Ma Tiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Ngọc Như Ý
Nếu hắn thành công dung nhập linh cốt này vào thân thể thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Lắc nhẹ một cái, biến thành bộ dáng U Linh Huyền Quỷ Kiếm. Không những giống vẻ bề ngoài, thậm chí khí tức, uy áp trên thân kiếm đều giống không khác nhau một chút nào, tựa như cùng một lò đúc ra.
"Ngươi làm sao mà tinh thần hỗn loạn không tập trung được như vậy?"
Đại hải mênh mông, xung quanh hòn đảo khổng lồ bị bao trùm bởi vụ khí trắng, mờ mịt huyền ảo.
Chẳng lẽ Cố Thanh Nhi không có lừa hắn.
"Ngươi không thể nói như vậy. Hai chúng ta không phải là phu thê sao, giữa chúng ta sao có thể tính toán những thứ phàm tục này. Cho dù ngươi không chiếu cố ta thứ gì, ta cũng tuyệt sẽ không để tâm."
Nàng nhìn vào chỗ sâu trong hòn đảo, môi thơm khẽ lẩm bẩm vài tiếng, thân hình khẽ động chìm vào vụ khí.
Ngọc Như Ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn dùng mắt thường có thể nhìn thấy toàn bộ hình dáng một con kiến cách xa vài trượng. Ngồi nguyên địa nghe được âm thanh côn trùng bò soạt soạt trên tường.
Nếu không có Cố Thanh Nhi ở đây, hắn thực sự muốn ngửa đầu cười lớn.
Không thể bị mê hoặc.
Cố Thanh Nhi nghe vậy mặt đẹp đỏ lên, gật đầu nói:
Ngưng thần quan sát kỹ, hạt bụi này có bộ dáng một viên ngọc.
Triệu Huyền ngây ngẩn, nhất thời không rõ ý tứ Cố Thanh Nhi.
Còn không phải vì ngươi hay sao?
Cố Thanh Nhi không biết từ đâu lấy ra một thanh cốt kiếm bạch quang lập loè.
Huống chi là thần niệm.
Cố Thanh Nhi liếc mắt liền nhìn ra hắn có chỗ khác thường, lo lắng quan tâm hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Huyền không khỏi đau đầu.
Cố Thanh Nhi nói lẩm bẩm, mỹ mâu nàng lưu chuyển, sau rồi thở dài:
Tám khối đá xung quanh thân Triệu Huyền loé lên rực rỡ, bạch quang lung linh vờn quanh thân, trông như một tôn thượng thần hạ thế, mông lung thần bí, khí chất cao quý.
Lần này thời gian tu luyện Dung Cốt hắn mất đi nửa năm mới có thể miễn cưỡng nhập môn.
Thần niệm hắn quan sát một lúc, phát hiện một hạt bụi lẩn trốn tại vị trị dưới cùng đan điền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đương nhiên Triệu Huyền không còn là phàm nhân người trần mắt thịt.
Nữ nhân, thật khó giải quyết.
Từ trên thân U Linh Huyền Quỷ Kiếm tản mạn ra uy áp đáng sợ, làm cho Triệu Huyền một thân tu vi Luyện Khí Cảnh tầng năm cảm thấy lông tơ dựng đứng, trực giác cho biết thanh cốt kiếm này đáng sợ vượt ngoài sức tưởng tượng.
Niệm pháp quyết vài lần, Triệu Huyền có chút nghi ngờ nhân sinh.
Làm ra quyết định sẽ không chần chừ, Cố Thanh Nhi truyền cho hắn một môn thần thông gọi là Dung Cốt. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cấm chế lại suy yếu thành bộ dáng như vậy, xem ra phải động thủ trước thời điểm dự định."
Để xem nàng còn giả trang đến bao lâu.
Chính xác là một tảng linh thạch khổng lồ.
"Cái này... ngươi không cần để tâm nhiều như vậy. Chỉ cần có thể dung hợp linh cốt, cưỡng ép dùng lực phá trận..."
Chỉ cần hắn động ý niệm, ngọc này liền hoá thành một thứ gì đó hắn từng chạm đến, mọi đặc tính thần thông đều giữ nguyên.
Có vẻ như bởi vì viên ngọc này hấp thụ máu của hắn.
Trong khí hải đan điền Triệu Huyền, hạt bụi biến lớn thành viên ngọc, toàn thân óng ánh trắng nõn, mang đến một cảm giác mềm mại, toả ra khí tức huyền bí.
Không thể bị mê hoặc.
Bát phương xung quanh thân bày tám khối đá thô lớn bằng đầu lâu. Đá này bên trong ẩn chứa linh khí nồng đậm hơn linh khí tản mạn bên ngoài thiên địa rất nhiều, được giới tu sĩ gọi là linh thạch, trong thạch động này có rất nhiều, tám khối đá này là hắn theo lời Cố Thanh Nhi đánh vỡ một tảng đá lớn ra.
Bắt đầu thi triển Dung Cốt, Triệu Huyền liếc mắt không thấy trên mặt đẹp của Cố Thanh Nhi có một chút biểu hiện bất thường, thậm chí vẻ u sầu lo lắng cho hắn.
A, cái này...?
Lời của Thố Nhi cũng rất đáng tin.
Chương 7: Ngọc Như Ý
Bắt đầu Dung Cốt.
"Vậy được, ta truyền cho ngươi một bộ thần thông dung hợp linh cốt, nếu linh cốt là giả, ngươi cũng không cảm nhận được liên hệ với nó."
Hắn đúng là cảm nhận được giữa bản thân và đoạn linh cốt này có một tia liên hệ, mặc dù hiện tại mỏng manh yếu ớt đến cực điểm, nhưng phỏng chừng chỉ cần có thời gian củng cố sẽ trở nên chắc chắn.
Triệu Huyền lại không có buông lỏng cảnh giác, lập tức phong bế thần thức, trước khi đến đây, Thố Nhi đã căn dặn hắn phải đề phòng huyễn thuật của Cố Thanh Nhi, chỉ giáo một số biện pháp phòng ngừa.
Với tu vi thấp kém của hắn, nhập môn trong thời gian nửa năm đã là rất tốt.
Nói rồi, nàng ném cốt kiếm cho hắn.
Ngẫu nhiên gặp một vài địa phương không thấu triệt, Cố Thanh Nhi liền tỉ mỉ giảng giải cặn kẽ, không để tâm hắn nghi ngờ nàng.
Hào phóng như vậy, vừa vung tay liền tặng bảo vật.
Mặt ngoài hắn không biểu lộ khác thường, tiếp tục tu luyện Dung Cốt.
Không thể bị mê hoặc.
Nội tâm, thần thức hải của hắn yên tĩnh lại.
Thanh âm của nàng vẫn như cũ dễ nghe, mang theo một loại lực lượng ấm áp hỗ trợ hắn tâm thần sắp sửa loạn động.
Triệu Huyền ngồi xuống xếp bằng tu luyện. Trên thực tế hắn đang dùng thần thức quan sát thể nội chính mình.
Triệu Huyền lườm nàng.
Tâm thần hắn vừa hơi loạn động, bên tai liền vang lên âm thanh Cố Thanh Nhi nhắc nhở:
Hành động này làm cho Triệu Huyền theo bản năng cảm thấy xấu hổ. Nhưng ngay lập tức cắn nhẹ lưỡi cảnh cáo bản thân bảo trì thanh tỉnh.
"Ngươi nói không sai. Cái kia... Ngươi đưa linh cốt cho ta xem một chút?"
Đây không phải là viên ngọc hắn mơ hồ nhìn thấy lúc bị sóng biển cuốn trôi sao?
Triệu Huyền nhìn xem trong đan điền một khúc linh cốt lơ lửng do Ngọc Như Ý biến thành mà cười thầm.
Bỗng nhiên toàn thân viên ngọc rung động, trở nên méo mó dị dạng. Trong nháy mắt hoá thành một thanh trường kiếm uy áp bức người.
"Từ linh lực trên người ngươi dao động mà xem xét, hẳn chỉ là một môn pháp quyết trụ cột tầm thường. Ta cho ngươi U Linh Huyền Quỷ Kiếm, pháp bảo bổn mệnh của ta. Thứ mà nàng cho ngươi, ta cũng có thể cho. Thứ mà nàng ta không thể cho ngươi, ta vẫn có thể cho."
Làm một phu quân, hẳn cũng cần biểu thị bộ dáng thương nhớ thế tử, mong cầu gần gũi sau thời gian dài xa cách.
"Ngưng thần tĩnh khí, dung quyết phù vân, đè áp trung khiếu, thần thức tĩnh lặng..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Một dải thải hà kéo dài từ chân trời bay đến trên không hòn đảo, hiện ra thân ảnh một nữ hài mang mạng che mặt trắng. Cặp mắt lóng liếng cơ linh như u thủy sâu thẳm.
Vừa rồi tu luyện Dung Cốt, pháp lực hắn điều động truy tìm liên hệ với linh cốt, đã kích động thứ gì đấy trong cơ thể.
Chuyện gì đang xảy ra?
Nắm một át chủ bài phòng thân, Triệu Huyền không khỏi cảm thấy vui vẻ.
Thần niệm hắn khẽ động chạm vào viên ngọc, vốn không cảm thấy gì, vừa chạm vào, ý niệm tương liên, hắn lập tức cảm thận được giữa bản thân và viên ngọc này sinh ra một cỗ thân thiết.
Dù thiên phú có tốt thế nào, cũng bị giới hạn bởi tu vi. Mà thiên phú tư chất của hắn còn không phải thuộc loại nhất đẳng.
Triệu Huyền đâm đâm ngón tay bức tường không khí vô hình ngăn cách hai người:
Bề ngoài hắn nghiêm mặt lại, bộ dáng đường đường chính chính, hào khí lẫm nhiên:
Triệu Huyền ngồi xếp bằng, tay kết một loại pháp quyết kỳ quái.
"Chuyện này để nói sau. Vì nguyên cớ gì ta không thể đi tới bên cạnh ngươi được a?"
Bên trong thạch động.
Trong đầu hắn không suy nghĩ mà toát ra danh tự viên ngọc này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.