Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ma Pháp Sư
Unknown
Chương 95 : Thả xuống
Giang Mộc nhìn lấy cái tin tức này một cái cũng là tại chỗ sững sờ lấy. Như thế nào chính là há mồm chờ sung, chính là như Giang Mộc tình trạng hiện giờ.
Hơn nữa càng làm Giang Mộc nghi hoặc đó là của hắn vô cấp Thiên Chúc Tinh quang thế mà biến thành Phàm Cấp. Hơn nữa phụ hiệu cũng là có rất lớn biến đổi.
Lúc trước Vô Cấp Thiên Chúc Tinh Quang của hắn chỉ có tác dụng vào ban ngày, x2 ma năng hấp thu.
Mà hiện tại, không những phụ hiệu đổi từ ban ngày cho tới là không giới hạn thời gian, kế đó là không những x2 tốc độ hấp thu ma năng, mà còn hấp thu cả nguyên tố.
Cái này có phải hay không ẩn giấu minh chứng cho tốc độ tu luyện của quang hệ liền có thể tăng lên gấp đôi. Bên cạnh đó, trở thành phàm cấp thiên chúc Tinh Quang cũng là bổ sung lấy gấp hai lần chúc phúc ma pháp.
Nhìn cái này một ít thông tin khiến cho Giang Mộc không khỏi nhớ tới Vân Mộng lão sư cùng Thanh Hàn lời nói. Không phải cả hai người đều nói Vô cấp thiên chúc chỉ có thể dùng cấp cao hơn Thiên Chúc cho hấp thu lấy thay thế vào.
Vậy mà ban nãy Giang Mộc nhìn thấy cái gì. Một cái nho nhỏ, khí tức yếu ớt tinh điểm. Khí tức của nó, Giang Mộc hiện giờ đã là xác định rõ ràng nó chính là một cái Thiên Chúc.
Chỉ là khí tức toả ra từ nó rất yếu ớt, không đủ để đạt tới Phàm cấp cấp bậc. Nghĩ tới đây, Giang Mộc liền cảm thấy mình tựa như bắt lấy điểm gì chú trọng.
" Đúng rồi, lão sư từng nói Vô cấp thiên chúc là sản phẩm lỗi chính là không thể dùng Phàm cấp thiên chúc cho hấp thu thay thế vào."
" Chỉ là chưa từng có ai nghĩ tới hai cái vô cấp Thiên Chúc có thể cùng nhau hợp lại thành hoàn mỹ Phàm cấp Thiên Chúc a."
" Chuyện này thật là chưa có xảy ra vẫn là do ta quá đặc biệt hay sao?"
Giang Mộc không ngừng suy tư cũng là không tìm ra được đáp án mà hắn mong muốn cho nên tạm thời bỏ qua cái này vấn đề. Giang Mộc cũng là có ý muốn hướng Thư Viện trưởng hỏi ra cái vấn đề này.
Chỉ là Thanh Hàn cái nha đầu kia từ Thư Viện trưởng biết tới kiến thức cũng không có đề cập đến điều này. Mang theo cảm xúc có chút nâng nâng Giang Mộc liền cứ thế xếp bằng tại chỗ nhắm mắt đi thử Tinh Quang Thiên Chúc mới phụ hiệu.
Sau một khắc, Giang Mộc liền mở mắt ra. Ở trong mắt Giang Mộc loé lên một đạo vui mừng quang mang. Đúng như Giang Mộc dự đoán, tốc độ hấp thu nguyên tố cùng ma năng trực tiếp đề thăng tốc độ tu luyện của hắn.
Mang theo tâm thư vui sướng, Giang Mộc cũng là ở tại chỗ nhắm mắt tu luyện.
Trên sườn núi Tam Đỉnh sơn lúc này, Hồ Gia cái này hấp huyết quỷ tay cầm một điếu xì gà đưa vào miệng hít sâu một hơi một cái.
Ánh mắt hắn tập trung vào phần mộ của Chu Liêm. Hồ Gia đưa tay chạm vào mặt đất. Một luồng huyết sắc quang mang nhanh chóng thẩm thấu qua lớp đất đá bị sa hoá.
Sau một khoảng thời gian, Hồ Gia mới là cau mày thu tay lại.
" Thật đúng là triệt để a. Kể ra lần này Huyết Thiên cái tên kia cũng có chút không não đi. Chỉ là một cái tiểu tử cũng để hắn 3 lần 4 lượt trốn thoát."
" Thật đúng là vô dụng!"
Hồ Gia nhìn tấm bia mộ kia một lát trong ánh mắt để lộ ra một sợi nhỏ bé ngưng trọng. Sau đó hắn cũng xoay bước rời đi.
Ánh sáng ấm áp mang theo hơi thở tươi mới của cây cối không ngừng theo gió thổi l·ên đ·ỉnh núi.
Bên trong gió còn mang theo một chút vị mặn của gió biển. Giang Mộc lúc này cũng là bình tĩnh mở mắt ra đón chào một ngày mới. Chuyện của Chu lão sư, Giang Mộc đã để xuống.
Hiện giờ Giang Mộc biết chuyện mình cần làm đó chính là tu luyện cùng tu luyện. Hơn nữa hết tuần sau, hắn liền phải tranh giành tư cách tiến vào Linh tuyền, cho nên là hắn cũng không muốn lãng phí thêm một giây một phút nào.
Hôm nay đã là ngày nghỉ của học viện, cho nên Giang Mộc cũng là trở về kí túc xá một phen tính kiếm đồ lót bụng một phen sau đó lại tiếp tục tu luyện.
Vừa trở lại phòng, Nhâm Chính cùng Hướng Tiểu Cường đã trở lại bình thường trạng thái quay trở về đều là đi lên cùng Giang Mộc vui vẻ cười nói.
" Lão mộc, ngươi ăn sáng chưa. Nếu chưa thì chúng ta cùng đi ăn a."
Giang Mộc nghe vậy cũng là nhìn về đồ mình đang mặc mới là duỗi eo một cái tiến về bên trong nhà tắm nói ra.
" Các ngươi chờ ta một lát, ta tắm xong lại cùng đi ăn."
Nhâm Chính nhìn thấy Giang Mộc đã tiến vào bên trong nhà tắm liền kéo gần lại với Hướng Tiểu Cường nhỏ giọng nói.
" Tiểu Cường, ngươi nhìn hắn có phải hay không đã bình thường a. Làm sao ta cảm giác hắn có chút không đúng a."
Hướng Tiểu Cường thấy thế cũng mặc kệ Nhâm Chính cái tên này trực tiếp chạy trở về trên giường nằm ngủ một lát. Nhâm Chính không có ai cùng mình trò chuyện cũng là nhàm chán đi lên đi tới trước sô pha trong phòng mở lấy ti vi xem vài cái thú vị chương trình.
Một lát sau, Giang Mộc đã thần thanh khí sảng từ bên trong nhà tắm đi ra. Nhìn lấy hai cái tên kia thế mà đều ngủ đi cũng không khỏi đưa hai người bọn hắn gọi dậy.
Giang Mộc ba người nhanh chóng vừa nói vừa cười tiến xuống khu vực buôn bán phía dưới mua lấy bữa sáng.
Đúng lúc đi được nữa đương, bọn hắn liền bị Tô Yên cho tập kích từ đằng sau tới. Tô Yên nhìn thấy Giang Mộc đã hoàn toàn trở về lúc thường tâm thái cũng là vui vẻ ra mặt.
Sau đó nàng tựa như nhớ tới chuyện gì đó hướng Giang Mộc nói.
" Giang Mộc, ngươi biết hay không, hôm qua có một cái thợ săn đoàn đội tên là Phong Lang đoàn. Bọn hắn chính là từ trên Tam Đỉnh sơn đỉnh núi thu được một cái Phàm cấp Lôi Chủng Thiên Chúc."
" Nghe kể lại bọn hắn cũng là cùng chúng ta một ngày xuất phát. Nếu như là tối hôm đó không có xảy ra chuyện đó. Vậy thì có lẽ..."
Giang Mộc nghe vậy cũng không có để ý thoải mái lắc đầu nói.
" Thiên tài địa bảo, người có duyên đạt được. Với lại chúng ta cũng là có chút ít không biết lượng sức."
" Lấy chúng ta sơ giai pháp sư cảnh giới tốt hơn hết vẫn là trước tiên tập trung tu luyện a."
Tô Yên nghe vậy lại là đảo mắt một cái hướng Giang Mộc nói ra.
" Không thì ta nhường tam thúc trước cho ngươi nợ tiền, ngươi cứ thế trước cầm lôi chủng a."
Giang Mộc nghe lời nói này cũng không có phản ứng tiếp tục đi về phía trước. Tô Yên thấy thế liền ở trong lòng không khỏi mắng một tiếng ngu ngốc.
Sau đó nàng cũng nhanh chân chạy đi theo đám người.
" Giang Mộc, ngươi biết hết tuần sau sẽ có một cái hội thi đấu chứ."
" Là cái gì Linh Tuyền tranh đoạt tư cách sao?"
Giang Mộc cũng không có quay đầu hướng Tô Yên nói. Tô Yên nghe vậy liền là ừm ừm hai tiếng lại nhanh chân bước tới trước mặt Giang Mộc vừa đi lùi vừa nói.
" Đúng a, ta tưởng ngươi cái tên cô lậu quả văn này còn không biết đâu. Thế nào, ngươi có muốn tham gia hay không?"
Giang Mộc nghe vậy một mặt đương nhiên nói ra.
" Chuyện tốt như vậy không đi tranh một chuyến chính là ngu ngốc a. Làm sao, ngươi cũng muốn sao?"
Tô Yên nghe vậy cũng gật đầu phấn khởi nói.
" Chuyện này là đương nhiên, hơn nữa mỗi năm diễn ra chỉ có học viên năm nhất như chúng ta mới có thể tham gia."
" Cho nên là ta cũng muốn thử một lần a."
Nói đên đây nàng cũng nhớ tới điều gì liền tiếp tục nói.
" Đúng rồi, giải thi đấu đó chính là dựa vào đoàn đội chiến săn ma thú. Bằng không chúng ta mấy người liền tạo thành một đội a."
" À, đoàn đội cần nhân số đúng 5 người cho nên ta định rũ cả Thanh Hàn gia nhập. Ngươi thấy như thế nào?"
Giang Mộc nghe vậy cũng không quan tâm gật gật đầu. Lần này giải đấu, hắn muốn bật hết hoả lực, hơn nữa lần này thi đấu tuy là ở ngoài hoang dã.
Thế nhưng có q·uân đ·ội cùng hai đại học viện nhân thủ ở đó quan sát. Giang Mộc cũng không tin đám hấp huyết quỷ kia có thể một lần nữa kiếm chuyện.
Một lát sau đám người Giang Mộc theo thường ngày đi đến cửa tiệm quen thuộc mua đồ ăn sáng sau đó mỗi người mỗi ngã phân tách ra bắt đầu cuộc sống sinh hoạt thường lệ của bọn hắn.
Thời gian thoáng một cái liền đã bước sang một tuần rồi một tuần. Xuyên suốt một tuần vừa rồi, Giang Mộc đều là nổ lực tu luyện lấy mong một ngày sớm đột phá tiến vào Trung Giai cảnh giới.
Sáng hôm nay, hắn cùng tất cả học viên năm nhất khác đều là được học viện triệu tập lấy đứng trước khu vực rộng lớn bên dưới chân núi.
Lần này Thư Viện trưởng cũng là xuất hiện cùng theo đám người đồng hành. Thư viện trưởng nhìn lấy đám người học viên năm nhất ở bên dưới cũng là mỉm cười hiền hoà nói.
" Ta biết tất cả các ngươi đều đã rất nóng lòng. Tuy là lão sư của các ngươi có thể đều đã khuyên bảo các ngươi một vài thứ. Bất quá ta vẫn là nhắc nhở các ngươi khi tham gia dã chiến phải giữ cao tinh thần cảnh giác."
" Bởi vì thứ các ngươi đối mặt sẽ là ma thú hoang dã. Bọn chúng không giống như ma thú đấu tập với các ngươi. Bọn nó hoang dại, khát máu, cũng sẽ không có khái niệm nương tay."
" Cho nên lần này các ngươi bắt buộc phải g·iết mới có thể an toàn đi qua. Được rồi, tất cả đều lên đường đi."
Rất nhanh, một đám học viên đi theo lão sư hướng dẫn leo lên từng chiếc xe buýt nhanh chóng rời khỏi thành phố hướng về khu vực hoang dã được kiểm sát ở bên kia mặt núi cách Nha Tranh Đô thành khoảng 60 km về hướng tây bắc.
Mà lúc này Phù Hoa học viện cũng xuất hiện từng đoàn, từng đoàn xe so với Cảnh Long học viện còn nhiều hơn một phần ba nhanh chóng nối đuôi nhau hướng tới cùng một cái địa điểm.
Một bên khác tại địa điểm thi đấu do q·uân đ·ội trông giữ. Bên trong một cái lều dã chiến, một cái quân nhân đang hướng một vị có một vết thẹo kéo dài từ má phải chạy dọc chéo xuống ngực trái quân tướng báo cáo tình hình.
Vị quân tướng kia một cái con mắt bên trái đã là một mảnh trắng đục. Hắn nghe thấy cái quân nhân trước mặt mình sau khi khai báo rõ ràng liền là gật đầu nói.
" Vừa rồi tại Tam Đỉnh sơn có Hấp huyết Quỷ cấp bậc Chiến Tướng xuất hiện. Hơn nữa còn là cùng Chu Liêm của Cảnh Long học viện."
" Cho nên ta hi vọng lần này thi đấu do ta chủ trì cũng không thể xuất hiện vấn đề như vậy!"