt Giang Mộc đem tới cho hắn từng cái đau rát cảm giác.
Coong một tiếng ngân vang, cái trảo kia trực tiếp đập tới một thanh to hơn bắp tay song sắt. Chỉ là cái thanh thép này đã được gia cường qua cho nên cái trảo này chỉ ở trên thanh thép để lại một đạo nhàn nhạt vết cào.
Giang Mộc sau khi né tránh liền làm một vòng lăn lộn hướng một bên vị trí khác cách cái quái vật sau lưng mình hơn 5 mét đứng dậy.
Lúc này, Giang Mộc mới nhìn thấy bộ mặt thật sự của cái " Thiếu nữ" kia. Hiện tại nàng làm gì còn giữ hình dạng của nhân loại nữa. Hiện ở trước mắt Giang Mộc là một cái cao hơn 2 mét hình người quái vật. Nó phần đầu tuy còn giữ lấy dạng người thế nhưng đa phần mắt, mũi, miệng cùng tai liền hướng về một cái thằn lằn biến chuyển.
Chỉ là trên đầu nàng hai cái song giác cong ngược lại làm cho Giang Mộc cảm thấy có chút quen thuộc. Thân người cùng chân tay nàng trực tiếp căng phồng so với bình thường còn tăng gấp ba lần.
Trên lưng nàng là chạy dọc lấy từng hàng gai nhọn xương sống mọc xuyên qua cả da. Mà da của nàng cũng từ làn da trơn nhẵn của con người trực tiếp biến thành lân giáp như xà dạng ma thú.
Chân cùng tay nàng đều trải ngược gai nhọn cùng móc ngược. Ở phần gần cổ tay còn có một cái lưỡi liềm dạng đồ vật sắc bén không ngừng ánh xạ lấy ánh sáng để lộ ra độ nhẵn bén của nó. Phần đầu ngón tay, ngón chân được từng lớp vảy giáp giày cùng móng vuốt nhọn cho bao trọn biến nó thành bốn c·ái c·hết người ma trảo.
Hơn nữa nàng còn có lấy một cái đuôi dài phải gần bằng gấp rưỡi chiều cao thân thể nàng. Lúc này cái ma thú này ánh mắt đã triệt để biến đỏ, Giang Mộc từ ánh mắt nàng cũng không có cảm nhận được bất kì nhân tính.
Có chỉ là bạo ngược, khát máu cùng điên cuồng. Mà Thanh Hàn lúc này đã núp dựa vào vách lồng sắt hướng Giang Mộc nói.
" Giang Mộc, ngươi mau chạy đi. Nó không thể phá ta cái lồng sắt này. Chỉ cần ngươi rời đi đem cái địa điểm này báo cho bên thành phố là ta có thể được cứu."
Giang Mộc nghe vậy liền cắn răng một cái trực tiếp hướng ra bên ngoài chạy. Hơn nữa thời hạn của Thanh Phong Ngoa chỉ có 2 phút cho nên Giang Mộc cũng biết hiện giờ mình không chạy thì về sau muốn chạy liền đã trễ.
Chỉ là đầu ma thú kia nhìn thấy Giang Mộc hướng về đầu hàng lang bên ngoài bỏ chạy liền là hú lên quái dị. Sau đó hai chân nó uốn lượn hạ xuống hạ thấp trọng tâm.
Hai tay trước cắm sâu vào mặt đất lấy điểm tựa.
"Răng rắc, Răng rắc."
Từng tiếng nền đất cùng đá bị tứ chi của nó cho dẫm đạp lún xuống. Sau đó vụt một cái, cả thân thể cái thằn lằn ma thú này trực tiếp hoá thành một cái mũi tên nhắm trực diện về phương hướng Giang Mộc chạy tới phóng tới.
Giang Mộc cảm nhận được một đạo âm thanh v·út lên tựa như có một cái khổng lồ thanh giáo được phóng ra cũng không khỏi liếc mắt nhìn về đằng sau một cái.
Không nhìn không biết, vừa nhìn Giang Mộc liền hết cả hồn mồ hôi lạnh không ngừng chảy đằng sau lưng.
" Con bà nó, như thế chơi trội."
Nói là nói như thế, nhưng Giang Mộc vẫn là làm ra phương án ứng phó. Chỉ thấy hai mắt Giang Mộc khác biệt hiện lên hai loại khác biệt quang mang. Một lục sắc, một bạch sắc.
Sau đó tay trái Giang Mộc trực tiếp hướng về phía đang phóng tới điên cuồng thằn lằn ma thú phóng ra một đoàn Thiểm Quang bạo phát thành một khoả chói sáng quang cầu.
Mà đang phóng tới phía trước thằn lằn ma thú bị Thiểm Quang bất ngờ chiếu tới vậy mà lại có thể kịp thời nhắm mắt. Chỉ là nó đang phi tới cho nên cũng không có phương án khác thay đổi phương hướng.
Chỉ là nó làm gì có tâm tư muốn đổi hướng. Nó trực tiếp giương hai vuốt ở phía trước giang ngang ra muốn lợi dụng phương thức này đem Giang Mộc thân thể cho cắt chém.
Chỉ là nó không có phương án thay đổi phương hướng cũng không có nghĩa là Giang Mộc không có. Chỉ thấy cái tay còn lại của Giang Mộc phóng xuất ra phía trước mặt mình hơn hai mét phóng ra Đằng Mạn ma pháp.
Đằng Mạn thoáng chốc cực tốc sinh trưởng. Sau đó một đầu đằng mạn trực tiếp đem thân thể Giang Mộc cuốn lấy. Đằng Mạn trong lúc đầu ma thú hai móng vuốt kia muốn chém tới thân thể Giang Mộc thì nó trực tiếp phát lực lại ném Giang Mộc hướng về bên phải ném sang một khoảng cách 5 mét.
" Ầm Ầm."
Một tiếng vang rền cùng với một tiếng kêu đau đớn vang lên trong toàn bộ cái hang động này. Mà Giang Mộc sau khi tiếp đất cũng không có thời gian đi xem xét tình hình thân thể của mình liền vươn tay phóng xuất ra một đạo khác ma pháp.
" Lôi Kích, Lôi Liệt!"
Từng đạo màu tím lôi điện mãng xà quấn quanh cẳng tay phải Giang Mộc sau đó trực tiếp hợp nhất thành một cái to bằng cổ tay Lôi điện. Lôi Điện kia dưới sự thao túng của Giang Mộc trực tiếp như một cái có linh tính mãng xà há to mồm máu hướng về vừa đâm vào một vài cái lồng sắt đầu kia ma thú.
" Xoẹt, Xoẹt, phốc xuy, phốc xuy, xèo xèo."
Đạo lôi kích kia trực tiếp đánh vào sau lưng lớp lân giáp của đầu thằn lằn ma quái kia. Chỉ là làm Giang Mộc ngạc nhiên là lần này Lôi Kích cũng chỉ có thể phá nát được một vùng lân giáp của nó.
Ngoài cái đó ra, Giang Mộc cũng không thấy có bất kì giọt máu nào văng ra. Thấy thế, Giang Mộc liền đậu xang rau má một tiếng trực tiếp bỏ chạy ra phía bên ngoài hang.
Cũng may dù là Lôi Kích không có gây ra bao nhiêu sát thương, thế nhưng hiệu quả t·ê l·iệt vẫn là ăn sâu vào trong cơ bắp của đầu này ma thú. Chỉ là thời gian duy trì có chút ngắn, chỉ sau 3 giây, một tiếng gầm rú tràn đầy vẻ nộ khí vang vọng cả cái hang động khiến đất đá ở trên trần hang không ngừng vươn vãi rơi xuống.
Mà đã chạy ra tới cửa hang Giang Mộc nghe thấy đạo này tiếng rống to liền ở trong lòng kêu không ổn.
" Bà mẹ, bọn người điên kia rốt cuộc làm cái gì thí nghiệm lại tạo ra như thế chịu đánh quái vật. Không được phải đem cái tin tức này truyền đi. Nếu không chờ bọn nó ẩn nấp đi qua trạm gác thì Nha Trang sẽ đối mặt với một tràng t·ai n·ạn."
Giang Mộc lúc này liền mặc kệ cái tên quân nhân đang ngất xỉu còn lại liền hướng con đường lúc trước lên núi chạy trốn. Chỉ là vừa đi tới gốc cây lớn lúc trước hắn ẩn nấp thì một cái bóng hình xinh đẹp liền nhảy ra chắn trước mặt Giang Mộc.
Giang Mộc thấy đột nhiên có người chắn trước mặt mình liền theo bản năng vươn tay đẩy lấy cái người kia ngã ra một cái hướng khác. Chỉ là tay hắn vừa chạm vào thân thể người kia thì một cái cảm giác mềm mại lập tức truyền vào não hải Giang Mộc.
Lúc này Giang Mộc trực tiếp đứng hình rồi.
" Lại là một cái nữ nhân, chẳng lẻ..."
Giang Mộc não hải nhanh chóng vận chuyển thông tin, cuối cùng kết quả suy đoán đều nhắm tới một cái người. Mà người đối diện Giang Mộc lúc này liền trực tiếp mắng to khiến Giang Mộc không khỏi đau đầu.
" Giang Mộc, ngươi cái tên này lưu mang thối."
Chỉ là Giang Mộc hiện giờ vì quán tính quá nhanh không kịp thắng lại liền trực tiếp mang theo Chu Yểm cái nha đầu này ngã lăn lộn mấy vòng. Sau một lúc, hai người mới ổn định nằm lăn trên đất. Chỉ là lúc này Giang Mộc là nằm bên dưới, Chu Yểm cái nha đầu kia lại là hai tay bóp lấy cổ Giang Mộc.
Nàng lúc này vẫn còn nhớ cái cảm giác vừa nãy trực tiếp ngồi hẳn dậy dùng sức b·óp c·ổ Giang Mộc nói.
" Ta cho ngươi một cái cơ hội giải trình, nếu không..."
Chỉ là nàng còn chưa nói xong thì Giang Mộc đã là nhìn thấy một cái vật dài nho nhỏ lộ ra vẻ sắc bén hướng về thân thể Chu Yểm đâm tới.
Giang Mộc lúc này liền cũng không quản cái gì hiểu lầm cùng không hiểu lầm trực tiếp dùng một tay ôm nàng lật ngược xuống đem thân mình chính mình chuyển ngược lên trên.
Chỉ là cái vật dài nhỏ tựa như dây leo kia sau khi đánh hụt vào khoảng không liền trực tiếp thuận thế cong lên trên một đoạn vỗ thẳng xuống lưng của Giang Mộc.
" Răng rắc, phốc xuy."
Giang Mộc bị cái lưỡi dài của đầu Thằn lằn kia cho quất tới tựa như một cái nô lệ bị chủ nô dùng roi tiên cho quất lấy.
Chỉ là cái roi cùng chủ nô lần này là mạnh gấp người thường rất nhiều. Cú đánh vừa rồi đánh vào người, Giang Mộc liền cảm thấy một vùng thịt theo xung quanh cú đá lưỡi của nó đánh tới trực tiếp mấy tri giác.
Hơn nữa Giang Mộc cũng phát hiện dường như xương sườn của mình bị gãy mất mấy cái, phổi cùng lá lác cũng truyền đến cảm giác đau đớn căng phồng.
Giang Mộc dù là một cái cứng đầu thiếu niên cũng không chịu nổi đả kích thân thể như vậy trực tiếp một ngụm máu phun lên trước ngực Chu Yểm.
Lúc này Chu Yểm cũng là tỉnh táo rồi, nàng cảm nhận ướt át, nóng hổi cùng tanh tưởi huyết dịch dán lên thân thể mình liền trực tiếp ngồi dậy đỡ lấy Giang Mộc đưa mắt nhìn về đứng ở cách bọn hắn hơn 10 mét đầu kia quái vật.
Nàng có chút lo lắng cho Giang Mộc trách cứ nói.
" Sao ngươi không nói sớm a. Biết thế..."
Giang Mộc sau khi nôn ra một phen huyết cũng là cảm thấy áp lực trong phổi có chút suy giảm. Tuy là xương sườn gãy cơn đau mang tới cảm giác không mấy dễ chịu.
Nhưng là Giang Mộc vẫn là gắng gượng đứng dậy cấp tốc dùng Lôi điện đem khu vực vừa bị roi quất cho t·ê l·iệt tạm thời. Chỉ là cái cảm giác vừa đau đớn vừa bị đ·iện g·iật mang đến cho Giang Mộc một ít trải nghiệm cho dù có một lần nữa xảy ra hắn cũng không muốn làm thêm lần nữa.