Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Coviz

Unknown

Chương 20: Đi săn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Đi săn


“Thành chủ Yên Hòa có vẻ thân với thành chủ của chúng ta nhỉ?” Thành Vũ xen vào.

“Hơn nữa đại tiểu thư lại giao cho Trịnh Vĩnh áp tải hắn về Song Giang. Trịnh Vĩnh là thân cận của thành chủ nhưng mà hắn lại có ý ủng hộ bên kia”

“Đội G.S!”

Thành Nam giữ vẻ bình tĩnh thường thấy, y vẫn ngồi bên trong xe, lặng lẽ quan sát.

“Đội G.S là sao?” Mộc Trà thắc mắc, ánh mắt vẫn nhìn về phía 4 người kia, vẻ thận trọng hiện rõ trên khuôn mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vậy ư?” Cô gái tóc vàng tròn xoe mắt. Thời điểm đó mọi người cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ đoán già đoán non. Nay nghe được từ chính miệng Mộc Trà, hóa ra là do cái tên bí ẩn kia.

“Toàn quân tiến lên!” Mộc Trà kéo cửa nóc xe, nhoài người trèo lên, trực tiếp chỉ huy đoàn xe.

“Khởi hành!” tay chỉ huy đội vận tải ra lệnh khi đoàn xe chiến đấu vượt qua trụ sở Hiệp hội. Lập tức đội vận tải cũng nối đuôi nhau chạy đằng sau. Đoàn xe từ Song Giang nhằm hướng bắc di chuyển, tạo thành một khung cảnh hùng tráng với hàng trăm xe thiết giáp, bọc thép, vận tải quân sự nối đuôi nhau trải dài cả cây số.

“À…không sao” gã lúng túng, cố lấy lại vẻ bình thường.

“Đi thôi”

Tên đầu cua nheo mắt quan sát Thành Vũ, đoạn nói: “Thành chủ lấy con gái ông Hòa, sinh ra thiếu chủ Thành Vinh, vợ ông ta hiện nay là vợ 2. Còn vợ thành chủ đ·ã c·hết từ hồi Đại Hủy Diệt”

Hắn vừa nói vừa chỉ vào chiếc SUV.

Cô gái tóc vàng này là Elly, trước đây làm cho Global Shield, sau đó được Bích Phượng đưa về Song Giang làm trợ lý cho Mộc Trà. Elly là cô gái có tư duy sắc bén cùng khả năng phán đoán và phân tích thông tin rất giỏi. Mộc Trà nhớ lại lời của cô Phượng “Con cứ như vậy thì sự nghiệp của ba con sẽ rơi hết vào tay người ngoài mất thôi”

Nghe tin này, Thành Vũ khuôn mặt tái nhợt, tim đập mạnh. Hình ảnh con dâu hiện lên trong tâm trí ông. “Con ơi!” lòng gã quặn lại.

“Là sao?” Thành Vũ khó hiểu.

Hai gã kia nghe nói vậy bỗng bốn mắt nhìn nhau, mồm há hốc rồi tay mặt xanh xao ngơ ngác hỏi:

“Bốn người đó, ít nhất phải là tỉnh thức giả cấp 4”

Từ phía đối diện, Tần Mục lưng cõng trường kiếm nặng nghìn cân, thân mặc chiến giáp, chân như đạp vào hư vô, đi mà như đang lướt trên không khí. Phía sau y, đông đảo tỉnh thức giả cấp 3 tràn tới như thác. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đại ca lần trước có tham gia không?” tay da xanh xao hỏi.

“G·i·ế·t thần? Có thần ư?” Mộc Trà không dấu được vẻ hoài nghi.

Kế đó lại thêm 4 bóng áo đen, thái độ lạnh nhạt, thong dong đi đến.

“Cũng không rõ, chỉ nghe nói mà thôi vì sự tồn tại của những người này đều là bí ẩn. Họ chỉ xuất hiện để làm công việc của mình”

“Hắc Thành và Ayutthaya liên minh! Cũng phải, miếng ngon như vậy lẽ nào lại bỏ qua được? Chắc hẳn có sự xuất hiện của Siaem Narai và Davu Ekon” Elly trông không có vẻ gì là bất ngờ.

Đoàn xe bắt đầu dàn hàng ngang, rầm rập tiến lên. Đ·ạ·n pháo trong các xe tăng, thiết giáp đã lên nòng, bầu không khí căng như dây đàn.

“À, em mới gia nhập thành Song Giang chưa lâu!” gã chữa ngượng.

Mộc Trà trầm ngâm nghĩ lại câu chuyện lúc trước cha nàng nói. Nếu phải lựa chọn, ba sẽ chọn ai đây? Mình hay đứa em cùng cha khác mẹ. Nghĩ đến mẹ kế Yến Hoa, nàng siết chặt nắm tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thành chủ Hắc Thành!” một tỉnh thức giả phía Song Giang thì thầm.

Giác Thanh gật đầu. Cả hai đang đứng trò chuyện thì từ ngoài cổng, một chiếc SUV chạy vào. Người phụ trách bước xuống thông báo:

Những phụ nữ Vũ gặp qua ở Hiệp hội hầu như đều có nét sương gió phủ lên chứ không giống như cô gái này. “Có thể là con cháu thế lực nào đó, đóng giả để đi theo” Vũ suy đoán.

Tự nhiên Thành Vũ cảm thấy thương Mộc Trà vô cùng, con bé mồ côi mẹ khi còn nhỏ, nó quá thiệt thòi. Gã nhớ lại khuôn mặt Mộc Trà lúc cả hai đứng đối diện nhau. Ánh mắt con bé lạnh lùng và đượm buồn, chắc hẳn nó phải chịu nỗi đau lớn trong tâm hồn, Thành Vũ nghĩ…

Đi cùng xe Thành Vũ có 3 người, một gã to cao, đầu húi cua, làn da đen bóng như cháy nắng. Tên thứ 2 lại đối lập hoàn toàn, hắn cao gầy, làn da xanh xao như thiếu nắng. Ánh mắt Vũ dừng lại ở n·gười t·hứ 3·. Đó là một cô gái với làn da trắng mịn, đội một chiếc mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang, chỉ hở đôi mắt rất đẹp với hàng mi cong v·út. Trong bộ đồng phục tối màu nhưng những đường nét cơ thể vẫn ẩn hiện ra bên ngoài khiến những gã háo sắc phải nuốt nước bọt.

“Đội vận tải sẽ đi cuối đoàn. Mỗi xe sẽ được dán số thứ tự, cứ thế mà theo nhau. Tất cả di chuyển theo sự điều hành của xe chỉ huy”

“Đúng vậy!” Elly gật đầu.

Giác Thanh đi đến bên cạnh, thấy gã thận trọng kiểm tra phương tiện thì cười:

Elly sắc mặt đại biến, thốt lên.

“Anh làm sao thế?”

Thành Nam im lặng.

Lão béo không hề kém cạnh, cũng bộc phát thần uy. Cả không gian xung quanh rung lên như coa gió to.

Jenny mỉm cười đáp lại.

Nếu thực sư xảy ra xung đột thì cũng chưa rõ bên nào giành được thế thượng phong.

Cô gái lấy cuốn sổ, ghi vào rồi quay ra hỏi: “Sao chúng ta lại cần phải bắt hắn?”

Mộc Trà nhăn trán suy nghĩ rồi đáp “Hình như tên đó sở hữu một loại năng lực đặc biệt gì đó. Khi hắn lao ra đối mặt với con quái vật, nó đã bỏ chạy. Điều này ngay cả ta cũng không làm được”

“Nhóm diệt thần là những thành viên cực kỳ ưu tú. Công việc của họ là…g·iết thần!”

“Ta cũng không nghĩ nhiều đến thế, chỉ nghĩ hắn là tâm phúc của ba nên muốn giao việc áp tải vật tư quý hiếm quay trở về” Mộc Trà thở dài.

Liên minh Song Giang, Yên Hoà và Tân Hoa Hạ có 4 tỉnh thức giả cấp 4 còn phía bên kia nhỉnh hơn với 6 người. Nhưng so về số lượng tỉnh thức giả cấp 3 thì liên minh 3 thành hoàn toàn vượt trội nếu không muốn nói là áp đảo. Còn lực lượng binh lính tác chiến thì chưa kể đến.

“Là…diệt thần?”

“Nhiệm vụ gì?” Mộc Trà hỏi Elly.

Lúc này, các tỉnh thức giả hai phe đứng đối diện nhau. Gần đó không xa là miệng cái hang khổnglồ, nơi con rắn trắng đã chạy trốn vào đó lúc trước.

“Hoá ra là thành chủ Siaem Narai, cũng đã lâu rồi không cùng đàm đạo”

“Không nên truy nã hắn mà nên tìm về. Loại năng lực đặc biệt này rất có ích cho chúng ta. Chỉ sợ trong lúc loạn đấu, những người khác cũng đã nhận biết được sự việc và có toan tính cho riêng mình.” cô gái tóc vàng phân tích.

Mộc Trà ra lệnh khi mọi người đều đã ổn định vị trí. Đoàn xe rùng rùng chuyển động, nối đuôi nhau vượt qua những cánh cổng.

Mộc Trà thông báo cho một thuộc hạ ngồi bên cạnh. Đây là một cô gái có mái tóc vàng óng như tơ được búi cao lên. Khi trở về Song Giang, nàng được nghe Trịnh Vĩnh báo cáo lại là tay Lưu An đó đã bỏ trốn.

Trên xe của Thành Vũ, cô gái kia chễm chệ ngồi trên ghế lái, cô ta im lặng quan sát đường đi, không trò chuyện với những người đi cùng. Ở phía sau, hai tên đàn ông rả rích buôn chuyện, có vẻ rất hào hứng với lần đi này.

Thành Nam chất vấn.

“Thật là mệt mỏi” Mộc Trà thở dài, bóp trán.

Lúc này, Thành Nam cũng đã bước ra khỏi xe khi thấy 4 nhân vật kia xuất hiện. Nhìn trang phục, y chắc chắn đó là người của Global Shield.

Lập tức 20 người vận chuyển tụ lại một chỗ, thái độ lắng nghe.

Lời nói vừa dứt, một tay to cao với bộ râu rậm, làn da đen bóng như than cốc, kéo theo một cây búa lớn theo sau thành chủ Narai tiến đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ở trên cao là vậy đó” Elly mỉm cười, đưa tay vuốt một lọn tóc của Mộc Trà, ánh mắt trìu mến.

Chương 20: Đi săn

“Hôm nay thật đông vui và náo nhiệt, cho ta góp vui với!”.

“Đại ca kể chuyện lần đó đi”

“Ồ! Không! Xin đừng hiểu lầm, bọn ta hôm nay đến là đi săn quái vật cấp S theo lời mời của 2 vị thành chủ đây chứ không xen vào những t·ranh c·hấp của các vị”

“Phát hiện đoàn xe mang cờ Hắc Thành, có cả cờ Ayutthaya” trinh sát báo về.

Từ trong xe, Thành Nam phóng ra uy áp, miệng không mấp máy mà tiếng nói sang sảng vang lên.

“Nhớ lần trước hai người các ngươi cùng Tần Mục cùng rủ nhau chiếm chỗ tốt mà quên mất ta, lần này chắc phải nhường lại cho ta và Hắc Thành hưởng phúc” thành chủ Narai một thân giáp xanh, trên ngực thêu biểu tượng kim sí điểu, hai tay chắp sau lưng, ung dung một mình bước ra.

Jenny dùng ánh nhìn khinh khỉnh nói với Thành Nam.

“Bao nhiêu năm rồi mới có một lần săn g·iết đông đảo như thế này, nghĩ lại mà xúc động” tên to cao đầu cua nói.

Mộc Trà suy đoán.

Thành Vũ giống như tai bị ù đi khi nghe nói vậy. Cái gì cơ? Gã tự hỏi. Sao lại là bố vợ? “Ông thông gia nhà này ngỏm củ tỏi từ hồi cái Hà còn bé rồi cơ mà” Thành Vũ nghĩ trong lòng.

Tại quảng trường bên ngoài Lưu Phủ, một hàng dài các chiến xa, xe bọc thép, xe chở quân của Song Giang và Yên Hòa xếp thành hàng lối ngay ngắn. Các tỉnh thức giả và quân tiên phong cũng tập trung đông đảo. Đếm đi đếm lại, lực lượng này phải lên đến gần mười ngàn người.

“Đấy là những nhân vật bí ẩn nhất của Global Shield. Họ được gọi là God Slayer, những kẻ diệt thần!” Elly run run nói.

“Làm gì mà Song Giang với Yên Hoà lại hung hãn như vậy?”

Mộc Trà bước lên chiếc chiến xa đầu tiên có cắm cờ Song Giang. Lão già Yên Hòa và Thành Nam cùng lên chiếc xe phía sau.

Lập tức những người này tìm về đúng chiếc xe vận tải mà mình được giao đi theo, sắp thành hàng.

“Họ không chịu sự ràng buộc bởi bất cứ luật lệ nào. Họ sẵn sàng huỷ diệt bất cứ ai cản đường, cho dù là người thân. Ngay cả người đứng đầu Global Shield cũng không chỉ huy được họ”

“Ông em là người trên trời à?”

“Cũng lâu rồi nên chỉ nhớ được một phần. Hồi đó chỉ có thành chủ của ta và lão già Yên Hòa thôi. Đánh nhau ác liệt lắm. Bọn này cũng đi vận chuyển, chỉ ngồi bên ngoài nên không biết được chi tiết chiến đấu nhưng mấy ngày liền tiếng hổ gầm rống điếc cả tai, mặt đất thì rung động mạnh như có đ·ộng đ·ất. Lão già Yên Hòa bị con hổ móc mất 1 bên mắt”

“Ình” một tiếng, y đặt cây búa nặng nghìn cân xuống đất khiến mặt đấy như rung lên.

“Phương tiện chiến đấu của ai?” Mộc Trà lập tức hỏi, thái độ thay đổi, đầy cảnh giác.

Sau khi được phân phát số, từ phía ngoài lại chạy tới mấy chiếc xe chở quân. Từ trên xe, nhẩy xuống sáu mươi người, họ sắp thành hàng, chờ đợi.

Elly khúc khích cười.

Ngay lúc này, một giọng trầm thấp nhưng đầy uy lực vang lên kèm theo tiếng cười ha hả vang động khắp bốn phương. Uy áp cuồn cuộn toả ra như sắp có một trận phong ba tràn tới.

“Điều ta nghĩ đến đã xảy ra!” Mộc Trà lạnh lẽo nói.

“Đúng…đúng vậy!”

“Hẳn là bà Bích Phượng không nói gì với thành chủ về nhiệm vụ của nhóm G.S nhỉ?”

“Các chiến binh Yên Hoà, tiến lên cho ta!” lúc này lão béo đã đứng sừng sững trên nóc xe thiết giáp, trên tay là cây bồ cào, hình ảnh này so với Trư Bát Giới không khác biệt nhiều lắm. Có chăng là lão Trư không bị chột và không mặc chiến giáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngoài tiểu thư, còn ai biết chuyện này nữa không?” cô gái tóc vàng hỏi.

“Đây là nhân sự khai thác tài nguyên sẽ theo xe vận tải. Mỗi xe 3 người, đã có phân công sẵn rồi” tay chỉ huy nói.

Từ bên trong sảnh Lưu Phủ, Thành Nam thân mặc chiến giáp đen tuyền, khí thế hung mãnh, thong thả bước đi như long hành hổ bộ, uy áp tỏa ra khiến những tỉnh thức giả đứng hai bên sảnh cảm thấy ngộp thở. Song hành với y là lão già Yên Hòa thân to bụng phệ, đôi mắt híp tịt như 2 đường chỉ cùng khuôn mặt phè ra, nọng cằm che hết cả cổ. Đi sau hai người là Mộc Trà với đôi song đao sau lưng, nàng vẫn mặc bộ giáp trắng quen thuộc.

“Chú em có vẻ hồi hộp nhỉ?”

Cô gái ngồi bên cạnh liếc nhìn, thấy thái độ gã hơi khác bèn hỏi. Giọng nói trong như chuông.

“Thú vị!” Mộc Trà gật đầu, tay chạm nhẹ vào chuôi đao rồi khẽ vuốt.

Lão béo thấy Tần Mục xuất hiện thì khuôn mặt tươi cười, hô lớn.

“Xong đợt săn g·iết này, khi trở về nhớ thông báo truy nã tên Lưu An.”

“Ta có thông báo cho ba sau đó. Còn có ai biết nữa thì không rõ” Mộc Trà nhún vai.

“Thầy cứ đùa, đây là lần đầu chạy xa vậy nên phải chuẩn bị kỹ”.

“Có chứ, mà cũng lâu lắm rồi, nhưng lần đó không đông như thế này” tên đầu cua chép miệng.

“Vâng thưa đại tiểu thư!”

“Lão già này cũng lâu chưa được cùng thành chủ uống rượu chơi gái a”

“Vậy thì xin đứng qua một bên, đây là vấn đề của các thành”

“Ngươi đến muộn!”

“Mọi người tập trung lại nghe ta phổ biến đây”

Đội vận tải dừng ở đằng xa, thấy các tỉnh thức giả tụ tập đông đảo thì trèo hết lên nóc xe quan sát. Khi thấy Tần Mục, cô gái đi theo xe Thành Vũ vội chui tọt vào bên trong khiến gã cảm thấy có gì đó nghi vấn. Thật ra, cô gái này chính là con gái Tần Mục.

“Bao nhiêu năm đại tiểu thư nắm quân tiên phong, thời gian ở ngoài còn nhiều hơn là ở trong Lưu Phủ. Kỹ năng g·iết quái của tiểu thư có thể là số 1 nhưng kỹ năng “g·iết người” thì còn phải học nhiều” cô gái tóc vàng lơ đãng nhìn ra ngoài.

“Lão già đó là bố vợ của thành chủ mà!”

Thành Vũ kiểm tra lại xe tải một lần nữa cho chắc chắn. Đây là chuyến đầu tiên gã đi xa nên phải chuẩn bị cho cẩn thận.

Đoàn xe nghỉ đêm tại pháo đài Bạch Hổ rồi lại lên đường lúc tờ mờ sáng. Đến trưa, đoàn xe đã gần tới nơi. Đột nhiên, bộ đàm trong các xe chỉ huy vang lên tiếng trinh sát: “Phía trước phát hiện nhiều phương tiện chiến đấu”

“Global Shield từ bao giờ lại tham gia vào t·ranh c·hấp giữa các thành?”

“Ừ nhỉ, sao ta không nghĩ ra?” Mộc Trà vỗ vỗ vào trán, lắc đầu. Nàng đã quá sơ xuất.

Mộc Trà hờ hững hất tay Elly ra, buông lời “Thôi đi! ghê quá”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Đi săn