Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 29: Đánh Không Lại Thì Gọi Ta Cha

Chương 29: Đánh Không Lại Thì Gọi Ta Cha


*Rầmmm ! ! ! *

Cơ thể Triệu Vũ tựa vật vô tri vô giác b·ị đ·ánh bay ra xa, xuyên qua mấy chục cái cây lớn, vô lực ngã xuống

*Phốc! ! !*

“Khụ khụ!!”

Triệu Vũ phun ra một ngụm huyết tươi, cơ thể gãy liền mấy cái xương cốt, lục phủ ngũ tạng bị bá khí của Bá Hải càn quét cho nát đi một nửa, thê thảm thê thảm. Lúc đó tinh thần hắn đã không bắt kịp chuyển động, tất cả đều nhờ cơ thể hắn tự phản ứng lấy kiếm đỡ lấy một đao kia, nếu không có lẽ hắn đã bị chém làm đôi rồi.

Trương Nhi sau khi lấy hơi hồi phục một chút thì đứng dậy, cẩn trọng quan sát Bá Hải, bây giờ nàng cũng vô pháp quan tâm được đến Triệu Vũ an uy rồi, một phần cũng biết chắc Triệu Vũ sẽ không c·h·ế·t, cho nên toàn bộ tâm ý đều đặt lên người Bá Hải.

Triệu Vũ khó khăn bò dậy, lấy tay lau nhẹ vết máu trên khóe miệng, trong lòng vẫn không khỏi kinh hãi. Tốc độ của Bá Hải quá nhanh, quá bất ngờ làm hắn không kịp trở tay

“ Haha, các ngươi mệnh xem như rất cứng. Nếu không phải kịp thời chống đỡ thì huyết nhục của các ngươi đã được tưới lên đao của ta rồi” Bá Hải vừa buông lời giễu cợt vừa lớn giọng cười, giọng khàn khàn thật sự rất khó nghe. Xong, hắn chỉ đao về phía từng người, gằn lên từng chữ

“ Nhưng mà các ngươi... có thể chống cự được bao lâu?”

Tiếng cười của hắn lúc bình thường đã ghê rợn rồi, bây giờ vì tác dụng của Bạo Huyết đan càng làm cho giọng hắn cười lên càng lạnh lẽo run sợ nhân tâm. Dứt lời, Bá Hải nắm đao xông tới Trương Nhi mà bổ đao, hắn trực tiếp bỏ qua Triệu Vũ, nghĩ rằng một tên chỉ mới Luyện Tinh cảnh thì không thể làm gì được hắn

Hắn để tâm nhất là Trương Nhi đây, bởi vì nàng trước đó đã từng đánh hắn lên bờ xuống ruộng, cho nên hắn phải phục thù

Mắt thấy Bá Hải xông đến với sát khí tán ra dày đặc như thế, Trương Nhi lập tức trấn định tinh thần lại, hít sâu một hơi rồi thở ra, tiếp tay cầm kiếm mà ứng chiến

Hai người chém g·i·ế·t tốc độ rất nhanh, đánh từ đông sang tây, từ hướng nam sang hướng bắc, đến mức độ mà Triệu Vũ cũng chỉ miễn cưỡng lắm mới bắt kịp tốc độ chém g·i·ế·t.

Trương Nhi cũng là điên cuồng lên rồi, máu me be bét, vết thương trên cơ thể càng lúc càng nhiều, nhưng tuyệt nhiên không chịu lùi bước, liều mạng cùng chém g·i·ế·t đến long trời đất lở với Bá Hải

Triệu Vũ trong lúc Trương Nhi đang đánh nhau khốc liệt với Bá Hải, hắn tranh thủ hồi phục lại một chút sức lực, xong mới cầm kiếm đứng dậy hướng nơi chiến trường mà đi

“ Tiểu Nhi, phối hợp đánh hắn, đừng tự mình đánh như thế, không ổn” Triệu Vũ hét lớn một tiếng, xong cũng tăng tốc mà g·i·ế·t đi vào

Thế kìm kẹp xuất hiện, Triệu Vũ cùng Trương Nhi cùng lúc bao vây lấy Bá Hải ở giữa, đồng thời xuất kiếm châm chém

Thế nhưng Bá Hải bây giờ đang trong thời điểm mạnh mẽ quá mức rồi, dù đang bị hai người hội đồng lại đánh g·i·ế·t, nhưng hắn vẫn không mảy may thất thế, hơn nữa còn đánh phản lại, từng chút từng chút đẩy lùi hai người Triệu Vũ, đánh cho hai người phải đổ huyết.

“ C·h·ế·t tiệt, ngươi chơi thứ đồ gì, tăng nhanh như vậy không sợ nổ c·h·ế·t sao?”

Triệu Vũ là bị đánh cho hoa hết mắt, tức giận mắng lên một tiếng. Hắn vẫn biết nếu cưỡng ép tăng lên cảnh giới quá cao thì rất có nguy cơ không kiểm soát được mà nổ c·h·ế·t

“ Ta dùng gì mặc ta, liên quan ngươi? Chỉ cần các ngươi c·h·ế·t nhanh là được, còn lại ta tự có cách giải quyết, haha” Bá Hải cười lớn vừa nói vừa vung đao bổ xuống, quét ngang dọc.

Triệu Vũ cắn chặt răng, suy nghĩ một chút tình huống hiện tại, tay vẫn đang đưa kiếm chống đỡ.

"..."

Hai bên lại tiếp tục đại chiến hơn trăm hiệp, tốc độ càng lúc càng tăng nhanh, thời gian chầm chậm trôi về giai đoạn kết thúc cuộc chiến.

Sau khi bị đánh bật ra một khoảng xong, Triệu Vũ quan sát thấy Bá Hải khí cơ đang dần mất ổn định, hơi thở càng nặng nề hơn, có xu hướng giảm xuống thực lực. Hắn như đoán được gì đó, âm thầm nói với Trương Nhi

“ Tiểu Nhi, hắn dùng biện pháp cưỡng chế tăng cao thực lực, thời gian duy trì sẽ không lâu. Ta cùng muội cố gắng mài hắn, đến khi hắn bị tụt xuống cảnh giới cũ thì đồng thời chơi c·h·ế·t hắn”

“ Còn nếu không cầm cự được đến lúc đó, đợi ta ra hiệu, ta cùng muội nhanh chóng chạy tách nhau ra, quyết định vậy đi”

“ Ừm, được” Trương Nhi gật đầu đồng ý với kế sách của Triệu Vũ, ánh mắt một lần nữa chằm chằm nhìn Bá Hải

Bá Hải thấy Triệu Vũ cùng Trương Nhi to to nhỏ nhỏ thì thầm với nhau, hắn biết chắc chắn hai người đang bàn kế hoạch đánh bại hắn. Mà hắn nào cho phép hai người thời gian dài như thế mà bàn bạc, cầm đao xông đến, gào lên

“ Các ngươi một kẻ cũng đừng hòng thoát, yên phận nằm dưới lưỡi đao của ta đi”

“ Huyết Đao Quyết ! ! !”

Từng nhát từng nhát đao khí phá không mà bổ tới, rất nhiều, Triệu Vũ cùng Trương Nhi một lần nữa chống đỡ lại toàn bộ huyết đao kia. Trương Nhi vẫn còn tốt, dù sao cảnh giới của nàng cũng khá cao, nhưng còn Triệu Vũ thì thảm rồi, chật vật chống đỡ những huyết đao đáng sợ kia.

Nếu không phải nhờ Trương Nhi mấy lần ra tay cứu kịp thời, thì chắc hắn đã nhanh bị phanh thây rồi

Khí thế của Bá Hải càng tấn công càng đại thịnh, hắn dự sẽ giải quyết hai người trước khi hiệu quả đan dược hết. Tuy nhiên, hắn đã khinh thường thiên phú của Triệu Vũ và Trương Nhi rồi, sau nhiều lần ăn no hành, hai người giờ đây cũng dần bắt kịp nhịp độ tấn công của hắn.

Hai người phối hợp với nhau càng lúc càng nhuần nhuyễn, hiểu ý nhau, người đỡ đao người cầm kiếm chém phản lại, tạo nên cho Bá Hải không ít khó khăn, làm hắn cảm thấy rất khó chịu trong lòng.

“ Hừ, ta định sẽ g·i·ế·t ngươi cuối cùng, nhưng nếu ngươi đã muốn c·h·ế·t sớm như vậy, ta sẽ tác thành cho ngươi” Bá Hải buông ra lời này, tiếp đó là dồn mọi sức lực bổ đao về phía Triệu Vũ. Con ruồi nhặng này từ lúc nãy đến giờ cứ vo ve xung quanh làm hắn hết kiên nhẫn nổi rồi

Nói lời chắc như đinh đóng cột, Bá Hải gần như bỏ qua Trương Nhi, chỉ hơi để ý phòng ngự đòn tấn công của nàng, còn lại toàn bộ sát ý đều nhằm vào Triệu Vũ

Vung đao, đá cước cứ như thế đánh cho Triệu Vũ xây xẩm mặt mày

“ C·h·ế·t tiệt, tên khốn kiếp, ngươi đánh mỗi ta? Nghĩ ta dễ ăn?” Triệu Vũ gào lên, xong cũng vung kiếm phản đòn lại, dù sao Trương Nhi trong thời khắc quyết định vẫn có thể kịp thời chống đao giúp hắn

“ Hừ”

Bá Hải phẫn nộ hừ lên một tiếng, tiếp đó hắn bất ngờ quay sang đá một cước về phía Trương Nhi, đá bay nàng ra xa một đoạn trong tích tắc. Trương Nhi chỉ kịp thời thủ thế, nhưng cơ thể theo cước đá của Bá Hải mà bay ra xa mấy mét

Chỉ trong tích tắc đó, Bá Hải chớp thời cơ, hống lên cười gằn

“ Tiểu tử, ngươi đi c·h·ế·t được rồi”

“ Vô Ảnh Đao ! ! !”

Đao của Bá Hải thoắt ẩn thoắt hiện, cắt đôi không khí mà bổ về phía Triệu Vũ, lần này hắn chắc chắn Triệu Vũ sẽ lãnh đủ rồi

“ Vũ ca ca!!”

Trương Nhi bị đánh bay ra xa, xong vừa thấy từng ánh đao xé gió mà bổ xuống Triệu Vũ, nàng hét lớn, kinh hoảng dùng hết sức mà phi đến, hi vọng sẽ đỡ được

Triệu Vũ khi thấy từng chuôi ảnh đao đáng sợ đang bổ phía hắn, kinh hãi trong lòng. Xong, cắn chặt răng mà gào lên điên cuồng

“ Muốn g·i·ế·t ta, ngươi còn nộn điểm”

“ Liên Hoa Kiếm Pháp: Hoa Ảnh Tán!! ”

Triệu Vũ cũng sử dụng chiêu kiếm mà Trương Nhi đã dùng trước đó, mặc dù còn chưa thuần thục như Trương Nhi nhưng ít nhiều cũng có chút tác dụng

*Leng keng leng keng~~*

Mấy chục ảnh đao va chạm với mười mấy hoa kiếm, cảnh tượng đầy sắc màu sặc sỡ, tia lửa điện lẹt xẹt hiện ra trong không trung.

*Rầm rầm ! ! !*

Cơ thể Triệu Vũ bị đánh bay ngược ra sau, lãnh toàn bộ ảnh đao còn lại làm cơ thể hắn bây chờ chằng chịt vết cắt rất sâu

* Phốcc ! ! !*

“Khụ khụ”

Triệu Vũ ho ra một ngụm máu, cơ thể vô lực đứng dậy, nằm im bất động tựa kẻ c·h·ế·t giống như

“ Vũ ca ca!!! ”

“ Tên khốn kiếp, ta phải g·i·ế·t ngươi!”

Trương Nhi ngay sau khi chứng kiến Triệu Vũ bị đánh bay ra nằm im bất động thì phẫn nộ lên, chĩa kiếm mà đâm hướng Bá Hải

“ Khà khà, ngươi cũng sẽ có phần thôi, không cần phải nôn nóng”

Bá Hải cười khà khà một tiếng, xong như đoán được tiếp theo Trương Nhi động tác sẽ làm gì, lách người sang một bên, tiếp bổ đao

“ Huyết Đao Quyết ! ! !*

Đao khí phá toái hư không mà vồ tới, Trương Nhi nhất thời bất ngờ không kịp chống đỡ, cơ thể lãnh trực tiếp huyết đao kia mà bay ra xa đập xuống mặt đất

“ Ta đã nói, các ngươi rồi sẽ c·h·ế·t hết dưới tay ta thôi, khà khà” Bá Hải cười lớn, giọng điệu chế giễu nhìn Trương Nhi

*Phốc!!!*

Trương Nhi thổ huyết, run run cơ thể đứng dậy, cơ thể nàng bây giờ cũng tàn tạ thê thảm hết sức rồi. Cũng may cường độ thân thể, sức chịu đựng của nàng còn tốt điểm, nếu không có lẽ cùng đã hấp hối sau khi nhận trực tiếp một đao kia rồi.

Mặc dù đã đứng dậy nhưng sức lực của Trương Nhi cũng không còn bao nhiêu, chỉ cần Bá Hải tùy ý vung mấy đao thì nàng tuyệt đối sẽ c·h·ế·t

“ Haha tiểu hài nữ ngươi cũng rất mạnh mẽ đấy, nếu không phải ta có Bạo Huyết đan thì có lẽ đã bị ngươi đánh c·h·ế·t rồi”

“ Bây giờ, ngươi đi c·h·ế·t cùng tiểu tử kia được rồi”

Bá Hải cười cợt nói, tay vung vung đao chuẩn bị bổ đến vị trí Trương Nhi đang đứng.

*Sột soạt*

Đột nhiên nghe có tiếng động phía sau, Bá Hải mới dừng hạ đao, quay đầu lại nhìn hướng tiếng động, khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc

“ Tiểu tử ngươi vậy mà chưa c·h·ế·t?”

“ Haha, ta làm sao dễ c·h·ế·t như vậy, ngươi muốn g·i·ế·t ta. Về nhà mút tay nằm mơ thì may ra còn thấy” Triệu Vũ cơ thể lảo đảo đứng dậy, giọng vẫn còn có chút run run, xong vẫn nhếch miệng cười nhìn Bá Hải

“ Ngươi lúc nãy không c·h·ế·t, nhưng bây giờ còn có sức để chống lại ta? Đáng lé ngươi nên nằm im đó thì may ra tránh được một kiếp. Đang tiếc đáng tiếc a, ngươi lại đứng dậy làm gì." Bá Hải cười cười lắc lắc đầu, tỏ ra dáng vẻ đáng tiếc

"Bây giờ ngươi nên đi c·h·ế·t thật rồi” Bá Hải mỉm cười, nhấc đao bước đến, hắn bây giờ không có gì phải vội vàng cả, thiếu niên trước mặt hắn bây giờ làm gì còn sức lực mà đánh lại hắn.

Bỗng nhiên...

“ Haha!!! ”

Triệu Vũ cười, cười càng lúc càng lớn, lớn đến mức làm cho Bá Hải không rét mà run, dừng lại cẩn thận quan sát

Bá Hải cảnh giác cất tiếng hỏi: “ Ngươi cười cái gì? Không lẽ ngươi còn có cách thoát khỏi tình hình hiện tại?”

“ Đúng, ta vẫn còn một công pháp chưa dùng tới, hiện tại dùng chắc chắn ngươi sẽ c·h·ế·t” Triệu Vũ cười lớn nói, xong hắn hét lớn tiếng:

“ Công Pháp Bí Truyền: Đánh Không Lại Thì Gọi Cha!!! ”

“Cha, người còn ngồi xem tuồng kịch, nhi tử, đệ tử người muốn c·h·ế·t!!”

*Ầm ầm! ! ! *

Thanh âm Triệu Vũ vang vọng khắp thiên địa, làm cho Bá Hải có cảm giác tê lạnh cả da đầu, bất giác rùng mình..

Chương 29: Đánh Không Lại Thì Gọi Ta Cha