Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ma Pháp Sư
Unknown
Chương 81 : Tam Đỉnh Sơn
Một lát sau khi xem xong tin nhắn, Tô Yên liền xoay người hướng Giang Mộc nói ra.
" Ta mới xem qua tin tức mới nhất xác định tại Tam Đỉnh Sơn có 90 phần trăm là Lôi Chủng Thiên Chúc xuất thế."
" Bất quá ta đã liên hệ người bên hiệp hội trước tiên đem cái đầu tin tức này trước cho ép xuống. Hiện giờ biết được cái tin tức này trừ hai cái đội ngũ thợ săn ra thì vẫn chưa có người biết được xác thực tin tức."
Giang Mộc nghe vậy cũng có chút gấp hỏi.
" Hai cái đội thợ săn kia biết đến như thế nào tin tức, bọn hắn có xuất phát hay chưa?"
Tô Yên nghe vậy thì lắc đầu nói ra.
" Hai cái đội ngũ này đều là đầu tiên phát giác dị thường tại Tam Đỉnh Sơn. Còn như tình báo lúc sau là của chúng ta người công hội đi điều tra lấy."
" Ta nghĩ có lẽ bọn hắn chỉ là đang phán đoán. Một cái đội ngũ trong đó liền đã trở về đô thành. Còn một cái đội ngũ khác dường như vẫn đang thực hiện một cái nhiệm vụ treo thưởng."
Giang Mộc nghe vậy liền nhìn bầu trời một lát nói ra.
" Tô Yên, trước tiên liền cảm ơn ngươi nhiều rồi. Ta dự định sáng sớm ngài mai liền đi tới Tam Đỉnh Sơn tìm kiếm một lần. Nếu ngươi còn muốn đi theo liền tập hợp ở trước cổng học viện a."
Nói xong, Giang Mộc liền muốn xoay người rời đi trở về Ký Túc xá hơi chuẩn bị một phen. Tô Yên nghe thấy Giang Mộc cái tên này thế mà cảm ơn mình liền ngòn ngọt cười một tiếng.
" Giang Mộc, ta đề nghị ngươi nếu như muốn tiến vào Tam Đỉnh Sơn thì hãy gọi bọn người Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường đi theo a."
" Tuy hai chúng ta có thể giải quyết một đầu nô bộc ma thú, nhưng mà càng đông người càng dễ dàng giải quyết vấn đề."
Giang Mộc đang đi về phương xa nghe vậy lại hơi khựng lại. Sau đó cũng phất phất tay ra hiệu đã hiểu rõ. Tô Yên nhìn lấy Giang Mộc rời đi cũng là trực tiếp quay trở lại ký túc xá của mình.
Còn như Tô Tam tam thúc của nàng, nàng quyết định lần này liền không để lộ hành tung của mình cho hắn biết. Giang Mộc sau khi trở về trong phòng phát hiện hai cái hảo hữu của mình một mặt mỉm cười nhìn lấy chính mình tựa như là hiểu nhầm cái gì.
Thế là Giang Mộc liền tiến tới cho mỗi người một cái kí đầu nói.
" Ta biết mấy cái não thối của các ngươi đang nghĩ gì. Các ngươi cho ta dẹp đi các ý nghĩ viễn vông này a. Ta cùng Tô Yên cũng không có gì."
" Đúng rồi sẵn tiện ta có việc muốn hỏi thăm ý kiến các ngươi một chút?"
Sau đó Giang Mộc liền đem ý nghĩ của mình nói ra cho Nhâm Chính hai người nghe lấy. Sau khi nghe xong, Nhâm Chính là cái đầu tiên vỗ ngực đứng ra nói.
" Cái này có gì cần hỏi, chúng ta là huynh đệ, ngươi cần tự nhiên ta sẽ giúp. Chỉ là... khà khà khà. Lần sau nếu như có thích hợp với ta Thiên Chúc tới lúc đó lão mộc ngươi không được chối từ a."
Hướng Tiểu Cường lúc này cũng đi đến trước mặt Giang Mộc chân thành mỉm cười nói.
" Ta cũng cảm thấy thực chiến trên lớp quá nhàm chán rồi. Lần này đổi gió một tí làm thử v·a c·hạm cùng chân thật ma thú là như thế nào?"
Nhâm Chính nghe vậy liền là bĩu môi nói nhỏ.
" Ừm, nói dường như ngươi rất ngưu a. Có thể 1 đánh 10 vậy, nếu không phải có 1 cái trảm ma cụ thì ngươi chỉ là một cái bao cát mà thôi."
Hướng Tiểu Cường lỗ tai nghe thấy Nhâm Chính nói như vậy liền khoé mắt không khỏi giật giật trực tiếp kẹp lấy đầu Nhâm Chính nói.
" Lão Chính nhà ngươi lại có cái gì hữu ích a. Ngoài làm đèn pin ngươi còn không phải làm cái bị thịt di động a. Tới, tới, tới, hôm nay ta muốn xem là của ta Kim Chướng đập c·hết ngươi vẫn là của ngươi đèn pin sáng a."
Giang Mộc đang có chút cảm động vì hai cái hảo hữu không ngần ngại chút nào đáp ứng thì bị bọn hắn cái dạng này quấy rầy trực tiếp cắt ngang cảm xúc.
Giang Mộc sau khi dặn giò đám người Nhâm Chính một lát liền chuẩn bị rời đi muốn đi đến Thư Viện trưởng chỗ đó một phen thông báo cái chuyện này.
Chỉ là lúc này điện thoại của Giang Mộc bỗng nhiên vang chuông. Giang Mộc nghi ngờ cầm lấy điện thoại muốn xem là ai lúc này lại gọi cho mình.
Sau khi phát hiện lại là Trường Giang cái đội hữu cũ gọi tới liền có chút bất ngờ. Hơi suy nghĩ một lúc, Giang Mộc liền đem điện thoại ấn nghe.
" Alo, Trường Giang ngươi cùng Lý Bạch vẫn khoẻ chứ."
Trường Giang ở bên kia đầu dây nghe thấy giọng của Giang Mộc liền trực tiếp hồ hởi cười to.
" Ha ha ha, lão mộc, chúng ta cũng là có một thời gian rất lâu chưa gặp đi. Ta nghe nói ngươi được Cảnh Long Học viện tuyển nhập tới thật đúng là chúc mừng ngươi a."
Giang Mộc nghe vậy liền không có tự cao bình dị nói.
" Ừm là ta có chút may mắn a. Ngươi cùng Lý Bạch và Triệu Vũ vẫn còn tốt đó chứ?"
" Ừm, chúng ta rất tốt, ta cùng lão bạch đều chỉ nằm viện hai ngày là khoẻ. Triệu Vũ nàng vẫn là ở học viện học tập."
" Đúng rồi, ta nghe Chu Yểm, à không Tô Yên nói ngày mai ngươi muốn đi đến Tam Đỉnh Sơn dã ngoại."
" Không bằng ngày mai chúng ta ba người liền theo qua a."
Trường Giang một hơi vui vẻ nói lấy, Giang Mộc nghe thấy lại là Tô Yên cái này nha đầu rủ rê liền cảm thấy nhức đầu. Giang Mộc đang định chối từ thì Trường Giang lại nói tiếp.
" Ta biết ngươi liền không muốn cho chúng ta đi theo. Thế nhưng chuyện lúc trước là lúc trước, chúng ta hiện giờ đều mạnh lên rồi, không còn như lúc trước trì độn."
" Hơn nữa hôm ấy chúng ta là thiếu hai người các ngươi một mạng cho nên lần này xem như chúng ta trả nợ đi."
" Ngươi không cần cảm thấy áy náy hay gì cả. Lần này chúng ta là tự nguyện đi theo. Nếu có gì cũng là chúng ta tự chuốc lấy."
" Bất quá có ngươi cái tên giấu nghề này ở đây chúng ta muốn có chuyện cũng khó. Vậy đi ngày mai chúng ta lại gặp!"
Giang Mộc đúng thật là bị Trường Giang ngôn từ cho chặn họng. Đến cuối cùng chỉ có thể cùng Trường Giang phiếm thêm vài câu liền kết thúc điện thoại.
Lúc này Giang Mộc thật đúng là muốn đi tới dạy cho Tô Yên cái nha đầu kia một trận. Vốn là như thế nguy hiểm hành động so với lứa tuổi của bọn hắn đâu. Ấy vậy mà nàng còn lôi thêm ba người Trường Giang đi thêm.
Sau đó Giang Mộc mang theo một chút đau đầu đi tới gặp Thư Viện Trưởng. Khi Giang Mộc đi đến trước phòng làm việc của Thư Viện Trưởng liền nhìn thấy Thanh Hàn cái nha đầu kia đã đứng ở trước cửa nhà của Thư lão.
Giang Mộc nhìn thấy nàng cái dạng này không khỏi cảm thấy có một linh cảm xấu. Mà khi Thanh Hàn nhìn thấy Giang Mộc đi tới liền trực tiếp biết linh cảm của mình là đúng.
Thanh Hàn lúc này đứng ở trước mặt Giang Mộc hai tay chống nạnh nói ra.
" Giang Mộc, ta không biết ngươi là như thế nào nghĩ. Có chuyện như vậy còn không có gọi ta. Hừ ngày mai dù thế nào ta cũng phải đi một chuyến."
Giang Mộc thấy nàng như thế ương ngạnh cũng không có từ chối mà là hỏi.
" Là Tô Yên cái nha đầu kia nói cho ngươi biết?"
Thanh Hàn theo bản năng nghe vậy liền gật đầu. Sau đó lại cảm thấy bản thân là lỡ mồm liền dùng tay ra hiệu nói.
" Không, không phải là..."
Giang Mộc lúc này đối với Tô Yên cái kia nha đầu triệt để bó tay. Sau đó hắn liền mặc kệ cái nha đầu này sau đó tiến tới trước phòng Thư lão đầu.
" Thư viện trưởng, ngài có trong đó sao?"
Thư Viện trưởng nghe vậy liền đi ra mở cửa nhìn lấy Giang Mộc. Cũng không biết có phải hay không là Thanh Hàn báo cáo cho Thư Viện Trưởng.
Mà Thư Viện Trưởng câu đầu tiên nói với Giang Mộc chính là.
" Tiểu tử, ngươi thật sự muốn đi hay sao? Có cần hay không..."
Giang Mộc nghe vậy liền ẩn ẩn đã đoán ra Thư Lão muốn nói gì liền mỉm cười nói.
" Thư viện trưởng, ngài muốn ta làm một cái nhà ấm bên trong đoá hoa hay vẫn là có thể mạnh mẽ vươn lên cỏ dại liền có thể tự quyết định lấy."
" Hôm nay ta đến đây liền chỉ muốn nhắn cho ngài một tiếng. Nếu như ngài đã biết mọi chuyện như vậy ta liền không còn nói thêm."
" Viện trưởng ngài nghĩ ngơi a, ta trước trở về rồi."
Nói xong, Giang Mộc liền quay lưng rời đi, khi đi đến bên cạnh Thanh Hàn. Giang Mộc liền thở dài nói.
" Ngươi có thể lựa chọn không đi, dù sao..."
Thanh Hàn không cần nghe Giang Mộc nói hết cũng là lắc lắc đầu kiên cường nói.
" Ta nói rồi, lần này ta là đi định. Nếu như ngày mai ta phát hiện ngươi trốn đi bỏ lại ta. Ta sẽ, ta sẽ..."
Nói đến đây, Thanh Hàn cũng không biết như thế nào uy h·iếp liền hì hục chạy về phòng của mình. Giang Mộc nhìn thấy nàng như vậy chỉ là thở dài lắc đầu một cái không có đi để ý nàng.
Lúc đi trở về trên đường, bởi vì tâm trạng có chút phập phồng cho nên Giang Mộc cũng không có trở về ký túc xá mà đi tới Tụ Linh Tháp tiến vào đó hơi hơi tu luyện một thoáng.
Cho tới gần tám giờ tối, Giang Mộc mới đi trở về ký túc xá quyết định đi ngủ dưỡng sức cho ngày mai.
Thời gian đảo mắt liền đã tới lúc sáng sớm, Giang Mộc ba người đều là theo báo thức tỉnh dậy. Sau khi chuẩn bị đồ đạc một phen, Giang Mộc ba người mới hướng về cổng học viện đi tới.
Lúc này tại trong phòng Thư viện trưởng liền có Thư viện trưởng cùng Chu Liêm. Thư Viện trưởng nhìn lấy Chu Liêm liền nhàn nhạt nói.
" Ngươi đi theo Giang Mộc cái tiểu tử kia. Cứ để tiểu tử kia tung tăng nhảy múa a. Khi nào hắn có nguy cơ trí mạng liền có thể ra tay."
Chu Liêm nghe vậy vẫn một bộ con sâu lười hơi ngáp một cái sau đó liền quay người rời đi. Mà tại công hội phòng phó Hội trưởng. Tô Tam cũng là nhìn lấy nữ thủ hạ lúc trước đồng dạng phân phó lấy cái nhiệm vụ y hệt Thư viện trưởng.
Chỉ là đối tượng cần được bảo vệ chính là Tô Yên. Tô Yên cái nha đầu này nơi nào biết Tô Tam đối nàng tất cả hành động đều mật thiết chú ý lấy.
Cho nên hắn chỉ là âm thâm bảo vệ lấy nàng không có quá nhiều can thiệp. Nữ tử kia nghe vậy liền âm thầm tại chỗ rời đi.
Khi Giang Mộc đi xuống cổng học viện liền nhìn thấy hai cái bóng hình xinh đẹp. Một cái ăn mặc lấy quần vải đen rộng rãi thông thoáng, cùng với một cái áo màu đen tay dài bó sát, chỉ để lộ một ít phần cổ trắng.
Người này chính là Thanh Hàn cái nha đầu kia. Hôm nay nàng mặc lấy bộ đồ màu đen nàng tựa như biến thành một cái người khác. Khí chất từ thanh thuần nha đầu biến thành huyền bí thiếu nữ.