Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 12:Thiên Bình thành

Chương 12:Thiên Bình thành


Thiên Vân không biết khi hắn rời khỏi "Thiên Tuyền Thương Hội" một trận đại chiến đã bùng nổ ở ngoài Kim Long thành làm kinh động toàn bộ Đông vực.

Trận chiến này đã biến phương viên bên ngoài 5 km phía tây Kim Long thành biến thành một vùng đất c·hết, mục đích là để tranh dành "Ngũ Hành Thần Thiết" mà kẻ chủ mưu Thiên Vân đã cao chạy xa bay.

Thanh Hồng con nói thật cho ta biết, kẻ mang "Ngũ Hành Thần Thiết" bán đấu giá là đại nhân vật nào, dù có trời sập cũng đã có ta chống lên giúp con.

Trong một gian phòng trên lầu hai, Từ Hùng đang khuyên nhủ nữ nhi của mình.

Cha, thương hội ta có quy tắc là không tiết lộ thông tin người đấu giá, cha quên rồi sao.

Con không thể tiết lộ.

"Thật hồ đồ".

Con không nói thì tưởng không ai biết hay sao!

Tên tiểu tử họ Hàn kia dường như đã đánh hơi được điều gì đó rồi.

Còn vị mỹ phụ đánh nhau với lão già của "Nhật Nguyệt Thần Giáo "kia nữa, con tưởng bọn họ không tra ra sao.

Quy tắc chỉ để dành cho kẻ yếu,nếu bây giờ con chịu nói ra là ai, chỉ cần ta đem tin tức này báo lên thương hội, hoặc đem bán cho những thế lực khác, sẽ mang về một khoản tài phú khổng lồ cho gia tộc, từ đó gia tộc sẽ quật khởi.

Cha, không phải cha đã lấy đi 700 triệu linh thạch thượng phẩm của ngừoi đó sao, tha cho ngừoi đó một mạng đi.

Con, con thật ....

Hoàng lão ở đâu !.

Bên ngoài lão già đang chờ đợi vội vàng bước vào.

"Có lão nô".

Gần một tháng nay, có những ai đã gặp mặt tiểu thư.

"Cái này....tiểu thư"...

Một luồng khí thế từ trong ngừoi Từ Hùng phát ra, ép cho Hoàng lão không thở nổi.

Còn không mau nói:

Là, là một vị công tử trẻ tuổi tên Thiên Vân.

Hắn có lai lịch như thế nào.

Hắn lai lịch không rõ, lão nô chỉ biết hắn thuê một động phủ ở Nam thành, còn lại không tra thêm được thông tin nào.

Hắn có đến thương hội chúng ta giao dịch 3 lần, đều đến bán đan dược, đan dược hắn bán có phẩm chất rất cao, lão nô cho là hắn là đệ tử của một vị Thiên cấp luyện dược sư.

Hoàng lão giọng run run nói:

Thiên cấp luyện đan sư, trên Huyền Nguyên đại lục này cũng chỉ có 4 ngừoi, 2 ngừoi đang ở tại "Đan Cốc" không thể rời đi, 1 vị ở "Chấp Pháp Điện" vị còn lại thuộc thương hội chúng ta.

Chỉ có một vị ở "Chấp Pháp Điện" là khả nghi nhất.

Lão nô cho là không phải, vị công tử đó chỉ có tu vi Hoàng Cực cảnh, lại không biết luyện đan, ngừoi của " Chấp Pháp Điện" sẽ không thu một ngừoi thiên phú tu luyện kém đến như vậy.

Tra cho ta, dù có phải lục tung cả Kim Long thành này cũng phải tìm ra hắn.

Cha, dừng lại đi.

Ngừoi đó lai lịch thần bí, làm việc cẩn thận, đừng đắc tội với hắn.

Hãy để cho mình một đường lui.

Từ Hùng ánh mắt âm trầm, lắc đầu quay ngừoi biến mất khỏi tầng lầu các.

"Phế vật".

Một tên Hoàng Cực Cảnh cũng không bắt được, còn để Hàn Tung bị g·iết, ta nuôi ngưoi để làm gì.

Thiếu chủ, thiếu chủ tha mạng.

Tên tiểu tử đó quá giảo hoạt, nhân lúc Hàn Tung không chú ý đánh nén hắn, thuộc hạ cũng không kịp xuất thủ.

Tên đó sử dụng chưởng pháp tên là "Hoả Vân Chưởng" rất quỷ dị công kích cự ly gần thuộc hạ không dám lại gần hắn.

"Hoả Vân Chưởng" .

Ta đã từng nghe qua trong thương hội chúng ta có loại vũ kỹ này, ngưoi tra cho ta, lần này mà còn hỏng việc, thì mang đầu về gặp ta.

Vâng, thiếu chủ

Hàn Sơn cuối đầu, giọng run run cuối đầu đáp.

Lúc này Thiên Vân đang ở Thiên Bình thành, một toà thành thị thuộc Đại Càn đế quốc, hắn rất muốn tìm một nơi rừng núi tu luyện nhưng linh thạch trên ngừoi hắn hiện tại đã không còn bao nhiêu, hầu hết đã dùng khi độ lôi kiếp.

Thiên Vân hiểu rõ hắn không phải dạng tu sĩ quanh năm bế quan tu luyện, nếu không có tài nguyên thì tu vi của hắn mãi mãi chỉ dừng chân tại Huyền Nguyên cảnh sơ kỳ mà thôi.

Hắn đến Thiên Bình thành mục đích chính là kiếm một chút linh thạch, ngoài ra còn muốn tìm luyện khí sư chế tạo một thanh pháp bảo.

Trong tay Thiên Vân đang nắm giữ một bộ vũ kỹ "Thất Tuyệt Kiếm Pháp" mua được từ Thiên Tuyền thương hội, hắn muốn học tập bộ kiếm pháp này.

Qua giao đấu với Hàn Sơn, Thiên Vân nhận thấy Hoả Vân chưởng của hắn quá mức hạn chế, phạm vi công kích quá hẹp, không phát huy được phần nhiều tác dụng, ngoài ra kinh nghiệm chiến đấu của hắn chỉ là con số không.

Lần này may mắn là đối thủ sơ xuất mới để hắn đánh lén, bằng không bây giờ Thiên Vân đ·ã c·hết lâu rồi.

Trước hết hắn phải tìm nơi ở, Thiên Bình thành động phủ đã sớm bị chật ních, Thiên Vân phải tìm địa phương rất xa khu vực trung tâm mới tìm được được một cái động phủ nhỏ bé.

Tìm được nơi ở, hắn cũng không ở lại trong đó mà đi quanh khu vực trong thành.

...

Phi Vân đan dược các, là một cửa hàng tương đối nhỏ bé, nằm tại một khu hẻo lánh thuộc phía bắc Thiên Bình thành.

Thiên Bình thành hiện tại khắp nơi là ngừoi, Phi Vân đan dược các tuy nằm ở nơi hẻo lánh, nhưng cũng có rất nhiều tu sĩ lui tới.

Thiên Vân mang khăn che mặt, đi vào Phi Vân đan dược các. Ở Thiên Bình thành ngừoi che mặt như hắn cũng không thấy ít.

Một số người đúng là không muốn bị người khác nhận ra, còn có một vài người là cố ý giả bộ thâm trầm. Đối với Thiên Vân mà nói, vô luận là bên nào, người như thế nào đều là càng nhiều càng tốt, chí ít thì hắn sẽ không bị chú ý đến.

"Ta muốn mua một lọ Tụ linh đan".

"Cho ta một lọ Hồi linh đan".

....

Thiên Vân vừa bước đến, liền nghe thấy rất nhiều tiếng huyên láo, đại đa số là muốn mua đan dược, còn một ít thì đang cò kè mặc cả.

Sau một lúc, đại loại Thiên Vân cũng biết được giá những loại đan dược bán trong cửa hàng, giá cả ở đây bán có vẻ rẻ hơn ở Thiên Tuyền thương hội quá nhiều, chất lượng đan dược cũng không bằng.

Hiện tại Thiên Vân không còn dám đến Thiên Tuyền thương hội bán đan dược, hắn sợ sẽ có ngừoi tra ra hành tung của hắn.

Có trời mới biết được Từ Thanh Hồng có bán đứng hắn hay không, dù sao Thiên Vân cũng không có giao tình gì với nàng.

Thiên Vân tiến đến một quầy trong cửa hàng hướng một vị nam tử trung niên hỏi.

Xin hỏi ở đây có thu mua đan dược không ?.

Người muốn bán đan dược gì ?. Hồi Linh đan, Tụ Linh đan, Ích Cốc đan, Phục Chân đan.

Nam tử trái lại hỏi Thiên Vân một câu, ánh mắt đang dò xét hắn.

Từ trong nhẫn lấy ra một bình ngọc đưa cho nam trung niên.

2 viên Huyền Nguyên đan, tu sĩ chung quanh nghe Thiên Vân nói đều đưa ánh mắt nhìn hắn.

Khi phát hiện tu vi Huyền Nguyên cảnh thì mới rời đi nơi khác.

Nam trung niên xem xét một chút chậm rãi nói:

3500 linh thạch thượng phẩm một viên, 2 viên là 7000 linh thạch, khách quan có hài lòng.

Trong lòng Thiên Vân cũng thầm than, giá cả quả nhiên là không bằng Thiên Tuyền thương hội .

"Bán".

Từ Phi Vân đan dược các đi ra, Thiên Vân quyết định tìm kiếm một nhà luyện khí các thông thường, hắn muốn luyện một thanh kiếm pháp bảo.

Thiên Vân đối với luyện khí cũng không phải rất am hiểu, hắn tìm nửa ngày mà cũng không tìm thấy một cửa hàng chuyên luyện khí nào, tối đa cũng chỉ thấy vài thương lâu bán pháp khí cấp thấp nhưng lại không phù hợp với yêu cầu của hắn.

Điều này làm cho Thiên Vân hết sức thất vọng hắn thậm chí nghĩ tới mình luyện khí, thế nhưng lại nghĩ đến linh thạch mua nguyên liệu không khỏi có chút tức giận. Nếu Thiên Vân lấy được 700 triệu linh thạch thượng phẩm kia thì bây giờ hắn cũng đâu phải chật vật xoay sở như thế này.

Thiên Vân đã quyết định buông tha luyện khí, chờ quay về động phủ nghỉ ngơi, sau đó sẽ đi đến thành thị khác.

"Bằng hữu, xin dừng bước ". Ở thời điểm Thiên Vân chuẩn bị trở về động phủ, bỗng nhiên bị ngừoi gọi lại.

Hắn ngừng lại, quay đầu lại nhìn thấy một gã vừa lùn, vừa béo, tu vi còn kém cả hắn.

" Ngưoi kêu ta". Thiên Vân nghi hoặc hỏi, hắn mơ hồ đã thấy qua tên béo này ở đâu rồi, thế nhưng nghĩ mãi mà không ra.

" Ta là Đồ Phu, bằng hữu có phải hay không tìm ngừoi luyện chế pháp bảo, gã béo lùn lên tiếng hỏi Thiên Vân.

Nhìn thấy gã béo lùn, Thiên Vân có chút buồn cừoi, nhưng vẫn cố tỏ ra vẻ lạnh lùng đáp:

Nói như vậy ngưoi đang theo dõi ta.

Đồ Phu vội vàng xua tay nói:

Bằng hữu đừng có hiểu lầm, Đồ Phu ta ở Thiên Bình thành là người có mặt mũi, làm sao có thể theo dõi ngưoi.

Bời vì ta làm trong một thương lâu bán pháp khí, thấy ngừoi không hài lòng với pháp khí chỗ đó, mà ta vừa hay có quen biết với một vị luyện khí đại sư.

Ta đã giúp qua rất nhiều ngừoi bận rộn, chỉ cần ngưoi nguyện ý, ta có thể dẫn ngưoi đi tìm vị luyện khí đại sư kia.

Thiên Vân giờ mới hiểu, thì ra tên này khắp nơi kéo buôn bán, chuyên môn cò kè để kiếm linh thạch.

Đồng thời Thiên Vân cũng âm thầm cảnh giác, bị một tên Hoàng Cực cảnh theo dõi mà hắn lại không chút phát hiện.

Thiên Vân gật đầu : Có thể, ngừoi cần bao nhiêu linh thạch .

Đồ Phu nghe Thiên Vân nói cừoi to nói .

Bằng hữu quả là ngừoi sảng khoái, dứt khoát, tại hạ muốn kết giao đã lâu....

Thiên Vân trực tiếp cắt lời Đồ Phu:

Báo giá rồi mang ta đi, thù lao sẽ không thiếu phần ngưoi.

Đồ Phu thấy Thiên Vân không có hứng nói chuyện, có chút ngượng ngùng nói:

Vì luyện khí sư không thích ngừoi khác quấy rầy, hơn nữa là cao nhân, tính tình cổ quái, nên ta muốn giá cả cao một chút, 20 khối linh thạch thượng phẩm.

Thiên Vân cừoi lạnh một tiếng, ngưoi dẫn ta đi tìm một vị luyện khí sư liền muốn 20 khối linh thạch thượng phẩm, một năm sau ngưoi chẳng phải là ngừoi giàu nhất Thiên Bình thành sao?. Linh thạch mà dễ kiếm như vậy sao?. Ngưoi đi tìm khách hàng khác đi, ta là một ngừoi nghèo, ta không có nhiều linh thạch đến vậy.

Chương 12:Thiên Bình thành