Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mặc Vấn Quy Kỳ
Unknown
Chương 25:Vương Thịnh
Rất nhanh, năm người đã ra khỏi ảo cảnh, tiến về một toà cung điện đổ nát.
Trong toà cung điện này hoàn toàn không có ma khí, bên trong có rất nhiều phòng, trong các căn phòng này cất chứa vô số các loại kỳ hoa dị thảo, nở rộ ra lưu quang ngũ quang thất thải vô cùng xinh đẹp.
Mấy loại thiên địa trân tài này, cái nào cũng đều không chút tầm thường, nếu đặt ở ngoại giới, căn bản chính là bảo vật ngàn năm, thậm chí là vạn năm mới gặp một lần.
Nhất thời, một cỗ thiên địa linh khí mênh mông bùng phát ra, chỉ vài tia tiết lộ ra ngoài, hương thơm đã ngào ngạt cả một vùng.
Cả năm ngừoi mắt sáng lên chia nhau thu thập.
Thiên Vân lấy tốc độ cực nhanh thu lấy một ít thiên tài địa bảo hữu dụng đối với chính mình, hoặc là các loại cực kỳ trân quý.
"Ồ".
"Ám Linh thạch".
Thiên Vân kinh hỉ phát hiện ra một kiện trân tài thuộc tính ám cực kỳ hiếm thấy.
Đó là một viên linh thạch toàn thân tối đen, ngoài thân khắc họa một tầng hoa văn u ám phong cách cổ xưa.
Ám linh thạch tựa hồ đã phát triển đến cực phẩm, ít nhất đã qua mấy vạn năm, bên trong ẩn chứa tinh hoa ám hệ thuần tuý.
Cương Thiết, Tinh Khoáng, Lôi Mộc....
Ánh mắt Thiên Vân loé lên, trong gian phòng này có rất nhiều bảo vật, mức độ quý giá rất cao.
Nhưng trong gian phòng này lại có rất ít tài nguyên trợ giúp hắn tu luyện, tăng cao tu vi.
"Vù Vù"
Thiên Vân thấy Thanh Hải đổi sang một gian phòng khác, hắn cũng nhanh chân mang theo Ám Linh thạch trên tay rời khỏi gian phòng.
Sư huynh vận khí của ngưoi không tệ, Mặc Vũ nhìn trên tay hắn Ám Linh thạch thì cũng không có gì kỳ quái, chỉ lên tiếng khen ngợi, sau đó vất cho hắn một chiếc nhẫn trữ vật.
Như hiểu ý Mặc Vũ, Thiên Vân trong đầu lại càng thêm hảo cảm đối với nhóm người này, ít nhất bọn họ không vì tiền tài mà hãm hại hắn.
Thiên Vân đang định tiến vào một gian phòng khác, bỗng một đoàn đội khác đã cảm ứng được khí tức thiên địa trân tài tiết lộ ra ngoài, lập tức nhanh chóng tiếp cận nơi này.
Khí tức thiên địa trân tài này quá mức khổng lồ, tổ đội của Thiên Vân cũng không thể hoàn toàn phong bế chúng lại được.
Là ngừoi của Thanh Long viện, Bích Lạc đi ra từ một gian phòng khuôn mặt có vẻ rất khó coi đi đến lấp sau Thiên Vân.
Tốc độ cường giả Thanh Long viện cũng không chậm hơn bao nhiêu, rất nhanh đã gần tiến tới.
Nhưng khi bọn hắn chuẩn bị tiếp cận toà cung điện thì phía xa xa, làn ma khí cũng theo đuôi đuổi tới.
"C·h·ế·t tiệt".
Bọn Thanh Long viện dẫn ma khí tới đây.
Kim Tiền từ trong một gian phòng đi ra chửi ầm lên.
Nghe được tiếng động huyên náo,Mặc Vũ, Thanh Hải cũng ngừng tìm kiếm mà tụ tập lại với Thiên Vân, dường như chỉ đợi Thiên Vân quyết định đi hay ở.
Chiến đấu giữa đám người Thanh Long viện với ma khí bùng phát trên không trung, Thiên Vân trong lòng thầm tính toán, nếu không thu thập những bảo vật trong những gian phòng còn lại thì hắn tiếc đứt ruội.
Không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, Thiên Vân phóng vọt vào bên trong gian phòng, thu hoạch các loại kỳ hoa dị thảo đỉnh cấp bên trong.
Bên trong những gian phòng này, đại đa số các loại thiên tài địa bảo đều được đặt bên trong từng cái khí cụ bồi dưỡng độc lập khác nhau, hơn nữa có trận pháp đặc thù s·ú·c tích nuôi dưỡng cùng bảo hộ.
Mỗi khi phá giải một cái Trận pháp, thu hoạch trân tài, cũng cần có một chút thời gian.
Khi tụ tập cả nhóm người, tốc độ thu thập nhanh hơn hẳn so với một người.
Khi tổ đội nhóm người Thanh Long viện đuổi tới, nhóm Thiên Vân đã kịp thu hoạch xong năm sáu loại thiên tài địa bảo.
Trong đó Địa Linh Thảo, Thiên Diệp Thảo, Âm Phong Trúc đều là những linh thảo cực kỳ quý hiếm đối với bên ngoài, có công dụng cực lớn.
Mặt khác, còn có một gốc Sinh Linh Chi Thảo là tài nguyên trân quý hiếm thấy, đối với thể phách sinh mệnh có hiệu quả lột xác cùng tăng phúc cường đại.
Đám người Thanh Long viện tiến đến lập tức phân phối tiến vào những gian phòng tìm kiếm, những ma khí phía sau bọn họ cũng bắt đầu rút lui, dường như rất sợ đến gần toà cung điện .
Thấy đám ma khí rút lui, đám người Thiên Vân càng đẩy nhanh tốc độ thu thập, những bảo vật sau khi thu được đều được Thiên Vân cất dữ, đám người Mặc Vũ rất yên tâm về nhân phẩm của hắn.
Dù sao không có Thiên Vân thì bọn hắn cũng không tiến đến được nơi này.
Rất nhanh những gian phòng này đã bị song phương cướp đoạt không còn chút gì.
Vị sư đệ này trân tài ngươi tìm được, giá trị dường như rất cao thì phải?
Một thiếu niên khuôn mặt tủm tỉm cười bước đến gần Thiên Vân lên tiếng, theo sau hắn còn có 7 người nữa.
Vương Thịnh ngươi muốn gì đây.
Bích Lạc chậm rãi bước ra, đôi mắt đẹp đã có một chút hàn ý nhìn chằm chằm vào thiếu niên trên khuôn mặt vẫn giữ nét cười kia nói:
Cùng lúc đó Mạc Vũ, Thanh Hải, Kim Tiền cũng đứng sóng vai cùng.
Vương Thịnh cũng chăm chú nhìn bọn họ, đôi mắt bình tĩnh quét nhìn năm người, giọng trầm trầm cất tiếng:
Chuyện này không liên quan tới các ngươi, ta chỉ muốn cùng vị sư đệ này trao đổi vật phẩm.
Là đồng môn với nhau, chẳng lẽ vị sư đệ này cảm thấy không tiện.
Hiển nhiên Vương Thịnh biết những trân tài, bảo vật của nhóm Mạc Vũ đều được cất giữ trong nhẫn trữ vật của Thiên Vân.
Thiên Vân khuôn mặt cười cừoi, đôi mắt trước sau vẫn tĩnh lặng như nước hồ lên tiếng nói:
Vị sư huynh này, tiểu đệ ở trong những gian phòng kia nhặt được rất nhiều bảo vật quý hiếm, không biết sư huynh muốn trao đổi những bảo vật nào.
Nói xong Thiên Vân từ trong nhẫn lấy ra một cây Địa Linh Thảo phe phẩy.
Nhìn thấy Thiên Vân tuỳ tiện mang ra một cây địa cấp linh dược quý hiếm, đám người Thanh Long viện khuôn mặt hồ hởi, ánh mắt như bốc hoả đầy vẻ tham lam.
Bích Lạc sốt ruột ánh mắt vội ra hiệu với Thiên Vân, nàng sợ hắn chúng kế của bọn chúng, nhưng Thiên Vân mặc kệ phớt lờ nàng.
Đám người Mặc Vũ cũng đành âm thầm cảm thán, có lẽ bọn hắn vô duyên với những tài nguyên quý hiếm này.
Nhận thấy Thiên Vân biết điều như vậy, vẻ mặt Vương Thịnh lộ rõ vẻ khinh bỉ, trong lòng hắn vui mừng tự đắc cho Thiên Vân là một tên ngu xuẩn.
Ta muốn dùng 5 triệu linh thạch thượng phẩm đổi lấy hết những đồ vật trong chiếc nhẫn kia, không biết ý sư đệ thế nào.
Vương Thịnh ngươi đừng có quá đáng, Mặc Vũ lên tiếng quát, hắn rất tức giận với cách làm của Vương Thịnh.
"Ha Ha"
Chuyện của ta không liên quan gì đến các ngươi, các ngươi muốn ngăn cản, một luồng khí thế Địa Vũ Cảnh viên mãn uy áp đè ép lên đám người Thiên Vân.
Trong tổ đội của hắn, ngừoi có tu vi cao nhất là Mặc Vũ cũng chỉ là Địa Vũ cảnh trung kỳ mà thôi, còn lại là Địa Vũ sơ kỳ, Thiên Vân hắn vẫn còn là Huyền Nguyên cảnh.
Nếu đánh nhau chưa nói đến sự chênh lệch về tu vi, chỉ dựa vào số lượng thì tổ đội của Thiên Vân cũng không bằng đối phương.
Thấy song phương khí thế dương cung bạt kiếm, Thiên Vân vội tiến lên khuyên giải:
Vị sư huynh này, 5 triệu linh thạch có vẻ hơi ít, dù sao chúng ta cũng là đồng môn, đệ thấy có thể nâng lên 10 triệu được không, những bảo vật trong này đảm bảo sẽ làm cho sư huynh hài lòng.
Suy nghĩ một chút Vương Thịnh gật đầu đồng ý, những bảo vật trong những gian phòng kia có giá trị vượt xa 10 triệu linh thạch, còn chưa nói đám người Thiên Vân tới trước, chắc chắn thu hoạch sẽ rất phong phú, giao dịch như vậy tuyệt đối có lợi với bọn hắn.
Vẫy ra ra hiệu cho những người phía sau gom góp linh thạch, một lúc sau Vương Thịnh vất cho Thiên Vân một chiếc nhẫn, bên trong chứa 10 triệu linh thạch thượng phẩm.
Thiên Vân quét vào trong thấy đủ linh thạch, lúc này mới đưa chiếc nhẫn trên tay tháo xuống cho Vương Thịnh, sau đó hắn ra hiệu cho đám Mặc Vũ nhanh chóng tiến sâu vào toà cung điện.
Thấy bọn Thiên Vân, Mặc Vũ gấp gáp như vậy, Vương Thịnh cũng đem lòng sinh nghi nhưng khi quét thần thức vào nhẫn trữ vật hắn thấy có vô vàn linh dược, khoáng thạch, bảo vật quý hiếm thì hắn cũng phần nào yên tâm.