Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 155: Kẻ Dẫn Dắt Gia Tộc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Kẻ Dẫn Dắt Gia Tộc


Trần An khẽ giật mình.

Hắn liếc nhìn Victoria, cô nàng vẫn giữ phong thái quý phái, điềm tĩnh như thể vừa thả một quân cờ xuống bàn cờ chính trị.

Cô nàng này… không hổ là người thừa kế của Lancaster.

Lần này, bọn chúng đã dám ra tay trước, dùng b·ạo l·ực, dùng v·ũ k·hí nóng, công khai đối đầu với Nova Sanctum.

Nó là một trụ cột quyền lực.

Victoria híp mắt lại, giọng nói trầm xuống, như thể cô đã có một cái tên nào đó trong đầu.

Hắn không xa lạ gì với cảnh tượng này.

“Nếu có kẻ muốn t·ấn c·ông chúng ta, thì kẻ đó sẽ trở thành kẻ thù của cả thế giới.”

“Thật mẹ nó nhức cả đầu.”

"Những lúc như thế này, chúng ta càng cần giữ vững sự điềm tĩnh hơn bao giờ hết."

Hắn biết trên thế giới này, không có điều gì thuần khiết đến mức có thể tồn tại chỉ vì lý do cao đẹp.

Hắn vừa định mở miệng thì Victoria đã chậm rãi tiếp lời, giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang theo một trọng lượng không thể xem thường.

Hắn biết cô nói đúng.

Victoria vẫn tiếp tục, đôi mắt khẽ nheo lại, như đang phân tích từng chi tiết nhỏ nhất.

‘Thế giới này… rốt cuộc ngu xuẩn đến nhường nào.’

"Chúng ta có ba khả năng."

Hắn chỉ muốn tận dụng thời gian ít ỏi còn lại để nghiên cứu, để chuẩn bị cho một tương lai đầy bất trắc đang dần hiện hữu.

Mình rất mong nhận được sự ủng hộ từ các bạn qua việc đề cử, thả like hay đơn giản là một bình luận động viên.

"Một thế lực đủ lớn, đủ mạnh, và có động cơ rõ ràng để đánh vào chúng ta ngay lúc này."

Như có một ngọn lửa âm ỉ cháy trong lồng ngực, không bùng lên mãnh liệt, nhưng dai dẳng và bứt rứt đến khó chịu.

Hắn hiểu rõ lòng tham của con người…một vực thẳm không đáy.

Một tổ chức dám t·ấn c·ông Nova ngay trên lãnh thổ có an ninh hàng đầu thế giới, đồng nghĩa với việc bọn chúng có trong tay một con bài chưa lật.

Vậy lần sau thì sao?

Hắn lặng lẽ nhìn người phụ nữ trước mặt.

Trần An khoanh tay trước ngực, ánh mắt sắc lạnh dán chặt vào cảnh tượng trước mặt.

"Nếu đúng là vậy, chúng ta cần thanh lọc nội bộ ngay lập tức."

Trần An theo bản năng đưa mắt nhìn.

Victoria không nói về đạo đức, cũng không nói về danh dự.

“Nhìn đi, nhìn những gì chúng ta đang làm tại nơi này.”

Có người bị mất cả một mảng thịt lớn ở bụng, nhưng từng tế bào đang khôi phục với tốc độ kinh ngạc.

"Thứ hai, chúng có sự chống lưng từ một thế lực khác, một thế lực mà chúng tin là đủ sức cân bằng cán cân quyền lực với Nova Sanctum."

Phải nghĩ cách phòng thủ.

“Chúng ta là chính nghĩa.”

Điều đó làm Victoria hứng thú.

“Buộc họ phải đảm bảo an toàn cho chúng ta.”

Victoria bật cười nhẹ, nhưng cô không trả lời ngay.

Và Nova Sanctum chính là lợi ích chung của những kẻ đứng trên đỉnh kim tự tháp.

Phải lãng phí thời gian quý giá để đối phó với những kẻ tham lam ngu dốt kia.

Không một kẻ địch nào lao đầu vào c·hiến t·ranh mà không có sự tự tin nhất định vào chiến thắng.

Giọng cô không cao, không thấp, nhưng mỗi chữ đều rõ ràng và mang theo trọng lượng.

Nova Sanctum đã nhượng bộ. Đã chia sẻ công nghệ. Đã tỏ rõ lập trường không muốn độc chiếm sức mạnh này. Nhưng vẫn có những kẻ không bao giờ cảm thấy đủ.

Nụ cười trên môi Victoria vẫn giữ nguyên, nhưng trong đôi mắt xanh thẳm ấy, một tia sắc lạnh lướt qua như lưỡi dao cắt xuyên màn đêm.

Cô không nói thẳng ra, nhưng Trần An hiểu.

Qua lớp kính trong suốt, ánh sáng xanh nhạt từ những buồng tái tạo chiếu lên khuôn mặt của Trần An và Victoria, hắt lên bóng dáng của họ giữa không gian tĩnh lặng.

Khác với hắn, cô sinh ra trong gia tộc Lancaster…một trong những thế lực tài chính và chính trị lâu đời nhất thế giới.

Từ nhỏ, cô đã được rèn giũa để trở thành người kế thừa, lớn lên giữa những cuộc chiến trong bóng tối, những âm mưu tinh vi và những trò chơi quyền lực không hồi kết.

Thay vào đó, cô chậm rãi đưa tay ra, đôi ngón tay thon dài vẽ một đường trong không khí, rồi chỉ về phía những buồng tái tạo nằm san sát trong phòng thí nghiệm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chúng ta đang đứng ngoài sáng.”

Tập đoàn Nova Sanctum không chỉ là một thực thể kinh tế hay một tổ chức nghiên cứu khoa học.

Victoria dừng lại một chút, đôi mắt thoáng nhìn Trần An, xác nhận rằng hắn đang lắng nghe từng chữ.

"Chúng nắm giữ một công nghệ hoặc v·ũ k·hí mà chúng tin rằng có thể đối chọi với Nova Sanctum."

Trần An trầm mặc.

Một con đường dẫn thẳng đến hỗn loạn, đến hủy diệt, đến cái kết mà hắn luôn cố gắng ngăn chặn.

Bọn họ không thể đứng yên nhìn Nova bị hạ gục.

“Tiểu thư Victoria tôn kính, thường dân này đầu óc ngu muội, mong quý tiểu thư chỉ điểm.”

Một cuộc t·ấn c·ông táo bạo, ngay tại địa điểm được bảo vệ nghiêm ngặt.

...

"Hoặc…" Cô hơi nghiêng đầu, giọng nói chậm rãi nhưng chắc chắn.

Ngu dốt.

Nhưng khi hắn nhìn vào đôi mắt Victoria, hắn không thấy sự chế giễu hay khinh thường, mà chỉ có sự điềm đạm vững vàng.

Binh sĩ b·ị t·hương. Buồng tái tạo hoạt động. Họ hồi phục.

Nhưng bọn chúng đang nắm giữ thứ gì?

Nhưng hôm nay… mọi chuyện đã khác.

Mà là chuyện của cả thế giới.

Ánh mắt Trần An hơi dao động.

Lúc này, Trần An mới thực sự hiểu ra.

Bọn chúng không thể hành động liều lĩnh như vậy mà không có một kế hoạch chặt chẽ.

Chương 155: Kẻ Dẫn Dắt Gia Tộc

Một kỳ tích của khoa học.

Cô không vội.

Không phải chính trị gia.

Chúc các lão hữu có một ngày vui vẻ và thư giãn.

Có người gãy lìa một cánh tay, nhưng mô cơ mới đã bắt đầu phát triển, từng sợi gân, từng thớ thịt dần tái tạo lại nguyên vẹn.

Một trụ cột mà vô số quốc gia đang dựa vào.

Chúng muốn tất cả.

Hắn chỉ là một nhà khoa học.

"Với cả dù có là vậy thì cũng không cần quá lo lắng.”

“Là vì nhân loại.”

"Ý cô là…?"

"Chúng có một thứ gì đó khiến chúng tin rằng mình không cần phải e ngại."

Tham lam.

Vậy mà giờ đây…

Những cảm xúc đó chỉ làm mờ mắt mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần An bất lực cười khổ, hắn đã bị cô nàng này dắt mũi rồi.

Một công nghệ có thể cứu sống vô số người.

Trần An nhíu mày.

Cô chậm rãi lướt mắt qua từng chi tiết trong đầu, những mảnh ghép rời rạc dần kết nối lại.

Trần An không phải kẻ ngây thơ.

Một công nghệ có thể thay đổi vận mệnh nhân loại.

Giọng cô bình thản, nhưng trong đó mang theo một quyền uy tự nhiên, một sự điềm tĩnh đầy kiểm soát của kẻ đã quen đứng trên đỉnh cao của thế giới.

Tập đoàn Nova Sanctum đã trao cho thế giới một món quà vô giá.

“Đó là gì?”

Đây chính là cách mà một gia tộc tồn tại suốt hàng trăm năm qua sao…

Với cô, những gì xảy ra hôm nay… chẳng có gì đáng ngạc nhiên.

Ý nghĩ đó khiến hắn bật cười, nhưng trong tiếng cười ấy không có chút vui vẻ nào.

“Nếu không thì… hậu quả sẽ do họ tự gánh lấy.”

Con người không ai là thập toàn cả, ai cũng có điểm mạnh điểm yếu. Nên là mấy vị lão hữu đừng thắc mắc tại sao tác lại thiết lập Trần An như vậy.

Hắn giơ tay lên, cúi người một chút theo kiểu cung kính giả vờ, rồi nói bằng giọng điệu trêu chọc.

Hắn không thể không thừa nhận Victoria không chỉ là một người phụ nữ xinh đẹp và thông minh.

Cửa thành b·ốc c·háy, cá dưới ao cũng gặp họa.

Cô dừng một chút, bàn tay nhẹ nhàng vuốt một lọn tóc ra sau tai, giọng nói vẫn bình thản nhưng mang theo sát khí lạnh lẽo.

Nhưng lòng hắn cũng không khỏi lạnh đi một phần.

Hắn thầm nghĩ.

Một ý nghĩ thoáng qua đầu Trần An.

Những bộ quần áo cháy xém, rách nát của họ được đặt gọn gàng ở một góc, như một minh chứng cho sự khốc liệt của trận chiến mà họ vừa trải qua.

Một tiếng thở dài nặng nề vang vọng trong tâm trí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô không hề vội vã, tận hưởng từng giây phút trước khi nói ra những lời cuối cùng để chốt hạ ván cờ này.

Cô đang nói về thế cờ chính trị.

Trần An chậm rãi suy nghĩ, ánh mắt hắn dần tối lại.

Câu nói này như một mũi kim đâm thẳng vào trung tâm vấn đề.

"Thứ ba…" Cô khẽ nhướng mày, ánh mắt sắc bén như chim ưng đang nhìn con mồi.

Cô nói câu đó như thể việc "thanh lọc" hoàn toàn không phải là một chuyện gì ghê gớm.

Trái lại, khi nhìn thấy vẻ mặt bực tức lộ rõ của Trần An, khóe môi Victoria khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhẹ.

Cô vươn tay, nhẹ nhàng đặt lên cánh tay hắn, như một điểm tựa vững chắc giữa sóng gió. Giọng nói của cô trầm ổn, mang theo sự trấn an đầy tự tin.

Côcòn là một kẻ biết cách vận dụng sức mạnh từ những kẻ khác để bảo vệ lợi ích của mình.

Những binh sĩ đang lơ lửng trong dung dịch tái tạo, từng v·ết t·hương ghê rợn trên cơ thể họ đang dần liền lại.

Không có hồi kết.

Không sợ tặc trộm, chỉ sợ tặc nhớ thương.

Bực tức? Tức giận?

Nếu thực sự có một kẻ đứng sau giật dây, thì đối thủ của bọn họ lần này không hề đơn giản.

Trần An nở nụ cười nhẹ, nhưng trong đầu hắn đã bắt đầu tính toán.

"Thứ nhất, bọn chúng có nội gián trong hàng ngũ của ta. Đó là lý do vì sao bọn chúng có thể xác định chính xác thời gian và địa điểm, thậm chí nắm rõ quy trình bảo mật."

“Vì đây không phải chỉ là vấn đề của riêng chúng ta." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đó không còn là chuyện của riêng Nova.

Không thể xem thường.

Victoria che miệng cười nhẹ, nhưng đôi mắt lại mang theo vẻ hứng thú.

Một giây im lặng trôi qua.

"Nếu bọn chúng dám công khai đối đầu với chúng ta, thì chắc chắn đã có sự chuẩn bị từ trước."

Hắn phải tạm gác lại mọi kế hoạch.

Trần An không phải quân nhân.

Một cảm giác khó chịu len lỏi khắp cơ thể hắn.

Mọi thứ diễn ra theo đúng quy trình.

Giọng cô vẫn nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo một sức nặng vô hình, như thể mỗi chữ thốt ra đều khắc sâu vào không gian xung quanh.

Từng giả thuyết Victoria đưa ra đều hợp lý.

Từng mảnh ký ức, từng dữ kiện rời rạc chắp nối lại trong đầu hắn, vẽ nên một bức tranh đầy rẫy những viễn cảnh tồi tệ.

Trong khi Trần An chìm trong dòng suy nghĩ hỗn loạn, một cơn bão của sự giận dữ và bất lực, Victoria lại hoàn toàn bình tĩnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Victoria chậm rãi lên tiếng, từng câu chữ của cô không chỉ là một nhận định, mà còn là một sự khẳng định, như thể đó là quy luật tất yếu không thể chối bỏ.

B·ắ·t· ·c·ó·c? Mua chuộc? Thâm nhập nội gián?

"Kẻ địch trong tối, ta ngoài sáng."

"Bình tĩnh nào chàng trai..."

Trong làn ánh sáng xanh nhạt, những binh sĩ đang chìm sâu trong dung dịch tái tạo, cơ thể họ dần liền lại từ những v·ết t·hương nghiêm trọng nhất.

Trần An hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt lộ rỏ sự bực bội.

Đây là giả thuyết nguy hiểm nhất.

Không phải vì lời nói của cô, mà vì ý nghĩa ẩn giấu phía sau chúng.

“Nếu chúng ta gặp khó khăn, chúng ta có thể tạo áp lực lên những thế lực khác.”

Nếu Nova Sanctum sụp đổ, ai sẽ là kẻ tiếp theo?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 155: Kẻ Dẫn Dắt Gia Tộc