Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ma Pháp Sư
Unknown
Chương 80 : Linh Mạch, Âm Linh Thạch
Thư lão nói đến đây lại có chút khát hơi uống một ngụm trà. Sau đó hắn tựa như một cái lão sư tiếp tục phổ cập cho Giang Mộc.
" Tu luyện bản chất vốn là nuôi dưỡng ma linh lớn mạnh. Mà Ma Linh cần có 3 thứ để phát triển đó chính là năng lượng, nguyên tố cùng Linh hồn năng lượng."
" Thông thường tất cả ma pháp sư đều hấp thu từ môi trường lấy năng lượng để tăng mức dự trữ của ma linh. Hấp thu nguyên tố để cường hoá bản thân nguyên tố lực."
" Cuối cùng lại hấp thu linh hồn năng lượng ở bên ngoài. Đối với ma pháp sư chúng ta linh hồn năng lượng dễ dàng kiếm được đó chính là ma linh."
" Tổng hợp ba thứ này lại chính là quá trình tu luyện của ma pháp sư. Mà ba thứ này, tại Linh Tuyền tuy không có đủ."
" Thế nhưng linh tuyền liền sở hữu lấy cực tinh khiết linh hồn năng lượng. Bên dưới Linh tuyền chính là một cái hiếm có Linh Mạch cùng với Âm Linh Thạch."
" Nếu ngươi có thể tiến vào Linh Tuyền liền có thể trước tiên đem Ma Linh mở rộng. Linh Tuyền linh hồn lực rất tinh khiết cho nên ngươi liền không cần bỏ công đi hấp thu. Tự thân ma linh liền có thể chủ động hấp thu lấy tự hành mở rộng."
" Chờ sau khi từ Linh Tuyền đi ra, ngươi lại tiến vào Tụ Linh tháp bổ sung ma năng cùng nguyên tố lực liền có thể thành công tiến cấp Trung Giai pháp sư."
" Bất quá lúc ngươi từ linh tuyền đi ra thì ma linh của ngươi cũng chưa chắc có thể đạt tới cấp bậc Trung Giai ma pháp sư. Nhưng mà lúc đó chắc cũng không kém đi đâu."
" Tới lúc đó ngươi có thể xem như là nửa cái Trung Giai ma pháp sư. Chỉ cần lại bổ sung lại đầy đủ ma năng cùng nguyên tố liền có thể phóng ra được Trung Giai cấp bậc ma pháp."
Giang Mộc nghe đến đây liền cũng cảm thấy Linh Tuyền là một nơi cực kì tốt a. Chẳng là Giang Mộc có chút nghi hoặc đó là nơi tốt như thế này, làm sao lại mở ra cho bọn hắn học viên đâu.
Chẳng lẽ mấy người khác không có tâm tư lợi dụng nơi này tạo ra càng nhiều ma pháp sư mạnh mẽ hay sao. Mang theo cái này nghi hoặc, Giang Mộc không khỏi hướng Thư viện trưởng hỏi thăm.
Thư Viện Trưởng sau khi nghe Giang Mộc đề cập đến mặt này liền mỉm cười nói.
" Chuyện này sao, cũng rất dễ hiểu a. Nơi này là do hai cái học viện cùng phát hiện. Khi cả hai học viện còn đang tranh giành thì tổ chức đại diện nhà nước đó là quân đội đứng ra giảng hoà."
" Hơn nữa chúng ta cũng đã kiểm trắc qua linh tuyền trạng thái. Cuối cùng phát hiện trữ lượng linh tuyền khá ít, chỉ có thể cung cấp cho một cái ma pháp sư đột phá lên trung giai ma pháp cấp bậc."
" Thời gian khôi phục của Linh Tuyền cũng là trong vòng 1 năm mới có thể khôi phục lại trữ lượng. Cho nên là ba bên chúng ta liền lập ra cái này thi đấu tuyển chọn trẻ tuổi ma pháp sư ưu tú tiến tới Linh Tuyền tu luyện."
Giang Mộc nghe Thư viện trưởng nói rõ ràng đầu đuôi liền biết mình suy nghĩ có chút nhiều. Thư Viện trưởng cũng là đọc được suy nghĩ của Giang Mộc liền mỉm cười vỗ vỗ vai Giang Mộc hai cái.
" Tốt, chuyện đầu tiên cứ như thế a. Hi vọng hai tuần sau ngươi có thể trổ tài chộp lấy danh ngạch kia."
" Tiếp tới chuyện thứ hai là có chút liên quan tới ngươi."
Giang Mộc nghe cái câu này liền có chút nghiêm túc lắng nghe Thư viện trưởng lời nói.
" Từ nguồn tin ta có được bên công hội, dạo gần đây bọn hấp huyết quỷ hoạt động tần suất biến đến cực kì nhiều. Dù cho nhiều lần bị Công hội người chặn g·i·ế·t bất quá số lượng bọn chúng vẫn rất nhiều."
" Hơn nữa bọn chúng vẫn như chuột cống một loại ẩn nấp bên dưới chân chúng ta hoạt động cho nên muốn bắt được chúng là rất khó khăn."
" Ngoài ra, ngươi cùng chúng tựa như có xích mích đi. Ta nghĩ đoạn thời gian này ngươi đừng có đi ra ngoài tạo cơ hội bị công kích."
" Tốt nhất liền một mực tại học viện tu luyện lấy, chờ chúng ta giải quyết bọn chuột nhắt kia lại đi ra cũng không muộn."
Giang Mộc nghe vậy liền có chút lưỡng lự, ở tại học viện tu luyện đương nhiên là chuyện tốt. Thế nhưng từ trong sách mấy cái lịch sử ghi chép lại, tất cả vang danh ma pháp sư đều là ở bên ngoài chém chém g·i·ế·t g·i·ế·t.
Hơn nữa làm một cái trong nhà ấm đoá hoa cũng có rất nhiều tệ đoan. Cho nên Giang Mộc cũng không có dự định vì một vài mối uy h·i·ế·p mà ru rú ở tại một nơi.
Vì thế đối với cái khuyên bảo này, Giang Mộc chỉ là ngoan ngoãn nghe lấy không nói thêm bất kì ý kiến khác. Thư Viện trưởng cũng không biết Giang Mộc suy nghĩ là cái gì tự nhiên cũng không nói gì thêm.
Đương lúc hai người có chút im lặng thì một tiếng đập cửa vang lên.
" Cạch, cạch, cạch. Viện trưởng, Giang Mộc, ta đã nấu xong bữa sáng. Hai người các ngươi mau mở cửa a."
Thư Viện Trưởng nghe thấy như vậy liền cười cười hướng Giang Mộc nói.
" Mau ra mở cửa a, Hàn nha đầu đã nấu xong bữa sáng rồi a."
Giang Mộc nghe vậy liền có chút bất ngờ. Xong hắn cũng mau chóng đi ra mở lấy cửa. Cánh cửa vừa mở ra, một mùi thơm liền phóng thẳng vào mũi Giang Mộc.
Giang Mộc hơi bất ngờ nhìn về hai tay bưng lấy một khay đồ ăn Thanh Hàn. Ở trên khay liền để lấy ba cái tô cơm rang màu vàng nhạt cùng lấm tấm xanh, đỏ vàng.
Giang Mộc nhìn thấy Thanh Hàn trên mặt còn dính lấy một chút tro bếp màu đen liền phì cười nói.
" Thanh Hàn, ngươi đưa ta bưng lấy a. Sẵn tiện đi soi gương xem mặt của ngươi bây giờ a. Thật đúng là một cái mặt mèo đâu!"
Thanh Hàn nghe vậy liền hơi sững sờ một lát. Lát sau, nàng liền đem khay đồ ăn đưa cho Giang Mộc liền chạy trở về nhà xem xét mặt mũi. Mà Giang Mộc thì bưng lấy khay đồ ăn đi vào trong phòng đưa cho Thư lão một cái bát cơm.
Sau đó lại đem bát cơm của mình cùng Thanh Hàn đặt xuống. Lúc này Giang Mộc mới nhìn Thư lão vẽ mặt tựa như đối chuyện này đã quá quen thuộc hơi đoán mò nói.
" Viện trưởng, không phải là người bắt cái nha đầu này mỗi ngày đều nấu ăn đi?"
Thư Viện Trưởng nghe vậy một bộ vô tội nói ra.
" Cái này là chính cái nha đầu này muốn nấu a. Của ta ngày ba bữa hiện giờ đều là cái nha đầu này bao trọn."
Nói xong, hắn còn hướng Giang Mộc để lộ ra một cái nháy mắt.
" Nếu không ngươi cũng chuyển lên đây ở a. Trên đây không khí thoáng đãng, cơm ăn cũng có người bao. Như thế đãi ngộ liền khó có thể tìm ở một nơi nào khác rồi a."
Giang Mộc nghe vậy cũng là nhớ tới vẻ mặt u xầu của tiểu nha đầu Thanh Hàn lúc trước tực như bị người nào đó 24 trên 24 quán triệt lấy thứ gì đó. Nghĩ tới đây, Giang Mộc liền ở trong lòng đánh trống lui quân.
" Cái này liền không cần a. Ta vẫn là thích ở chỗ đông người hơn, ta còn trẻ liền thích náo nhiệt một tí a."
Thư Viện trưởng nhìn bộ dạng gần như muốn bỏ chạy của Giang Mộc liền lườm hắn một cái rồi không nói gì thêm trực tiếp ăn sáng.
Một lát sau, Thanh Hàn sau khi rửa sạch mặt mũi cũng là tiến vào cùng hai người ăn sáng. Giang Mộc sau khi ăn uống no đủ, lại cùng Thanh Hàn hàn huyên một vài câu liền chạy trở về tham gia vào lớp học buổi sáng.
Một ngày lại một ngày cứ thế trôi qua, đến thứ tư tuần này, trong lúc tham gia thực chiến giờ học, Giang Mộc liền từ Tô Yên cái nha đầu này biết được một cái tin tức mà hắn vẫn mong đợi.
Bên trong khu vực số 13 thực chiến, Tô Yên một bên nhàn nhã ném lấy Chước Hoả về một đầu bị khoá lại bát chi Tri Chu một bên hướng Giang Mộc nói.
" Giang Mộc, mới vừa nãy ta nghe người bên công hội thông báo tại Tam Đỉnh sơn có xuất hiện lấy dấu hiệu của Lôi Chủng Thiên Chúc. Hiện tại chúng ta đang thu thập nhiều nhất tin tức để xác thực một phen."
" Ta nghĩ rất nhanh liền có được tin tức chính xác."
Giang Mộc nghe vậy một bên không ngừng khống chế tri chu tám cái chân. Một bên suy tư hỏi.
" Tam Đỉnh Sơn, là cái ngọn núi nằm ở phía Tây của Nha Trang Đô Thành sao?"
" Tô Yên, ngươi biết nơi đó sẽ có Nhập Giai ma thú không?"
Tô Yên nghe vậy tiện tay lại vung ra một cái chước hoả không chắc chắn nói.
" Chuyện này ta cũng không có chắc chắn. Chỉ là Tam Đỉnh sơn thuộc khu vực hoang dã rất gần đô thành cho nên ta nghĩ Nô bộc cấp ma thú có lẽ sẽ có. Còn như Nhập Giai ma thú không quá có thể xuất hiện đi."
Giang Mộc nghe vậy lại hơi im lặng suy ngẫm lấy một phen rốt cuộc mới hướng Tô Yên nói.
" Của ngươi đầu tin tức này có bao nhiêu phần trăm chắc chắn. Nếu là thật, ta nghĩ muốn đi qua một phen."
Tô Yên nghe vậy liền sững sờ chốc lát. Sau đó nàng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Giang Mộc nói.
" Ngươi không sợ c·h·ế·t hay sao? Dù là khu vực đó nô bộc cấp chiếm đa số. Thế nhưng nô bộc ma thú chỉ cần 2 đầu trở lên liền có thể gây uy h·i·ế·p đến ngươi."
Ta biết bản lãnh của ngươi tốt, thế nhưng như này làm việc vẫn rất là nguy hiểm. Giang Mộc nghe vậy liền bất đắc dĩ nhún vai một cái nói ra.
" Ta nghèo a!"
Tô Yên nghe lời nói này liền cứng họng. Sau một lúc lâu nàng liền là hướng Giang Mộc nói.
" Ngươi cho ta chút thời gian, đến cuối buổi chắc là sẽ có thêm tin tức mới. Đến lúc đó ta lại báo cho ngươi."
" Hơn nữa, nếu như ngươi muốn đi liền phải mang theo ta!"
Giang Mộc nghe Tô Yên nói ra lời này liền muốn chối từ, xong Tô Yên càng là trước một bước phủ đầu nói.
" Nếu ngươi không đồng ý, ta sẽ phong sát hết tất cả tin tức, ta xem không có ta, ngươi làm sao đi kiếm Lôi Chủng."
Giang Mộc nghe vậy liền lập tức giơ tay đầu hàng.
" Được, được. Ngươi muốn sao thì tùy."
Nói xong, hai người liền ra tay kết thúc đầu tri chu kia. Nhóm người Giang Mộc sau một vài lần thực chiến tiếp theo cũng liền kết thúc ngày hôm nay thực chiến.
Có Giang Mộc cái này lão ma cùng bạo lực nữ Tô Yên. Cho nên Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường chỉ cần đi theo bám đùi liền có thể.
Thành tích của nhóm bọn hắn luôn là xếp ở hạng thứ nhất. Sau giờ tan học, Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường hai người bị Giang Mộc đuổi về sớm.
Đứng ở ngoài cổng sân vận động chỉ còn mỗi Giang Mộc, Tô Yên hai người. Giang Mộc lúc này đang nhìn lấy Tô Yên lấy ra một cái vật truyền tin nhỏ xem xét lấy.