Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ma Việt

Unknown

Chương 52: Ngọc Huyền ra tay

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Ngọc Huyền ra tay


Ngọc Huyền liền hô lớn với đám người Lâm gia: “Cầm chân nó. Để ta bày trận.”

Mạc Phong đối với U Quỷ giáo cũng có hiểu biết nhất định. Chiêu thức mà Ngọc Huyền sử dụng đều là độc môn của U Quỷ giáo. Nên nhất định nàng ta địa vị không thấp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ một cái chớp mắt, nàng ta đã thuấn di ra cách đó khoảng một trượng.

Ngọc Huyền vội vàng điều động chân khí mặc kệ nội thương trong người, cấp tốc vận dụng bộ pháp chạy về phía Mạc Phong.

Mạc Phong đang trầm ngâm suy nghĩ, miệng vừa lẩm bẩm: “Trận pháp độc môn của U Quỷ giáo. Thất phẩm đâu thể phát động trận pháp lớn của U Quỷ giáo?”

Hơn nữa, Mạc gia là gia tộc lớn ở Việt quốc. Xuyên Vân kiếm pháp rất nổi danh trên giang hồ. Môn kiếm pháp này chỉ được truyền cho đích hệ.

Một t·iếng n·ổ lớn khiến bụi đất bay đầy trời.

Nhưng đổi lại A Hổ cũng bị lực phản chấn từ cú húc bay ngược về phía sau đập vào bức tường đầy dây leo. Cũng may, dây leo đã bện thành một bức tường dày, vì thế A Hổ mới không bị nội thương.

Hai tay nàng ta kết ấn miệng lẩm bẩm không ngừng.

Nó hét lên một tiếng chói tai, từ trong miệng của nó liền phun ra c·hất đ·ộc màu tím về phía Ngọc Huyền.

Vì đám dây leo nãy không hiểu vì sao mà tự bện thành một bức tường dày khác che lại.

Mạc Phong mở to hai mắt dáng vẻ cả kinh rồi sau đó là tức giận. Dường như thứ mà Ngọc Huyền đang tìm với Mạc Phong giống như có thù vậy.

Mạc Phong đã thi triển của Xuyên Vân Kiếm pháp độc môn của Mạc gia tới mấy lần.

Chiếc đuôi rắn đen nhánh vì thế mà quật vào không khí.

Quỷ khí nồng đậm lượn lờ tản ra, chân khí toàn thân ngưng tụ. Ngọc Huyền đánh ra một quỷ trảo trực tiếp hướng về đầu con rắn.

Chỗ dây leo Trần An vừa chặt đứt, thì cây dây leo khác lại từ đâu chui ra bù lại.

Trận pháp này phải hi sinh linh hồn và máu thịt bốn mạng người để hiến tế. Xem ra ngay từ đầu cô ta đã định lấy đám người Lâm gia làm tốt thí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạc Phong vẫn dửng dưng nói: “Ta hỏi là ngươi muốn tìm thứ gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 52: Ngọc Huyền ra tay

Nhưng lúc này Ngọc Huyền đã tới.

Chỉ một bộ Xuyên Vân kiếm pháp của Mạc Phong cũng vượt qua tất cả công pháp của Lâm gia. Nếu thực sự đối chiến, Tiên Thiên sơ kỳ của Mạc Phong so với hậu kỳ của Lâm Đình Quyết ai thắng ai thua còn chưa nói chắc.

Chân khí màu trắng của Mạc Phong đã sớm bao phủ Xuyên Vân kiếm. Chỉ trong một cái chớp mắt, Mạc Phong xuất hiện phía trước con rắn. Hắn chém ra một kiếm thẳng về phía đầu của nó.

Mạc Phong nhìn trận pháp này cau mày: “Tứ Thú Quỷ Huyết Trận.”

Từ trong lớp bụi, bùn đen văng ra tung tóe. Ngọc Huyền cau mày, nhưng lúc này một cái đuôi rắn đen nhánh quật về phía nàng.

Những người Lâm gia dường như cũng đã dần quen với nhịp độ trận chiến mà thay phiên nhau vây đánh hắc xà. Mặc dù không thể gây sát thương lên nó, nhưng cầm chân nó một lúc chắc hẳn không thành vấn đề.

Mạc Phong lúc này đang đứng bên ngoài quan sát trận đấu. Hắn ta muốn nắm rõ được thực lực của Ngọc Huyền.

Mạc Phong ánh mắt tàn nhẫn nói nói: “Thì sao đâu? Đám người Lâm gia bán nước cầu vinh c·hết cũng đáng. Đổi lại mạng của người cũng đáng giá.”

Nó đâm vào màng chắn của trận pháp. Huyết trận của Ngọc Huyền vừa mới thành hình, mặc dù có hiệu quả khống chế con rắn trong trận pháp nhưng như thế là chưa đủ. Sớm hay muộn cũng sẽ bị con rắn phá vỡ.

Cô ta cắn răng hét lớn về phía Mạc Phong nói: “Chủ mộ là Tích Định. Tiết độ sứ An Nam ba ngàn năm trước.”

Giống như Lâm Đình Quyết, ông ta trước kia đã đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ. Nhưng võ học Lâm gia cũng không nổi danh trên giang hồ. Nên sức chiến đấu của Lâm Đình Quyết trong Thất phẩm Tiên thiên cũng không thuộc về đỉnh phong.

Ngọc Huyền bị nội thương, tốc độ đã bị giảm xuống. Hắc xà thì bám riết không thôi. Cô ta đã bị dồn đến đường cùng liền cắn răng tức giận nói: “U Minh Phệ Hồn Quỷ Hỏa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An lúc này mới quay lại nhìn. Con rắn lúc này đã rơi vào trạng thái cuồng nộ, đám ngươi Lâm gia đã sợ hãi không dám tiến lên. Bọn họ đ·ã c·hết hai người dưới hồ, vừa rồi lại bị hắc xà g·iết thêm hai người nữa.

Đúng lúc này, A Hổ chân khí toàn thân lưu chuyển, hư ảnh Hoàng Kim Sư Vương quanh người hiện lên. Y gầm lên một tiếng vang vọng sơn động lao nhanh về phía con rắn.

Ngay sau đó, Mạc Phong bị nó hất bay ra xa. Nhưng đổi lại, phía trước đầu con rắn có một vết chém tương đối sâu, máu tươi đã chảy ròng ròng mà xuống.

Ngọc Huyền cau mày. Lúc này nhìn về phía đám người Lâm gia thấy bọn họ đứng chôn chân tại chỗ liền hô lớn nói: “Lũ phế vật. Mau tản ra.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tứ phương của trận pháp được bảo phủ bởi quỷ khí màu đen nồng đậm. Trần An cảm giác nơi đó có thứ gì đó ghê tởm sắp xuất hiện.

Trần An thử lấy kiếm chém đứt dây leo. Nhưng vẫn chưa thể nhìn thấy bức tường phía trong.

Ngọc Huyền thấy thế lẩm bẩm: “Quỷ Âm trảo tầng bảy cũng không có tác dụng sao?”

Hắc xà cảm thấy Ngọc Huyền khó nhai liền chuyển hướng sang đám người Lâm gia.

Vì thế, thân phận Mạc gia bị lộ cũng là dễ hiểu.

Ngọc Huyền vô cùng kinh ngạc, nhưng chân khí cũng sớm đã bùng nổ theo phản ứng tự nhiên của cơ thể, hai tay kết ấn.

Sau đó, nó dùng hết sức bình sinh lao về phía Ngọc Huyền.

Trần An và A Hổ thì lúc này đang dò xét xung quanh. Cả bức tường phía sau đều được che kín bởi dây leo chằng chịt.

Hắn liền không nói không rằng, chân khí chợt thịnh lao về phía hắc xà.

Cảnh giới của cả hai là như nhau đều là Tiên Thiên sơ kỳ. Nhưng nó chưa bao giờ đại diện cho sức chiến đấu.

Đúng lúc này, con rắn dường như đã mất hoàn toàn kiên nhẫn với đám người bọn họ.

Đám người Lâm gia tưởng chừng đánh con rắn giống như mèo vờn chuột có thể từ từ mài c·hết nó. Nhưng bọn họ không ngờ, con rắn quá mạnh. Chỉ một cái quẫy đuôi đã đánh bay tất cả bọn họ.

Con rắn lao đến nhưng nó đã vồ vào không trung. Nó không ngừng truy đuổi đám người Lâm gia tứ phía.

Nó dường như lúc này đã chuyển mục tiêu t·ấn c·ông sang Mạc Phong. Vết thương trên người càng khiến nó trở nên điên cuồng. Nó lập tức lao nhanh há to mồm về phía Mạc Phong như muốn nuốn chửng hắn.

Thì phía sau có tiếng của Ngọc Huyền: “Ngu xuẩn. Mau cầm chân nó cho ta.”

Bụi đất vừa tán đi, hắc xà vẫn nguyên vẹn không hề b·ị t·hương.

Khi cự xà còn cách Mạc Phong gần một trượng thì A Hổ đã tới. Một quyền đấm móc vào hàm dưới khiến miệng của nó văng lên trời.

Ngọc Huyền liền lập tức vận chân khí thành một vòng bảo hộ.

Xung quanh vị trí con rắn lúc này là một trận pháp tà dị đỏ như máu.

Trần An cau mày, cũng thật khó hiểu. Hắn toan định cho nó một mồi lửa.

Đúng như dự đoán, chỉ sau vài cú húc của hắc xà, trận pháp đã hoàn toàn vỡ vụn. Ngọc Huyền cũng vì thế bị phản chấn phun ra một búng máu. Trận pháp cũng theo thế mà tan đi.

Ngọc Huyền liền giải trừ chân khí bảo hộ. Quỷ khí màu đỏ của nàng ta không chút nào kiềm chế bộc phát ra bên người tới chu vi bao phủ chục trượng.

Nó kiên quyết bỏ lại đám người Lâm gia, phía trên đầu nó lúc này xuất hiện một cái mào lớn đỏ lên như máu.

Đó cũng là lí do mà hai người Lâm gia sơ ý mà bỏ mạng.

Nhưng lúc này, con rắn dường như đã cảm nhận được sự uy h·iếp rất lớn đến từ trận pháp.

Đám người Lâm gia nhận được mệnh lệnh, liền phản ứng lại mà cùng tản ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Ngọc Huyền ra tay