Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 111: Tâm tư của Dã Kiêu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Tâm tư của Dã Kiêu


Một bóng đen lúc ẩn lúc hiện, cùng tiếng cười man rợ truyền đến.

Nhưng thứ khiến Lý Thiên Hoàng không khỏi cau mày chính là chiếc quan tài gỗ màu đen không ngừng tỏa ra u minh tử khí phía sau lưng của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn chân khí điên cuồng lưu chuyển, một thương xuyên phá trực tiếp đâm đến.

Biểu tượng mặt quỷ ở trên lưng hắn cùng giọng nói khàn đặc không khỏi khiến người ta sởn tóc gáy.

Trong người hắn có sự sợ hãi không?

Còn ra thể thống gì?

Chớp mắt liền trở nên hoang tàn.

Chuyện này mỗi khi nhắc lại vẫn khiến người đời khong thể nào hiểu được.

Dã Kiêu lúc này không quan tâm, hắn nhìn thấy đám U Hồn giáo dám đồ sát dân thường trong lòng lửa giận liền không thể kiềm chế. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Dã Kiêu, hắn là ai? Hắn là đệ nhất võ sinh tam thành tỉ võ.

Lướt qua trong khu rừng, từng hạt mưa lạnh giá táp vào gương mặt chinh chiến trận mạc, từng tiếng xé gió truyền đến khiến người ta không khỏi rợn người.

Hắn chính là Lý Thiên Hoàng, Hắc Long Thiết Thương, Phiêu Kỵ Thần Uy Đại tướng quân.

Hắn không cha không mẹ. Hắn chỉ nghe lời duy nhất viện trưởng Phan Ngũ.

Chớp mắt đã lao vào giữa vòng vây địch, một chiêu Minh Nguyệt Chi Thương.

Lúc này, trên đường lớn mưa rơi sấm rền, có một người gương mặt nghiêm nghị, can trường, thân mặc chiến giáp đang không ngừng thúc ngựa về phía Cổ Dung thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại dịa dưới đất không khỏi vỡ vụn, phạm vi chục trượng xung quanh chỉ còn lại hắn và Hắc Hùng.

Mùi máu tươi tanh tưởi xộc thẳng vào sống mũi, hàng ngàn t·hi t·hể nằm la liệt trên đường lớn.

“Thiên Hoàng tướng quân, đi đâu mà vội vàng như vậy?”

Chiếc đấu lạp này khiến người nhìn vào không khỏi rét run. Nó giống như đến từ một nơi sâu thẳm nhất, nguyên thủy nhất của con người.

Nhưng đám đệ tử này cũng không khỏi quá kém cỏi đi. Còn chưa đánh nhau mới chỉ thấy cảnh chiến trường đã n·ôn m·ửa không chịu được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàng ngàn chiếc lá tre, hàng vạn giọt nước mưa đang rơi bỗng chốc cũng dừng lại trong không gian.

Chân khí bạo phát, thương hắn ra uy thế bàng bạc như giao long xuất hải.

Nhưng cảnh tượng bên ngoài liền lập tức phá vỡ toàn bộ mộng tưởng của bọn họ.

Hắn không có nơi để về, cũng không có nơi để đi.

N·ộ·i· ·t·ạ·n·g, não trắng, tròng mắt, các bộ phận trên cơ thể không chỗ nào là còn nguyên vẹn.

Tại chỗ Dã Kiêu, lúc này một tiếng gầm lớn của gấu nổi lên giữa chiến trường. Một người U Hồn giáo thân mặc hắc y, sau lưng thêu mặt quỷ.

Một người mặc áo choàng đen chùm kín đầu, gương mặt của hắn được bao phủ trong màn sương đen.

Đám U Hồn giáo chúng chính là vô cùng biến thái. Bọn chúng g·iết dân thường một cách vô cùng man rợ và tàn bạo.

Nghe nói, hai năm trước người ngồi lên long ỷ lẽ ra phải là hắn. Nhưng hắn lại lui xuống nhận chức Thượng tướng nhường cho thân đệ đệ võ công yếu kém chưa đạt tới Lục phẩm dù đã có bốn mươi năm tu luyện.

Bọn họ liền bắt đầu theo lệnh của các đạo sư chia thành nhiều đội tản ra khắp thành.

Dã Kiêu tả xung hữu đột chém g·iết tới máu tươi nhuộm đỏ cả võ phục. Hắn thậm chí sắp g·iết tới đỏ cả mắt.

Vì thế, cho dù sợ hãi, việc duy nhất hắn có thể làm là đánh. Đánh đến hết sợ hãi mới thôi.

Xung quanh thương của Dã Kiêu quyển phong nhất khởi, thần lôi oanh kích.

Lê mũi thương rỉ máu trên mặt đất, Dã Kiêu một tay nhấc bổng chiếc thương làm từ hắc thiết của q·uân đ·ội nặng đến vài chục quân chĩa về phía Hắc Hùng.

Ánh sáng chói mắt như ánh trăng quét ngang trực tiếp miểu sát cả đám U Hồn giáo chúng.

Cho dù Quốc Tử giám cũng chỉ là điểm dừng chân giữa đường.

Bầu trời giống như dần dần tối đi.

Cổ Dung thành là điểm đến duy nhất, và cũng là cuối cùng của hắn.

Phong lôi thương ý của hắn không ngừng mãnh liệt dung hợp vào bên trong thương pháp.

Một cảm giác áp bức đến nghẹt thở.

Lúc này, Lý Thiên Hoàng đột nhiên kéo dây cương ép chiến mã dừng lại.

Đó là một trong thất đại tội - sự phẫn nộ. Và gấu đen trên mặt nạ của hắn là con vật tượng trưng cho Sân Đại Tội. (Sân là giận dữ. Sân trong tham, sân, si của đạo phật.)

Chiêu này của hắn tự nghiền ngẫm về thương pháp nhiều năm tạo ra gọi là Phong Lôi Thần Thương.

Đám đệ tử võ viện cũng rất nhanh ổn định lại tình hình làm quen với cảnh tượng chiến trường.

Giống như trời sụp đất nứt cũng không thể cản được vó ngựa của hắn.

Hắn chính là thân ca ca của Lý Thiên Nam.

Thứ duy nhất có thể nhìn thấy trên gương mặt hắn là tròng mắt đỏ ngầu u tối đang phát sáng.

Trên mặt hắn là hắc hùng hắc thiết đấu lạp (đấu lạp làm từ sắt hình dáng gấu đen).

Chương 111: Tâm tư của Dã Kiêu (đọc tại Qidian-VP.com)

Không gian xung quanh lúc này dường như ngưng đọng.

Hắn có.

Các đạo sư liền nhíu mày. Bọn họ được giao nhiệm vụ kiểm soát đám đệ tử ngoại môn cùng ký danh này.

Sau đó, bọn họ liền chia thành nhiều tổ xung phong tiến ra bên ngoài.

Một đám đệ tử võ viện liền lập tức nôn khan tại chỗ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Tâm tư của Dã Kiêu