Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Máu Của Bầu Trời
Unknown
Chương 62: Thiên sứ.
Sau khi lót dạ bằng một ít trái cây, cả bọn lại kéo nhau đi vào rừng. Mục đích cho việc xem phim ma hôm qua chính là để tăng thêm cảm giác “chân thật” trong hoạt động thử thách lòng can đảm vào tối nay. Còn bây giờ thì cả đám đang đi thám thính và đánh dấu lộ tuyến.
Trên tay mỗi người đều là những cuộn dây thừng dày được nhún mực phản quang. Dọc theo con đường đã chọn mà liên tiếp buộc thật chặt chúng lên thân cây sần sùi.
Trong rừng lúc này vô cùng mát mẻ, hầu hết ánh nắng đều bị cản lại ở bên ngoài. Tán cây khẽ lung lay, tiếng cỏ dại và lá tre ma sát với đế giày sột soạt. Chim chóc cùng động vật nhỏ cứ đi vài mét lại phát hiện một loài.
Đây đều là những sinh vật biến dị nằm trong danh sách vô hại được các tổ chức bảo vệ thiên nhiên và môi trường đưa đến. Không chỉ giúp làm đa dạng thêm hệ sinh thái mà nó còn đang bảo vệ những loài hiền lành không có năng lực sinh tồn mạnh.
Càng đi xa khu vực cắm trại thì lối đi càng nhỏ, chướng ngại vật dày đặc chồng chéo lên nhau. Thân tre thân nứa đổ rạp nghiêng ngả, một số thân cây nhỏ còn bị thú rừng cắn lột mất vỏ ngoài. Dấu vết cắm trại và bếp lửa bằng đá do con người tạo ra vẫn còn lưu lại ở vài nơi chung với núi rừng.
Cả nhóm đi đến bên một khóm cây thân tre, sau khi bàn bạc qua lại thì đồng lòng quyết định nơi đây sẽ là đích đến của hoạt động ban tối. Ở vị trí không xa có một cây lớn đã đổ ngã, bầu trời nhờ đó thoáng đãng hơn chút ít, mọi người quyết định sẽ giải lao tại chỗ.
Nhật Bảo đi vòng quanh khóm lồ ô, khi thì dừng lại chăm chú nhìn còn thường xuyên gõ gõ lắc lắc. Đến lần thứ ba thứ tư thì hai mắt anh ta lóe sáng, giọng nói hớn hở: “Có nước!”
Sừng cừu và nam mắt kính không hay đi vào núi rừng, thấy thế liền hiếu kỳ áp tai vào thân lồ ô cẩn thận lắng nghe. Cả tóc xoăn nâu cũng đến góp vui, ba người thay phiên nhau cảm nhận tiếng nước sóng sánh dao động bên trong cái thân nhỏ.
Nam mắt kính: “Nước này uống được không?”
Nhật Bảo gật đầu: “Theo lẽ thường thì là uống được. Một thân lồ ô có thể chứa từ hai đến ba lít nước.”
Sừng cừu và nam mắt kính nhìn nhau, cả hai ngầm hiểu ý gật đầu. Vài điểm mana lấp lánh nhanh chóng tụ lại trên đầu ngón tay của cả hai. Chẳng bao lâu sau, thân cây bị đục ra mấy cái lỗ tròn nhỏ, nét cắt vô cùng gọn gàng và mượt mà.
Tóc xoăn nâu đứng phía sau ngưỡng mộ vỗ tay tán thưởng. Hải An cũng là lần đầu tiên nhìn thấy mana ngoài đời thực, không thể tránh khỏi nhìn nhiều hơn vài lần.
Thân cây mà nam mắt kính đục, dòng nước bên trong đã hơi ngả đen, nhìn cái màu sắc này thì chắc là không thể uống được rồi. Ngược lại, thân lồ ô của sừng cừu lại chảy ra chất nước trong suốt, không đến mức trong veo như suối nhưng cũng có vẻ là có thể nuốt vào.
Sừng cừu lùi một bước nhường “món ngon vật lạ” cho đồng đội nếm thử.
Nam mắt kính híp mắt lè lưỡi: “Chua! Toàn mùi tre.”
Nhật Bảo chỉ chờ mỗi cái khoảnh khắc này, anh ta liền ha hả cười chẳng chừa lại chút mặt mũi cho ai.
Rừng rậm không người vang lên tiếng chim hót vượn hú, tóc xoăn nâu nghe thấy tiếng chim hót rất gần liền đề nghị: “Sang bên kia chắc là có bụi trái cây rừng, chim chóc thường tụ tập đông để kiếm ăn.”
Vì đã chọn được đích đến cho hoạt động thử thách lòng can đảm nên cả bọn bắt đầu đi tự do. Quang Hải đi đầu chặt bỏ những bụi cây cao, Nhật Bảo đi sau cùng để trông nom thành viên nhóm.
Đi vài mét lại phát hiện ra một cái hốc cây rỗng, bên trong hốc cây là tổ vịt rừng với năm sáu quả trứng. Một chỗ khác thì nhìn thấy lợn lòi đang đào củ. Quang Hải đi đầu không hiểu sao lại bị chim tông trúng, con chim đầu vàng vượt quá tốc độ, v·a c·hạm vào bụng của anh như tông trúng tường đá, nó nằm váng đầu bất động một lúc lâu.
Cả nhóm tìm thấy một con suối nhỏ, bởi vì bị cây cối bao phủ mà mặt nước trở nên vẩn đục, dấu chân của những loài thú đến uống nước cũng chằng chịt hằn xuống khu vực sình lầy xung quanh.
Đoàn người gồm sáu thành viên đi ngang qua bên dưới một tán cây lớn, cả bọn cười đùa vô cùng tự nhiên, giống như chẳng có ai để ý thấy một sự tồn tại khác đang ngồi trên tán cây đưa mắt dõi theo họ.
Sự tồn tại kia hệt như một linh hồn, nhưng cô không mang theo vẻ yêu dị của ma nữ, càng giống hơn một thiên sứ thuần khiết vừa hạ phàm.
Thiên sứ mặc chiếc đầm dài trắng, là kiểu dáng thường hay thấy ở các bãi biển nghỉ dưỡng cao cấp, tà váy không gió lất phất vô cùng sinh động. Mái tóc suông đen che khuất bờ lưng nhỏ. Trên đầu thiên sứ đội một chiếc nón cói rộng vành, ruy băng trắng thắt thành một chiếc nơ nhỏ xinh xinh. Vành nón lớn che khuất toàn bộ gương mặt, b·iểu t·ình của thiên sứ lúc này trở nên vô cùng bí ẩn.
Chỉ biết cô đang dòm ngó đoàn người, nhưng không thể đoán ra là cô đang đặc biệt chú ý tới ai.
Đoàn người đi xa, bóng lưng dần khuất trong những tán cây đổ ngã. Thiên sứ thả người từ trên nhánh cây xuống, cơ thể của cô còn nhẹ hơn cả chiếc lông vũ, nó chậm rãi chuyển động trong không gian, nhưng chưa kịp chạm vào mặt đất ẩm ướt thì hết thảy đã tan biến tựa như chưa từng tồn tại.
Thiên sứ biến mất, nhưng dường như cũng không biến mất, cô chỉ là hoà làm một với khu rừng, hoà làm một với mảnh đất này.
Hết chương 62.
——————————