Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 88 : Ở nhà
Xem thái độ không xem vấn đề là to tác của Lưu phong, cơn giận dữ trong cô dâng trào .
Tay ôm nhẹ, người áp sát lưng Bạch băng .
Cô hạ thấp người đến mức nằm hẳn trên người Lưu phong, hắn cảm nhận được bộ ngực mềm mại đàn hồi theo từng nhịp thở trên người mình .
Làn da tân sinh có màu sáng hơn so với màu da vốn có ban đầu . Tuy liền kề thành một khối toàn diện nhưng nếu nhìn vào vẫn sẽ thấy năm phần da có màu trắng, tạo thành một hình vết cào móng vuốt kéo dài từ bả vai đến gần tim .
Lưu phong lén lút nhìn lên, giọng điệu oan ức .
Mặc đồ ngoài trời, Lưu phong lái xe chạy một mạch đến thẳng khu quân sự .
" ... có thể kh "
Lưu phong dựng xe vào nhà kho, cầm bọc lớn sách báo lấy được về nhà .
Ánh mắt sắc lẹm liếc qua khiến hắn lạnh lẽo cả người, nhanh chóng cởi nốt ra . Giờ đây hắn chỉ còn mỗi quần lót, cảm giác mát mẻ và cả lạnh lẽo .
Môi chạm môi, hai người kết nối cùng nhau .
Tiểu lệ muốn khóc bởi khuôn mặt ác quỷ hình người này .
Hình dạng này sẽ tồn tại rất lâu mà không phai mờ, do cơ thể không nhận định màu sắc là tổn thương và cũng do đó hai phần màu da hoàn toàn riêng biệt tồn tại .
...
Người phụ trách tra cứu một hồi trên máy tính rồi quay lại .
Chương 88 : Ở nhà
Bạch băng quay người lại hôn nhẹ môi rồi nhắm mắt .
Sáng sớm, Lưu phong bắt đầu tập vung kiếm trên tầng thượng . Hắn không chắc điều này có giúp hắn mạnh hơn không, thông tin trên mạng đều bảo rằng đều cần đi chậm rãi từng bước một nên hắn chỉ đành tin tưởng .
Bạch băng vươn người về trước, miệng mở rộng cắn mạnh vào cổ Lưu phong . Mức độ lực lượng của vết cắn mạnh đến mức không ngừng có máu rỉ ra, phần lớn vào trong miệng Bạch băng, chỉ phần nhỏ rỉ qua khe mép .
" Nhưng chẳng phải bắn trúng sao ... "
" Còn nhớ các h·ình p·hạt khi xưa mỗi khi em không làm bài tập không ? "
" Đau thế nào ? "
" À "
" Quần " (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai đầu lưỡi chen chúc trong khe miệng chật hẹp, truyền từ trên xuống từng chút nước bọt .
" Cậu có thứ đó chứ ? "
" Ừm ... để tôi kiểm tra xem ... "
" Rầm "
" Anh sẽ rời đi, đừng nghĩ chạy trốn trừ trường hợp em có thể trốn mãi . Cũng đừng lo, em sẽ không cô đơn đâu "
Đối diện cặp mắt giận dữ ấy, Lưu phong cúi đầu không dám nhìn thẳng .
Vung kiếm cả ngàn lần chỉ mới có cảm giác hơi mỏi, cách giới hạn cuối cùng còn rất xa .
Đến gặp người phụ trách quản lí tài nguyên . (đọc tại Qidian-VP.com)
Sờ làn da này, Bạch băng dường như có thể cảm nhận được nỗi đau lúc đó nặng nề, to lớn đến mức nào mới đủ để khiến một người như Lưu phong vô cùng chật vật lẫn tàn tạ .
Lúc lâu sau cô mới buông tha, ánh mắt nhìn chằm chằm .
" Rất may là có, họ cất chúng vào kho thay vì vứt bỏ . Thứ này ngài cứ lấy về dùng, không cần trả phí "
Hắn cảm nhận nhịp tim mình như đồng bộ với từng bước chân vậy .
" Cởi áo ra "
Lưu phong nhếch mép nhìn Tiểu lệ, thì thầm nhỏ bên tai .
Hắn cũng hôn lại .
" ... " (đọc tại Qidian-VP.com)
" ... "
Tương tự phía trên, phía dưới cũng là vết cào năm rãnh kéo dài hết toàn bộ phần đùi trước .
Lưu phong mỉm cười độc ác, mở bao . Để lộ bên trong đấy vô số các loại sách báo, mà nổi bật nhất là các môn học như toán, văn .
" ...... xin lỗi "
" Anh ơi, thứ gì thế ? "
Quả thực cô ấy nói đúng, hắn có chút liều lĩnh hơn khi có Bạch băng với dị năng chữa trị phía sau . Đáng lẽ ngay từ khi thấy sự bất thường rõ rệt ngay từ lúc ngoài cổng với những thanh thép bị cắt ngọt và tầng một đầy xác c·hết tạo ra bởi đám zombie điên loạn đến bất thường, hắn lẽ ra phải quay trở lại mới đúng .
Bạch băng đi chậm quanh hắn, ánh mắt như xuyên thấu da thịt .
" Đau ? "
Vài tiếng trôi qua .
Lưu phong tay sờ cổ, mắt có phần lờ đờ . Tuy không còn biểu hiện ra ngoài nhưng hắn vẫn đang trong tình trạng thiếu máu .
" Lúc đầu có hơi không quen nhưng giờ ổn rồi, cảm giác đã bình thường như mọi khi "
Đầu tiên là về tụi nhóc . Cho đến tận bây giờ Lục hạo chưa biểu hiện ra năng lực của mình .
" Tôi không cần nhiều đến thế "
Lưu phong ngoan ngoãn làm theo, cởi áo bản thân ra để lộ thân trần .
" Chẳng phải anh bảo bản thân nếu không đánh được thì luôn có thể trốn thoát sao ? ĐÂY MÀ LÀ TRỐN THOÁT ĐẤY HẢ "
" Bận đồ vào, rồi lên đây "
Thấy thế, Lưu phong gãi đầu .
Lưu phong mặc đồ xong xuôi, nhanh chóng ngồi lên cạnh cô .
1% còn lại chính là màu sắc .
Tiểu lệ nhớ đến phương pháp Lưu phong nói liền lạnh người, bắt đầu chăm chú làm bài .
Tiểu lệ thấy thế cứng đơ mặt, giậm chân xoay người chạy lẹ . Có điều tốc độ sao so được với Lưu phong, con bé nhanh chóng b·ị b·ắt lại .
" ... Rất ... đau ? "
" Bây giờ là 9 giờ . Đến 12 giờ trưa nay anh sẽ kiểm tra . Nếu chưa xong thì anh mạn phép được sử dụng biện pháp trị trẻ hư . Hai nhóc nếu không biết biện pháp đó là gì thì có thể hỏi Tiểu lệ, con bé biết đấy "
Vài người lính cùng nhau lật tung nhà kho . Số lượng lớn sách báo đủ các thể loại khác nhau .
" Đó là trừng phạt và phí chữa trị kế tiếp, em cần gia tốc khả năng bổ xung máu của anh, nằm xuống "
Nhưng không, hắn ỷ vào khả năng sức mạnh của bản thân và có Bạch băng cùng năng lực trị thương phía sau, cường ngạnh đi tiếp bất chấp dấu hiệu .
" Chăm sóc tốt bản thân đi "
Lưu phong không như người khác sẽ hét toáng lên hay cố tỏ ra đau đớn hết mức có thể, hắn thì luôn giữ nó trong lòng . Chỉ khi đã đến giới hạn thì mới bắt đầu bộc lộ ra dần dần chậm rãi, vậy nên rất khó để biết được tình trạng Lưu phong chỉ bằng cách nhìn từ bên ngoài .
" Vết thương lúc đó cảm giác thế nào "
Nằm ngay ngắn trên giường, Lưu phong nhìn xem Bạch băng cột mái tóc đã dài đến vai của mình lên . Sau đó cô ngồi trực tiếp lên người hắn trong tư thế khá n·hạy c·ảm, dễ khiến người ta suy nghĩ đến những tư thế đen tối, điều đó khiến hắn nhanh đỏ mặt .
" Xin lỗi "
Mạo hiểm bên ngoài cũng nhiều, Lưu phong lần này quyết định ở bên gia đình nhiều hơn .
Người phụ trách lắc đầu .
Dứt lời, Lưu phong phóng nhanh tóm lấy hai đứa nhóc vốn đang cười trên sự đau khổ của người khác ở phía cầu thang . Mang chúng vào bàn, chịu chung số phận .
" Kétttt "
" Không sao, cứ để nó ở đấy . Lúc nào ngài muốn thì ghé qua lấy về dùng "
" Em còn giận anh không "
Bạch băng chùi mép, tay vỗ cạnh giường .
...
Bạch băng mắng .
Trong nhà thì có tận hai dị năng giả đã quen thuộc với dị năng bản thân nên thằng nhóc sẽ có một điều kiện khá tốt cho dị năng thoải mái phát triển . Cả kinh nghiệm lẫn trải nghiệm đều không thiếu .
Cánh cửa tội nghiệp, vô cớ bị trút giận . Lưu phong hai chân quỳ gói dưới sàn, mồ hôi thấm dẫm cả áo .
Cô sờ phần da trắng .
Tiểu lệ thấy cái bọc lớn hiếu
" Xin lỗi ? C·H·Ế·T RỒI THÌ XIN LỖI KIỂU GÌ ? Chính vì anh thường xuyên lao đầu vào nguy hiểm nên em mới không yên tâm mà đi theo . Rốt cuộc việc có em bên cạnh còn khiến anh liều lĩnh hơn hả !" (đọc tại Qidian-VP.com)
Dị năng hồi phục phải nói vô cùng mạnh mẽ khi mà sự hoàn thiện lên đến 99% gần như hoàn hảo so với lúc ban đầu . (đọc tại Qidian-VP.com)
" Cánh tay đứt lìa ... "
Thấy Bạch băng cắn môi xem cánh tay, hắn nhanh chóng giải thích .
Để ba đứa nhóc rãnh rỗi hoài ở nhà cũng không được, rất dễ sinh ra tật xấu . Thế nên hắn quyết định tìm cho bọn trẻ sách học tập .
Bạch băng quỳ một chân xuống, đưa tay sờ nơi từng là v·ết t·hương .
" ANH CÒN CÃI ! "
Bạch băng chuyển hướng sang tay .
" 1002 ... 1003... 1004 ... "
" Vậy thì tôi không khách khí "
" Đừng ... lắc ... nữa ... Bữa cơm ... sắp ra ngoài ... cả rồi "
...
" Ngủ ngon "
" Còn cái kế hoạch đó là thế nào ? Dụ nó đến hành lang cho em bắn ? Vậy anh có tính đến chuyện sẽ xảy ra nếu như em bắn hụt chưa ! Cái mạng này CHỈ CÓ MỘT THÔI !"
Lưu phong nhẹ nhàng ôm cô trong khi cô khóa c·hặt đ·ầu hắn .
Hắn chỉ đồng hồ .
Đâu đó uống được hai ngụm máu, cô mới chịu nhả ra . Vết thương ngay lập tức lành lại nhanh chóng .
" Em ... "
Bầu không khí trầm nặng chỉ có tiếng bước chân . Đi tiếp thêm vài vòng, cô dừng trước mặt Lưu phong, hai tay nắm cổ áo kéo mạnh qua lại, lắc hắn đến mức chóng mặt .
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.