Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mặc Vấn Quy Kỳ
Unknown
Chương 1:Thế giới mới
Chương 1:Thế giới mới
Trong căn phòng trọ rộng tầm hai mươi mét vuông gần ven đường, đó là nơi ở của Thiên Vân.
Một thanh niên hài hước, vui tính và có phần lầy lội đặc biệt hắn học đại học đến năm thứ sáu rồi mà vẫn chưa tốt nghiệp.
Ba giờ sáng trong khu hắn trọ, phòng Thiên Vân là nơi duy nhất vẫn còn ánh sáng phát ra, nguồn sáng là chiếc đèn học cùng chiếc laptop đang chiếu "Thiên Long Bát Bộ" .
Ta Kiều Phong, Đoàn Dự, Hư Trúc hôm nay nguyện kết nghĩa huynh đệ.....
"Rầm"...
Một chiếc container mất lái tông thẳng vào phòng trọ Thiên Vân, hắn m·ất m·ạng ngay tại chỗ.
Linh hồn hắn bay xuyên thời gian rồi nhập vào một thanh niên đang nằm trên mặt đất.
Thiên Vân, Thiên Vân mau dậy đi, ngươi không sao chứ. Mau đứng dậy đi, đi tưới linh dược ngay. Hôm nay Phùng trưởng lão đi tuần tra, ngươi mau dậy đi.
Có một âm thanh như đang gào thét bên tai
Thiên Vân, hắn có cảm giác rất lạ.
Tên ngốc này chính là không còn mặt mũi nào gặp người khác, nên mới nằm đây ăn vạ.
Lại một âm thanh nữa vang lên bên tai, nhưng Thiên Vân vẫn chưa tỉnh lại.
Thiên Vân ngơ ngác nhìn xunh quanh, không có một ai quen biết, toàn bộ đều là những khuôn mặt lạ lẫm.
Nhìn thanh niên đang cầm một vạt áo của mình, dường như có mỗi hắn không cười nhạo mình, vừa nãy còn tốt bụng gọi hắn dậy.
Ta đang ở đâu? Ta là ai? Sao lại giống như lọt vào phim trường thế này ?.
Thiên Vân kinh ngạc, theo bản năng lên tiếng hỏi.
"Ha ha"....
Lại một trận cười nữa vang lên.
Thiên Vân ta thấy ngươi b·ị đ·ánh đến ngốc luôn rồi, Nguyên sư muội là người ai cũng có thể tuỳ tiện động vào được sao. Ngươi còn ở Thiên tộc còn tốt nhưng bây giờ ngươi đã không phải là thành viên Thiên tộc nữa rồi, sau này chú ý một chút.
Một giọng nói của một người bên phải hắn vang lên tại tai Thiên Vân. Âm thanh nhỏ nhẹ đó có chỉ có một mình Thiên Vân nghe được, có thể anh ta cũng rất lo lắng.
Tôi thật sự không còn nhớ rõ lắm. Vừa rồi cả người tôi rất đau, quên rất nhiều thứ.
Người bên cạnh hắn thở dài, đương nhiên không tin Thiên Vân lại không nhớ như vậy, chỉ là cố giữ thể diện mà thôi. Cơn đau đầu của Thiên Vân giật lên từng hồi, hắn nhớ đang ngồi xem kiếm hiệp, sau đó thì có một âm thanh rầm một phát, nhưng mình tại sao lại xuất hiện ở đây.
Nơi đây là đâu ?.
Nhìn thoáng qua khung cảnh xung quanh, Thiên vân kinh hoàng, đột nhiên đứng dậy.
Chuyện gì thế này, lẽ nào mình đã xuyên không.?
"Hừm"...
Các ngưoi tụ tập ở đây làm gì, không về bế quan tu luyện.
Một ngừoi phụ nữ với khuôn mặt lạnh tanh trong tay cầm một thanh kiếm màu xanh đi tới.
Ánh mắt lạnh lùng đó quét qua tất cả những ngừoi đang cừoi, âm thanh tiếng cừoi đột nhiên nhỏ dần.
Thiên Vân cảm thấy có chút gì đó kỳ quặc.
Mặc dù hắn nghe hiểu những lời nói này, nhưng đây không phải những lời hắn hay dùng.
Cau mày, Thiên Vân muốn biết rõ hơn một chút, cơn đau đầu lại quay lại, rất nhiều tin tức tạp nham đang được hắn hồi ức lại.
Thiên Vân 18 tuổi tộc nhân Thiên tộc cha hắn Thiên Thanh là con trai thứ 42 của tộc trưởng Thiên tộc là một kỳ tài thiên phú trác tuyệt nhưng đáng tiếc đ·ã c·hết cách đây ba năm, mẹ thì hắn không có một chút ấn tượng nào cả.
Sau khi cha hắn c·hết Thiên Vân bị đuổi ra khỏi Thiên tộc, nguyên nhân chính là vì hắn tư chất không tốt, lại là tạp linh căn bị gia tộc coi là phế nhân. Thiên tộc cũng vì hắn mà bị một phen mất mặt.
Năm năm trước, cha hắn dường như đã biết mình nợ Thiên Vân nên đã đề xuất với tộc trưởng cho hôn ước với Dương gia. Lúc đó Thiên Thanh biết v·ết t·hương tái phát nên muốn giúp Thiên Vân tìm một chỗ dựa vững chắc, vì vậy mới tìm đến Dương gia.
Đối với việc có thể thông gia với Thiên tộc thì đương nhiên Dương gia rất vui vẻ đồng ý. Đối tượng có hôn ước với Thiên Vân là Dương Ngọc Tố, hôm nay đã là năm năm sau đó, Dương Ngọc Tố đã trở thành 1 thiếu nữ xinh đẹp.
"A A"...
Ký ức chỉ được đến đây, Thiên Vân thất kinh kêu lên một tiếng, số hắn vậy mà đen đủi như vậy, vừa xuyên không đã trúng ngay vào một phế vật. Điều này không bằng g·iết hắn đi còn hơn.
Đệ tử kia, tên gì. Sao còn hét lên gì thế, không nghe thấy lời ta nói sao .
Ngừoi phụ nữ lạnh lùng, khuôn mặt lúc này đã trông rất khó coi.
Thiên Vân chán chường lủi thủi bước đi. Điều hắn quan tâm chính bây giờ là việc hắn đã xuyên không qua một thế giới mới,ở thế giới này tư chất của hắn quá kém, mà lại còn là tạp linh căn. Đã 18 tuổi rồi mà tu vi mới có Thối thể cảnh trung kỳ. Cùng trang lứa với hắn thấp kém nhất cũng đã đạt đến Hoàng Cực cảnh, mà hắn vẫn còn dậm chân tại Thối Thể cảnh.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ những ngừoi kia cừoi cái gì, chính vì thân thể trước của hắn bị đưa ra khỏi tộc, còn mặt dày theo đuổi một vị sư muội tên là Nguyên Hồng. Kết quả là bị vị sư muội kia chế giễu "cóc mà đòi ăn thịt thiên nga".
Nhưng Thiên Vân cũng nhanh chóng hiểu ra được nguyên nhân, chính là Thiên Vân lúc còn ở trong Thiên tộc, tất cả mọi ngừoi đều nịnh nọt hắn, gồm cả vị sư muội kia.
Hắn chán nản muốn tìm một vị đạo lữ sống nốt quãng đường còn lại, nhưng hắn không ngờ được vị sư muội luôn nịnh nọt hắn lại đối xử với hắn như vậy. Thiên Vân muốn tìm vị sư muội kia chất vấn và bị Trần Bính hộ hoa của sư muội kia dã cho một trận, và sau đó là sự tái sinh của mình.
Cũng quá là đen đủi mà, trong phim trưởng xuyên không thì tái sinh trở thành cao thủ, thái tử, hoàng đế uy phong lẫm liệt, sao mình tái sinh lại trở thành phế vật cơ chứ.
"Thiên Vân rầu rĩ ca thán".
Điều chủ yếu bây giờ là phải làm rõ hoàn cảnh hiện tại đã, liệu mình bị đuổi ra khỏi Thiên tộc thì an toàn của hắn có được bảo đảm hay không ?
Dựa theo trí nhớ hắn đi đến nơi ở từng ở, căn phòng nằm ở vị trí hẻo lánh nhất Thiên Huyền tông.
"Đệch"...
Ta đã ở quả phòng trọ tàn đời lắm rồi mà ngưoi còn rách hơn ta, nát đến mức này rồi mà còn mơ tưởng đến gái.
"Haizz"..
Chắc muốn kiếm một cô về để thực hiện ý tưởng to lớn"một túp lều tranh, hai trái tim vàng"đây .
Thiên Vân tự giễu.
Sau khi bị đuổi khỏi gia tộc Thiên Vân liền ở tông môn chăm thảo dược kiếm sống, nhưng công việc chăm thảo dược cũng không làm hắn ấm lo.
Bình tĩnh hít vào một hơi thật sâu .
Thiên Vân nắm chặt bàn tay. Không được ta không được lùi bước nhất định phải tiến lên, con ngừoi sinh ra tính ra có mấy chục năm,bản thân đã lựa chọn con đường thì nhất định sẽ tiếp tục, bỏ dở giữa chừng là chuyện nam nhân không thể làm. Huống hồ thế giới này còn tu luyện được,ta nhất định phải tu luyện trở thành cao thủ, cường giả.
Đây chẳng phải ước mơ khi bé của ta sao, ta nhất định sẽ làm được.
Ngồi xắp xếp lại những thông tin rải rác trong đầu.
Huyền Nguyên đại lục, thực lực vi tôn, thế lực mọc lên như nấm, đa dạng chủng loại muôn vàn, chia làm 5 đại vực Đông Tây Nam, Bắc, Trung.
Linh căn chủ yếu bao gồm Kim, Mộc Thuỷ Hoả Thổ ngoài ra còn có các loại dị linh căn và linh căn đặc biệt.
"Ục Ục "...
Tiếng gì đấy nhỉ.? Thiên Vân nhìn xung quanh
"Ục Ục"...
Là tiếng bụng kêu, trước khi xuyên qua đây, hắn thức đến tận ba giờ sáng mà đến đây còn bị ăn một trận tẩm quất nên bây giờ hắn đói meo.
Bình thường tu tiên giả thì có thể ích cốc, nhưng tu vi của Thiên Vân quá yếu, khả năng ích cốc kém, nên một ngày hắn ít nhất phải ăn một bữa.
Nhìn đến góc phòng, Thiên Vân thấy có vài củ vừa tròn lại vừa dài, hắn không biết là củ gì.
Thôi mặc kệ cứ nướng thử xem có ăn được không .
Thiên Vân đăm chiêu suy nghĩ, hắn thử theo phương pháp trong đầu vận chu thiên, trong ngừoi linh lực yếu ớt mau chóng vận chuyển len lói giữa các kinh mạch, bỗng hắn thấy thấy trên đầu ngón tay xuất hiện một ngọn lửa bé như ngọn nến sắp tắt.
"Ha ha"....
Hắn cừoi lên đầy vui sướng .
Thiên Vân vui mừng, nướng củ ăn, trong tay hắn là một củ vừa đen vừa cháy, hắn bóc vỏ ăn cảm thấy bùi bùi.
Đánh chén xong vài củ, hắn lăn lên giường ngủ ngon lành.