Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Coviz

Unknown

Chương 60: Khế ước

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60: Khế ước


Vũ đột nhiên gầm lên như mãnh thú, toàn bộ lực lượng đã dồn sẵn vào cánh tay phải đột ngột bung lực. Cánh tay như thiểm điện, vòng từ dưới đánh lên một đấm, thẳng vào bộ hạ Asin.

Asin lập tức thi hành, đôi mắt nhắm tịt. Vũ liền đó cũng nhắm mắt, tâm thức trải rộng ra xung quanh, bao trùm lên cả Asin. Từ mi tâm, một thứ năng lượng mỏng mạnh chiều tới Asin. Hai người giống như được kết nối với nhau.

Vũ nhớ đến con quỷ mà mình gặp. Là một giấc mơ thôi phải không? Nhưng nó lại chân thật.

“Nguy rồi!”

Hình ảnh con quỷ hiện lên, Vũ nhớ lại giấc mơ khi nãy. Con quỷ nói gì với hắn?

“A!” Vũ kêu lên, ngã nhào ra phía trước, úp mặt xuống đất. Nước mưa hòa máu bắn tung tóe.

“Có nên đi theo hắn không?”

“Grao!”...lũ xác sống lúc này đã bâu đến xung quanh, há mồm cắn tời Vũ. Mùi máu tanh kích thích bản năng điên dại trong chúng.

Gã cứ điên cuồng xông đến, dùng chân tay mà cận chiến với với lũ thây ma. Đàn thây ma đông đến vài chục con thoáng chốc đã bị Vũ đập cho tan nát.

“Tha mạng?”

“Khế ước?”. Asin như vớ được cái cọc

“Làm gì cũng được! Nô lệ!” trong đầu Vũ chợt lóe lên một tia sáng, những thông tin hắn muốn biệt lập tức hiện lên cứ như thể nó đã ở đó, sẵn sàng sử dụng bất cứ lúc nào. Vũ bắt đầu nhớ ra đoạn thông tin này.

“Võ của đặc nhiệm không hoa mỹ, không để biểu diễn. Một khi ra đòn là phải hoàn toàn triệt hạ đối thủ”

“Thôi, không phải việc của mình. Mau về thôi kẻo sư phụ lại trách”

Asin gật nhẹ đầu, hai tay vẫn ôm lấy bộ hạ. Hai bên lưng hắn liên tục truyền tới cảm giác đau nhức tột cùng, khó có thể làm gì được lúc này.

Điểm nối giữa lông mày Vũ chợt như có một thứ gì đó cựa quậy, kích thích. Gã cố để xem nó là gì…soạt…giống như bị ai đó rạch ra, ánh sáng bên ngoài tràn vào dữ dội. Điểm nối lóe lên giống như đang khai mở thêm một con mắt khác.

“...ngươi có thể dùng tâm thức để điều khiển vạn vật trên thế giới này…” giọng con quỷ vang lên.

Vũ nhìn t·hi t·hể Giác Thanh phía xa, nói.

“Còn phải hỏi. Có lẽ hắn cũng sử dụng đạo thuật giống chúng ta” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chợt gã khựng lại…

Asin giật mình, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác đầy nguy hiểm.

Vũ bay người lên cao, tung những cú đá trời giáng thẳng vào mặt những con thây ma đang lao đến.

“Keng!” Vũ ném đôi đoản kiếm xuống đất rồi tiến lại nhặt chiếc áo lông ma sói, giũ giũ mấy cái khiến những giọt nước bung ra khoảng không rồi quăng về phía Asin.

“Ứ!..ứ..” Asin không thể kêu thành lời, đôi mắt mờ đục, hai tay ôm chặt lấy bộ hạ, toàn thân cứng đờ, co quắp. Toàn bộ sức mạnh của gã sát thủ đột nhiên biến mất không tung tích.

“Ô…ô…” đám xác sống gào rú, đồng loạt xông lên phía Vũ.

Vũ lạnh nhạt nói khiến cho Asin lờ mờ đoán được câu chuyện “bán linh hồn cho quỷ” mà gã nói là sự thật.

Làm thế nào để điều khiển vạn vật? Làm thế nào để dùng tâm thức? Vũ hoang mang.

“Chẳng nhẽ mình lại bỏ mạng ở nơi này?” Vũ nghĩ đến kết cục không hay.

“Tao làm quỷ làm ma cũng sẽ không tha cho mày. Thằng hèn hạ!”

“Nhắm mắt vào!”

Asin mở to mắt, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Cảm giác vừa nãy gã trải qua thật sự sống động.

“Vâng, ngài muốn tôi làm gì cũng được!”

Vũ đôi mắt vẫn nhắm nghiền, khóe miệng cũng kéo lên một nụ cười bí ẩn.

“Cút!”...Vũ vung cây gậy, đập xuống lũ xác sống. Óc văng tung tóe, vài con thây ma ngã lăn ra đất, nước mưa tràn vào bên trong hộp sọ.

“Xin..tha mạng..cho tôi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Gã thấy cây cối xung quanh cũng đang tỏa ra những làn khói nhàn nhạt, mờ ảo như sương. Gã thấy mây đen đang gào thét trên cao là những khối năng lượng đậm đặc, tụ tập với nhau lại.

“Đi Linh Sơn, ta đưa thầy đi Linh Sơn chôn cất”

“Đưa thầy lên xe. Chúng ta đi thôi”

“Thằng ngu, tao sẽ g·iết mày ngay bây giờ” Asin tâm chợt động, định vồ lấy đoản kiếm thì trong não chợt bùng lên một cảm giác cực kỳ đáng sợ khiến hắn quỵ xuống ôm đầu, toàn thân run rẩy.

“Vâng!” Asin run rẩy gật đầu.

Vũ nhìn quanh cơ thể, không hề có một v·ết t·hương nào.

Vũ trừng trừng mở mắt, nhìn đối thủ đang co quắp nằm dưới đất thì từ từ đứng lên, đi tới nhặt đôi đoản kiếm.

Thời trẻ, Vũ từng tự hào vì khả năng chiến đấu của mình nhưng thời thế bây giờ đã thay đổi hoàn toàn sau Đại Hủy Diệt, nhất là với sự xuất hiện của những yếu tố mà thời của gã gọi là “phi thực tế”. Đánh nhau với người tàng hình? Điều đó chỉ có trên phim ảnh trước Đại Hủy Diệt và giờ đây nó đang trở thành hiện thực.

“Chỉ một lần nữa ngươi có ý nghĩ ra tay với ta thì hãy thông báo với tổ tiên đến đón”

“A..a..a…!” gã cũng điện cuồng kêu lên, toàn thân cuồn cuộn gân xanh, bàn tay như thép nguội, vung lên rồi hạ xuống, nhắm vào đầu lũ xác sống mà ra đòn.

“Quỷ à?”

“Ố!” Asin đột ngột hét lên như heo bị cắt tiết. Một quyền này của Vũ hoàn toàn không thể đỡ được. Toàn bộ lực lượng sức mạnh toàn bộ nổ tung nơi nắm đấm tiếp xúc với hai hòn bi của Asin.

Cổ họng Asin như cứng đờ, đôi đoản kiếm bị buông ta, hai tay y ôm chầm lấy bộ ấm chén, cả người đổ ra phía sau, áo choàng lông ma sói bung khỏi thân thể. Y hoàn toàn lộ diện.

Soạt, một nhát cắt lại lướt tới, cánh tay Vũ truyền đến não cảm giác lạnh lẽo, gã vô thức đánh rơi chiếc gậy xuống đất, lũ xác sống vẫn xông tới.

Người kia xác nhận.

Vũ thở hồng hộc, mồ hồi túa ra, hòa lẫn với nước mưa và máu. Trên người gã, quần áo rách tả tơi, chi chít vết chém lộ ra.

“A…a…a…!” Theo tiếng gào thét của Asin, sợi năng lượng từ mi tâm Vũ chầm chậm kéo về, rút theo một hình ảnh mờ mờ ảo ảo giống như hình dạng con người rồi tiến nhập vào gã.

Trong đầu Vũ chợt hiện lên những thông tin mà khi nãy vừa tràn ngập. Đó là kiến thức về tâm thức mà hắn vừa mới nhận lại được một phần nhỏ.

Chính là nó. Chính là hình ảnh mà Vũ nhìn thấy trong thoáng qua khi trò chuyện với con quỷ. Cả cơ thể Vũ như có một luồng điện chạy dọc. Gã từ từ nhắm mắt lại tựa như có ai đang chỉ dạy. Một vùng mênh mông trải ra trước mắt.

Một người nói

Rôm rốp…những tiếc sọ vỡ liên tục vang lên.

Oàng!...thêm một tia sét rạch ngang qua bầu trời, theo sau là một t·iếng n·ổ lớn, sấm ì ùng bao trùm không gian. Hình ảnh rực sáng trong tâm trí Vũ tràn đến. Đó là một mảnh không gian mênh mông rộng lớn với tầng tầng lớp lớp đầu lâu, xương sọ đủ các kích thước, hình dáng, xếp chồng lên nhau.

Bản năng sát thủ báo động cho hắn. Trọng tâm Asin hạ thấp, các bó cơ nơi chân co rút để chuẩn bị cho một cú nhảy mạnh về phía sau.

“Hóa ra là thế!” Vũ nhếch mép cười.

Đôi đoản kiếm vung lên cao, Ashin trợn mắt, dồn hết sức, nhắm vào hai bả vai Vũ.

Gã run run cầm cây gậy, nhìn xung quanh tìm kiếm Asin. Nhưng tên sát thủ vẫn ẩn mình sau lớp áo choàng lông ma sói, chơi đùa với hắn như mèo vờn chuột.

Phốc..phốc…đầu xác sống bay đi, hệt như quả bóng bị sút.

Cả đống xác người nằm im lìm trên mặt đất, toàn bộ đều bị đập vỡ sọ hoặc mất đầu vì những cú đá.

“Làm thế nào để sống sót khi đối mặt với kẻ địch tàng hình?” Vũ cười khổ trong lòng. Gã đã có kiến thức đối mặt với kẻ địch đông hơn, mạnh hơn, trang bị hiện đại hơn hoặc là đối mặt với hung thú khi tác chiến trong rừng rậm. Nhưng mà với kẻ địch tàng hình thì chưa sách vở nào dạy.

Lúc này, Vũ vẫn nhắm nghiền mắt nhưng bên trong óc lại nhìn thấy cảnh vật xung quanh một cách rõ ràng. Gã thấy những hạt mưa rơi xuống nhưng lại không phải mưa mà là một thứ gì đó có sắc xanh của nước.

“Quỷ, tâm thức? Tâm thức là cái gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lợi hại!” Asin nấp một góc, âm thầm quan sát, tấm tắc khen.

“Đúng vậy. Ngươi từng nghe câu chuyện “Lập khế ước với quỷ” bao giờ chưa?”

Soạt…lại thêm một kiếm xuất ra, Vũ gào lên đau đớn, sau lưng máu bắn vọt ra, vết cắt sâu và ngọt.

“Ngươi nói xem, kẻ kia không phải là tỉnh thức giả đúng không?”

Vũ điên cuồng dùng nắm đấm, nhắm thẳng vào đầu xác sống. Tiếng sọ võ lại rôm rốp vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đây mới thực sự là hình ảnh của thế giới sao?” Vũ cảm thán.

“Thằng này bị ta t·ra t·ấn đến phát điên rồi à?” Y tự nói với mình, đôi đoản kiếm nơi tay đã sẵn sàng cho đòn kết liễu. Hắn sẽ không g·iết c·hết Vũ mà sẽ cắt tứ chi rồi đem về Song Giang lĩnh thưởng.

Vũ nói đủ cho Asin nghe thấy.

Asin chầm chậm bước từng bước, cố gằng không để làm lay động mặt đất đã ướt đẫm nước mưa xung quanh.

Đột nhiên, nhiều thứ thông tin cùng lúc tràn ngập vào bên trong não bộ khiến Vũ choáng ngợp. Đây là gì? Kiến thức? Vũ kêu lên thảng thốt.

Và, chợt gã thấy bóng người ẩn sau một trường năng lượng lập lòe giống như bóng đèn chớp tắt liên tục.

Asin đau đớn nằm im, huyết áp tăng vọt, tim đập thình thịch như muốn nổ tung lồng ngực. Một cú đấm móc thẳng vào hai hòn bi đã hoàn toàn biến sát thủ số 1 Minh Địa thành trò cười.

Vũ trừng trừng nhìn hắn, trên tay là đôi đoản kiếm vung lên.

Y đến trước mặt Vũ, đôi mắt trừng trừng nhìn xuống đối thủ đang ngồi dưới. Khóe môi từ từ kéo lên một nụ cười. Nụ cười chiến thắng.

“Đây là thế giới của tâm thức?” gã tự hỏi.

“Xe tôi giấu ở đằng kia!”

Tất cả đều đen kịt như đêm. Duy chỉ có nơi gã đứng là có một thứ ánh sáng rực rỡ. Một thứ ánh sáng giống như tia sáng của sét nhưng nó không bị mất đi.

Chương 60: Khế ước

“Thằng hèn, có giỏi thì ra mặt đi!” Vũ nghiến răng ken két, đảo mắt nhìn quanh, trên cơ thể chi chít v·ết t·hương. Gã đã thấm mệt sau khi hạ hết đàn xác sống. Thêm việc b·ị t·hương càng khiến cho thể lực của Vũ suy giảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chúng ta đi đâu?” Asin thắc mắc.

Vũ gật đầu rồi cùng y bước đi, Gã khẽ liếc về phía sau mình, các đó không xa, một đội nhóm có 4 người đang nấp ở một tán cây rậm rạp, quan sát. Cả 4 người này có lối ăn mặc giống những đạo sỹ ngày trước.

“Muộn rồi!”

“Đã nghe!”

Vũ nằm im, thở hổn hển. Gã không muốn dậy nữa. Liệu có cách gì để thắng? Nước mưa ào ào nhỏ xuống những v·ết t·hương khiến cho Vũ vừa đau vừa xót.

Vũ lồm cồm cố bò lên, cất tiếng chửi

Sát thủ huyền thoại lắp bắp, hai tay vẫn ôm bộ hạ, nằm cong như con tôm.

Vũ ra lệnh.

Asin thấy Vũ ngồi khoanh chân trên mặt đắt, đôi mắt nhắm nghiền nhưng lại nhếch mép cười thì lấy làm lạ.

“Vâng!” Asin như con mèo ngoan, thu hồi đồ đạc rồi bước tới nhấc t·hi t·hể của Giác Thanh lên, đoạn nói

Vũ lầm bẩm một mình.

Nếu không tìm ra giải pháp, gã chắc chắn phải bỏ mạng. Lúc này, Vũ mới cảm nhận được kinh nghiệm chiến đấu của mình quá non nớt trước đối thủ như Asin.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60: Khế ước