Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 109: Vảy Bạc. (1)

Chương 109: Vảy Bạc. (1)


Hải An đứng dưới những cột sáng ấm áp. Trên đầu là miệng hố sụt vô cùng quen thuộc, bầu trời hình tròn đã hơi lân lân sắc cam đào.

Cậu dũi lưng vươn vai một cái, trong miệng rỉ ra mấy âm “rừ rừ” như mèo. Rồi sau đó lại nhoẻn khoé môi nhìn sang linh thể trắng ngà đang c·hết lặng.

Hải An không lên tiếng thúc d·ụ·c, cậu vắt sạch nước trong quần áo, tạm thời kiếm một chỗ thông thoáng để phơi. Những mảnh đá to nhỏ vương vãi khắp nơi bị Hải An dùng chân tuỳ tiện đá cho gom lại thành một đống.

Tuế nhìn hành động đó của thiếu niên mà mệt mỏi vô cùng: [T-trong đống đá đó có Bản thể của Thần! Ngươi có thể nào nâng niu nó một xíu không hả?]

Hải An lười biếng chống tay ngồi xuống: [Cũng không phải kim cương hay đá quý, nâng niu chẳng khiến nó tăng giá trị đâu]

Thiếu niên ngáp một cái, thấy Tuế không muốn nói nữa, cậu chỉ hừ hừ cười: [Nếu tò mò thì mày có thể hỏi]

[Ta không hề tò mò] - Tuế đán hai chữ “tự trọng” lên mặt rồi gào lớn.

Hải An nhếch mép: [Ừ ừ, đừng để bị nghẹn c·hết là được]

Nói rồi cậu nhắm lại hai mắt; một ngày này, Hải An đã gần như vận động đủ bằng số lượng cả năm cộng lại. Cơn mệt mỏi ập đến như thuỷ triều, Hải An không hề chống cự mà để tâm trí theo tự nhiên dần tan rã.

Một đêm vô cùng an lành.


Sáng ngày hôm sau, Hải An b·ị đ·ánh thức bởi sự tê rần trên từng múi cơ, cột sống của cậu hệt như đang b·iểu t·ình mà cứ lật người một chút là kêu lên một cái.

Thiếu niên quằn quại mãi mới ngồi dậy được, cậu ngáp đến híp cả hai mắt. Miệng lưỡi khô cằn còn dạ dày thì trống rỗng. Hải An đi đến bên đống đồ ăn mà mình “lụm” được vào ngày hôm qua, chẹp chẹp môi uống một ngụm nước rồi cắn một miếng bánh lót dạ.

Tuế bồn chồn cả đêm đến sắp phát điên rồi, nó níu lại sự bình tĩnh, từ tốn nói: [Bánh mì sợi thịt gà thuộc thương hiệu Tin Tin, giá bán là hai mươi sáu ngàn đồng (26.000đ)]

Động tác cắn của Hải An ngay lập tức khựng lại giữa không trung: […?]

Tuế lại nói: [Nước suối tinh khiết, giá bán là mười ngàn. Hôm qua, ngươi đã ăn một cái bánh mì nhân sữa, một hộp bánh quy bơ, uống hai chai nước suối, một chai nước ngọt, khui một hộp cá ngừ và bắp tách hạt luộc]

[Ta rất rộng lượng nên sẽ không tính toán gì với ngươi cả, vậy nên hôm qua ngươi đã làm cách gì mà tìm được Bản thể Theia thế?] - Tuế chớp chớp mắt, vô tội nói.

Hải An: [……]

Thiếu niên hít một hơi sâu, giống như đang kìm lại phẫn nộ: [Mấy chục triệu tiền công, tao còn chưa có tính sổ với mày đâu. Ở đó mà đòi rộng lượng]

Tuế bĩu môi: [Nhưng ta đã rất dụng tâm khi mua toàn đồ ăn ngon cho ngươi]

Hải An: [Thì sao?]

[Thì để cho công bằng, ngươi nên trả lời câu hỏi của ta] - Tuế vô cùng chính trực nói.

Hải An tặc lưỡi lắc đầu: [Suốt cả một đêm, mày chỉ nghĩ ra được mấy trò ăn vạ con nít này?]

[Ta có thử suy đoán rồi, ngươi đã dùng bước chân để làm đơn vị đo đạc khoảng cách]

[Đó là thứ vô cùng rõ ràng, nói tiếp xem]

Tuế chậm chập hồi tưởng: [Khi đó, ngươi đã cố tình kiểm soát khoảng cách giữa mũi chân sau và gót chân trước, khiến cho nó luôn vừa khớp với chiều dài lòng bàn chân]

[Vậy nên có thể nói, độ dài từ gót chân sau đến mũi chân trước là bằng ba bước]

[Thế nhưng, trong quá trình đo đạc, ngươi luôn di chuyển liên tục và liền mạch, động tác bước đi bị chồng lên nhau. Dẫn đến ngoại trừ lần đầu tiên bằng ba bước, thì những lần còn lại chỉ bằng hai]

[Đó là nền hang, còn đối với vách hang, thì ngươi dựa vào chiều cao của bản thân]

[Lòng bàn chân sẽ bằng độ dài cẳng tay, mà cẳng tay lại bằng một đầu. Suy ra lòng bàn chân cũng sẽ bằng một đầu. Mà tỷ lệ cơ thể nam giới là từ bảy đầu rưỡi đến tám đầu, có thể quy đổi tương đương với bảy tám bước chân]

Hải An “ồ” một tiếng, vỗ tay tán thưởng. Cậu lại nhận ra thêm một chi tiết, đó là Tuế vô cùng am hiểu các kiến thức liên quan đến cơ thể của con người.

Nó đã từng kể cho cậu nghe về cách nó nhắm vào vị trí cột sống đoạn thắt lưng để đánh gục đối thủ, hay kể về lần nó phá hủy lá lách của tên côn đồ. Và bây giờ là thể hiện sự hiểu biết về tỷ lệ của cơ thể.

Có vẻ như để trà trộn vào xã hội, Tuế đã chuẩn bị rất nhiều thứ.

Chẳng hề hay biết bản thân lại bị Hải An nhìn thấu, nó vẫn đang kích động phân tích: [Ta nhớ rõ vị trí mà ngươi đã đánh dấu ở trên vách đá. Khi ngươi đứng từ mặt đất nhìn lên thì vị trí đó cao hơn ngươi gần bốn đầu. Còn vị trí mà ngươi đục đá ở phía đối diện thì bốn cộng tám chia hai, là ở khoảng xấp xỉ sáu đầu hoặc sáu bước chân]

Hải An gật gù: [Đúng rồi, nói tiếp đi, nói xem lại sao tao lại chọn vị trí đó?]

Giọng nói của Tuế chợt im bặt, nó giống như bị rút hết năng lượng, chu mỏ hỏi: [Tại sao?]

Thiếu niên vừa buồn cười mà cũng vừa cạn lời, cậu chậm rãi nói: [Phạm vi của Bản thể là hình cầu, mà đường kính của hình cầu là đường thẳng nối hai điểm bất kỳ trên bề mặt hình cầu và đi qua tâm của nó. Vậy nên nếu muốn tìm thấy tâm của hình cầu (vị trí Bản thể) thì mày chỉ cần tìm ra điểm giao nhau của hai đường kính không trùng]

[Để tìm ra nó cũng không phức tạp lắm đâu] - Cậu nghiêng đầu đánh giá - [Bởi vì đường kính của hình cầu cũng chính là trục của đường tròn nội tiếp hình cầu đó]

[Giống như một củ khoai tây vậy, ban đầu nó là một khối hình cầu. Nhưng khi mày thái miếng nó ra, nó sẽ trở thành những lát khoai tây mỏng có hình tròn. Rồi khi mày xếp các lát khoai tây đó chồng lại lên nhau, thì mày sẽ thấy được trục của chúng chính là đường kính của củ khoai tây hình cầu ban đầu]

[Nếu cắt củ khoai tây theo chiều dọc thì mày sẽ có được trục ngang (đường kính thứ nhất). Rồi lại cắt củ khoai tây theo chiều ngang thì mày sẽ có được trục dọc (đường kính thứ hai). Trục dọc và trục ngang cắt nhau ở đâu thì đó là vị trí của mảnh Bản thể]

[Lý thuyết rất đơn giản mà, phải không?] - Ngừng một chút cho Tuế tiêu hoá, Hải An nhân cơ hội uống ngụm nước làm ướt cổ họng.

Tiếp tục nói: [Áp dụng lên địa hình khi đó, ở phía bị ngập nước, nhớ cái vị trí mà giọng của Theia nhỏ dần rồi biến mất không?]

Tuế ậm ừ gật đầu.

Hải An: [Gọi đó là điểm thứ nhất]

[Rồi ở phía khô thoáng, cũng tìm hai điểm tại vị trí tương tự - tức là vị trí mà không thể nhìn thấy được linh thể của Theia nữa. Lần lượt gọi là điểm thứ hai và thứ ba]

[Ba điểm đó sẽ tạo thành một hình tam giác. Bởi vì mỗi điểm đều nằm trên bề mặt của hình cầu, cho nên tam giác đó sẽ nội tiếp đường tròn có tâm là điểm giao nhau giữa ba đường trung trực]

[Đã có tâm của đường tròn là sẽ đựng được trục dọc. Làm y hệt thêm một lần nữa để tìm ra trục ngang. Vị trí hai trục giao nhau là vị trí cần khai quật]

Hải An sau khi đã cảm thấy hơi no bụng, bởi vì tâm trí đang bận rộn “giảng bài” cho Tuế mà hai tay trong vô thức đã quay sang xếp chồng những mảnh đá, xem chúng hệt như đồ chơi mà chơi.

[Bởi vì địa hình có nhiều vật cản, nên tao chỉ có thể mô phỏng một cách đại khái. Mảnh Bản thể sẽ nằm trong khoảng… cách vách hang cỡ năm sáu bước chân đến bảy tám bước chân]

[Khai quật rồi đem đi hết đóng đất đá trong phạm vi đó, thì kiểu gì cũng sẽ trúng. Dù sao Bản thể của Theia vốn đã vỡ, có lỡ vỡ thêm thì cũng chẳng phải vấn đề gì to tát…] - Thiếu niên thản nhiên nhún vai.


Hết chương 109.

——————————

Chương 109: Vảy Bạc. (1)