Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mặc Vấn Quy Kỳ
Unknown
Chương 11:Chạy trốn
Trong gian phòng của Đại Càn đế quốc, thiếu nữ lấy ra một truyền tin phù, phát ra một đạo tin tức.
Tranh đoạt ngày càng kịch liệt, ngừoi cạnh tranh càng ngày thân phận càng cao đến doạ ngừoi.
Đây chính là vật Hồng nhi viết thư cho ta sao, Hồng nhi ngưoi sao lại không chịu nói rõ cho ta chứ, gia chủ Từ gia âm thầm ca thán.
Hắn chỉ hy vọng tin tức chưa bị lộ ra, nếu không với khoản tài phú trên ngừoi hắn, không thể nào có thể đạt được " Ngũ Hành Thần Thiết".
"300 triệu linh thạch".
Thiên La đế quốc tam hoàng tử La Thiết đứng dậy nói, nếu Thiên La quốc đạt được "Ngũ Hành Thần Thiết" thì trong vòng 2000 năm nhất định sẽ quật khởi địa vị có thể sáng ngang với "Huyền Hoàng Thánh Địa".
"400 triệu.
Là Từ Hùng, gia chủ Từ Gia.
Từ Gia vậy mà cũng tham gia đấu giá, nghe nói Thiên Tuyền thương hội có quy tắc các thế lực phụ thuộc muốn có tài nguyên thì đều phải dựa vào thực lực hoặc tiền tài của bản nhưng không được làm ra hành động tranh đấu nội bộ.
400 triệu linh thạch đã là khá cao, đem rất nhiều ngừoi đều doạ lui, hiện tại còn cạnh tranh chỉ còn lại gia chủ Từ Gia và một vị lão già ở gian phòng số 49 có lai lịch thần bí.
500 triệu, lão già thần bí lên tiếng:
Từ Hùng ánh mắt trầm xuống, tất cả mọi ngừoi ở đấu giá hội này có thể không biết người trong phòng 49 có lai lịch gì nhưng hắn lại có thể suy đoán ra.
Là người của "Nhật Nguyệt Thần Giáo" một trong những thế lực bí ẩn nhất đại lục.
"Nhật Nguyệt Thần Giáo" có hàng vạn giáo chúng trải dài trên khắp Huyền Nguyên đại lục, tin tức thông linh, làm rất nhiều điều kỳ quái, đặc biệt "Nhật Nguyệt Thần Giáo" còn nổi tiếng với "Hồng Trần Bảng".
Mỗi người trên "Hồng Trần Bảng" đều có tu vi, pháp thuật thông thiên, làm việc quỷ dị, là nỗi kh·iếp sợ của mỗi tu sĩ trên đại lục.
Từ Hùng đang phân vân có lên cạnh tranh nữa hay không, một phần hắn lo sợ đắc tội "Nhật Nguyệt Thần Giáo" một phần hắn đang cân nhắc lợi ích gia tộc.
Nếu hắn đấu giá được "Ngũ Hành Thần Thiết" Từ Gia hắn cũng không có năng lực luyện hoá, đành phải dùng nó để đổi lấy một số lợi ích gia tộc, nhưng phải tiêu hao tích luỹ tài sản mấy chục năm lợi nhuận buôn bán của gia tộc, đều này làm hắn đau đứt ruột.
Như làm ra quyết định, Từ Hùng cắn răng đứng dậy nói:
"600 triệu linh thạch".
Đây là giá cuối cùng, nếu vị tiền bối phòng số 49 ra giá cao hơn thì Từ mỗ xin từ bỏ.
"700 triệu linh thạch".
Lão già lên tiếng.
Thấy lão già lên tiếng, Từ Hùng lên tiếng thở dài, hắn biết đã vô duyên với "Ngũ Hành Thần Thiết".
Sau đấu giá hội đành phải hỏi thăm Hồng nhi về ngừoi đã ký gửi đấu giá, hắn hy vọng có thể dò ra một chút manh mối có lợi nào đó.
Trong gian phòng Hàn Thao đang căm giận nhìn "Ngũ Hành Thần Thiết" hắn hận mình tin tức quá chậm, để vụt mất cơ duyên đoạt lấy "Ngũ Hành Thần Thiết "cho gia tộc.
Bỗng nhiên trong đầu hắn loé lên ý nghĩ, ngoắc tay với hai thị vệ đằng sau.
Các ngưoi đi điều tra cho ta, trong một tháng nay có ai ra vào thương hội, thấy ngừoi nào khả nghi trực tiếp bẩm báo với ta, ta sẽ đích thân xử lý.
Rõ, thưa thiếu chủ:
Thiên Vân rất đang căng thẳng, hắn đang đắn đo do dự có nên chuồn hay không, thần thức luôn trong trạng thái dò xét khu vực đại sảnh.
Lướt qua một chút, bỗng hắn thấy hai ngừoi bước ra từ một gian phòng, Thiên Vân cảm giác có gì bất thường, theo lý rất ít tu sĩ sẽ rời đi lúc sắp kết thúc đấu giá thế này.
Không do dự bao lâu, hắn cũng bước ra khỏi cửa phòng, bình tĩnh bước những bước chân chậm rãi nhất ra khỏi "Thiên Tuyền Thương Hội"nhưng trong lòng hắn vội đến muốn c·hết.
Thiên Vân nhanh chân hoà mình vào đám đông, vất phăng cái mũ, tiến về phía cổng thành bằng tốc độ nhanh nhất.
Ra khỏi thành, hắn phi như băng về một phía cách càng xa Kim Long thành càng tốt.
Một dự cảm bất an cứ len lủi trong đầu hắn, đúng là sợ cái gì cái đó sẽ đến, có ngừoi đuổi theo hắn, càng ngày đã càng đến gần.
Là hai tên đều có tu vi Huyền Nguyên cảnh trung kỳ đầu tiên ra khỏi đấu giá hội, đang cữoi 2 con Độc Giác thú tiến về phía hắn.
Thiên Vân biết là chạy nữa cũng vô ích, dứt khoát dừng lại, suy nghĩ đối sách.
Không đợi bao lâu, hai tên đã đứng trước mặt hắn.
Hai vị đại ca.
Tiểu đệ bị lạc đường, không biết nơi đây là nơi nào, hai vị đại ca làm ơn có thể chỉ đường cho tiểu đệ đến thành trì nào gần nhất được không ?.
Thiên Vân khuôn mặt cừoi cười nói:
Tên đang cữoi trên con Độc Giác thú màu trắng có tu vi Huyền Nguyên cảnh trung kỳ híp mắt ra dấu cho tên còn lại.
Hàn Tung ngươi chỉ đường cho vị huynh đệ này đến Kim Long thành.
Nghe thấy ba chữ Kim Long thành Thiên Vân càng chắc chắn thêm linh cảm của hắn.
Thiên Vân mặt đầy tưoi cừoi tiến lại về phía Hàn Tung, trong ngừoi đã âm thầm vận chuyển linh lực.
Khi Hàn Tung càng ngày càng gần hắn.
Có yêu thú.
Thiên Vân giờ tay chỉ về một phía.
"Hoả Vân chưởng".
Một chưởng pháp mạnh mẽ, đầy nóng bỏng đánh về phía đầu của Hàn Tung.
Một chiếc đầu lâu nổ tung trên ngay trên lưng con Độc Giác thú, đầy trời máu me tứ tung, bắn cả lên mặt Thiên Vân.
Con Độc Giác thú cuống cuồng sợ hãi lao về một phía chạy mất.
"Hoả Vân Chưởng".
Không có thời gian nghỉ ngơi, hắn bồi thêm một chưởng con vào Độc giác thú của tên Huyền Nguyên cảnh còn lại.
Do khoảng cách khá xa, con Độc Giác thú còn lại chỉ ngã nguỵ xuống mặt đất kêu lên vài tiếng.
"Hí Hí"..
Ngươi!.
Ngưoi vậy mà g·iết Hàn Tung, ngưoi biết bọn ta là ai không.
Tên còn lại gào lên, nhanh chóng đứng bật dậy, từ trong nhẫn lấy ra một thanh kiếm chém về phía Thiên Vân.
"Hoả Vân chưởng "
Lại một chưởng nữa đánh về phía tên kia, một chưởng này cũng chỉ làm chệch quỹ đạo của thanh kiếm.
"Hàn Băng kiếm".
"Vù Vù Vù"..
Một đạo kiếm khí sắc bén, rít gào tiến về phía hông Thiên Vân.
"Hoả Vân chưởng".
Liên tục bị đẩy vào tình thế nguy hiểm, Thiên Vân liên tiếp đánh ra Hoả Vân chưởng làm chệch quỹ đạo của kiếm, tuy nhiên trên ngừoi hắn cũng dính vài đạo kiếm khí xuyên qua, máu me thấm đỏ một vùng áo.
"Mẹ kh·iếp"
"Khốn kh·iếp "
.....
Liên tục chửi ầm lên như phát tiết hết những đen đủi gặp phải, hắn xoay ngừoi bỏ chạy, bây giờ hắn chỉ có con đường chạy mới có thể sống.
Con mẹ nó!
Ngưoi không thể xuất ra vũ kỹ khác à!.
Tên Huyền Nguyên cảnh gào lên, hắn luôn phải duy trì khoảng cách với Thiên Vân, nếu khoảng cách quá gần hắn sợ sẽ bị Thiên Vân đánh lén.
Ta xem ngưoi chạy đằng nào, g·iết ngừoi của Hàn gia chúng ta, ta sẽ cho ngươi sống không bằng c·hết, tên Huyền Nguyên cảnh trung kỳ phi hành trên bầu trời bá·m s·át Thiên Vân.
Thiên Vân cũng thật là uất ức!.
Hắn chỉ có thể phi hành một đoạn ngang ngọn cây, chốc chốc lại phải hạ xuống mặt đất nên khoảng cách rất nhanh bị đuổi tới.
Mỗi lần ở một khoảng cách nhất định tên Huyền Nguyên cảnh đều xuất ra vũ kỹ đánh lên ngừoi hắn.
Những lần như thế, Thiên Vân cũng chỉ có thể xuất ra Hoả Vân chưởng làm tan đạo kiếm khí.
Đã qua một ngày, trên ngừoi hắn máu me be bét, v·ết t·hương cũ chưa khô lại có v·ết t·hương mới chồng lên, bây giờ trông hắn thảm vô cùng.
Thiên Vân luôn luôn chọn những nơi hoang vắng, rừng cây, đồi núi để trốn, hắn hy vọng sẽ có vật cản cản lại tên Huyền Nguyên cảnh kia.
"Ông nội ngưoi" bám dai như c·h·ó.
Nhưng bây giờ hắn đã mệt mỏi vô cùng, nếu thêm một ngày nữa hắn chắc không chịu được mất.
Như làm ra quyết định, Thiên Vân cắn răng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bình ngọc, hét lớn.
"Liều".
Hắn dốc hết đan dược vào miệng, vung tay lên gần một triệu linh thạch thượng phẩm xếp chồng lên từng đống xuất hiện.
Nhanh chóng vận chuyển "Ngũ Hành Chân Quyết" từng dòng linh khí như lốc xoáy, ào ào tiến vào cơ thể hắn.
Bầu trời tự nhiên truyền đến một tiếng ầm ầm thật lớn, vừa nãy trên không trung bầu trời vẫn xanh ngắt, lúc này đã trở thành một mảng âm u. Tiếng nổ vang từ từng mây truyền xuống dường như bất cứ khi nào cũng có thể phát ra một tiếng sấm đánh xuống mặt đất vậy.
Tên Huyền Nguyên cảnh thấy Thiên Vân chuẩn bị độ kiếp cũng nheo mắt lại lớn tiếng chửi rủa Thiên Vân, hắn cũng chỉ dám đứng bên ngoài xem, bất kỳ một vị tu sĩ nào nếu tham gia vào lôi kiếp của tu sĩ đang độ kiếp chắc chắn sẽ bị thiên đạo dáng thiên lôi đ·ánh c·hết.
"Ha ha"..
Ta xem ngưoi vượt qua lôi kiếp thế nào.
Mặc kệ những tiếng chửi lớn của tên kia, Thiên Vân vẫn điên cuồng vận chuyển công pháp.
Một tia sét to bằng cánh tay đánh xuống,sau đó lại có ba ánh chớp xẹt ngang qua, trong thời gian ngắn đánh thẳng vào Thiên Vân.
Thiên Vân âm thầm kinh hãi, hắn không biết với hắn có thể chịu được mức độ kinh khủng của lôi kiếp đó không.
"Rầm Rầm Rầm"
Ba đường lôi kiếp đánh vào ngừoi Thiên Vân, mặc dù hắn đã vận chuyển "Ngũ Hành Chân Quyết" đến cực hạn nhưng hắn vẫn cảm giác giác tê dại cả ngừoi, tim như có luồng điện chạy qua, tóc hắn cháy thành tro.
Mỗi lần như thế ngừoi hắn đau kịch liệt, trên mình đầy thương tích, khi hắn cảm giác không thể chịu được nữa, thì trong ngừoi hắn có một luồng lôi linh lực điên cuồng cắn nuốt hấp thụ lôi nguyên, một luồng lôi linh lực tinh khiết trong cơ thể chữa lành những v·ết t·hương ngoài ra.
Thiên Vân cảm nhận tu vi dâng lên một cấp mới, cả ngừoi khoan thai dễ chịu, hắn không khỏi hưng phấn .
Ba đạo lôi kiếp hoàn toàn kết thúc, Thiên Vân thở phào một cái, lần đầu tiên hắn độ lôi kiếp, những đạo lôi kiếp mặc dù cường đại, nhưng cũng không làm gì được hắn.
Không đúng, Thiên Vân nhớ đến còn tên Huyền Nguyên cảnh đang đứng thẫn thờ nhìn hắn như nhìn một con quái vật.
Thấy Thiên Vân quét mắt qua, tên Huyền Nguyên cảnh bỗng rùng mình dứt khoát bỏ chạy, hắn biết bây giờ hắn không thể g·iết được Thiên Vân nữa, cần phải về bẩm báo cho thiếu chủ, chờ thiếu chủ định đoạt.
Thấy tên Huyền Nguyên cảnh bỏ chạy Thiên Vân cũng thấy an tâm phần nào, nhanh chóng di chuyển về một hướng, cách xa nơi này.