Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 185: Lý Thuyết
....
“Nếu ta làm được, thì người Thức Tỉnh sẽ không còn phải chọn giữa khổ luyện chậm chạp hay phẫu thuật và thuốc tăng cường đầy rủi ro.”
Viktor cười nhẹ, nhưng vẫn không rời mắt khỏi màn hình. “Tôi cũng nghĩ thế. Cho đến khi đọc tài liệu thử nghiệm từ cơ sở nghiên cứu bên đó.”
“Và điều đó.” Viktor nói, nhìn lại mô hình Tâm Pháp.
“Sếp.”
Bên trong phòng thí nghiệm, ánh sáng xanh từ màn hình máy tính lớn hắt lên gương mặt Tiến sĩ Viktor. Ông đang chăm chú quan sát hàng loạt dữ liệu, biểu đồ, xen lẫn những ký hiệu chữ Hán cổ được số hóa.
Trần An lật tiếp vài trang tài liệu. Một sơ đồ cơ thể hiện ra, với thứ như dòng năng lượng di chuyển. Hắn chậm rãi lên tiếng.
“Phản xạ không phù hợp với sức mạnh. Nhận thức không chịu nổi dòng năng lượng vận hành trong cơ thể. Kết quả là...” Viktor nhấn phím, trên màn hình hiện lên một bản ghi chẩn đoán. Đây là số liệu nghiên cứu ban đầu của bọn họ.
“Chúng ta dùng thực tế ảo để ép tâm thức vào trạng thái chiến đấu cực hạn đau đớn, khốn khổ… buộc cơ thể phản ứng thích nghi nhanh chóng.”
“Họ sẽ được huấn luyện để làm chủ chính mình từng tế bào, từng nhịp thở.”
Viktor lẩm bẩm, như đang đọc cho chính mình nghe.
Cánh cửa phòng thí nghiệm trượt mở với tiếng cơ khí mềm mượt.
“Hoặc đột biến sai lệch, hoặc sụp đổ hoàn toàn.”
“Chúng ta…” Ông liếc sang mô hình dữ liệu nhấp nháy màu đỏ “…đi đường tắt. Và đôi khi, trả giá bằng sự ổn định của chính con người.”
“Tàn nhẫn, nhưng nhanh và có hiệu suất cao.”
“Và dùng công nghệ của Nova thực tế ảo, phản hồi sinh học, các thiết bị khoa học để tăng tốc quá trình rèn luyện đó. Tách từng tầng bài luyện, từng lớp năng lượng mà kiểm tra.”
Mạt thế đến quá đột ngột, cuốn phăng mọi kế hoạch dài hạn như một cơn s·óng t·hần quét qua thành phố đang xây dang dở.
**
Chúng ta ép họ tiến hóa, bóp méo giới hạn con người để sống sót. Nhưng hắn cũng hiểu, đây không phải là thứ có thể dẫn nhân loại đi xa.
Trần An không trả lời ngay. Ánh mắt hắn dừng lại nơi dải năng lượng đang xoay chậm trên màn hình, thứ dữ liệu mà hắn đã lặp đi lặp lại hàng trăm lần.
Ông dừng lại, đoạn nói chậm rãi hơn.
[Giai đoạn ba. Phóng xuất năng lượng dị biến ra bên ngoài cơ thể. Dạng năng lực: Áp chế diện rộng, năng lực t·ấn c·ông dạng sóng, dựng khiên năng lượng, dẫn động từ xa…]
“...”
“Chỉ là… cơ thể con người hiện tại chưa đủ năng lực để uốn dòng năng lượng ấy. Bọn họ thiếu phương pháp luyện thể, nhưng chúng ta có thể bù đắp điểm này.”
“Họ phải ở trong thế giới mô phỏng cho đến khi thích nghi với cơ thể đã thức tỉnh.”
Hình ảnh cơ thể người được chia thành các vùng phát sáng, dữ liệu thống kê hiện lên bên cạnh với các dòng chữ.
Tầng 4 (đặt giả thuyết) – Chuyển hoá ý chí thành thực thể.
Trần An bước đến, ánh mắt thoáng hoài nghi. Nhưng chỉ vài giây sau khi nhìn vào màn hình, biểu cảm cậu chợt thay đổi.
“Còn phía Trung Quốc, họ đi con đường dài, bền vững và có thể phổ biến rộng. Nhưng cần thời gian nhiều.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không phải dạng hạt Ôn Hòa tiêu chuẩn. Mà là những hạt mang năng lượng cao gần chạm đến cấp Đối Kháng.”
“Còn chúng ta thì sao?” Viktor hỏi, như đã đoán trước suy nghĩ của Trần An.
“Dòng năng lượng quá mạnh, trong khi tâm trí chưa được rèn luyện để định hướng. Nó lan truyền bừa bãi như c·háy r·ừng phá hủy cả những mô lành.”
Hệ bạch huyết là một mạng lưới ẩn sâu trong cơ thể, gồm các mạch và hạch bạch huyết, đảm nhận nhiệm vụ thanh lọc độc tố, vận chuyển bạch cầu và duy trì cân bằng dịch mô.
“Ở giai đoạn đầu, người Thức Tỉnh thường phản ứng thụ động… giống như chúng ta biết hít thở. Nhưng họ đang nghiên cứu để khiến con người chủ động điều khiển quá trình đó qua thiền định.”
Một vài kỹ thuật viên ngẩng lên, thoáng gật đầu.
“Sếp.”
“Không nhất thiết.” Trần An lắc đầu.
“Như... một dạng chìa khóa sinh học, chỉ mở khi tâm trí và cơ thể hợp nhất.”
Tầng 1 – Thể chất: Kích hoạt năng lượng nội tại.
“Ý chí trở thành ‘thực lực’? Giống như… tạo vật thể bằng suy nghĩ?”
“Chuyển hoá… tức như tạo ra vật chất tạm thời từ năng lượng tâm trí?”
“Giai đoạn 3: Phóng thích – chưa hoàn tất”.
Trần An bước vào. Dáng người cao, vai rộng, từng bước chân của hắn vang lên đều đặn, chắc nịch trên sàn kim loại.
Trần An suy nghĩ, mắt ánh lên một tia suy tính. “Cần sự rèn luyện của cả tâm trí, như họ nói... tâm pháp.”
…
Hắn rút bút ra, bắt đầu phác lên bảng trắng.
“Các hạt biến dị khu trú trong cơ thể, khuếch tán vào các mô cơ bản để tăng cường độ bền, tốc độ, khả năng hồi phục.”
Trần An đứng trầm mặc, ánh mắt dõi theo các sơ đồ hiện ra.
“Thì người được huấn luyện có thể chủ động hòa nhập với năng lượng thay vì bị ép.”
“Họ cho rằng ý thức và trạng thái tâm trí có thể điều hướng năng lượng, dẫn nó qua những ‘kinh mạch’ tương đương với hệ bạch huyết để kích hoạt những vùng gen tiềm ẩn.”
Hắn hiểu, rất rõ.
“Có thể dùng tổ hợp hạt tự biến đổi, kiểm soát cường độ truyền dẫn. Nhưng dù cách nào, cũng phải chấp nhận rủi ro. Giai đoạn hai... không dành cho tất cả.”
Viktor gật đầu, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
Một lớp màn hình mới được kéo lên, hiển thị các đoạn trích trong tài liệu của Trung Quốc, phần được mã hóa sâu hơn, giờ đang dần được giải thuật qua hệ thống AI hỗ trợ dịch ngữ cảnh.
Không giống như mạch máu, nó không chịu áp lực từ tim, mà lưu thông chậm rãi theo nhịp vận động và trạng thái sinh lý của cơ thể.
Trần An khẽ nhắm mắt, tưởng tượng viễn cảnh ấy trong đầu.
“Dẫn đến việc mất cân bằng giữa tâm trí và cơ thể. Đó là lý do tại sao 4 người tham gia thí nghiệm đến giờ vẫn chưa thoát được kén mặc dù cơ thể đã thành thục.”
“Giai đoạn 2: Kiểm soát năng lượng nội tại”
[Chưa có cá thể thí nghiệm nào hoàn thành ổn định giai đoạn này. Đa số vượt quá ngưỡng năng lượng – thất bại do mô cơ thể không thích ứng kịp phản ứng tỏa năng lượng.]
Phòng xử lý tài liệu cấp 3 có hai lớp cửa từ, được bảo mật bằng công nghệ sinh trắc đa tầng. Chỉ vài người trong trung tâm này có quyền ra vào chỗ này. Trần An là một trong số đó.
“Cậu sẽ không tin được thứ này đâu.”
“Thưa sếp, Tiến sĩ Viktor đang đợi ngài ở bên trong.”
“Giai đoạn đó đòi hỏi cá thể không chỉ phản ứng bản năng, mà phải thấu hiểu bản chất tổ hợp năng lượng bên trong mình. Cấu trúc, biến động, hướng luân chuyển… tất cả đều phải được cảm nhận như một phần cơ thể.”
“Tâm pháp dẫn dắt ý chí, công pháp rèn luyện luồng năng lượng. Võ công ứng dụng vào phản xạ chiến đấu, chiến thuật.”
Rồi ông dừng lại, giọng hạ thấp hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nó chỉ là giải pháp cho một kỷ nguyên đang hấp hối.
Trần An im lặng một nhịp rồi quay lại bàn làm việc, tay lật nhanh mấy trang dữ liệu.
“Không phải không thể.” Trần An đáp, mắt lóe lên như bắt được một điểm mấu chốt.
Không khí trong phòng vẫn giữ nguyên nhịp độ, chỉ có sự tập trung được nâng lên thêm một nấc.
Ánh đèn huỳnh quang hắt xuống, phủ lên mái tóc đen gọn gàng và gương mặt bình tĩnh của hắn.
Trần An đáp ngắn gọn, mắt đã hướng về khu vực sâu trong phòng làm việc. Không thêm lời nào, hắn sải bước theo trợ lý, tiến thẳng vào khu vực bên trong.
Viktor nhìn chằm chằm vào dòng cuối.
Rồi Trần An nói khẽ, như một lời thừa nhận.
“Còn ‘nội công’ thì sao?”
“Một dạng luyện tập tâm trí kết hợp điều hòa năng lượng trong cơ thể, nghe thì giống mấy phim võ hiệp... nhưng dữ liệu thật sự đáng để xem xét.”
“Còn giai đoạn hai này là…”
Trần An im lặng một lúc, rồi gật nhẹ. “Tôi biết về Tâm Pháp... nhưng không nghĩ họ lại nghiêm túc áp dụng vào khoa học đến mức này.”
Điều này lý giải vì sao chỉ khi cơ thể và tâm trí đạt trạng thái đồng điệu, các hạt mới kích hoạt và dẫn truyền theo cách gần giống với mô hình "kinh mạch" cổ truyền.
“À, cậu tới rồi. Nhanh lại đây.” Viktor ra hiệu, giọng ông phấn khích một cách bất ngờ.
Trợ lý nhanh chóng bước lại, cầm sẵn bảng dữ liệu trên tay.
“Khả năng điều phối.”
“Cấu trúc phân tầng thức tỉnh... Dựa theo mức độ tương tác giữa cơ thể, ý thức và năng lượng dị biến.”
“Đây là điểm Nova đang làm rất tốt... theo cách cưỡng chế.”
Trần An gật nhẹ, mắt không rời khỏi màn hình.
Viktor cười, lần này có chút mệt mỏi. “Chân lý không phân biệt phương Đông hay phương Tây. Chỉ có cách chúng ta nhìn thấy nó... là khác nhau.”
Chúng dễ bị phân tán hoặc phá vỡ trong dòng máu mạnh mẽ, nhưng trong môi trường bạch huyết ổn định và ít biến động, chúng có thể bảo toàn cấu trúc và phản ứng nhạy với tín hiệu từ hệ thần kinh trung ương.
Không ai dừng việc đang làm, chỉ xác nhận sự có mặt của Trần An như một thói quen đã thành nếp. Trần An gật đầu nhẹ, tay vẫy ra hiệu cho mọi người tiếp tục.
Ông dừng lại một chút rồi nói tiếp.
Hắn dừng một chút, rồi nói tiếp, chậm mà chắc.
Chương 185: Lý Thuyết
“Nếu chúng ta xây dựng lại một hệ thống, lấy tài liệu Tâm Pháp làm nền tảng viết lại thành một bộ Công Pháp điều phối nội năng theo mô hình sinh học.”
Ông xoay người lại, chỉ tay vào một cụm biểu đồ.
“... là thứ mà họ đang cố tránh. Bằng cách [rèn tâm trí song song rèn thân] họ đảm bảo mọi luồng năng lượng đều có chỉ huy, không tự do hành xử như kẻ nổi loạn.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trong tài liệu không ghi rõ, nhưng ta có thể hiểu là họ ví nó như một hệ thống điều hòa trung tâm.” Viktor đáp, tay chống cằm.
“Hẳn là họ cũng sẽ không từ chối đâu.”
“Nhìn vào đống số liệu nghiên cứu này, khả năng là họ không thể đến được giai đoạn ba rồi.”
Trong tâm trí hắn, một mảnh ký ức chợt hiện lên tương lai mà hắn từng thấy lướt qua, nơi lý thuyết Tâm Pháp có thể từng được triển khai... nhưng thất bại. Không phải vì sai lầm trong lý luận, cũng không phải do thiếu nhân lực hay tài nguyên.
Trần An gật đầu chậm rãi.
Tiếng “tích” vang lên trên màn hình chính.
“Tức cá thể bắt đầu ra lệnh cho năng lượng, điều khiển hướng đi, cường độ, thậm chí ‘thu hồi’ về một điểm như gom lực vào tay, chân, hoặc vùng mắt để tăng phản ứng.”
“Được rồi, trước hết mục tiêu chúng ta là hoàn thiện mấy thứ này.”
Không gian lặng đi một nhịp.
Để viết được chương này đầu tôi rụng không ít tóc T,T
Trần An trầm tư suy nghĩ rồi tự nhiên đáp, giọng đều đều.
“Ừ, nó giống với lý thuyết mà cậu cung cấp.” Viktor nói ngay.
Ông dừng lại một nhịp, rồi quay sang Trần An, ánh mắt nghiêm nghị hơn.
“Họ gọi nó là Tâm Pháp.”
“Nó ảnh hưởng trực tiếp đến cách các hạt năng lượng từ Biến Dị Thạch di chuyển trong cơ thể.”
“Chúng ta từng thấy rồi.” Ông nói khẽ, như nhắc lại các thử nghiệm thất bại trước đó.
Mà đơn giản là... họ không kịp.
Nhịp tim đột biến, hệ thần kinh r·ối l·oạn, kết cấu mô bị phá vỡ.
“Phối hợp cả hai.“
“Dù hai hướng khác nhau, nhưng có lẽ... chúng ta đang đi tìm cùng một thứ. Một cách để giải mã giới hạn thật sự của con người.”
“Từng bước một. Vừa rèn thân, vừa rèn tâm. Thức tỉnh phải không còn là một biến số ngẫu nhiên, mà là một hành trình có kiểm soát.”
“Giống như đưa một đứa trẻ vào buồng lái chiến đấu cơ siêu thanh.”
“Thậm chí cả việc hấp thu chuyển hoá năng lượng, vận chuyển năng lượng chúng ta cũng dùng phương pháp khoa học để cưỡng ép cơ thể tiếp nhận.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tầng 2 – Điều phối: Tâm trí chỉ huy năng lượng.
Tầng 3 – Phóng thích: Tương tác với môi trường.
Viktor nói, tay lướt qua chuỗi hình ảnh mô phỏng một cơ thể người, với các dòng năng lượng uốn lượn theo mạng lưới kinh mạch vẽ tay.
Chỉ một từ, ngắn gọn và đều đều vang lên từ vài vị trí trong phòng.
Như một thói quen, đôi mắt Trần An lướt một vòng quanh căn phòng, không tìm kiếm điều gì cụ thể, chỉ như một phần nghi thức tiếp nhận thông tin trước khi vào việc.
“Thứ duy nhất chúng ta cần vẫn là thời gian... mà chúng ta không có nhiều.”
Ông ngẩng lên nhìn Trần An, mắt lấp lánh như trẻ con tìm được món đồ chơi lạ.
“Và không phải ai cũng đủ điều kiện. Muốn điều khiển năng lượng đến mức đó... cần đạt một ngưỡng năng lượng nhất định.’
“Kiểm soát tốc độ, mật độ và hướng đi của năng lượng. Một người luyện đủ sâu có thể dẫn năng lượng chính xác tới từng tế bào.”
Trần An trầm ngâm, trong lòng có chút dao động. Hắn không thể phủ nhận những thành quả nghiên cứu của Trung Quốc.
“Đúng. Không chỉ luyện thể. Mà luyện để ý chí có thể ra mệnh lệnh cho năng lượng. Chúng ta không thể cứ dựa mãi vào sốc điện, thuốc ép, và VR cực hạn. Nếu kết hợp chúng lại…”
Hắn ngẩng nhìn mô hình hologram đang xoay nhẹ, ánh sáng nhấp nháy nơi trung tâm như một nhịp tim lặng lẽ.
“Nhìn chỗ này.”
Một đoạn tài liệu mới được dịch hoàn tất Viktor và Trần An đồng thời hướng mắt tới.
Viktor khẽ nhíu mày. “Nghĩa là phải cho họ tiếp xúc với hạt Đối Kháng trước cả khi họ đủ ổn định?”
Nhưng rồi hắn bước đến một màn hình khác, kích hoạt một đoạn mô phỏng bằng thực tế ảo, nơi mô hình cơ thể người bước vào một không gian lập thể, nơi năng lượng được điều khiển bằng thuật toán thần kinh và phản hồi sinh học thời gian thực.
Viktor đồng tình.
“Thử tưởng tượng một người có cơ thể của một Thức Tỉnh, nhưng tâm trí lại không theo kịp.”
Theo phân tích các cuộc thử nghiệm của Nova Sanctum, chính sự "tĩnh lặng" đó tạo điều kiện lý tưởng cho các hạt biến dị, thường là hạt hài hòa di chuyển. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con đường mà Nova chọn là con đường khốc liệt và tàn nhẫn, nhưng nó tồn tại được trong tình huống khẩn cấp, trong hoảng loạn và sụp đổ.
“Cứ tưởng là mê tín, vậy mà hiệu quả lại rất thật.”
“Ừ.”
“...thì có thể tiến lên giai đoạn hai,” Trần An ngắt lời, giọng trầm nhưng rõ ràng.
Trần An lặng thinh. Bới chính hắn cũng không chắc lắm, vì trong tương lai hắn cũng chưa nghe được đến cảnh giới này. Nó chỉ là giả thuyết, là giấc mơ của những con người khốn cùng viễn tưởng ra mà thôi.
Viktor gật đầu mạnh.
“Giai đoạn 1: Cường hóa thể chất”
“Tôi sẽ nhờ đội Alpha bắt một vài nhà khoa học của bọn họ về đây để nghiên cứu cùng.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.