Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 12: Dọn dẹp
“Cái gì? Tử Thần Thực Tử!? Sao có thể như thế được? Ngươi đã niệm sai câu thần chú c·hết tiệt nào vậy hả?”
Mũ Phân Loại lần đầu tiên lộ ra vẻ hoảng hốt.
Anlene trừng mắt, nhìn kỹ từng một góc trong gian bếp, thong thả nói:
“Bình tĩnh, chỉ là Scabbers mà thôi.”
“Scabbers?”
Những nếp nhăn trên chiếc mũ biến hóa thành hình dạng mấy dấu chấm hỏi.
Đúng lúc này, một tiếng “chít” nhỏ bé vang lên, Mũ Phân Loại giống như đã hiểu được Anlene đang nói về cái gì, tức tối quát lên:
“Tên phù thủy nhỏ láo xược! Trò đùa của ngươi không vui một chút nào, một tẹo cũng không!”
Anlene đưa tay lên “suỵt” một cái ra hiệu cho chiếc mũ im lặng, tinh thần vẫn hết sức tập trung ngó khắp mọi ngóc ngách trong bếp.
“Lumos!”
Hắn dùng Bùa Thắp Sáng Đũa, bắt đầu tiến đến tìm tòi ở mấy nơi góc tối.
Mũ Phân Loại bị hắn treo ở sau lưng, gián tiếp mở rộng tầm nhìn của mình lên gấp đôi.
Chiếc mũ sau một hồi bực tức không được phản hồi cũng đành chấp nhận tham gia cuộc săn "Tử Thần Thực Tử" này với Anlene, hai nếp nhăn trên mũ biến đổi thành hai đường hẹp dài, trông giống như một đôi mắt híp đang tỏ vẻ nguy hiểm.
Bỗng, một tiếng “cạch” nhỏ vang lên, Anlene lập tức duỗi tay về chỗ âm thanh phát ra, nhanh chóng niệm chú làm phép.
“Stupefy!”
Bộp!
Cái bàn nhỏ ở vị trí đó chợt xuất hiện sự rung lắc, chai dầu ăn còn lại non nửa lượng dầu vì vậy mà ngã xuống, may mà hắn trước đó đã đóng chặt nắp chai.
“Hướng chín giờ!”
Nghe Mũ Phân Loại hô hoán, Anlene lập tức giơ cánh tay lên, nhưng không kịp niệm phép gì thì trên mặt đã lộ vẻ sửng sốt, hỏi chiếc mũ:
“Hướng chín giờ của ai?”
“Đương nhiên của ta!”
“...”
Cho nên là hướng ba giờ của hắn.
Anlene nhìn về phía đó, bóng dáng của Scabbers đã không còn tăm hơi.
“Hướng mười giờ!”
Hắn lập tức quay sang hướng bốn giờ của mình, Bùa Choáng cùng lúc đó cũng đã bắn ra.
“Stupefy!”
Chít! Chít!
Mặc dù không trúng, nhưng lần này mục tiêu của Anlene đã hoàn toàn lộ diện, có vẻ như luồng sức mạnh vô hình nhưng lại hữu lực cùng ánh flash từ Bùa Choáng đã khiến cho nó kinh hoảng, khiến nó liên tục kêu lên chói tai đồng thời chạy loạn khắp nơi.
Mà khi mà nó chạy loạn thì Anlene cũng bắt đầu chạy loạn, hắn cũng không muốn phải đi tắm đến lần thứ ba trong ngày.
“Stupefy!”
“Stupefy!”
“Stupefy!”
Sau khi tí nữa thì nhảy luôn vào bồn rửa chén, hắn cuối cùng cũng đánh trúng Scabbers, con vật xấu số không kịp kêu thêm một tiếng nào thì đã bị Bùa Choáng bắn văng vào tường, rơi xuống bất động.
Âm thanh máy móc của Mũ Phân Loại cũng vang lên vào lúc này:
[Phù thủy năm thứ nhất đã học được Bùa Ếm - Bùa Choáng - Stupefy Level 1]
Âm thanh mà hắn luyện cả chiều cũng không nghe được, vậy mà không ngờ lại xuất hiện vào thời điểm này.
“Cho nên thực chiến mới là cách luyện tập đúng đắn của các loại bùa chú chiến đấu?”
Anlene lẩm bẩm một câu, hạ đũa phép xuống bên đùi, bắt đầu nhìn lại bãi chiến trường mà bản thân đã vô tình tạo ra sau khi đánh hụt mấy phát Bùa Choáng.
Trầm mặc trong phút chốc, hắn bỗng giơ đũa phép trong tay lên, cho con chuột xấu số đang nằm ở góc tường thêm mấy phát Stupefy, đảm bảo nó sẽ tiếp tục nằm yên ở đó thêm một khoảng thời gian dài.
Xong việc, Anlene mang theo Mũ Phân Loại và phần cơm của mình trở lại tầng trên, tiếp tục giải quyết bữa tối đang dang dở, đồng thời lật quyển sách thần chú ra, tìm tới chương của Scourgify - Bùa Làm Sạch.
Chưa đến nửa tiếng đồng hồ sau, hắn mang theo đũa phép đi xuống bếp, trên mặt thoáng lộ vẻ an tâm khi thấy Scabbers vẫn còn nằm yên ở góc tường.
Nhớ lại những gì bản thân vừa mới học, Anlene giơ đũa phép lên, cổ tay chuyển động theo một quỹ tích nhất định với biên độ nhỏ, đồng thời chớp đúng thời cơ mà niệm chú:
“Scourgify!”
Chỗ mà hắn làm phép chính là bồn rửa chén, ngay sau khi ánh sáng từ đầu đũa bắn ra, chỉ thấy bên ngoài chén bát, xoong chảo chợt nổi lên bọt bong bóng, ép các chất cặn sang một bên của bồn rửa chén, để lại mọi thứ đã sạch bong như mới.
[Phù thủy năm thứ nhất đã học được Bùa Ếm - Bùa Làm Sạch - Scourgify Level 1]
“Scourgify!”
Anlene lại niệm thêm một phát Bùa Làm Sạch, nhưng lần này âm điệu của hắn có hơi khác so với vừa mới nãy, đối tượng làm phép của hắn lúc này cũng không còn là bồn rửa chén mà là cái chổi và ky hốt ở góc nhà.
Ngay lập tức, hai món đồ vốn vô tri vô giác ấy thế mà bắt đầu cử động, cái ky thì trượt tới mà cái chổi lại nhảy dựng như cương thi, chúng tìm tới những chỗ bẩn trên sàn, quét rồi lại hốt, bao gồm cả con "Tử Thần Thực Tử" mà Anlene đánh bại khi nãy.
Xong việc, chúng liền quay trở lại vị trí cũ, cho hết mấy thứ bẩn thỉu vào trong túi rác rồi nằm lại góc tường, không còn tiếp tục cử động nữa.
[Phù thủy năm thứ nhất đã học được Bùa Ếm - Bùa Làm Sạch - Scourgify Level 2]
“Scourify!”
Anlene tiếp tục khiến cho chiếc khăn lau bàn bắt đầu tự động lau dọn trên bếp, hai mắt thì nhìn xuống bàn tay đang cầm đũa phép của mình.
Hắn không ngờ rằng bản thân lại có thể học được Bùa Làm Sạch nhanh đến vậy, không chỉ là thần chú cơ bản mà còn cả biến thể có khả năng khiến các đồ vật lau dọn có thể tự động làm việc, bằng chứng là chiếc mũ đã ra thông báo chính thức về level của phép thuật này, hơn nữa còn là level 2.
Mũ Phân Loại đọc xong thông báo thì cười hề hề nói:
“Thiên phú cao như vậy, ngươi có thể đi ứng tuyển lao công ở bất kỳ nơi nào đấy, sẽ không có ai từ chối đâu!”
Anlene không thèm để ý đến sự nhạo báng của chiếc mũ, hắn lúc này đang vuốt cằm suy nghĩ do đâu mà bản thân có thể thông thạo Bùa Làm Sạch nhanh đến như vậy.
Lumos là câu thần chú mà hắn chọn làm bài học vỡ lòng cho nên không tính, nhưng Stupefy là loại phép thuật thứ ba mà hắn chọn cũng không học được quá nhanh, Alohomora thì không cần phải nói, hoàn toàn thất bại.
Chỉ có Nox là do hắn trong lúc vô tình luyện thành, theo như Mũ Phân Loại nói thì đây là do tài năng thiên bẩm mà hắn có.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, Anlene cho rằng đó không phải là lý do duy nhất, hắn nhận ra còn có một nguyên nhân quan trọng không kém chính là thời điểm đó hắn thật sự cần dùng đến nó - Bùa Tắt Sáng Đũa - để giải quyết đầu đũa đang phát sáng của mình.
Nếu suy nghĩ này của Anlene là đúng, vậy hắn coi như hiểu được vì sao bản thân lại thành thạo Bùa Làm Sạch nhanh đến thế, đơn giản là vì hắn thật sự cần nó để giải quyết mớ hổ lốn mà mình gây ra dưới bếp.
Quan trọng hơn nữa, bản thân hắn cũng là một kẻ khá lười, lúc còn ở thế giới cũ, hắn chỉ toàn thuê người đến dọn dẹp nhà cửa giúp mình chứ hiếm khi nào tự thân vận động.
Lại kết hợp với cái tài năng thiên bẩm sẵn có, việc hắn chỉ mất có ba mươi phút đã đạt tới Bùa Làm Sạch Level 2 cũng có thể phần nào giải thích thông được.
Nghĩ rõ ràng mọi chuyện, sẵn đang có hứng, Anlene tiếp tục dùng Scourgify lau dọn sạch sẽ mọi ngóc ngách trong nhà, từ tầng một lên tới tầng hai, chỗ các giá sách cho đến phòng kho, chỉ cần vài lần vẫy vẫy đũa phép là có thể giải quyết, nên cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian.
Sau khi xong việc, hắn mang theo một túi rác lớn rời khỏi nhà.
Trong khu vực Anlene cư ngụ, ban ngày hắn đã cảm thấy chỗ này rất là vắng vẻ, chẳng được mấy bóng người.
Bây giờ đến tối, dù vẫn chưa muộn lắm nhưng trên đường đến một con c·h·ó cũng không có, chỉ thi thoảng có một hai con chuột chạy ngang qua, các nhà đều đóng cửa tắt đèn, tiếng nhạc, tiếng TV hay tiếng nói chuyện đều không có, tựa hồ cả một khu phố chỉ có mình hắn sống.
Mặc dù đã kinh qua không ít trò chơi kinh dị, nhưng khung cảnh như thế này vẫn khiến hắn cảm thấy có chút rợn người.
Anlene vuốt vuốt cây đũa phép được giấu trong túi quần, nhanh chóng vứt túi rác vào thùng rác lớn ở đầu phố, sau đó liền tranh thủ quay trở về nhà.
Sau khi chốt cửa cài then, hắn mới bỗng thở nhẹ ra một hơi, có chút hối hận vì không mang Mũ Phân Loại cùng nhau ra cửa.
Không phải vì có kẻ nói chuyện cùng cho đỡ sợ, mà vì biết đâu có thể phát hiện được Mảnh Vá nào đó thì sao, hắn mạnh mồm thầm nghĩ.