Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ma Pháp Sư
Unknown
Chương 94 : Tinh điểm huyền bí
Hai khoả này hạt châu chính là Pháp Tướng cấp Ma Linh của Chu Liêm. Mà Huyết Thiên nhìn thấy Chu Liêm làm ra hành động như thế liền không khỏi điên cuồng mắng to.
" Chu Liêm, ngươi cái người điên. Ta thề, chỉ cần ta sống đi ra sẽ đem tất cả thân nhân của ngươi cho g·iết!"
Chu Liêm nghe vậy lại là móc móc lỗ tai nói ra.
" Người thân sao, hầu như đều c·hết cả. Đúng rồi Thư Viện trưởng Cảnh Long học viện cũng là thân nhân ta. Ngươi có giỏi liền đi tìm hắn a."
Nói xong, hai tay Chu Liêm tự chập làm một để ở trước ngực. Mà ở trên đầu hắn hai đoàn ma linh tựa như cảm nhận được đây là lần cuối cùng toả sáng của mình liền run lên không ngừng.
Lấy Chu Liêm cùng Huyết Thiên làm khu vực trung tâm, toàn bộ đất đá đều biến đến cứng rắn phi thường. Mật độ thổ nguyên tố ở khu vực này bị Chu Liêm áp s·ú·c đến mức tận cùng.
Răng rắc liên hồi tiếng vang lên, có là xương thịt trên thân Chu Liêm bị ép vỡ. Có lại là trên thân Huyết Thiên. Thế nhưng dù là cho đến c·h·ế·t đi một khắc kia, ma pháp của Chu Liêm cũng không có dừng.
Hai khoả Ma Linh vẫn ở đó, bên trong dường như vẫn còn hiện lên thân ảnh lười biếng của Chu Liêm. Màu vàng thổ hệ ma linh càng lúc càng biến đến táo bạo.
Đến cuối cùng ầm ầm hai tiếng nổ vang. Cả Độc hệ ma linh cùng Thổ Hệ ma linh trực tiếp nổ tung bộc phát ra vai trò cuối cùng của bọn nó.
Cả vùng đất sâu bên dưới tựa như bị sơn lên một màu Tử Kim sắc. Mà thân ảnh của Huyết Thiên cũng ngay giây phút đó trực tiếp bị ép thành nát vụn.
Mà máu huyết của hắn cũng không có cơ hội thẩm thấu qua mặt đất trốn đi ra. Máu huyết của Huyết Thiên mang theo linh hồn của hắn bị Thạch Hoá, bị Độc hoá hai cỗ lực lượng cho trực tiếp diệt sát không còn hạt bụi.
Mà ở trên mặt đất, cả cái chiến trường tựa như cũng không có ảnh hướng tới bề mặt phía trên. Mặt đất vẫn thế xanh tươi, chỉ có cây cối bị Huyết Thiên cho bổ ra là có ghi dấu lại nơi đây từng xảy ra chiến đấu.
Đám người Giang Mộc sau hơn 15 phút cuối cùng cũng gặp được Tô Tam cùng Thư Viện Trưởng. Tô Tam chính là dựa theo vị trí thông báo của Tô Yên tìm tới đám người Thanh Hàn.
Còn Thư Viện trường là may mắn bắt gặp Giang Mộc cùng nữ tử trên đường chạy trốn. Thư viện trưởng ánh mắt từ trên thân Giang Mộc lướt tới cái Dực Ma cụ kia một cái liền tựa như đoán được chuyện gì.
Chỉ là hắn vẫn không có kiềm chế được cảm xúc hướng cái nữ tử kia hỏi.
" Chu Liêm hắn đây là...!"
Nữ tử kia nghe vậy cũng là gật đầu sau đó chủ động giải trừ ấn ký với ma cụ đem dực ma cụ trả lại cho Thư Viện trưởng nói.
" Hắn ra đi rất kiên cường."
Thư Viện trưởng nghe vậy, khoé mắt không khỏi loé lên một giọt nước mắt sau đó rất nhanh liền biến mất. Thư Viện trưởng nhìn về đã ngất xỉu Giang Mộc hỏi.
" Hắn đây?"
" Là chịu không được ngất xỉu đi qua. Nếu như lão viện trưởng ngài cũng ở đây vậy thì ta giao tên này cho ngài."
" Ta còn phải đi đón tiểu công chúa ở bên kia."
Thư Viện trưởng nghe vậy cũng là không chắc nói.
" Trừ tiểu tử này ra, mấy đứa nhỏ khác vẫn còn sống chứ?"
Nữ tử rời đi bộ pháp không khỏi ngừng lại một trận sau đó liền hướng về phía hắc ám rừng rậm đi tới chỉ để lại một câu nói.
" Hẳn là a."
Nói xong, thân ảnh của nàng cũng ở tại chỗ biến mất. Thư viện trưởng thấy thế liền là nhìn về cái hướng kia một cái. Thư Viện trưởng hơi suy nghĩ một cái, hắn liền là mang theo Giang Mộc hướng về vị trí Chu Liêm chìm xuống đi thăm một phen.
Khi đi tới mảnh này ngập tràn thổ nguyên tố, Thư Viện Trưởng hơi hơi cảm ứng một phen sau đó liền là lại lần nữa thở dài nói ra.
" Thật đúng là đi gọn gàng a, không để lại cho ta bất kì thứ gì."
Thư viện trưởng lại là nhìn về trên tay Dực Ma Cụ một cái cũng là trên tay hắn sáng lên màu vàng quang mang. Sau đó mặt đất dưới chân Thư Viện trưởng trực tiếp hoá mềm.
Dực ma cụ cứ thế chìm xuống, mãi cho tới khi đạt tới độ sâu của Chu Liêm nơi ngã xuống thì Thư lão mới dừng lại động tác.
Thư viện trưởng lại nâng tay hướng trên mặt đất hơi vuốt lấy. Một toà ba mét mộ cùng một cái bia mộ làm bằng thổ ma pháp trực tiếp bị Thư Viện trưởng thao túng hoàn thành.
Ở phía trên bia mộ có khắc lấy hai chữ Chu Liêm. Làm xong những thứ này, Thư Viện trưởng lấy ra ba cốc trà. Sau đó hắn lại lấy ra một bình rượu.
Thư viện trưởng đem rượu rót đầy ba ly trước mộ Chu Liêm xong sau đó liền thở dài cầm lấy một ly hướng trên mặt đất nói.
" Tiểu tử, đi mạnh khoẻ a."
Sau ba lần rót rượu, Thư Viện trưởng trực tiếp mang theo Giang Mộc rời đi chạy trở về Cảnh Long Học viện. Rất nhanh đã đến sáng hôm sau.
Thanh Hàn nhóm người dưới sự bảo hộ của Tô Tam rất an toàn chạy trở về Nha trang đô thành. Mà Giang Mộc lúc này đã là lơ ma lơ mơ từ trong giấc ngủ tỉnh dậy.
Giang Mộc cảm nhận được giường gối hơi ấm, cũng là cảm thấy đầu vẫn hơi choáng. Giang Mộc hơi lắc đầu một thoáng cuối cùng là nhớ tới sự việc hôm qua.
Sau đó Giang Mộc trực tiếp từ trong cái giường lạ lẫm này đi ra. Khi đi ra khỏi căn phòng ngủ lạ lẫm này. Giang Mộc liền nhìn thấy Thư viện trưởng từ sớm đã ngồi ở chiếc bàn uống trà lúc trước đưa mắt nhìn ngắm bình minh.
Thư viện trưởng cảm nhận thấy Giang Mộc đi tới cũng là xoay người nhìn về Giang Mộc nói.
" Thế nào, cơ thể có chỗ nào cảm thấy không khoẻ hay không?"
Giang Mộc nghe vậy cũng không có tâm trạng trả lời mà trực tiếp nhìn về Thư Viện trưởng hỏi.
" Viện trưởng, Chu lão sư hắn..."
Thư Viên trưởng nghe vậy cũng là rót cho Giang Mộc một cốc trà thở dài gật đầu một cái.
" Uống trà."
Giang Mộc nhìn thấy Thư viện trưởng biểu cảm này cũng đã nhận ra Chu Liêm thật sự đã... Mang theo một chút u buồn, Giang Mộc mới từ từ đi tới trước bàn uống trà từ từ ngồi xuống đem trà cho uống vào.
Sau một lúc, Thư Viện trưởng cũng là theo thói quen hướng Giang Mộc hỏi.
" Trà như thế nào?"
" Không có mùi vị. Rất nhạt!"
Giang Mộc không có chút tâm tư đi nếm trà tự trả lời lấy. Thư viện trưởng nghe vậy cũng là thở dài một tiếng hướng Giang Mộc nói.
" Ngươi trở về nghỉ ngơi đi, hôm nay cũng không cần đi học cũng được."
Giang Mộc nghe vậy cũng là thẩn thờ đứng dậy hơi chào Thư viện trưởng một cái sau đó cũng là nhanh chóng đi ra ngoài.
Một lát sau, Giang Mộc cũng không có để ý đang ở ngoài vườn tưới hoa tưới cỏ Thanh Hàn. Thanh Hàn cũng nhìn thấy Giang Mộc đi ra liền trực tiếp chạy tới bên cạnh.
Chỉ là nàng nhìn thấy lúc này Giang Mộc hai mắt lại là vô hồn không có tiêu cự lúc cũng là đưa tay ở trước mắt Giang Mộc quơ quơ mấy lần.
Chỉ là Giang Mộc cũng không có chú ý tới vẫn một mạch đi tới. Thấy thế Thanh Hàn vẫn là đụng Giang Mộc một cái. Giang Mộc bị cái đụng này liền tỉnh lại.
Hắn nhìn bên cạnh mình Thanh Hàn một cái sau đó cũng là mỉm cười một ít hướng Thanh Hàn nói.
" Ngươi không có gì là tốt rồi, ta trở về trước a."
Nói xong, Giang Mộc trực tiếp bỏ lơ Thanh Hàn tiếp tục chạy trở về. Thanh Hàn thấy vậy cũng là người biết chuyện thở dài một tiếng.
" Giang Mộc, ngươi, ngươi cũng không cần như thế tự trách a."
Giang Mộc một ngày hôm nay đúng thật là không có đi học, hắn cứ thế tựa như một cái u linh ở Cảnh Long sơn chuyển một vòng.
Cho đến khi sắc trời tối hắn, Giang Mộc đã là ở trên đỉnh núi cảnh long sơn ngồi tĩnh toạ lấy đưa mắt nhìn lên bầu trời.
Bầu trời hôm nay tựa như là khóc than cho Chu Liêm cái c·h·ế·t, cả bầu trời đều là lấp lánh quang mang tinh tử. Từng điểm, từng điểm ngôi sao cứ thế treo cao trên bầu trời tạo thành một bức tranh đẹp đẽ.
Giang Mộc cứ thế nhìn lấy bầu trời ngôi sao. Mãi cho đến khi trên bầu trời lại có từng vệt sao băng xượt qua bầu trời tạo ra từng cái chuỗi ánh sáng kéo dài.
Lúc này, tinh thần Giang Mộc cũng là buông lỏng đứng dậy hướng về vị trí Tam Đỉnh Sơn cúi người tam bái.
" Chu Lão sư, ngài ra đi an bình a."
Đương lúc Giang Mộc đứng dậy, bất chợt trên bầu trời từng đợt tinh quang do sao băng tạo ra bỗng chốc có một điểm óng ánh tinh quang bất chợt rơi xuống trước mặt Giang Mộc một cái khu vực trống gần đấy.
Mắt nhìn thấy đoàn kia quang mang tuy là không có mấy toả sáng thế nhưng phát ra năng lượng ba động đối với Giang Mộc cực kì quen thuộc.
Thấy thế, Giang Mộc liền hướng tới cái khu vực đó xem xét một phen. Khi đi tới nơi, Giang Mộc liền nhìn thấy một khoả to bằng móng tay tinh quang đang lơ lững lẳng lặng nằm trôi nổi lấy cách mặt đất 1 mét.
Giang Mộc nhìn thấy cái này cùng cảm nhận nó một cái mới là hai mắt có thần trở lại.
" Kì quái, cái thứ này làm sao lại cùng Tinh quang có chút giống a. Chẳng lẽ nó lại là một cái Thiên Chúc."
" Cái này không đúng a, quang hệ Thiên Chúc không phải cần có quang nguyên tố hội tụ chi địa sinh ra mới đúng a."
Giang Mộc vì xác định chính xác cái điểm sáng kia một lần nữa liền thử nghiệm dùng tinh thần lực tiếp xúc với Tinh điểm đó.
Chỉ là một màn tiếp theo làm Giang Mộc không trở tay kịp. Khi Giang Mộc Tinh thần lực vừa mới hướng tinh điểm chạm vào. Tinh Điểm kia thế mà trực tiếp theo Giang Mộc tinh thần lực chui vào trong thức hải của hắn.
Giang Mộc nhìn thấy cảnh này liền hoảng rồi. Hắn trực tiếp khoanh chân ngồi xuống nhâm mắt tĩnh tâm quan sát tình hình bên trong Linh Gian của mình.
Khi Giang Mộc vừa tiến vào Linh Gian, hắn liền nhìn thấy tinh điểm nho nhỏ kia thế mà đã phóng vào bên trong Quang Hệ ma linh.
Sau đó cái tinh điểm kia thế mà cứ thế tại chỗ phân ra dung hoà vào hư ảnh Tinh quang bên trong Quang Hệ Ma Linh. Quá trình này xảy ra rất nhanh, Tinh Quang đã hoàn toàn đem tinh điểm hấp thu lấy.
Tiếp đo Tinh Quang liền so với bình thường còn sáng hơn một ít. Mà khí tức mà nó toả ra khiến cho Giang Mộc không khỏi cảm nhận được có rõ ràng khác biệt.
Đúng lúc này, một đạo tin tức theo trong não hải Giang Mộc truyền tới.
" Phàm Cấp Thiên Chúc Quang Hệ Tinh Quang. Tăng phúc 2 lần. Phụ hiệu: tốc độ hấp thu nguyên tố cùng ma năng tăng lên gấp 2."