Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 28: Báo Thù(2)

Chương 28: Báo Thù(2)


“ Vô Ảnh Đao! ! !”

Bá Hải nộ hét lớn một tiếng, mấy chục chuôi đao khí được hình thành liền xé rách không gian, thoắt ẩn thoắt hiện vô tung

* Rít rítt ! ! !*

Triệu Vũ vừa bị hất bay ra còn chưa kịp ổn định lại thân thể, trước mắt đã thấy mấy chục chuôi đao khí rít gào bổ về phía hắn, làm thần kinh hắn kinh hãi không gì sánh được, cơ thể cũng không kịp phản ứng lại

“ Vũ ca ca!!”

Đúng lúc này, một thanh âm trong trẻo dịu nhẹ nhưng vô cùng khẩn trương vang lên bên tai Triệu Vũ. Trương Nhi phá không mà tới, tay nắm đoản kiếm vung lên phía trước mà chém, nàng nhắm mắt lại cảm nhận khí động xung quanh, nhận diện vị trí từng làn sóng khí như du long đang lao về phía này.

Xong, Trương Nhi mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào hư không, tay cầm chắc kiếm múa liên tục chém vào hư không

“ Liên Hoa Kiếm Pháp: Hoa Ảnh Tán!!”

Kiếm xuất tựa từng cánh hoa sen tung bay trong gió, thanh tao nhưng vô cùng mạnh mẽ chém vào từng ảnh đao khí đang đến gần, một hơi phá hủy mười mấy ảnh đao

Tất nhiên vẫn còn nhiều ảnh đao thoát li được kiếm pháp của Trương Nhi, thẳng đến Triệu Vũ phía sau

“ Vũ ca ca, cẩn thận” Trương Nhi hét lớn

Triệu Vũ cảnh giới không bằng Trương Nhi, cho nên vô pháp cảm nhận được toàn bộ ảnh đao đang đến, hắn mơ hồ cảm nhận được sát khí từ mỗi phương hướng tỏa ra mà thôi. Cố gắng chống đỡ tất cả đao ảnh, tuy nhiên Triệu Vũ chỉ đỡ được một phần mà thôi, cơ thể hắn sau đó vẫn nhận lấy rất nhiều thương tích, huyết nhục hòa lẫn vào nhau trong rất thê thảm.

Cũng may Trương Nhi đến đỡ cho hắn một phần đao ảnh, nếu không cơ thể hắn bây giờ có lẽ đã thành tổ ong rồi

“ Khụ khụ”

Triệu Vũ vật vã đứng lên, ho ra một ngụm huyết, chiêu này của Bá Hải thật sự quá hiểm rồi, làm Triệu Vũ bị thương không nhẹ

“ Tiểu Nhi, ta hết lực rồi, muội chơi với hắn đi. Ta hồi phục lại một chút đã”

Để lại lời này xong, Triệu Vũ ngồi xuống đất xếp bằng, hô hấp pháp cùng vận chuyển nội lực trong thể nội để hồi phục một chút thương tích

Trương Nhi nghe được Triệu Vũ nói đánh với Bá hải thì khẽ gật đầu, tông giọng có chút lành lạnh:

“ Ừm, để muội đánh với hắn”

Dứt lời, khí cơ từ Trương Nhi bắt đầu tràn tán ra, nàng từ nãy giờ đã kìm nén lửa hận đến tận cùng của sự chịu đựng, muốn bùng nổ rồi, khí cơ tràn tán ra mơ hồ, cũng là Bá Hải tập trung tinh thần chém g·i·ế·t với Triệu Vũ cho nên mới không nhận ra được

Trương Nhi bây giờ đã triệt để bị cừu hận chiếm giữ lí trí, nàng chứng kiến Triệu Vũ từng chút một bị đánh bay, bị Bá Hải đánh cho thương tích đầy mình. Đỉnh điểm khi Triệu Vũ suýt chút nữa bị chiêu thức kia của hắn đánh c·h·ế·t, nàng bắt buộc phải động thủ để cứu Triệu Vũ.

“ Ngươi...nên đi c·h·ế·t với bọn s·ú·c sinh kia được rồi”

Nói xong một câu này, Trương Nhi nắm chặt cán kiếm phá không mà đến, thân ảnh di chuyển với tốc độ cực cao, ẩn ẩn hiện hiện di chuyển xung quanh Bá Hải, khóa lấy chuyển động của hắn đồng thời vung kiếm chém cho hắn không kịp trở tay.

Bá Hải biểu cảm là kinh hãi đến cùng cực, hắn không nghĩ tới Trương Nhi lại che giấu thực lực, nàng vậy mà lại là Khí Phàm cảnh, không những thế còn là trung kì Khí Phàm cảnh, cao hơn hắn một tiểu cảnh

“ C·h·ế·t tiệt, không nghĩ nó lại mạnh như vậy” Bá Hải cắn chặt răng thầm mắng, khó khăn chống đỡ thế tấn công của Trương Nhi

Hắn cho đến vừa mới nãy, Trương Nhi tràn tán khí cơ mới cảm nhận được thực lực của nàng, nhưng hắn không thể chạy được, hắn đã bị Trương Nhi khóa định vị mục tiêu rồi. Trương Nhi vung kiếm chém, mỗi nhát chém đều rất sắc bén, cắt ngang không khí chém vào da thịt Bá Hải, làm máu thịt hắn bắn ra tung tóe

Ngồi một bên vừa hồi phục vết thương vừa quan chiến, Triệu Vũ nhất thời kinh ngạc cảm khái trong lòng

“ Không nghĩ tiểu Nhi đã mạnh đến mức độ này rồi a, nhìn muội ấy đánh cho tên kia thê thảm như vậy. Haizz... cũng may lúc tu luyện thì chỉ là luận bàn bình thường, có lẽ muội ấy còn nương tay, nếu không ta cũng bầm dập tơi tả rồi”

Lắc lắc đầu nhẹ cười một cái, Triệu Vũ nảy ra ý tưởng mới, giọng trêu chọc khiêu khích, hét lớn

“ Bá Hải, xem tiểu Nhi nhà ta đánh ngươi như đánh cẩu, không bằng ngươi dập đầu quỳ kêu ta ba tiếng cha, ta sẽ nói muội ấy tha cho ngươi, thế nào?”

“ Câm miệng!!!”

Bá Hải gầm lên mắng, hắn từ lúc bắt đầu đánh với Trương Nhi cho đến giờ, luôn ở thế hạ phong, chịu biết bao thương tích, nhục nhã vô cùng. Bây giờ lại bị Triệu Vũ thêm lời giễu cợt, cảm giác mình bị hai đứa tiểu tử tuổi đời mới bao lớn vũ nhục như vậy, hắn làm sao không phẫn uất cho được

“ Được thôi, câm miệng thì câm miệng, ta tiếp tục hồi phục vết thương là được, ngươi tốt tốt đánh. Tiểu Nhi, muội đánh đánh hắn tốt, nhưng lưu ý đánh mặt hắn bầm dập tốt một chút, cho ca ca hắn dưới địa ngục không nhận ra được diện mạo hắn”

Triệu Vũ mỉm cười đáp lại, xong cũng không lại nói gì, chỉ nhắm mắt tĩnh tu, hắn biết Trương Nhi sẽ chơi được Bá An. Trận chiến bây giờ đã thành thế trận một chiều, Trương Nhi càng giống như treo Bá Hải lên cây cho đánh

Kiếm chém, quyền đánh cước đá, Trương Nhi vận dụng hết mọi công pháp võ công Triệu Sơn dạy mà đánh, sử dụng nhuần nhuyễn hơn Triệu Vũ nhiều lắm.

--------------------------

Mặc dù đang chiếm thế thượng phong, thế nhưng đánh cho đối phương tàn tạ thì dễ, g·i·ế·t c·h·ế·t mới khó, dù sao Bá Hải cũng là sơ kì Khí Phàm cảnh, thua Trương Nhi một tiểu cảnh mà thôi, nàng muốn g·i·ế·t hắn kì thực là rất khó

Nhưng nếu kéo dài càng lâu sau, chắc chắn sẽ g·i·ế·t được Bá Hải, dù sao trước đó hắn đánh với Triệu Vũ cũng đã chịu không ít thương tích, bây giờ thêm trung kì như Trương Nhi nữa thì Bá Hải đã nằm gọn trong tay Trương Nhi rồi

Bá Hải chống đỡ thế tấn công như vũ bão của Trương Nhi, miệng không ngừng thổ huyết bay ngược, cơ thể bây giờ cũng đã chằng chịt vết thương. Cũng vài lần hắn phản công muốn phá vòng vây, nhưng Trương Nhi thân thủ quá nhanh nhẹn, hắn không làm sao đả động đến một sợi tóc của nàng chứ đừng nói làm nàng bị thương.

Trương Nhi trong đôi con ngươi tràn ngập lửa hận thù, mỗi lần vung kiếm chém, trong đầu nàng lại hiện lên cảnh cha nương nàng, dân chúng trong thôn c·h·ế·t thảm khốc. Mà mỗi đêm nàng nằm ngủ đều lặp đi lặp lại giấc mộng ấy, cảnh cả thôn làng nàng chìm trong biển lửa, xác người dân nằm rải rác khắp nơi

Đó chính là cơn ác mộng ăn sâu vào tâm trí nàng

“...”

Trương Nhi đánh càng lúc càng mạnh, càng hiểm, chỉ cần Bá Hải sơ sẩy một chút thôi, đầu hắn có thể sẽ phải nói lời tạm biệt với cổ

“ Sát Kiếm!!!”

Trương Nhi hét lớn một tiếng, đoản kiếm trong tay run lên từng hồi, theo sự điều khiển của nàng mà chém tới. Kiếm.. kèm theo sát ý cuồn cuộn dữ dội bao phủ, như mãnh hổ gầm lên hướng Bá Hải mà vồ tới

Đây là chiêu quyết định của Trương Nhi, trong đó là tích tụ tất cả sát ý thù hận của nàng!

Bá Hải thấy một kiếm với uy lực cực đại phá không mà đến, sắc mặt tái xanh toát lên vẻ kinh hãi, xong cũng cắn chặt răng hống lên, vung đao mà chém liên tục

“ Huyết Đao Quyết!!!”

*Leng keng leng keng~~*

*Gầm gàoo!!*

Sát kiếm cùng huyết đao va chạm vào nhau vô cùng mạnh mẽ, uy lực làm rung chấn không gian xung quanh, đến mức Triệu Vũ đang tĩnh tu cũng phải giật mình mở mắt, ngơ ngác nhìn chiến trường.

Trương Nhi cũng Bá An đều bị dư âm đẩy lùi ra hai bên, lực trùng kích làm Trương Nhi thổ ra một ngụm máu. Tất nhiên Bá Hải càng thê thảm hơn, uy lực khí tức đánh sâu vào n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của hắn mà tàn phá khắp trong thể nội, rúng động đan điền hắn

*Hộc hộc*

Trương Nhi thở dốc, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Bá Hải, nàng có ý định thừa thắng xông lên g·i·ế·t c·h·ế·t hắn. Bá Hải cũng là trọng thương cực nặng, hắn khó khăn chống đao đứng dậy, máu tươi từ trong miệng trào ra

“ Haha các ngươi được lắm, lại bức ta đến bước đường này”

Bá Hải ngửa mặt lên trời mà cười, điệu cười của hắn khàn khàn ghê rợn làm tê lạnh da đầu của Triệu Vũ cùng Trương Nhi, làm hai người nhớ đến nụ cười đáng sợ của Bá An

“ Đúng là huynh đệ ruột thịt, đến tiếng cười cũng kinh tởm giống nhau” Triệu Vũ nhổ ra một ngụm nước bọt, thầm mắng

Trương Nhi thì vẫn giữ nét mặt lạnh lùng, kiếm chỉ hướng Bá Hải, lạnh lẽo tông giọng nói:

“ Tên s·ú·c sinh ngươi, hôm nay ta phải g·i·ế·t ngươi để báo thù cho cha nương ta, cho người trong thôn ta. Ta cho ngươi cùng ca ngươi một đôi cầm thú gặp nhau dưới địa ngục”

Bá Hải nghe lời đe dọa của Trương Nhi, càng điên cuồng cười lớn, liếc nhìn nàng, nói:

“ G·i·ế·t ta? Chỉ bằng các ngươi cũng muốn g·i·ế·t ta? Hôm nay hai kẻ các ngươi nhất định phải c·h·ế·t dưới đao của ta mà huyết tế cho ca ca cùng tất cả huynh đệ của ta”

Nói xong, hắn lấy từ trong túi ra một viên đan dược, bỏ vào miệng mà nuốt xuống

Triệu Vũ cùng Trương Nhi thấy hành động của Bá Hải thì có chút bất ngờ, nghi hoặc về viên đan dược mà hắn vừa cho vào miệng. Xong Triệu Vũ dường như cảm nhận được điều gì đó không ổn, vội vội vàng vàng đứng dậy, tinh thần nâng cao cảnh giác, đều không biết tên Bá Hải kia đã ăn vào thứ gì kia

Bá Hải nuốt xuống viên đan dược kia một khắc đó, khí cơ của hắn đại thịnh, có xu hướng tăng lên, nhanh chóng đạt đến thượng kì Khí Phàm cảnh, mơ hồ phá đỉnh phong kì.

Triệu Vũ há hốc mồm kinh hãi, còn Trương Nhi thì vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng, dường như nàng đã bị phẫn nộ lấn át đi cơn sợ hãi rồi

Bá Hải cảnh giới được thúc đẩy lên gần tới đỉnh phong kì Khí Phàm cảnh, nhưng có vẻ bởi vi dùng bàng môn tà đạo ép buộc tăng lên cảnh giới. Cho nên nhục thân hắn căng phồng giống như sắp nổ tung, cơ thể nứt toác, huyết dịch tràn ra dữ dội đôi con ngươi đầy tơ máu đỏ bừng lên.

Cơ thể gầy gò bây giờ còn thêm sự biến đổi do sự kích thích tăng cao thực lực, càng làm hắn giống một con ác quỷ hơn, gây run sợ nhân tâm. Giọng nói khàn khàn của Bá Hải vang lên trong không trung

“ Các ngươi dồn ta đến bước đường cùng này, ép ta phải dùng đến Bạo Huyết đan, các ngươi c·h·ế·t dưới tay ta cũng xem như là phúc phận rồi”

Triệu Vũ kinh ngạc về sự biến hóa này của Bá Hải, miệng lắp bắp nói: “ Ngươi... Ngươi đây là chơi đồ...”

Triệu Vũ còn chưa kịp nói xong câu, Bá Hải đã nắm đao mà xông tới Trương Nhi, tốc độ nhanh đến đáng sợ, dù cho Trương Nhi cũng giật mình sửng sốt, chỉ kịp phản ứng lấy kiếm ra đỡ

*Rầm rầm!!*

Trương Nhi bị đánh bay xa cả mấy chục mét, miệng thổ huyết, liền bị trọng thương rồi

“ Tiểu Nhi!!”

Triệu Vũ nhìn Trương Nhi bị đánh bay, gào hét lên, trong lòng không khỏi cảm thấy kinh hãi, không nghĩ tới Trương Nhi vậy mà bị một đao đánh cho nằm ra đất như vậy.

Hắn còn đang kinh hãi trong lòng, đột nhiên, một ánh đao lán xạ bổ xuống đầu hắn...

Rầmmm ! ! !

Chương 28: Báo Thù(2)