Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 264: Đọ Tài Lực

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 264: Đọ Tài Lực


Lê Nhật không chút do dự, ngay lập tức ném vật nhỏ trong tay về phía gã lùn, đồng thời lớn tiếng tuyên bố:

“Đúng vậy. Công pháp này là loại dùng một lần duy nhất. Một khi khai phá, tất cả tri thức bên trong sẽ liên kết chặt chẽ với linh hồn, không thể sao chép hay truyền thừa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lê Nhật không muốn lãng phí thêm thời gian, nhưng trong lòng hắn cũng đầy lo lắng. Nếu bảo vật hắn mang ra không đủ giá trị để khiến Phí Trì hài lòng, sợ rằng ngay cả thời gian để định giá cũng sẽ bị gã ngắt quãng, không cho phép. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lê Nhật nghe rõ từng lời Xích Hồn nói, nhưng hắn vẫn giữ im lặng, không đáp lại. Không phải vì hắn không có gì để nói, mà bởi tâm trí hắn đang xoay chuyển nhanh chóng, tìm kiếm một đối sách hợp lý.

Đám đông không khỏi lùi lại một bước, lòng tràn đầy kinh hãi, cảm giác như có một cơn sóng đen tối và vô hình đổ ập vào họ, khiến họ không thể ngừng run rẩy.

Lê Nhật lắc đầu nói:

Gã lùn Phí Trì liền gõ gậy một tiếng thanh thúy, lời nói hào hứng vang lên:

“Sáu mươi tám viên Thiên Tinh lần thứ nhất!”

“Nhất Nguyên, còn đợi gì nữa?” Lê Nhật bất ngờ gọi tên bản sao trong Thế Giới Ý Thức, giọng nói không kìm được sự cấp bách.

Ngược lại, gã lùn Phí Trì vừa nãy còn nói mình không thể đưa ra mức giá cụ thể, rõ ràng là một chiêu trò tâm lý. Ai cũng hiểu, đây là cách để gã đánh vào tâm lý người mua, muốn hạ thấp giá trị thật sự của bảo vật.

Đám đông đứng xung quanh, dù chưa chạm vào, nhưng chỉ cần nhìn vào cái trống này đã cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo, rợn người. Cảm giác như họ có thể nghe thấy những tiếng thì thầm từ cõi âm u vọng lại, khiến mỗi người đều không tự chủ được mà rụt rè lùi lại một bước.

“Sáu mươi tám viên Thiên Tinh, lần thứ hai!”

Người bí ẩn đột ngột từ bên trong nhẫn trữ vật rút ra một vật thể. Tốc độ ra tay nhanh đến mức khiến đám đông không kịp phản ứng, tưởng chừng như vật ấy đã đột ngột xuất hiện từ hư không. Khi vật thể này xuất hiện, ngay lập tức, một cỗ khí tức u ám, lạnh lẽo và đầy ám ảnh tràn ngập không gian.

“Nếu Phí Trì ông đã nói như vậy, thì ta sẽ cho ra một cái giá cụ thể. Bởi vì chúng ta đều dùng Thiên Tinh để định đoạt giá trị, vậy đi, Hoàng Bảo Đỉnh này ta tự ra giá hai mươi viên Thiên Tinh, có được không?”

Tên thiếu niên bên trong Thế Giới Ý Thức tỏ vẻ khó chịu, đôi mắt lướt qua một lượt như không muốn bị quấy rầy. Tuy nhiên, sau một thoáng im lặng, hắn không nói thêm lời nào mà nhanh chóng ném về phía bản thể một vật nhỏ, đồng thời thản nhiên nói:

“Phí Trì, mời ông định giá vật này.”

Người thần bí liền ném thứ đó về phía Phí Trì, lời nói cũng dường như có chút gấp gáp:

Lê Nhật giữ nguyên vẻ thản nhiên, đáp lại: (đọc tại Qidian-VP.com)

Người thần bí kia cũng bởi vì nghe được Phí Trì định giá mà có chút ngạc nhiên, tuy vậy hắn lại rất nhanh nói:

Bên trong Thế Giới Ý Thức, Xích Hồn cũng có nhận xét:

Giá này vừa ra, một số ý kiến xì xào lại vang lên:

Đám đông lại chuyển ánh nhìn về phía người thần bí, hắn vẫn như cũ không có chút động thái nào.

Khí tức ấy mạnh mẽ đến nỗi khiến không khí xung quanh như bị bóp nghẹt, tựa như hàng vạn linh hồn quỷ dữ đang rít gào trong bóng tối.

Ngọa Quỷ Phong Cổ hiển nhiên có giá trị vượt xa Hoàng Bảo Đỉnh của Lê Nhật. Hoàng Bảo Đỉnh, tuy được xem là bảo vật hiếm có với khả năng khai mở ra các tài vật ẩn giấu, nhưng tính ngẫu nhiên của nó lại là con dao hai lưỡi. Một lần khai mở có thể mang lại cả một gia tài kếch xù nếu may mắn, nhưng ngược lại, cũng có thể chỉ thu về vài viên Thiên Tinh, không đáng để bù lại giá trị bỏ ra.

Nhìn bộ dạng của tên lùn tham lam kia, đã rất muốn gõ xuống gậy thứ ba tuyên bố thành giao.

“Vị đạo hữu này.” Người thần bí bất ngờ hướng đến Lê Nhật mà gọi, giọng điệu lộ rõ ý đồ thương lượng. “Mảnh sát thần khí này đối với ta có rất nhiều chỗ hữu dụng. Có thể nói là, không thể không thu về tay. Không biết có thể nhượng bộ cho ta một chút được không?”

“Sản phẩm của Tu Tiên Giới, tất nhiên phải có linh lực mới có thể dùng. Nhưng chỉ xem phần khí thế mà nó phát ra, hẳn là con số mười tám Thiên Tinh này có phần hơi ép giá.”

“Vị bằng hữu đây thật là am hiểu thị trường. Kiến thức lại vô cùng phong phú, được, Thiết Trụ Công Hội sẽ chấp nhận với mức giá này. Ba mươi mốt viên Thiên Tinh, lại tính cả Hoàng Bảo Đỉnh. Tổng giá trị, năm mươi mốt viên Thiên Tinh lần thứ nhất!”

Công pháp tại Thiên Mạt Địa được phân chia theo một hệ thống số sao, từ một đến chín, với mỗi số sao đại diện cho một cấp độ khác nhau. Công pháp có số sao càng cao, giá trị và độ khó càng lớn, đồng thời cũng mang lại sức mạnh vượt trội hơn hẳn.

Mỗi chiếc đỉnh trước khi khai mở đều được định giá dựa trên niên đại. Với những chiếc có niên đại trăm triệu năm, trong mọi trường hợp, mức giá cơ bản để bắt đầu một cuộc giao dịch thường không dưới hai mươi Thiên Tinh.

“Vị đạo hữu chủ trì, xin mời định giá giúp ta. Đây chính là Ngọa Quỷ Phong Cổ, một bảo vật luyện chế từ hàng vạn linh hồn quỷ dữ. Chính là pháp bảo trấn tông của môn phái ta.”

“Ta đồng ý với giá mà đạo hữu đã định. Như vậy ta hiện có năm mươi viên Thiên Tinh cùng với Ngọa Quỷ Phong Cổ này, tổng số là sáu mươi tám viên Thiên Tinh.”

Phí Trì há hốc miệng, đôi mắt mở to đầy kinh ngạc. Pháp bảo của Tu Tiên Giới đối với gã không phải là điều lạ lẫm, nhưng số lượng ngọa quỷ ẩn chứa bên trong cái trống trước mặt này lại khiến hắn cảm thấy một nỗi sợ hãi khó tả, tựa như cả linh hồn bị đông cứng lại.

“Cái pháp bảo này mặc dù uy lực kinh thiên, một khi được vỗ lên hẳn là sai khiến vạn quỷ bên trong cùng lúc công kích linh hồn và cả tinh thần của đối phương. Trong chiến đấu, hiệu quả vô cùng lớn. Tuy nhiên, muốn sử dụng bắt buộc phải có linh lực. Bởi vì điểm hạn chế này… Thiết Trụ Công Hội ta chỉ có thể định giá mười tám viên Thiên Tinh mà thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lê Nhật vốn là một người rất linh hoạt trong việc ứng xử, luôn nhập gia tùy tục. Đối với hắn, việc xưng hô không phải là điều quan trọng, mà chỉ là một phần trong nét văn hóa của mỗi nơi, mỗi người.

“Năm mươi mốt viên Thiên Tinh lần thứ hai!”

Áp lực đột ngột đổ ngược về phía Lê Nhật. Đối phương không hề tỏ ra yếu thế, khi đã dùng đến cả bảo vật trấn tông để đối đầu với hắn. Điều này rõ ràng cho thấy, đối thủ không có ý định nhượng bộ dù chỉ một bước, mà đang quyết tâm làm mọi thứ để giành phần thắng.

“Với thứ này, ngươi chắc chắn sẽ thắng. Đừng làm phiền ta nữa, hiểu chưa?”

Lê Nhật mỉm cười tỏ vẻ ưng ý với phản ứng của Phí Trì. Hắn liền bình tĩnh nói:

“Tất nhiên là ta không hài lòng. Phí Trì, ông hãy công bằng một chút. Bản Hỗn Nguyên Vô Cực Công này đặc biệt hữu dụng với tất cả người tu luyện, không có một hạn chế nào. Ông nên suy nghĩ mà tăng từ mười sáu lên mười bảy đi.”

Ngược lại, Ngọa Quỷ Phong Cổ lại hoàn toàn khác biệt. Đây là một v·ũ k·hí mang sức mạnh chiến đấu thực thụ. Dù Lê Nhật chưa biết thực tế nó có tác dụng gì, nhưng khẳng định trong chiến đấu, món bảo vật này là một đồng minh đắc lực, không phải thứ chỉ để sở hữu cho đẹp.

Đám đông lại một phen đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, ánh mắt đan xen giữa ngạc nhiên và kinh ngạc khi nhìn về phía Hoàng Bảo Đỉnh. Nói về giá trị, bảo vật này sở hữu một mức dao động lớn trên thị trường.

“Trống này dùng linh hồn quỷ dữ để luyện chế. Pháp môn này ngay cả ở Tu Tiên Giới cũng vô cùng hiếm thấy. Số lượng quỷ bên trong đẳng cấp thấp nhất cũng là cấp độ Đại Quỷ.”

Phí Trì bắt lấy vật nhỏ với vẻ mặt chăm chú, nhưng chỉ trong một thoáng, gã không thể giấu được sự rung động đang dâng lên trong lòng. Ánh mắt gã lóe lên, sự ngạc nhiên hiện rõ trong từng cử động, và lời nói sau đó cũng trở nên thảng thốt:

Thời gian trôi qua trong sự hồi hộp và sốt ruột. Tình hình đã quá rõ ràng, ngoại trừ người thần bí này ra, sẽ không ai còn đủ khả năng cạnh tranh với tên thợ săn kia. Cả hai đều cho đám đông cảm giác thâm sâu khó dò, phút chốc, toàn trường chỉ còn lại những ánh nhìn soi mói.

Mỗi vết nứt trên thân trống như chứa đựng một bí mật đen tối, một lời nguyền mà không ai dám chạm vào.

“Nói nhỏ thôi, Phí Trì cũng không phải người rộng lượng đâu.”

Bởi vì người bí ẩn đã dùng phong thái của Tu Tiên Giới để xưng hô, hắn cũng liền bình thản đáp, nhanh đến mức không cần suy nghĩ:

Hắn không hề câu nệ hay gò bó mình trong những quy tắc xưng hô cứng nhắc, mà luôn sẵn lòng thay đổi tùy theo hoàn cảnh và người đối diện. Đối với hắn, đó chỉ đơn giản là cách thức giao tiếp, không có ý định duy trì phong thái hay hình ảnh gì cả.

Lê Nhật không chút do dự, đưa ra con số chính xác ngay tức khắc. Điều này chẳng những chứng tỏ hắn nắm rõ giá trị của Hoàng Bảo Đỉnh, mà còn khẳng định bản lĩnh của người am hiểu thị trường.

“Hỗn… Nguyên Vô Cực Công! Vị bằng hữu này, ngươi thật sự muốn trao đổi bản công pháp này sao?”

“Lời của ngươi không sai. Hỗn Nguyên Vô Cực Công này quả thật là một món bảo vật vô giá. Hơn nữa, đây lại còn là phiên bản giới hạn, hiện tại Thiên Mạt Địa chỉ có ba bản. Theo ta biết, bản này chính là một trong ba phiên bản năm sao hiếm có. Với giá trị như vậy, ta định giá mười sáu viên Thiên Tinh. Ngươi có hài lòng không?”

Gã lùn này quan sát vật phẩm một cách tỉ mỉ. Cái trống có vẻ như được chế tác từ bộ xương vặn vẹo và lớp da khô đen như than của một con quỷ dữ khổng lồ.

Phí Trì, sau một hồi im lặng, cuối cùng gật đầu, sự kính trọng hiện lên trong mắt hắn. Hắn nói:

Quỷ được chia thành ba cấp độ chính, Tiểu Quỷ, Đại Quỷ, và Quỷ Vương. Trong nhận thức hiện tại, Quỷ Vương chính là cấp bậc cao nhất từng được ghi nhận. Dẫu vậy, vẫn còn những lời đồn đại về các thực thể siêu nhiên vượt trên Quỷ Vương, nhưng điều đó vẫn chỉ là bí ẩn chưa được giải đáp.

Tất cả lại rơi vào im lặng, Phí Trì cũng không dư hơi mà nói năng huyên thuyên tiếp. Gã lùn này hiểu rõ hiện tại chỉ còn hai người tranh đấu với nhau, nếu vậy cũng không cần hắn phải nhiều lời.

Lê Nhật ở bên ngoài, nhanh chóng mở lòng bàn tay, và ngay lúc đó, giọng nói của Phí Trì lại vang lên nhanh như bị ma đuổi:

Phí Trì lại nở một nụ cười gian manh, lời nói cũng mang theo ý đồng tình:

Chương 264: Đọ Tài Lực

Phí Trì sau khi xem xét, hít sâu một cái rồi nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thứ lỗi ta không thể nhường. Cũng như đạo hữu, đối với ta, mảnh sát thần khí này dù cho phải tán gia bại sản, cũng phải tranh cho bằng được.”

“Đúng vậy, từ lâu vốn đã nghe nói… Phí Trì không có thiện cảm với người đến từ các giới tu tiên. Hóa ra là thật.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 264: Đọ Tài Lực