Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 108: Chờ đợi. (3)

Chương 108: Chờ đợi. (3)


Hải An vừa nghe Tuế nói, cậu vừa nhấc chân bước đi, thăm dò hết mọi ngóc ngách của khu vực này. Đôi lúc còn quay đầu nhìn linh thể trắng ngà tựa như đang cân nhắc dò xét.

Khu vực hiện tại là một lối hang động uốn cong, có một đầu hẹp và một đầu mở lớn. Vị trí bị ngập nước đồng thời cũng là lối cậu đi tới thì nằm ở đầu hẹp. Còn phần nền đá khô thoáng thì dẫn ra đầu mở lớn. May mắn là trần hàng của khu vực này rất cao. Nếu không thì công cuộc khai quật Bản thế sẽ phải ngốn thêm một lượng thời gian lớn.

Hai An đầu tiên là dùng bước chân để đo khoảng cách trên nền đất khô ráo, sau đó lại lội xuống khu vực ngập nước lần tìm. Cuối cùng là dùng tay không để trèo lên vách hang.

Linh thể trắng ngà của Theia, Thần mới đầu là vì câu cảm thán mơ hồ của thiếu niên mà dâng lên cảnh giác tột độ. Thế nhưng tới lúc thấy cậu cứ đi qua đi lại thì rục rịch khó hiểu. Rồi trong lúc cậu chật vật leo trèo thì lại nhìn cậu như đứa ngốc.

Hải An nhảy xuống từ giữa vách hang, cậu thở ra một làn khí đục, từ tốn vuốt ngược mái tóc còn ẩm ướt. Cậu liếc sang linh thể trắng ngà, khuôn miệng vén lên nụ cười khẽ: “Tôi muốn có phần tri thức đầy đủ”

Thiếu niên thẳng thắn yêu cầu.

Giọng nói của Theia hơi thay đổi: “Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì”

Hải An vẫn luôn quan sát Thần, vẻ mặt tỉnh táo. Cậu không hề có ý định tránh né, ánh nhìn thong dong mà trấn tĩnh. Thiếu niên dùng ngón trỏ khẽ khàng gõ vào cách tường sau lưng: “Vậy nếu tôi nói, tôi có cách khai quật Bản thể của Ngài rồi mang nó ra ngoài ánh sáng… thì Ngài hẳn là có thể hiểu?”

Màu sắc của linh thể đột ngột trở nên trầm xuống, âm thanh của Thần mang theo tiếng trời đất rền vang: “Đứa nhỏ, lừa gạt Thần sẽ bị trừng phạt”

Tuế ở trong tâm trí đang không ngừng run lên, nó khâm phục nhìn Hải An vẫn còn nhã hứng tiếp tục nói chuyện.

Đối diện với khí thế áp đảo của Theia, yết hầu của Hải An rục rịch, cậu cười rộ lên như để giải tỏa cảm giác bức bách. Giọng điệu tự nhiên mà lười biếng: “Tôi chưa từng lừa gạt ai bao giờ”

Tuế: [……]

— Hay lắm… Thứ ngu ngốc này đến Thần cũng dám lừa.

Theia vẫn không chịu lùi nửa bước: “Tri thức, ta đã đưa cho ngươi rồi”

Hải An hừ ra một âm mũi, lặng lẽ cười nhạo: “Ý Ngài là cái vỏ rỗng đó? Cả tôi và Ngài đều hiểu rõ giá trị thật sự của nó mà”

Giọng nói của Theia càng thêm sắc lạnh, âm thanh nghe vào tai tràn ngập âm u: “Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì…” - Thần nhất quyết không thừa nhận.

[Có vẻ như đó là tri thức bản mệnh…] - Tuế ngắt lời, nói - [Nhìn thái độ của Thần, cộng với việc linh hồn rung động, thì rất có khả năng đó là tri thức bản mệnh] - Dù sao mấy trò lừa gạt như thế này, sử dụng tri thức càng mạnh thì hiệu quả cuối cùng sẽ càng cao.

Hải An: [Có giá thị không?]

Tuế đau đầu: [Đó là vấn đề cần quan tâm à? Ngươi có thể nào suy nghĩ giống con người hơn được không, hả—!?] - Nó vừa uể oải lại vừa bất mãn.

Nó khuyên nhủ: [Tri thức bản mệnh là tri thức đã sáng tạo ra cả một vận mệnh mới, ta nghĩ cứ tiếp tục thì ngươi cũng sẽ không thu được lợi ích gì hơn đâu. Tri thức bản mệnh không phải thứ phù hợp để đem ra làm giao dịch]

Hải An hạ mí mắt, trên môi phiếm nụ cười khẽ: [Ai quan tâm là có phù hợp hay không phù hợp? Chỉ cần nó đủ giá trị, tao có rất nhiều cách để lấy được nó] - Cậu ngạo mạn tuyên bố.

[Mày biết hình thức Sampling trong marketing không?] - Thiếu niên nhàn nhạt hỏi.

*(Sampling trong marketing được hiểu là doanh nghiệp cho phép khách hàng dùng thử sản phẩm của doanh nghiệp một cách miễn phí)

[Một khi đã nếm được vị ngọt thì làm gì có ai muốn để miệng lưỡi phải tiếp tục ngậm đắng?] - Giống như câu nói “Giậm chân trong bụi gai thì dễ, xoay người khỏi màn trăng sáng mới khó”.

Nói rồi, Hải An khởi động mana trong cơ thể.

Thấy được những luồng mana đỏ như máu lượn lờ khắp không trung, linh thể trắng ngà của Theia trở nên căng thẳng. Thế nhưng sau vài giây thì những dải năng lượng đó dần tụ lại.

Mới đầu thì nhìn chúng không ra hình dáng gì, bề mặt của mana lộn xộn mà bất ổn. Phải mất tới gần mười phút sau thì Tuế mới có thể nhận ra được đó là cây búa và cái đục cầm tay.

Người bình thường thì sử dụng kỹ thuật thực thể hoá mana để tạo khiên, tạo kiếm; còn Hải An thì tạo búa và đục…

Thiếu niên thích thú tung cây búa vô cùng vừa tay lên cao rồi chuẩn xác bắt lấy, vui vẻ đánh giá: [Lần đầu tiên tao được trải nghiệm công việc khai quật đó]


Kwung… Kwung…

Một tràng tiếng động trầm d·ụ·c đánh úp xuống khu vực vô cùng tối tăm. Âm thành đá vỡ rơi loảng xoảng trong hang động tạo nên những tiếng vang vọng kéo dài. Hành vi đục đá cũng khiến cho không khí nhẹ nhàng rung chuyển, mang đến một cảm giác ồn ào mà lại nhịp nhàng.

Thông qua kích thước và hình dạng của phạm vi, Hải An đã có thể xác định được vị trí tiềm năng - nơi mà Bản thể thất lạc đang ẩn giấu. Cậu cẩn thận dùng áo để bọc lại những mảnh đá vỡ, rồi cột chéo nó vòng qua lưng đến trước ngực.

Theia từ lượn lờ bay giữa không trung đến đứng yên bất động, Thần từ nghi ngờ cùng cảnh giác tột độ chuyển sang mong chờ và hồi hộp nôn nao.

Nhìn Hải An đang nhấn chìm cả cơ thể xuống lối hang động ngập nước, đầu óc Thần đặc quánh như sình lầy, không rõ là nên mong cậu thất bại hay nên mong cậu sẽ thành công.

Đến khi toàn bộ tấm lưng của thiếu niên bị dòng nước lạnh lẽo che khuất, linh thể trắng ngà của Theia đột ngột cảm nhận được một lực kéo mạnh mẽ hệt như quy tắc của vũ trụ đang hàng lâm. Thần trong mơ hồ đã bị kéo về phía mà Hải An vừa đi khỏi.

— Thật sự tìm được…?

Tâm trí của Theia nháy mắt trở nên trống rỗng. Có cảm giác như bản thân đang mơ, mơ một giấc mơ vô cùng bất hợp lý.

Hải An không phải là con người đầu tiên mà Theia gặp, nhưng là kẻ đầu tiên mà mảnh Bản thể ở đây nhìn thấy. Thần biết, Thần có thể cảm nhận được… Những mảnh Bản thể thất lạc ở mọi nơi kia cũng đã từng có những cơ duyên tương tự như thế này. Chẳng qua, tới bây giờ vẫn chưa có ai là thật sự thành công một lần nữa chạm tới ánh sáng.

Theia không biết bản thân sau cuộc v·a c·hạm đã b·ị t·hương và đã phải ngủ đông trong bao lâu. Thế nhưng từ khi mảnh Bản thể đầu tiên thức tỉnh thì Thần biết bản thân đã phải chịu đựng hắc ám ít nhất là mười ngàn năm.

Thần từng có rất nhiều lần muốn nỗ lực tự cứu. Song, Bản thể đã bị thời gian làm cho hoá thạch. Đáng vẻ lung linh chói loá của nó cũng dần khô quắt rồi xói mòn. Thật sự còn vô vọng hơn cả việc tìm kim dưới đáy biển.

Mọi sự cố gắng tựa như năng lượng hoà tan vào thiên nhiên, không hề để lại một chút vết tích hay lợi ích gì. Chỉ khiến cho “thời gian” còn lại của Thần ít càng thêm ít.

Có lẽ Theia chưa từng được nghe, nhưng ở trong xã hội của con người, thì… chờ đợi cũng chính là một loại nỗ lực vô cùng thiết yếu.

May mắn sẽ chỉ đến với những người chờ đủ lâu.

Và Theia… may mắn của Thần, cuối cùng cũng tới rồi.


Hết chương 108.

——————————

Chương 108: Chờ đợi. (3)