Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14: Ngừoi thần bí

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Ngừoi thần bí


Cả 3 ngừoi đều nhìn hắn, Thiên Vân có chút căng thẳng, tim bắt đầu đập nhanh, hắn đang cố gắng nghĩ lại mình có đắc tội với ai hay không.

Ông lão dường như cũng không quan tâm đến hắn, chưa từng mở miệng nói với hắn một câu nào, ngày ngày cũng chỉ làm những việc sinh hoạt đơn giản.

Ông lão làm sao không biết ý định của Thiên Vân nhưng chỉ cừoi to.

Dùng loại tiến độ này của ngưoi, tương lai có thể rời đi Thiên Bình thành, hơn nữa chính bản thân nỗ lực cùng một chút cơ duyên, chưa hẳn không thể thành tựu Địa vũ cảnh. Nếu là ngươi lòng không chuyên tâm, đi nghiên cứu luyện khí, sợ rằng cả đời này cũng chỉ dừng lại ở Huyền Nguyên mà thôi. Luyện khí không phải muốn học liền có thể học được.

Ông lão phục hồi tinh thần lại, nhìn chằm chằm Thiên Vân lắc đầu nói.

Không thể nào, tiểu thư đã sử dụng bí thuật Truy Tung ảnh của giáo ta, đến những cao thủ những thánh địa, tông môn kia còn không phát hiện ra, hắn sao có thể.

Bỗng hắn cảm giác dường như có ai

Ngoài ra tên kia linh hồn lực cũng rất nhạy bén, chỉ mới là Huyền Nguyên cảnh mà đã có thể phát giác được có ngừoi theo dõi, chính vì vậy hắn mới rời đi.

Hôm nay như thường lệ, Thiên Vân dậy thật sớm bước ra khỏi căn nhà tranh, đập vào mắt hắn là ông lão đang ngồi uống trà với 3 vị nam tử.

Ngưoi chắc cũng tầm dứoi ba mưoi tuổi chứ, ba mươi tuổi mà có thể tu luyện tới Huyền Nguyên cảnh sơ kỳ, mặc dù không phải là thiên tài gì nhưng ở cái Đông vực này cũng coi như không dễ dàng.

Trên mặt của thiếu nữ xuất hiện nhiều tia biến hoá nói:

Trầm tư suy nghĩ một lúc, chợt giọng ông lão vang lên bên tai hắn.

Ta không thể dạy ngưoi, không phải ta không muốn dạy mà đây là vì muốn tốt cho ngươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyên Hoả kiếm, địa cấp thượng phẩm pháp bảo, ngày rằm tháng sau chỉ cần ngưoi giúp ta luyện thành công một kiện pháp bảo, nó sẽ là của ngươi.

Thiên Vân chậm rãi bước đi đến, hắn cũng chỉ im lặng ngồi dưới một cái ghế đã được chuẩn bị sẵn.

" Cạch Cạch"

Xin hỏi tiền bối, ta sẽ hỗ trợ tiền bối như thế nào trong khi ta không biết một chút thông tin cơ bản nào về luyện khí, trong quá trình hỗ trợ, ta có gặp nguy hiểm nào không.

Thiếu nữ còn lại im lặng một lúc lâu sau mới lên tiếng:

Ông lão đã trở về, không thèm nhìn hắn mà chỉ im lặng bước vào trong căn nhà tranh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngưoi không những không gặp nguy hiểm, mà còn đạt được cơ duyên to lớn.

Trái lại với ngừoi trung niên, 2 thiếu niên kia có khuôn mặt trắng trẻo non nớt, bàn tay thon dài, đôi mắt to tròn cũng chú ý tới hắn.

Ra khỏi tửu lâu Thiên Vân đi thẳng về một cửu hàng mua một ít nguyên liệu trận pháp cơ bản. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngưoi còn nhớ đã đáp ứng hỗ trợ ta luyện chế một kiện pháp bảo.

Một cảm giác mung lung xuất hiện trong đầu Thiên Vân, hắn luôn tin vào trực giác của mình, để an toàn hắn đứng dậy ra khỏi tửu lâu.

đang thầm quan sát hắn, Thiên Vân không dám dùng thần thức, đành phải xoay ngừoi nhìn xung quanh.

Thiên Vân gật đầu.

Thiên Vân nghĩ đến Ngũ Hành Châu của mình, trong lòng có chút không cam lòng.

Dù cho ngươi là thuần linh căn, dù cho của ngươi nghị lực kinh người, không có cơ duyên, ngươi như nhau không cách nào trở thành một luyện khí sư. Ông lão nói đến phần sau, giọng nói có chút cô đơn dường như đang nghĩ lại chuyện xưa.

Thiên Vân biết cơ hội đang ở trước mắt, vội vàng nói. Vãn bối tự tin khẳng định có thể trở thành một luyện khí sư, vãn bối cũng không cần tiền bối dạy dỗ, chỉ cần mỗi lần có vướng mắc tiền bối có thể giảng giải một chút cho vãn bối là được.

Trong một góc toà tửu lâu, 2 thiếu nữ trong trang phục của nam tử đang hướng ánh mắt dõi theo Thiên Vân rời đi.

Một cảm giác quái lạ dâng lên trong đầu Thiên Vân, tính cảnh giác của hắn rất cao, rõ ràng đã xác định ngoài sân không có ngừoi.

Thiên Vân thấy rất lạ, nhưng cũng chẳng buồn xem thêm nữa, hắn đứng dậy tiến vào phía một tửu lâu trung tâm Thanh Bình thành.

"Hắc Ám Yêu Tử Trận" trận pháp không rõ cấp bậc, dùng nội đan của yêu thú làm mắt trận, lấy ám thuộc tính làm chủ, trận thành có thể giam giữ, ăn mòn linh căn đối thủ, cách bố trận thuộc về một thế lực thần bí.

Trong tửu lâu rất nhộn nhịp, các tu sĩ túm năm tụm ba, tiếng xì xào bàn tán ầm ĩ.

Ông lão lần đầu tiên khóe miệng lộ ra mỉm cười, Thiên Vân nhìn ra, ông lão có vẻ đang cừoi nhạo hắn.

Ngưoi qua đây.

Thiên Vân làm sao có thể tin có chuyện tốt như vậy mà lại tự dưng rơi xuống đầu hắn cho được, hắn cũng chỉ cừoi trừ, nhưng trong đầu đang âm thầm kế hoạch chạy trốn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng cuối cùng đành thở dài, hắn biết ông lão nói không có sai, nếu hắn không có cơ duyên đạt được Ngũ Hành Châu thì việc học luyện khí đối với hắn cũng chỉ là trong mơ tưởng mà thôi.

Cũng có thể lắm, chúng ta đã sắp không còn thời gian nữa rồi.

Nếu thật sự không tìm được ngừoi thích hợp nữa, thì đành chọn hắn vậy.

"Ha Ha "...

Thiên Vân có chút sửng sốt, hắn cũng chỉ muốn ông lão luyện cho một thanh kiếm vừa tay mà thôi, không ngờ ông lão cho hắn Nguyên Hoả kiếm.

Nghe lời ta khuyên, ngưoi hãy từ bỏ đi.

....

Cơ trưởng lão nổi tiếng khó gần, đến giáo chủ ông ta cũng không nể mặt, ngừoi mà được ông ta coi trọng cũng không phải là kẻ đơn giản.

Thiên Vân chợt bừng tỉnh, đứng dậy đi ra phía ngoài sân.

Chương 14: Ngừoi thần bí

Từ cổ chí kim, muốn trở thành luyện khí sư chiếm 10 phần, thế nhưng có thể thực sự trở thành một luyện khí sư cũng là phần trăm rất nhỏ trong số đó mà thôi, có thể gọi là phượng mao lân giác. Luyện khí sư trừ thiên phú và nghị lực ra, còn cần hữu cơ duyên.

Tuy hắn không biết Nguyên Hoả kiếm lợi hại đến thế nào, nhưng đã là hàng địa cấp tuyệt đối có giá trị rất lớn, hắn hiện tại không có khả năng sở hữu đến, vậy mà ông lão lại tiện tay vứt cho hắn, việc hỗ trợ luyện khí tuyệt đối không phải việc đơn giản.

Thiên Vân gọi mấy món, chuẩn bị ăn cơm, đối với hắn mà nói thì mấy món ăn có thịt, rựoi mới là ngon nhất.

Về đến căn nhà tranh, Thiên Vân không thấy ông lão đâu, hắn cũng không dám tiến vào Ngũ Hành châu tu luyện, bèn lấy ngọc giản sơ lược trận pháp đấu giá được ở Thiên Tuyền thương hội ra nghiêm cứu.

Ông lão từ trong nhẫn lấy ra một thanh kiếm, vứt cho hắn.

Không hẳn, Tiểu Hoa ngưoi đã thấy Cơ trưởng lão cho khách luyện khí ở lại bao giờ chưa.

Tiểu thư có vẻ như hắn chỉ là một vị khách muốn luyện khí của Cơ trưởng lão mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn rất hứng thứ với những kiến thức trận pháp trong này, âm thầm ghi nhớ tên và công dụng của chúng.

Hắn âm thầm quan sát 3 ngừoi, 1 vị nam tử trung niên có khuôn mặt dữ tợn, làn da ngăm đen, bàn tay to chai sần, ánh mắt sắc bén đang nhìn hắn.

Một bầu không khi quỷ dị bao chùm toàn sân, không biết bao lâu ông lão mới lên tiếng phá vỡ .

Sáng hôm sau, khi Thiên Vân tỉnh bước dậy bước ra khỏi cửa nhà tranh thấy ông lão đang đánh một bộ quyền pháp, quyền pháp chậm rãi, đưa tay nhấc chân lên như không có lực, rất mềm dẻo...

Cứ như vậy năm tháng trôi qua, cách thời gian giao phó với ông lão còn một tháng, Thiên Vân vẫn chỉ là một tên Huyền Nguyên cảnh sơ kỳ, hắn biết không có tài nguyên tu luyện thì hắn tu luyện cũng vô ích, nên dứt khoát dành thời gian tập trung nghiên cứu trận pháp.

Thiên Vân không muốn vì một thanh địa cấp pháp bảo, mà góp cả cái mạng nhỏ của hắn vào, vì vậy hắn ân cần lên tiếng dò hỏi.

Đi về ngôi nhà tranh bên cạnh, đặt mình xuống một chiếc giường gỗ, hắn đánh một giấc vô lo, vô nghĩ, cảm giác mà từ rất lâu rồi hắn chưa được hưởng thụ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Ngừoi thần bí