Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 28: Cổ động nhân tâm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Cổ động nhân tâm


Nhưng bọn họ vốn không ngu ngốc. Bọn họ có thể không biết Trần An cố tình cổ động lòng nhiệt huyết của bọn họ. Tuy nhiên, lợi ích mà bọn họ nhận được là rõ hơn ai hết. Thậm chí bọn họ còn cực kỳ n·hạy c·ảm với cái gọi là lợi ích.

Trần An hắn đang đợi. Hắn chưa tu luyện qua bộ pháp, tốc độ không thể theo kịp được tên hắc y nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng lúc này, phía sau lưng hắn một luồng sát khí liền lộ ra. Khi Trần An xoay người lại cũng là khi một thanh đoản kiếm xuất hiện trước mặt hắn. Nhưng lại một lần nữa, khi thanh đoản kiếm còn cách mi tâm Trần An ước chừng vài phân, nó lại dừng lại.

Hắn nói: “Có người sinh ra đã là bậc đế vương hùng tài đại lược, tướng quân một nước. Có kẻ sinh ra đã sống trong giàu sang phú quý ăn đều là sơn hào hải vị, trong tay đều là mỹ nữ. Cùng là nam nhân sinh ra trong thiên hạ, đầu đội trời, chân đạp đất. Chẳng nhẽ các ngươi chấp nhận cả một đời đều đi ăn không trả tiền, chơi kỹ nữ xong xách quần bỏ chạy? Há lại chấp nhận cả đời làm một kẻ phế vật trong Phụng Thê trấn?”

Cả đám phía dưới liền hô lớn theo nói: “Không chấp nhận.”

Sau khi rửa mặt, ăn chút đồ ăn buổi sáng, Trần An đi đến Huyết Đao bang đường khẩu. Trần An đi đến đâu, đám bang chúng liền tránh xa hắn một đoạn đến đấy.

Nhưng bọn họ liền im lặng. Không phải vì uy thế của Trần An quá lớn. Mà quả thật bọn họ không tìm ra được một chút hữu dụng của chính bản thân mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn tám mươi bang chúng hô vang khắp đường khẩu: “Dám!”

Trần An liền bảo hắn tập hợp tất cả bang chúng lại.

Chỉ một lời đã khiến hơn tám chục bang chúng im lặng. Thật sự những điều này đều là bọn họ cũng từng đã làm. Cũng vì là người Huyết Đao bang nên bọn họ mới dám làm những điều này. Chính vì thế mà dang tiếng Huyết Đao bang thối đến không thể thối hơn.

Đám bang chúng này nhìn lăn lộn giang hồ có vẻ uy phong, nhưng thực tế tiền thu được chả có là bao. Thậm chí còn không bằng những tiểu nhị của tửu quán bình thường.

Trần An cũng không quan tâm, thân là người thượng vị, người ở dưới bắt buộc phải có sự kính sợ. Nếu không có sự kính sợ, trong bóng tối sẽ có rất nhiều kẻ "hai lòng". (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời điểm kẻ săn mồi t·ấn c·ông cũng là khi kẻ săn mồi lộ diện. Khi đó, chưa biết chừng ai mới là kẻ săn mồi.

Trần An liền cười nói: “Các ngươi nói xem bang hội nuôi các ngươi có tác dụng gì?”

Nói rồi, Trần An liền cho bọn họ giải tán. Dù sao cũng không thể trong một sớm một chiều mà hắn có thể khiến đám người này vào nề nếp được. Hơn nữa, hắn cũng còn việc khác phải làm.

Trần An sau khi thấy hơn một ngàn đồng thông bảo mà hết nhẵn. Hắn làm như không biết nói: “Được. Vậy chiều nay tất cả tập trung ở sân trống phía sau đường khẩu. Kẻ nào không tới, đừng trách Trần An ta tàn nhẫn.”

Trần An ánh mặt thâm trầm nói: “Quay trở về nói với đường chủ các ngươi. Ngày mai ta sẽ đến.”

Tên hắc y nhân kia không nói thêm bất cứ lời nào liền thu lại đoản kiếm nhảy ra ngoài cửa sổ biến mất trong màn đêm.

Đám người bang chúng liền nhìn tiền đã muốn lao lên lấy. Nhưng Trần An liền nói: “Lấy tiền của ta, phải theo quy củ của ta. Thế nào?”

Hắc y nhân không trả lời mà ngay lập tức đã xuất thủ. Chỉ trong một cái chớp mắt, một thanh kiếm đã lao tới phía trước mặt Trần An. Hắn nghiêng đầu tránh đi một kiếm này.

Còn thủ pháp mà Trần An muốn dùng, chính là lấy lòng tham của bọn họ gắn liền với tiền tài. Có một câu nói hắn tin tưởng, lợi ích luôn là thứ đáng tin cậy nhất.

Ánh đèn dầu lập lòe chiếu tới thân thanh kiếm Trầm Mộc. Trần An nhìn hắc y nhân đeo khăn che mặt phía trước, trên đầu còn đội một chiếc nón.

Trần An lại nói: “Hiện tại ta cho các ngươi một cơ hội. Các ngươi có dám theo đuổi hay không?”

Phía dưới liền có người la lên nói: “Vậy tiền bang hội cho bọn ta cũng đâu có được bao nhiêu mà bắt chúng ta làm việc.”

Trần An dáng vẻ khinh thường nói: “Vậy các ngươi nhận được bao nhiêu lợi ích từ bang hội? Các ngươi ăn trực tại tửu quán, không cần tiền. Vào sòng bạc không có tiền, không ai đuổi. Ngủ thanh lâu không trả tiền, không ai đánh. Nếu không phải nhờ danh tiếng Huyết Đao bang, các ngươi thử xem có bị người ta đ·ánh c·hết hay không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An lấy ra Trầm Mộc kiếm cắm thẳng xuống đất nói: “Ta, Trần An xuất thân Phụng Thê trấn. Cha mất năm mười tuổi, mẹ mất từ khi ta còn chưa biết đi. Tất cả ngày hôm nay đều là ta dùng mạng đổi lấy. Các ngươi có muốn đi theo ta hay không?”

Chương 28: Cổ động nhân tâm

Một câu nói của Trần An khiến toàn trường chấn kinh. Phùng Hiển cũng vô cùng kinh ngạc. Theo lẽ thường, Trần An mới lên làm bang chủ chẳng phải cần xoa dịu đám bang chúng một chút sao? Giờ trực tiếp chửi mắng bọn họ, chẳng nhẽ Trần An không sợ tất cả liền rời đi?

Trong bóng đêm lờ mờ, hắn thấy một cái bóng lướt đi rất nhanh trên mái nhà rồi dừng lại trong trước cửa.

Phùng Hiển lúc này chạy tới trước mặt hắn chắp tay nói: “Bang chủ.”

Sắc trời đã tới lúc nửa đêm, Trần An bước ra cửa sổ ngắm trăng với vẻ mặt trầm ngâm, vui buồn bất định. Hắn tạm thời đã suy tính ra một nước cờ để phá cục nhưng vẫn còn rủi ro cần phải nghĩ kỹ hơn nữa.

Người kia vẫn không buông tha trực tiếp xoay kiếm muốn lấy thủ cấp của Trần An. Nhưng kiếm của hắn đã bị Trầm Mộc cản lại mà cách cổ họng Trần An chỉ có vài phân.

Nhưng khi Trần vừa đứng lại trên mặt đất, tên hắc y nhân kia đã biến mất khỏi tầm mắt của hắn.

Giống như đám bang chúng này, theo chân Huyết Đao bang này do Tam Gia tính tình keo kiệt làm bang chủ sợ rằng mỗi tháng chả tới được năm đồng. Ba anh em huynh đệ kia mặc dù thu phục được lòng người cổ động, chủ yếu là do bất mãn với Tam Gia.

Phần lớn trong đám bang chúng đều là những người mới tuổi đôi mươi, nhiệt huyết có, can đảm có. Cả đám liền bùng nổ lên: “Muốn!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Một phần của tấm khăn che mặt rơi xuống đất. Cổ của tên hắc y nhân bắt đầu rỉ máu. Mũi kiếm của Trầm Mộc đã chạm vào cổ họng của hắn. Chỉ cần một lực đạo rất nhỏ của Trần An, yết hầu của tên hắc y nhân sẽ bị cắt đứt.

Trần An một luồng chân khí khẽ động một túi tiền lớn ước chừng có hơn một ngàn đồng thông bảo nói: “Ở đây có hơn một ngàn đồng thông bảo. Các ngươi tiến tới, mỗi người lấy mười đồng. Yên tâm, đây mới chỉ là khởi đầu”

Trần An nói xong liền hô lớn nói: “Nói cho ta nghe. Chấp nhận hay không chấp nhận?”

Sáng hôm sau, Trần An đi lên từ căn hầm. Hắn lại dành cả một đêm không ngủ để nghiên cứu thư tịch.

Trong khoảng thời gian ngắn đó, hắc y nhân ném ra một phi tiêu về phía Trần An. Hắn lộn người né tránh phi tiêu của hắc y nhân.

Trần An đánh giá đám người này một vòng, hắn liền khinh thường quát ra một câu: “Phế vật.”

Phía dưới liền loạn thành một đám, bị một người trẻ tuổi không tới mười lăm như Trần An chửi bọn họ đương nhiên tức giận. Nhưng tức giận thì sao chứ? Ngày hôm qua xác c·hết của bang chủ cùng ba huynh đệ kia còn chưa lạnh đâu. Ai dám đứng lên phản đối?

Trần An thừa nhận rằng, đám người này đầu óc rất đơn giản. Chỉ có mỗi vài câu nói như vậy đã bị hắn khơi gợi ra nhiệt huyết. Đảm bảo những lão cáo già hoặc như ba huynh đệ tới từ Long Hổ bang kia tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị Trần An lừa gạt như vậy.

Hắn đã sớm có dự định. Nếu tình hình ở trấn này vượt qua ngoài tầm kiểm soát, hắn sẽ gọi Mạc Phong đến. Cho dù để lộ ra bí mật Trần gia với Mạc Phong cũng còn hơn là mất trắng.

Cả đám liền không chút suy nghĩ chấp nhận, nhốn nháo lao lên lấy tiền. Trần An nhìn thấy có người còn dám lấy nhiều hơn số tiền mười đồng, hắn khẽ cười không tính toán. Giờ chưa phải lúc để chỉnh đốn đám người này.

Chuyện gì cũng phải có đầu có cuối. Trước tiên để bọn hắn nếm được vị ngọt của mật. Sau đó, mới đến cảm giác bị ong đốt.

Dù sao thư tịch mới quan trọng, chứ không phải phần sản nghiệp Trần gia này quan trọng. Nếu không phải vì đống thư tịch này quá lớn, hơn nữa huyết trì ở nơi này cũng không thể rời đi thì hắn sớm đã cho tất cả vào túi càn khôn mà mang ra ngoài Phụng Thê trấn.

Dưới ánh đèn dầu, cái bóng đen lờ mờ lướt đi trong khắp căn phòng xung quanh Trần An.

Hắc y nhân thò tay trái vào trong ngực muốn lấy ra phi tiêu. Nhưng lúc này, Trần An đạp một cước vào ngực của hắn. Cú đạp của Trần An khiến tên hắc y nhân bắn ngược ra ngoài, kéo dài khoảng cách giữa hai người.

Trần An từ dáng vẻ khinh thường, trong chớp mắt đổi sang chính khí lẫm nhiên.

Trần An lại cười với vẻ khinh miệt nói: “Nói các ngươi phế vật các ngươi còn muốn giãy dụa? Các ngươi nói thử xem các ngươi có ích lợi gì?”

Đúng lúc này, một tiếng động lạ rất nhỏ truyền vào tai. Tiếng xé gió hướng về hắn mà đến, rất nhanh. Trần An đột ngột nhảy ngược về phía sau. Một chiếc ám khí liền cắm thẳng vào cột nhà.

Trần An bình tĩnh nói: “Huyết Y lâu sát thủ?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Cổ động nhân tâm