Mối Tình Đầu - Chu Nguyên
Chu Nguyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45
Cả người Giang Ninh bị vây trong lồng ngực anh, cô ngước lên có thể thấy chiếc cằm hoàn mỹ của Lâm Yến Thù, anh đang âu yếm nhìn cô, “Bác sĩ Giang mải mê công việc quá, em đã xong chưa?”
Giang Mai vui vẻ đồng ý, ngay sau đó gửi tới một thực đơn dài, hỏi ý kiến cô.
“Ai bào không kết hôn?” Lâm Yến Thù cắn răng, nghiêng người nhìn thẳng vào mắt Giang Ninh, “Ý anh là, không phải vì hôn nhân nên mới ngỏ lời yêu em. Em hiểu chưa? Anh ở bên cạnh em chỉ vì anh thích em thôi. Tất cảnhữngtừkhóaanhtìmkiếm,khôngphảivìanhkhôngchânthành,màlà anh--- càng trân trọng điều gì sẽ càng lo được lo mất, sẽ càng tự ti.”
Trái tim Giang Ninh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cô buông mắt, không nhịn được cười, “À, anh không cần cố giải thích, em hiểu mà.”
Giang Mai, “Kết hôn phải chuẩn bị nhiều lắm, làm dần đi là vừa, có khi hôn lễ cũng phải sang năm. À đúng rồi, Yến Thù cầu hôn con chưa?”
LâmYếnThùquayđầukhótinnhìnGiangNinh,“Gìcơ?”
Phònghọcrấtyêntĩnh.
Vậy là cô bỏ đôi nhẫn vào giỏ hàng trước, chọn thêm cho Giang Mai một sợi dây chuyền bạch kim, rồi mới bỏ điện thoại xuống tiếp tục tra tài liệu luậnvăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi Hứa Hồng c·h·ế·t, Trịnh Vũ mới mạo danh tài khoản của Trịnh Thành An, đưa ra hàng loạt các chỉ dẫn ác ý trong sự kiện g·i·ế·t người hàng loạt.
Chương 45
LâmYếnThùhọctheogiọngcô,nói,“BácsĩGiang,anhthíchem.”
Dù sao Lâm Yến Thù cũng nói muốn kết hôn với cô, tặng nhẫn cũng không có gì đường đột phải không?
Giang Ninh cũng tính là khi nào kỳ nghỉ kết thúc, cục dân chính hoạt động thì đi đăng ký với Lâm Yến Thù.
“Anh lấy đâu ra đấy?” Giang Ninh nhận hoa, đưa lên mũi người, hương thơm ngào ngạt. Cô ngả ra ghế, nhìn bông hoa vàng điểm xuyết trên cành đang nở rộ, “Thơm lắm.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Ninh nhắn tin cho chăm sóc khách hàng, nhân viên cũng nhắn lại bảo cô đo đúng kích cỡ rồi mới đặt hàng, nếu không sẽ dễ xảy ra vấn đề.
Lâm Yến Thù đã mài mịn phần thân và cành, cô cầm bông hoa thơm ngọt, chăm chú nhìn nhìn Lâm Yến Thù trong không gian mờ tối.
GiangNinhkhôngnhịnđượccười,giữđiệnthoại,“Anhkhôngởđơnvịà?”
Lâm Yến Thù mặc áo len màu đen thoải mái, bên ngoài là chiếc áo khoác cùng màu rộng rãi đang mở cổ, động tác cúi người của anh làm khóa kéo chạm vào mu bàn tay Giang Ninh, vừa lạnh vừa ngứa.
Tốivềnhà,cànhhoaquếthơmngátđãđượccắmtronglọđểđầugiường.
GiangNinh:“Bọnconkhônggấp,cứthưthưđãạ.”
Ngoài cửa sổ trời đã tối, cô không mở cửa sổ, chỉ có mấy tia nắng le lói lọt vào trong, cả căn phòng một màu u tối.
(*)Vân Nam Bạch Dược là thuốc cầm máu, Amoxicillin là một kháng sinh thuộc nhóm penicillin có tác dụng tiêu diệt một số loại vi khuẩn gây bệnh.
GiangMaitrảlờicôbằngiconliếcmắtxemthường.
Lâm Yến Thù trượt túi xách của cô xuống khuỷu tay, ngón tay vẫn để trước mặt cô. Anh hếch cằm, bày tỏ quan điểm hôm nay mà không nắm tay thì bạn học Tiểu Lâm sẽ giận đấy.
Anhphảicúpmáyrồià?Thếemcúp...nhé?”
Giang Ninh: “Thiếu bước cũng không sao, con không đề ý mấy chuyện râuria đó đâu. Con đã tiếp nhận anh ấy, vậy là đủ, bọn con bên nhau hạnh phúc mới là trên hết. Tí nữa ăn cơm mẹ đừng nhắc đến đấy nhé. 11/11 con sẽ tặng mẹ một sợi dây chuyền.”
Bọnhọtìmđượcmộtsốlượnglớnbàiviếtvớilờilẽcămphẫntrongmáy tính của Trịnh Vũ, phần lớn nội dung là về ủng hộ việc thoát ly ba mẹ và bạo lực gia đình. Bọn họn cũng đã xác minh từ phía mẹ Trịnh Vũ, Trịnh ThànhAn lúc say rượu thường hay đánh đập anh ta.
“Anh vẫn chưa chính thức tỏ tình với em.” Lâm Yến Thù bao trọn lấy tay Giang Ninh, ngón tay ch*m r** v**t v*, hầu kết cũng từ từ dịch chuyển, “Bác sĩ Giang ơi, em có muốn hai ta một đời yêu thương không biệt ly không?”
Vuốt màn hình, đôi nhẫn cặp của Van Cleef & Arpels được đẩy lên trên cùng.
Có người từng bị hãm sâu nơi đáy vực, có người vì cảm động trước ánh nắng mà đâm chồi bén rễ, ngẩng cao đầu ngưỡng vọng mặt trời.
Khả năng phân tích của Giang Ninh kẹt cứng mất mấy giây, có hơi không hiểu lời anh lắm, “Ý anh là, không kết hôn sao?”
“Anh thừa nhận trước đó mình từng có hành vi đầu cơ trục lợi.” Lâm Yến Thù cầm đồ đạc cho Giang Ninh, dựa lưng vào bàn, chống một chân trụ, thoáng rũ mắt rồi lại nhìn cô say đắm. Không gian tĩnh lặng, cái nhìn của anh càng trở nên nghiêm túc, “Anh sợ em không thích anh, nếu em từ chối anh sẽ không còn cơ hội nữa.”
Thói quen của anh, chẳng qua cũng chỉ bắt nguồn từ nỗi sợ Giang Ninh sẽcự tuyệt mình. Lúc đó anh nghĩ, dù tương lai hai người không thể thành đôi thì chí ít còn là bạn bè, đời này vẫn có thể nhìn cô từ xa.
Có lẽ đó là khoảng thời gian anh ta quen Hứa Hồng, tại nơi ở của Trịnh Vũ không tìm thấy được bất cứ bằng chứng nào chứng minh anh ta có quan hệ với Hứa Hồng, có lẽ đã bị tiêu hủy hết, không muốn để ai phát hiện ra. Hoặc cũng có thể là chưa từng tồn tại.
Anh tắt chế độ đồng bộ hóa trên điện thoại. “Chiều anh đón em về ăn cơm với mẹ nhé.” “Ừm.” Giọng Giang Ninh còn mang theo ý cười.
GiangNinhtrầmmặc,cònbướcnàynữahả?Làgìvậy?
Thiếtkếtốigiản,khôngcólấymộtchitiếtthừa.
GiangNinhtưởngtượngkhiLâmYếnThùđeosẽthếnào,ngóntayanh thon dài, chắc là đẹp lắm. Suy nghĩ này làm trái tim cô càng tăng tốc, đầu óc mơ màng.
29 năm cuộc đời Giang Ninh gần như chưa từng xuất hiện sinh vật giống đực như thế, ba cô mất sớm, không tính được. Cô càng không biết đàn ông bình thường có ngón áp út to cỡ nào.
Vì không để giọng điệu mình quá nghiêm túc cứng rắn, Giang Ninh cố tình đổi cách nói ở cuối câu.
Côhoàntoànmùtịtvềđànông.
“Em không có đam mê đọc trộm nhật ký của anh đâu, lúc em mở máy thì đã là giao diện này rồi, anh không tắt máy.” Giang Ninh giải thích, “Sau nàyanh phải nhớ tắt máy tính đấy, cẩn thận với thông tin cá nhân.”
Mớivừarồianhcònthấyrấttệ.
Giang Ninh nhắn tin cho Giang Mai, tối nay cô và Lâm Yến Thù sẽ về ăn cơm.
Hệtnhưmộtcặpnhẫncưới.
Cánh tay Lâm Yến Thù siết càng chặt, Giang Ninh có hơi khó thở, cô ngẩng đầu lên, “Em chỉ muốn ở bên cạnh anh thôi.”
GiangNinhcầmnhànhhoaquê,giươngmắthỏi,“Hả?”
Chuyệnđãxưalắmrồinênkhôngthểkiểmchứng.
Giang Ninh thoáng sửng sốt rồi lập tức cười đáp, “Đội trưởng Lâm, em cũng thích anh.”
Mẹ: “Tối các con mới về nhà, thỉnh thoảng thôi mà, coi như mẹ bồi bổ cho hai đứa.
Giang Mai nhắn lại: “Con gái ngốc.” rồi không để ý tới cô nữa. Giang Ninh tắt Wechat, mở Taobao tìm dây chuyền.
Thảo nào người anh toàn mùi hoa, thì ra là trộm giấu trong người, trên đời này còn có người đàn ông nào đáng yêu được như Lâm Yến Thù không?
Giang Ninh mất 5p đấu tranh tư tưởng, chốt mua. Nhưng việc chọn kích thước lại làm cô lúng túng, cô có thể đo tay mình, nhưng lại không biết Lâm Yến Thù thế nào.
Giang Ninh đẩy ghế ra sau, kéo giãn khoảng cách rồi đứng dậy, “Mẹ em gửi mấy tin nhắn giục về ăn cơm rồi, chúng ta mau xuất phát thôi.”
“Giang Ninh.” “Hửm?”
GiangNinhnhìnđinhìnlạiđôinhẫn,càngxemcàngđộnglòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Điện thoại im lặng, nửa phút sau Giang Mai mới nhắn: “Dạo này Yến Thùcó nhắc chuyện bao giờ đi đăng ký không? Sắp hết đợt nghỉ, cục dân chính cũng chuẩn bị làm việc lại rồi. Mẹ nghe mấy bà bạn trong khu chung cư nói giờ đi đăng ký kết hôn phải hẹn lịch trước, các con đã hẹn chưa?”
Ngày 11/11 hai năm nay rất kỳ, rõ ràng tháng 11 mới là lúc săn sale, vậy mà các gian hàng đã bắt đầu giảm giá từ đầu tháng 10, đến 01/11 là kết thúc.
Lâm Yến Thù trầm mặc hồi lâu, lâu đến mức Giang Ninh tự nghi ngờ liệu có phải mình nghe nhầm hay không, “Lâm Yến Thù? Bên chỗ anh lại bận à?
Hứa Hồng sống một mình cũng con gái, họ hàng thân thích đều xa lánh, chẳng ai chịu qua lại với cô ta. Tính cách cả hai mẹ con đều hơi quái gở, từng có một thời gian rất dài sống chui lủi trong tầng hầm, không tiếp xúc với bất cứ ai. Suốt nửa năm tra án, Lâm Yến Thù đã lật lại tất cả các chứng cứ trong vụ Hứa Hồng nhưng không tìm thấy được dấu tích của Trịnh Vũ.
Giang Ninh: “Cơm tôi không cần thịnh soạn vậy đâu mẹ, dạ dày không tiêu hóa hết được.”
“Em đồng ý.” Giang Ninh giang ta ra ôm lấy anh, “Lâm Yến Thù, người yêu cũng được, vợ chồng cũng thế, hoặc như trước kia giả vờ là một cặp, đối với em đều như nhau.
Giang Ninh nắm lấy tay anh, tiện thể vòng qua ngón áp út để ước lượng, “Lâm Yến Thù, cục dân chính đã làm việc lại chưa? Chúng ta đi đăng ký đi?”
Lúc này, điều kiện tiên quyết khi bước vào một mối quan hệ với anh không phải là kết hôn, chỉ đơn giản là tình yêu thôi.
GiangNinhcười,“Vângạ.”
Cô đặt hộp cao Vân Nam Bạch Dược và một viên Amoxicillin xuồng bàn rồi lặng lẽ rời đi, không ai hay biết.
Lâm Yến Thù cười theo, anh kéo Giang Ninh vào lòng, ôm siết lấy cô, “Em đừng có làm loạn tiết tất của anh, em ”
Không ngờ Giang Ninh cũng có cảm giác với anh. Tình cảm của bọn họ là từ hai phía.
Xung quanh có đồng nghiệp đi qua đi lại, Lâm Yến Thù cúi xuống hôn lên môi Giang Ninh.
Giang Ninh cười di chuyển con trỏ chuột, đáp, “Anh Yến à, đóng website thế nào ấy nhỉ?”
“Tốigặplạianhsau.”
Anh nghe được có tiếng bước chân nhỏ nhẹ lại gần, anh mở mắt, từ khe hở cánh tay thấy một đôi giày thể thao màu trắng dừng ngay trước bàn mình. Cô bước rất khẽ, động tác cũng nhẹ nhàng.
Nhấn“Gửi”.
Lâm Yến Thù cười, giọng nói của Giang Ninh hệt như ánh nắng chiếu tới vực sâu lạnh lẽo, chiếu sáng thế giới của anh. Nhiều năm trước anh cũng từng bị đánh, vết thương nhiễm trùng nên lên cơn sốt, anh nằm dài trên bàn cuối lớp mơ màng thiếp đi, từ khi vào giờ đến lúc tan học. Nghỉ giữa giờ 20p, mấy anh em đều đã ra ngoài chơi bóng rổ. Anh tỉnh rồi nhưng không muốn ra ngoài, cơn sốt làm toàn thân anh rã tời, anh kéo áo trùm lên đầu mình, không muốn để ai phát hiện ra mình đã dậy.
Lâm Yến Thù nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trạng bỗng dưng tốt hơn nhiều. Nắng chiều xuyên qua mây đen, đáp trên mặt đất, vạn vật thế gian muôn
LâmYếnThùnhíchlạigần,ánhmắtkhônghềrờikhỏicô.
“Giang Ninh, anh nghe thấy tiếng chuột.” Lâm Yến Thù cắn răng nói, “Lừa dối.”
“Anh xong việc rồi à?” Lưu xong, Giang Ninh đóng giao diện lại rồi tắt máy, “Mình đi thôi.”
Giang Ninh nhớ tới sợi dây chuyền mà Lâm Yến Thù tặng mình nên đã tìm thử nhãn hiệu này. Taobao tự động đề xuất theo nội dung tìm kiếm, cô nhìn đôi nhẫn một lúc lâu, tim đập như trống chầu, cuối cùng vẫn quyết định ấn vào.
Giang Ninh nhìn bông hoa quế mà hơi ngạc nhiên, tựa ra sau ghế cười. Chẳng phải đã bên nhau rồi sao? Còn cần theo đuổi gì nữa?
Đâylàtiêuchuẩnchiêuđãikháchquýđó.
“Em nói là,” Giang Ninh mở cửa phòng làm việc, để ánh đèn từ ngoài hắtvào, thế giới bỗng bừng sáng. Cô đứng dưới ánh sáng, nở nụ cười nhìn Lâm Yến Thù, “Em muốn trở thành vợ hợp pháp của anh, anh có đồng ý không?”
TráitimGiangNinhcũngbịanhtrêuchọc.
“Anh đang khám xét phòng của Trịnh Vũ.” Lâm Yến Thù đeo tai nghe nói chuyện với Giang Ninh, anh đứng bên cửa số, dập tắt điếu thuốc rồi ném vào thùng rác, anh lướt trình duyệt trên điện thoại còn Giang Ninh thì mở web tài liệu cô cần. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Emxemcáigìtronglaptopcũngđược,mậtkhẩuvẫnnhưvừanãy.”
Trên người Lâm Yến Thù đượm hương hoa quế ngọt lịm. Giang Ninh vẫn ấn lưu luận văn, đang chờ đồng bộ.
Mẹ Trịnh Vũ nhu nhược, không bảo vệ được con trai, chỉ biết khuyên hắn nhẫn nhịu chịu đòn.
“Bọn con không có thời gian.” Giang Ninh gõ xong lại xóa đi, nhắn lại, “Chắc là mấy ngày nữa, dạo này anh ấy bận lắm, lát nữa ăn cơm mẹ đừng nhắc đến chuyện này nhé. Ngày nào anh ấy cũng tối tăm mặt mũi, con sợ anh ấy áp lực.” Giang Ninh suy nghĩ rồi lại nhắn thêm, “Không nên dọa người ta chạy mất.”
Trước lúc đi ngủ, Giang Ninh thì thầm bên tai Lâm Yến Thù, “Bác sĩ khác thì em không biết, nhưng em, không lãnh cảm.”
“Có thứ này cho em.” Lâm Yến Thù đứng dậy, tay giấu sau eo rút ra mộtcành hoa quế tặng Giang Ninh, cô ngước đôi mắt đen láy lên nhìn anh, “Bác sĩ Giang, anh có thể theo đuổi em không?”
Giang Ninh tìm dây chuyền vàng, có đủ các loại kiểu dáng, cô nhìn mà hoa cả mắt.
Nhẫncặpcóhaichiếc,mộtcáibạchkim,mộtcáivànghồng.
Chờ đợi trong căn phòng đó mà Lâm Yến Thù thấy buồn nôn, khi nghe mẹ Trịnh Vũ kể chuyện cũng khiến anh ghê tởm. Anh vừa châm một điếu thuốc để điều chỉnh lại cảm xúc của mình thì nhận được tin nhắn của Giang Ninh.
Anh tỏ vẻ mạnh bảo lắm, trên giường bày đủ các trò. Giang Ninh còn tưởng anh là tay lão luyện, thì ra cũng mới cấp độ “học sinh” thôi.
NhưngLâmYếnThùkhônghềđềcậpđến. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh tìm vậy thôi chứ không đọc chữ nào.” Lâm Yến Thù hắng giọng, ngữ điệu trịnh trọng, “Anh Yến nhà em không gì không làm được, chẳng cần đọc mấy thứ sách vở đấy, anh đây trời sinh thiên tư thông minh rồi.”
“Tạmbiệt.”
LâmYếnThùcúingườichốngtaylênbàn.
Giang Ninh chưa từng mua tặng Lâm Yến Thù thứ gì, cô cũng chưa nghĩ ra tặng gì.
màumuônvẻ.
Lâm Yến Thù vẫn đứng cạnh bàn, đưa tay cho Giang Ninh. Giang Ninh tưởng là anh bảo mình xách túi nên nhận lấy.
Khi làm việc Giang Ninh rất tập trung, Lâm Yến Thù mở cửa bước vào cô cũng không nghe thấy, đến tận khi hương hoa quế nồng nàn xộc vào mũi cô mới ngẩng đầu lên.
Lâm Yến Thù cầm laptop đứng thẳng người, xách theo túi của Giang Ninh rồi vươn tay ra trước mặt cô, “Bác sĩ Giang, mình yêu nhau nhé?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.