Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Coviz

Unknown

Chương 59: Trả thù

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Trả thù


Thậm chí, nếu phải đối mặt với những tỉnh thức giả cấp 4, Asin tự tin rằng hắn sẽ không thể bị đối phương săn g·i·ế·t.

“Cái…quái gì?”

Asin vuốt mặt khỏi nước mưa đang thầm đẫm, trầm giọng nói.

“Vù vù” Asin múa đôi đoản kiếm, xông tới chém Vũ, khí thế hung mãnh như muốn một kiếm chém đối thủ làm nhiều mảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ô…ô…!” lúc này, phía xa tràn đến tiếng kêu của đám xác sống. Bọn chúng dường như ngửi thấy mùi máu tanh nên đồng loạt kéo đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tại..tại sao ngươi lại g·iết thầy?”

Bóng kiếm loang loáng vụt tới như thiểm điện. Vũ ngửa người ra sau, mũi kiếm lướt qua cổ họng gã.

Ví dụ như Mộc Trà, lần thức tỉnh thứ 4 của nàng được Song Giang giữ bí mật tuyệt đối. Đích thân thành chủ Thành Nam cùng 3 lãnh chúa ngày đêm canh gác và bảo vệ cho sự kiện đó.

“Này thằng kia, có nghe tao nói không”

Asin quan sát thật kỹ Vũ. Thằng này liệu đang giở trò gì? Asin không phải là tay mơ, hắn không dễ để bị lừa như vậy. Asin nghĩ, chắc chắn Vũ đang bày trò gì đó.

Asin đứng từ phía xa, hai tay nắm lấy chuôi đoản kiếm, kéo ra, phía sau lưng, áo choàng lông ma sói bay phấp phới.

“Đây, đến trói tao đi”

“Bép…bép…”

Soạt…gã cảm thấy lạnh lẽo dưới chân, sau đó là đau đớn. Máu phụt ra, chân hắn bị chém một kiếm.

“Choang!” Asin nhanh như chớp, múa đôi đoản kiếm, làm thành thế thủ, chặn lại đòn đánh của Vũ. Cây gậy chích điện nện xuống, bị đôi đoản kiếm chặn lại.

Vũ chợt nghe như có tiếng bước chân chạy trên nước mưa.

“Ngươi không đến, vậy ta đến!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đây!”

Ùng..ùng…từ trong đám mây đen cuồn cuộn, ánh chớp phát ra liên tục, gió ngày càng rít mạnh.

Qua một hồi giao đấu, Asin đã chém lên người Vũ mấy cái, máu từ vết thương tràn ra, hòa với nước mưa, văng tung tóe ra không trung.

Nhưng y là đệ nhất sát thủ, từng tiễn nhiều đối thủ còn mạnh hơn hẳn bản thân về miền cực lạc nên không hề tỏ ra sợ hãi. Quan trọng nhất là y sở hữu một bảo vật có 1 không 2: Áo choàng tàng hình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khuôn mặt Vũ lạnh lẽo, bế cơ thể của Giác Thanh trên tay, thương tiếc mà nói ra.

Thêm một điều nữa, đó là sự ngấm ngầm phá hoại của các thế lực thù địch. Bản thân Asin đã nhiều lần nhận nhiệm vụ ám sát những người chuẩn bị lên cấp mà “đơn hàng” đều từ những thế lực không muốn cho đối phương thức tỉnh.

Nhưng khi Vũ bộc phát sức mạnh, đánh bay thùng xe và tỏa ra sát khí ngùn ngụt, Asin biết đối thủ không phải dễ nhằn. Chẳng thế mà giải thưởng để bắt được hắn lại hậu hĩnh đến thế. Y đoán, Vũ cũng phải là tỉnh thức giả cấp 3 gần đạt đến điểm cực hạn.

Vũ gầm lên, cùng lúc trên trời đánh xuống một cột sét trắng xóa, cảnh vật bừng lên sáng chói, thân hình gã như một cơn gió, lao tới đối thủ.

“Loang choang”...tiếng binh khí va vào nhau, bắt ra những tia lửa, cả hai đều tập trung chiến đấu ở mức cao nhất.

Vũ xoay người, tung một cú đá thẳng vào nơi hiểm yếu của Asin. Nhưng gã sát thủ nào phải tay mơ, lắc người một cái đã né được.

Oàng một tiếng, nền trời bị rạch ngang một tia sét to khủng bố. Phía đường chân trời, mây đen ùn ùn kéo đến, báo hiệu một cơn mưa to, gió ù ù thổi đến.

“Tại nó lải nhải quá nhiều về nhân quả. Tao ghét nhất là ai lên mặt dạy tao. Nếu nói ít một chút, có thể đã toàn mạng”

Asin né đòn rồi bật về đằng sau, lựa thế chém về phía Vũ một kiếm.

“A!”

Asin trợn tròn mắt khi nghe thấy lời Vũ nói. Gã cười phá lên.

Bốp một tiếng, tay Asin như bị một tảng đá đập phải, đau nhức khiến y lùi lại, đôi đoản kiếm lại đưa ra trước mặt, thủ thế.

Kiếm còn đang lướt đi, Vũ đã tung về phía Ashin một cước. Tay sát thủ lập tức đỡ lấy cú đá.

Rào…rào….cơn mưa lớn ào ạt đổ xuống, thấm ướt hết quần áo, đầu tóc Ashi và Vũ.

Asin trong áo khoác lông ma sói nở nụ cười ranh mãnh. Y đứng nhìn Vũ đang điên cuồng chạy loạn.

“Ta công nhận ngươi là một đối thủ khó xơi. Không đem ngươi còn sống về thì ta đành mang xác về tuy tiền thưởng sẽ ít đi.”

Vũ bình thản nói, giống như kiểu có thể dễ dàng g·i·ế·t c·h·ế·t đối thủ.

Asin trầm giọng.

Asin đứng im, quan sát đối thủ một cách thận trọng. Lúc đầu khi phát hiện Vũ bị trói chặt, y nghĩ rằng phi vụ này đúng là “làm giả ăn thật” vì đối phương quá bèo.

“Tao nhắc lại lần nữa, mau đưa tay chịu trói không thì tao đành mang xác mày về Song Giang”

Gã sát thủ nói

Những cú vụt của Vũ giáng xuống đơn thuần là sức mạnh đàn áp đối thủ. Asin không trực tiếp đón đỡ những cú vụt này mà tìm cách né tránh rồi phản công bằng đôi đoản kiếm.

“Là tôi hại c·h·ế·t thầy rồi!”

Ở trong cái xã hội điên đảo hậu tận thế này, tìm được một người bạn đã khó. Tìm được một người bạn như Giác Thanh lại càng khó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vũ không để ý đến lời nói của y, chậm rãi nâng thi thể Giác Thanh, đi về phía khác, toàn thân y bốc lên những luồng sát khí cuồn cuộn. Asin có thể cảm nhận được nó.

Thành Vũ tức giận hét lên, âm ba như những đợt sóng công kích, thổi bay mọi thứ xung quanh, thùng xe b·ị đ·ánh bung ra tứ phía, quay vòng vòng rồi rơi xuống đất đánh rầm.

Cả hai vẫn điên cuồng giao chiến với khí thế còn mạnh mẽ hơn lúc trước.

Khi tỉnh thức giả cấp 3 chạm đến đỉnh của sức mạnh cực hạn, họ có thể bắt đầu tiền hành tiêm thuốc để trở thành tỉnh thức giả cấp 4. Nói thì dễ dàng như vậy nhưng ít người thành công bởi tỷ lệ an toàn không cao, đã có nhiều nhân vật phong vân của Minh Địa cứ thế mà c·h·ế·t đi khi tiến cấp.

“Phụt” Asin đột nhiên biến mất không một dấu vết. Biến mất ngay trước mặt Vũ. Gã bàng hoàng không thôi vì không thể nhìn kịp đối phương di chuyển như thế nào. Vũ chỉ thấy Asin đưa tay kéo áo choàng, trùm lên cơ thể rồi sau đó liền biến mất.

Chương 59: Trả thù

Vũ điên cuồng gào lên, toàn thân nổi gân xanh.

Còn với trường hợp của Long, Global Shield đã phải đứng ra để đảm bảo an toàn cho y thức tỉnh lần thứ 5. Toàn bộ 12 thành chủ đều được “mời” đến Thiên Thành, lý do là chứng kiến giây phút lịch sử nhưng thực ra là để bảo hộ cho Long. Ấy vậy mà…

“Còn bài gì thì đưa ra nốt đi!” Vũ lạnh lẽo nói. Gã cảm thấy trong người tràn đầy sức mạnh, khác hẳn với trước đây. Vũ dường như hiểu ra vấn đề là mỗi lần hắn gặp chuyện gì đó, khi tỉnh lại đều thấy cơ thể của mình biến đổi, nhất là sau cuộc gặp con quỷ kia.

“Tôi sẽ đưa thầy về Linh Sơn theo đúng ước nguyện. Còn bây giờ, tôi sẽ lấy máu kẻ kia để tế vong hồn thầy”

“Phải nhanh chóng kết thúc chuyện này!” Asin nghĩ trong đầu. Những kỹ năng của sát thủ không phải để giao đấu trực diện kiểu này, nhất là với một đối thủ thiên về sức mạnh. Việc chiến đấu nếu kéo dài, sát thủ sẽ gặp bất lợi.

“Mày bảo tao đưa tay chịu trói. Tay tao đây, mày đến đi. Còn nếu không chịu đến thì để tao đi đến”

Asin bất ngờ bị sóng xung kích làm cho chao đảo nhưng vốn là một tay sát thủ đầy kinh nghiệm, hắn lắc người một cái, nhanh chóng thoát ly ra xa, khuôn mặt đầy vẻ ngỡ ngàng.

Mỗi khi Vũ dừng lại nghe ngóng, Asin lại dùng tốc độ cực nhanh, xông tới chém gã một kiếm. Cứ như vậy, Vũ gần như phát điên.

“Khốn thật!”...Vũ bắt đầu di chuyển qua lại. Vừa chạy vừa quật cây gậy ra xung quanh theo kiểu ăn may.

Asin là một sát thủ huyền thoại, danh tiếng của y là hàng thật, giá thật. Bản thân Asin là một tỉnh thức giả gần chạm đến ngưỡng sức mạnh cực hạn nhưng với kỹ năng thượng thừa và món bảo bối độc nhất của mình, y có thể hạ sát được những nhân vật phong vân.

Vũ hung hãn vung cây gậy, quơ loạn trong không trung. Gã nhận ra đối thủ đang dùng một kỹ năng đặc biệt nào đó, có thẻ khiến bản thân tàng hình.

Vũ thảng thốt, đánh mắt xung quanh tìm kiếm. Hoàn toàn không có dấu vết.

Những tỉnh thức giả cấp 3 đạt đến điểm sức mạnh cực hạn ở Minh Địa này không phải là nhiều. Trừ những tỉnh thức giả cấp 4 thì bọn họ đều là những nhân vật khó lường. Nhưng thông tin về người này quá ít.

“G·i·ế·t tao để tế vong hồn gã trọc kia?”

Asin vung đôi đoản kiếm về phía trước, lạnh lùng nói.

“Pực…pực…pực…” dây trói trên người gã đồng loạt đứt hết, rơi xuống chân. Vũ nhìn Giác Thanh đang nằm im dưới đất, từ từ bước đến, nhấc nhà sư lên. Một nhát cắt gọn gàng qua cổ họng.

Vũ trân trân nhìn Giác Thanh, đoạn thời gian vừa qua trôi trong đầu hắn. Những câu nói, lời giải thích và cả khuyên nhủ của Giác Thanh cứ thế hiện lên.

Vũ không để ý lắm đến lời nói của gã sát thủ, hắn đưa Giác Thanh đến một nơi trống trải và sạch sẽ, đoạn thì thầm:

Vũ híp mắt nhìn gã sát thủ đang ở thế phòng thủ.

“Một mạng người thôi, sao ngươi phải đau buồn như thế? Thế giới này một ngày c·h·ế·t biết bao người. Nếu ngoan ngoãn theo ta về Song Giang thì còn sống thêm được một đoạn. Nếu chống đối sẽ chỉ còn là dĩ vãng”

Asin cũng nhận vài cú vụt đau điếng của Vũ nhưng nhờ thân thủ cực nhanh, y chỉ bị mấy vết thương phần mềm nhưng cũng đủ bầm tím khiến bản thân cảm thấy đau nhức.

Asin thấy vậy, khuôn mặt trầm xuống.

Vũ đột nhiên vung tay, đưa cây roi điện của Giác Thanh ra phía trước. Lời nói vừa ra, thân hình gã loáng một cái đã xông đến trước mặt Asin.

Vũ lạnh lẽo nói.

Lộp..độp…những hạt mưa đầu tiên rơi xuống.

“Đem mạng ra để ta tế vong hồn thầy!”

Nhìn thấy điệu bộ đau khổ của Vũ, Asin châm chọc:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Trả thù