Mộng Ngã
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22 : Tỉnh lại
“Ta là thấy nàng ngồi đó ngủ th·iếp đi nên đưa nàng nằm ngủ cho đàng hoàng, không muốn đánh thức giấc ngủ của nàng…sau đó chính là ta cũng mệt quá ngủ th·iếp đi…ta là không có ý”
“C·hết tiệt, ta đây là làm sao thế này…..”
“Quả nhiên không có việc đơn giản như vậy, nếu độc của từ Xà mà giúp tăng tu vi thì ta trực tiếp bỏ ra khoản tiền lớn mua về uống là nên Huyền Cơ rồi, trên đời làm gì có việc như vậy”
Quá mấy canh giờ Linh Linh cũng tỉnh lại, nàng là giật nảy mình xấu hổ, không nghĩ làm sao mình lại chạy lên giưởng của Dạ Vũ nằm trong tay hắn, mặc dù tỉnh cảm hai người ngầm xác định nhưng vẫn chưa có lời chính thức, để người ta nhìn thấy thì còn ra thể thống gì.
Linh Linh mấy canh giờ sau mới tỉnh lại, hướng tìm Dạ Vũ ngay lập tức, nàng trong linh cảm vẫn không tin hắn thực sự đ·ã c·hết.
“Cái gì, mười linh thạch, chỉ một cây kim tẩm độc này, ăn c·ướp sao”
Lúc này nhìn bề ngoài hắn đ·ã c·hết kỳ thực vẫn còn sống ý thức, chỉ có điều thân thể đã tổn thương bị ăn mòn quá lớn, đang là phục hồi từng tế bào dần dần. Dạ Vũ nhận ra một điểm với kinh nghiệm tu luyện Huyền Pháp, lúc mới bắt đầu sau khi phục dụng yêu đan là phải dùng quyền cước qua đó tiêu hao nguyên khí quá dồi dào của yên đan đi qua đó thân thể hắn mới chịu dựng được nhưng như vậy thân thể không thể bồi luyện bao nhiêu, nguyên khí cơ hồ thoát ra hết chỉ giữ lại được một phần.
Nhưng kỳ lạ Trác Dĩnh xem xét cơ thể Dạ Vũ mơ hồ vẫn cảm nhận được sự sống yếu ớt, hơn nữa thân thể cũng không thối rữa như bình thường Tử Xà trúng độc, tuy thế hắn cũng không hi vọng, thở dài bỏ đi.
“Thật không ngờ ta đã huyền khí lục giải đỉnh phong, chẳng mấy chốc sẽ tới thất giai…quả thật trong hoạ có phúc….chỉ có điều….”
“Các ngươi đưa tiểu thư nên phòng nghỉ ngơi, nàng cú xốc tâm lý nên cần ổn định, còn tiểu tử này chín phần mười c·hết rồi” Trác Dĩnh mệt mỏi phân phó sau đó mang Dạ Vũ vào phong điều trị
Thời gian cứ thế thấm thoát trôi quả nửa năm nữa, hắn một mình ở trong Sâm Lâm rèn luyện, tu vi của Dạ Vũ lúc này đã tiến giai huyền khí thất giai, phá của hắn thậm chí đã là ba vòng 72 huyệt vị một lượt, kinh mạnh vững chắc nên một khoảng lớn thành ra với Phá trợ giúp tu luyện rất nhiều. Hắn một đao vung lên ba vòng Phá một lượt xong chém xuống tảng đá bên cạnh “Xoẹt” tảng đá tách làm đôi bay ra xa một khoảng, nhìn vào vết cắt khiến hắn hết sức hài lòng, rõ ràng sức mạnh đã tập trung lại một khu vực chứ không lớn như trước, thành ra vết cắt đã có hình lưỡi đao chứ không vỡ ra thành mảng tròn như trước, theo tính toán của hắn chỉ cần lên đủ mười vòng Phá, thậm chí cắt đá làm đôi như cắt đậu phụ không một tiếng động gây ra.
Hắn xem qua thân thể Dạ Vũ không khỏi tuyệt vọng, tiểu tử này chính là trúng độc “Tử Xà”. Tử Xà là loại yêu thú có thể đạt tới Hoạ Thú tu vi, độc của nó tuỳ vào cấp bậc yêu thú mà tu sĩ Huyền Cơ tới Huyền Đan trúng phải nếu không chữa trị kịp thời bỏ mạng là điều không nghi ngờ, chỉ có nhanh chóng tiêu hao nguyên khí hoá giải độc tố kết hợp với thuốc giải tức thời mới có khả năng mang mạng về. Nhưng tiểu tử Dạ Vũ mới tu vi huyền khí ngũ giai, hơn nữa lúc đó hắn cũng không dùng thuốc giải ngay, sợ là đ·ã c·hết rồi.
Hai người trò chuyện tới tận sáng, Linh Linh là muốn ở cùng hắn thêm một thời gian nhưng Dạ Vũ muốn nhanh chóng khôi phục lại thân thể, hắn qua thăm hỏi Phúc Lão nhân tiện xin lão một chiếc đan đỉnh và một số đan phương để hắn luyện tập thêm trong quá trình tu luyện, sau đó chào hỏi mọi người một chút rồi rời đi.
Phúc Lão thì kinh dị không thôi, Lão thực ra đã xác định hắn có khả năng tỉnh lại, thân thể ngày càng hồi phục. Mặc dù nghĩ thế nhưng đến hôm nay Lão vẫn nghĩ đó là mơ, người trúng độc Tử Xà mà dưới Huyền Cơ mười phần mười là c·hết, quả là kỳ tích, tiểu tử này mạng lớn, sau đại hoạ không c·hết chính là vận may ập tới a.
Hắn lựa chọn một hang động bỏ hoang trong sâm lâm, bố trí một chút bẫy ám hiệu nếu có kẻ nào sâm nhập sẽ báo động rồi chuyên tâm tu luyện. Huyễn Pháp yêu cầu phải có yêu đan ngũ hành mới tu luyện được mà yêu thú ít nhất phải lên sơ thú ngũ giai mới sinh ra yêu đan, đó là lý do khi mới tu luyện hắn mới cần dùng quyền pháp để đánh tan đi nguồn nguyên lực quá dồi dào từ năm khoả yêu đan bởi lúc đó thân thể không chịu đựng nổi. Sau này khi tu vi càng lên, yêu cầu với yêu đan càng tăng, tỉ như hắn hiện tại đã là huyền khí lục giai, cho nên cũng cần tối thiểu năm khoả yêu đan lục giai, nhìn lại chút nguyên thạch còn sót lại Dạ Vũ thở dài, cứ tình hình tu luyện như thế này hắn sợ tài sản không gắng gượng được lên tới Huyền Cơ mất, dự đinh sau khi đột phá thất giai và củng cố thân thể một chút sẽ đi kiếm thêm nguyên thạch, tiếu sài mà không tiếm tiền núi cũng sập.
Dạ Vũ bất ngờ mở mắt cất lời làm Linh Linh không kịp phản ứng, trong tâm trí nàng hắn là còn lâu mới tỉnh lại, sợ hãi quá một đạp giữa bụng hắn làm hắn bay ra khỏi giường.
Linh Linh có vẻ cả ngày luyện dược đến đêm lại chăm sóc hắn thành ra mệt mỏi cũng không biết hắn tỉnh đã tỉnh lại. Hắn đặt nàng trở lại trên giường cạnh mình, bản thân quan sát thân thể một chút.
“Nửa năm rồi”
Trong túi trữ vật của hắn còn hai quyển công pháp của Liễu Lục để lại, có điều phải tu tiên mới luyện được, trong khi đó hắn lại đi theo con đường hấp thụ huyết mạch của yêu thú, thông quá huyết mạch lĩnh hội thú kỹ. Đây chính là sự khác biệt giữa tu tiên và thể tu, với công pháp tu tiên, ngươi xác định rõ ràng kỹ năng mình đạt được nhưng với thú kỹ chính là dựa vào ông bà phù hộ đi, thậm chí có những yêu thú sau khi hấp thụ huyết mạch xong còn gây ra tổn thương cho võ giả, dựa hoàn toàn vào nhân phẩm.
“Linh Linh, ta không biết vì sao hắn vẫn còn sống, chỉ là rất mỏng manh cơ hội phục hồi như trước, nhiều khả năng là sẽ như thế này đến già, nha đầu ngươi cũng nên chuẩn bị tâm lý trước đi”
Dạ Vũ lúc này chính là giữa ranh giới giữa sự sống và c·ái c·hết, ngay lúc trúng ám khí hắn cảm giác không ổn rồi, thân thể nhanh chóng mất đi cảm giác lan từ vết độc ra khắp người. Hắn đã dùng nguyên khí ngăn chặn, tiêu trừ độc tốc nhưng không ăn thua, nguyên lực của hắn nhanh chóng hết sạch. Lúc đường cùng suy nghĩ duy nhất là vận chuyển Huyền Pháp tương tự lúc ăn yêu đan ngũ hành cơ may xem ra có giúp tiêu hoa c·hất đ·ộc không, không ngờ may mắn vậy mà có hiệu quả. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hừ…đồ đáng ghét….huynh tỉnh lại lúc nào mà không gọi ta dậy…còn…còn làm cái trò xấu xa kia………huuhuhuh” Linh Linh tự dưng nhớ lại quãng thời gian chăm sóc hắn, lo lắng hắn chính là không thể tỉnh dậy lại cảm thấy tủi thân oà lên khóc.
Dạ Vũ bỏ đi ý định này, mất mười nguyên thạch nhưng cũng đáng vì có kết quả thử nghiệm. Lúc này bản thân đã đạt trạng thái tốt nhất, cơ bắp đã khôi phục không ít, hắn dự định tham gia vào dong đoàn nào đó đi liệt hiệp yêu thú, tăng cường kinh nghiệm chiến đấu, bản thân đã thất giai huyền khí, hơn nữa Phá của hắn đã tiến bộ cũng cần thử nghiệm thực chiến.
“A…Vết thương của ta…khụ..khụ” Dạ Vũ giả vờ tỏ ra đau đớn, hắn chính là chẳng có cảm giác gì nhưng là muốn quan tâm từ nàng
Dạ Vũ lại tưởng nàng giận vì đã đưa nàng nên giường nhanh chóng bao biện
“Dạ huynh, ta biết huynh vẫn còn nghe được ta nói, huynh phải gắng lên, đừng bỏ ta lại..”
Linh Linh hoàn hồn lại mới định thần mình vừa làm gì, bò tới chõ hắn ân cần xem xét cơ thể chỗ nàng vừa đạp phải, gáp gáp hối lỗi nói
Không biết đã là bao lâu thời gian cố gắng của hắn, hằng ngày cảm nhận sự chăm sóc của Linh Linh khiến hắn ý trí tỉnh lại cuối cùng cũng được đền đáp. Dạ Vũ mở bừng đôi mắt, xúc động tới muốn khóc, bật dậy thật nhanh ý muốn nhưng không được, cơ thể mơ hồ đã vô lực, sau một hồi điều chỉnh hắn mới gắng gượng ngồi dậy được.
“Tiểu tử, ngươi tưởng độc của Tử Xà là nước lã hả”
Nhưng lúc này Dạ Vũ lại phát hiện một điểm bất thường, làn gia của hắn vậy mà hơi lờ mờ chuyển sang màu ngọc bích xanh và trắng pha trộn, cảm giác càng ngày sẽ càng chuyển màu trắng sữa sau khi vận chuyển nguyên khí.
“Nàng tỉnh rồi hả” (đọc tại Qidian-VP.com)
Năm khoả nguyên thạch nhanh chóng bay vào miệng hắn, nguồn nguyên lực dồi dào từ đó truyền khắp thân thể, chỉ có điều áp lực lên kinh mạnh không lớn như hắn tưởng, hay đúng hơn là kinh mạch của hắn đã rắn chắc lên một mảnh lớn, Dạ Vũ không khỏi mừng thầm, đúng là trong hoạ có phúc. Nhưng nghĩ lại bản thân mình lúc đó quá sức kích động, không nhất thiết phải chiến đài với Thế Đan, tu vi là ngang nhau nhưng đồ chơi thì tên kia đúng là đại gia. Chỉ có điều Dạ Vũ cũng không hối hận, bản thân mình người thương còn không dám đứng ra bảo vệ thì còn làm được gì sau này, cả đời chính là con rùa rụt cổ. Có những việc dù biết chắc phải c·hết vẫn phải làm.
“Haizz…ta quả thực không ngờ một ngày lại yêu thích nổi khuôn mặt đáng ghét này”
Hắn quay trở lại động phủ, lấy ra cây kim tẩm độc Tử Xà trước đó mua, chuẩn bị trạng thái cơ thể tốt nhất rồi châm vào lòng bàn tay. Chất độc nhanh chóng lan ra xung quanh nhưng đúng như hắn nghĩ cơ thể Dạ Vũ đã có thể kháng lại độc này, sau đó hắn vận chuyển Huyễn Pháp chuyển hoá c·hất đ·ộc nhưng tu vi lại không tăng lên, cơ thể mơ hồ sinh ra bài xích với độc này.
Dạ Vũ cũng đành cắn răng bỏ tiền ra, sau đó mua thêm yêu đan ngũ hành để luyện Huyền Pháp và một chút nguyên liệu luyện đan phần sau đó Sâm Lâm thẳng tiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phúc Lão khuyên nhủ cô tiểu thư nhỏ rồi rời đi, dù Dạ Vũ cũng có chút thiên phú nhưng cũng thể mạo hiểu cả tương lai cho người không biết có sống nổi lại không. Tuy thế nàng vẫn tin vào trực giác của mình, hắn là sẽ có thể phục hồi.
Tuy nhiên sau này thân thể đã cứng cáp cho nên cũng không cần dùng quyền pháp nữa, chỉ ngồi xuống hấp thụ và vận hành Huyền Pháp, nguyên lực từ yêu đan được bảo toàn, nhục thân được cường hoá không tưởng.
“Trác sư thúc….” Không biết ai cất lời, cả đám đồng loạt đứng dậy định hỏi kết quả nhưng khi nhìn thấy thân thể Dạ Vũ một mảnh im lặng.
“Uhm…Huynh tỉnh dậy là tốt rồi”
Từ hôm đó trở đi, Linh Linh là lúc nào cũng túc trực bên cạnh hắn không rời nữa bước. Trác Dĩnh cùng mọi người xót ruột tận trong lòng, bọn họ suy nghĩ Dạ Vũ đ·ã c·hết không nghi ngờ, cảm thấy đáng thương Linh Linh không chấp nhận hiện thực này sinh ra cố chấp. Khuyên ngăn thế nào cũng không được còn làm nàng tức giận đuổi hết đi, suy nghĩ thấu đáo cũng là để nàng tự nhận ra chấp nhận sự tình, kệ nàng một thời gian nguôi ngoai.
“A..aaaaaaaaaaa….có ma”
“Cảm ơn nàng”
Dạ Vũ trở nên trầm ngâm, vậy mà đã nửa năm, tính ra cũng không dài nhưng cũng không ngắn, hắn quay ra ôm Linh Linh vào lòng, nàng nhất thờ đơ người ra, không biết phản ứng làm sao, tim đập thình thịch nhưng trong lòng lại dâng nên cảm giác ấm ấp, cũng không có chống cự lại mà ôn nhu vùi đầu vào ngực hắn.
“Huynh không sao chứ…ta..ta tưởng là …ta là không cố ý”
Cả đám tạp sự đang nghe ngóng tin tức, thấp thỏm về kết quả cuối cùng, bọn họ cùng Dạ Vũ không quan hệ thân thiết nhưng cũng là đồng Bang, hơn nữa còn bảo vệ Linh Linh mà lên chiến đài cho nên ai cũng mong Dạ Vũ thắng.
Không biết bản thân mình bao giờ mới có thể tỉnh lại, nhưng suy nghĩ cho cùng tuyệt vọng cũng cũng không phải cách, hắn là lại chuyên tâm vào vận hành Huyền Pháp.
“À mà ta đã ngủ bao lâu rồi”
Dạ Vũ vén nhẹ mái tóc Linh Linh, khuôn mặt có chút đầy đặn phúng phính của nàng khiến hắn không khỏi bật cười. Nhớ lại hình ảnh lần đầu tiên gặp hắn chính là không để vào mắt cho tới khi trở nên thân thiết quá trình.
Linh Linh lúc này cũng đang ngủ bên cạnh hắn, hai tay nắm chặt cánh tay Dạ Vũ, ngồi bên dường ngủ gục đi. Một màn này Dạ Vũ trong lòng không khỏi dâng nên sự biết ơn, từ bé dù có sự chăm sóc của cha hắn nhưng tình cảm của người mẹ hắn là không cảm nhận qua, lúc này mới thấu hiểu đôi chút hơi ấm của người phụ nữ là gì. Hắn không khỏi tự cười bản thân mình, hoá ra mình cũng là đáng thương như vậy.
Lại quá mấy hôn nữa Phúc Lão cũng tới đây, mục đích chính là tiếp quản Mộc Quán này, thăm Dạ Vũ chỉ là phụ, Lão đã nghe tình hình hắn trước đó, khẳng định c·hết chắc không nghi ngờ. Chỉ có điều lão quan sát thân thể hắn, rõ ràng hơi tàn vẫn còn giữa được, hơn nữa sinh mệnh ngày càng lớn lên, nhưng để tới sống lại hoàn toàn vẫn là cần thời gian dài.
Dạ Vũ mặc dù như người đ·ã c·hết những vẫn có thể nhận thức được mọi chuyện xảy ra xung quanh, tâm trang hắn lúc này hết sức khổ sở. Giống như cảm giác bị bóng đè vậy, rõ ràng biết mình đang ngủ mê nhưng không cách nào tỉnh dậy, không cách nào điều khiển thân thể, người ta như vậy vài phút đã là mệt mỏi, tưởng tượng mình vài tháng, vài năm thậm chí cả đời cũng có khả năng, nghĩ đến đây hắn càng là thêm tuyệt vọng.
Dạ Vũ lúc này cũng là như vậy, hắn cảm nhận được nguồn nguyên lực dồi dào từ độc tố của Tử Xà, dùng nó chuyển hoá để tái tạo thân thể, đúng là trong hoạ có phúc, chỉ sợ sau lần này tu vi của hắn và nhục thân tăng trưởng một mảng lớn.
Dạ Vũ quan sát một hồi thấy cũng không có tác hại gì, tạm thời hắn cũng là không bận tâm, chỉ cần tu vi và nhục thân tăng lên còn màu sắc chỉ là vẻ bề ngoài, hắn sợ là không biết Linh Linh là có chấp nhận mình như vậy không. Còn bây giờ hắn muốn là Linh Linh trong vòng tay của mình cảm nhận ấm áp từ nàng.
Chương 22 : Tỉnh lại (đọc tại Qidian-VP.com)
Thân thể hắn đúng là có vấn đề, trước khi hắn chính là tu luyện Huyền Pháp từ nhỏ, thân thể rắn chắc vượt xa đám võ giả cùng trang lứa, lúc này yếu ớt không tưởng, cũng không hẳn là yếu ớt mà là cơ bắp đã biến mất không khác gì thư sinh đọc sách. Chỉ có điều khi hắn vận chuyển nguyên khí thì mới cảm nhận được sự khác biệt, thành vách kinh mạch dẻo dai không tưởng rõ ràng gấp nhiều lần hơn trước. Hay là do tác dụng của độc Tử Xà? Bản thân hắn cũng không rõ nhưng đây rõ ràng là việc tốt, cơ bắp mất chút thời gian có thể lấy lại được nhưng sự dẻo dai của thân thể cũng như kinh mạch không phải luyện tập là được, nó liên quan tới phẩm chất bẩm sinh.
Dạ Vũ nhìn biểu cảm này không nhịn được phá lên cười, hoá ra khi người đẹp lúng túng chính là bộ dạng này, Linh Linh nhận ra mình bị lừa sự tình trở nên giận dỗi trở lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dạ Vũ tìm quanh những nơi bán đan dược như Mộc Quán ở Tiêu Dao thành cuối cùng cũng là có chỗ bán độc của Tử Xà.
Hoá ra độc của Tử Xà khó kiếm như vậy, khó ở chỗ chính là Tử Xà yêu thú quá khó chiến đấu, tu vi của nó ít nhất cũng Nhật Thú, thậm chí Hoạ Thú lại còn sống theo đàn từ ba tới năm con. Tức tương đương người phải chiến đấu với ba tới năm tu sĩ cảnh giới Huyền Cơ, ở quanh khu này chưa thấy có thế lực nào bỏ ra được lực lượng như vậy chỉ để liều mạng với chúng. Đa phần đều là chờ Tử Xà c·hết đi, tranh thủ lấy ít độc từ nọc của chúng, nhưng các luyện đan sư nhu cầu với độc Tử Xà rất lớn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.