0
“Lại có người tới khiêu chiến Giám Định Toàn Thư à!”
“Ha ha, thật không biết lượng sức, chắc lại là tay mơ bị tên thất đức nào đó xúi giục.”
“Chậc chậc, thằng xui xẻo đó tốt nhất nên tự cầu nguyện rằng thứ hắn giám định không phải là hàng giả.”
“Hề hề, vậy càng tốt chứ sao, có trò xiếc miễn phí để mà xem.”
“Chỉ là không biết diễn ra ở tòa thành nào thôi…”
“Có khi người ta thật sự có đồ xịn thì sao?”
“Cũng có khả năng, nhưng tỉ lệ đó thấp lắm…”
“...”
Đám người trong phòng đấu giá lúc này đều dừng lại việc trên tay, ngẩng đầu lên nhìn Giám Định Toàn Thư đang chậm rãi lật qua từng trang, chém gió đôi câu với người ở gần mình.
Thằng xui xẻo trong câu chuyện của bọn họ - Anlene - hiển nhiên cũng nghe được loáng thoáng nội dung trò chuyện, nhưng vẻ mặt của hắn vẫn cứ bình tĩnh như thường, không hề có chút gì là sợ bản thân sẽ trở thành trò xiếc như họ đã nói.
Hắn híp mắt lại nhìn kỹ vào các trang sách của Giám Định Toàn Thư, phát hiện trên đó được viết đầy các ký tự kỳ lạ, tương tự như loại cổ ngữ năm màu lưu chuyển giữa các vách kính cùng vòng tròn ma thuật.
Phải mất một lúc sau, quyển sách mới lật tới một trang còn chưa bị những ký tự đó lấp đầy, vẫn còn dư lại một phần tư khoảng trống, nó mới chịu dừng lại.
‘Có lẽ chính là lúc này.’
Ánh mắt Anlene lóe lên một cái, mặc dù Jerry không nói rõ chi tiết cho hắn biết Giám Định Toàn Thư sẽ ghi lại như thế nào, nhưng việc nó dừng lại ở một trang sách còn trống khiến hắn hiểu rằng mình sắp được biết rồi.
Một giây, hai giây rồi ba giây trôi qua.
Trong ánh mắt kinh ngạc của những người còn lại trong phòng đấu giá, một hàng ký tự mới đột nhiên xuất hiện trên phần trang sách còn trống của Giám Định Toàn Thư.
“Vậy mà thật sự có hàng!?”
“Trời ạ, không lẽ có người phát hiện một bí cảnh hoàn toàn mới?”
“Đi, đi thăm dò tin tức!”
“...”
Đám người trở nên xôn xao, có vài kẻ hớt ha hớt hải rời khỏi Phòng Đấu Giá Không Người, trông bộ dạng có vẻ là muốn tìm tới con buôn tình báo mà bản thân tin cậy nhất để thám thính.
Cũng có vài người nhìn tới ngó lui trong phòng đấu giá, rõ ràng là muốn thử xem xem kẻ vừa mới khiến cho Giám Định Toàn Thư phải ghi lại một đồ vật mới kia có ở đây hay không.
Nhưng Anlene đã có dự tính cho chuyện này, không chỉ chọn một nơi hẻo lánh trong phòng đấu giá, hắn trước đó còn ếm Bùa Xua Đuổi Muggle lên khu vực xung quanh bản thân, bảo đảm rằng những người khác sẽ phớt lờ chỗ này.
Quay trở lại vấn đề chính, sau khi vài dòng ký tự ngắn ngủi kia đã tự động xuất hiện trên Giám Định Toàn Thư, nó lại một lần nữa đóng lại, tiếp tục công cuộc tắm suối nước nóng của mình.
Mà ở trước mặt Anlene, “hắn” lúc này đã mở quyển Giám Định Toàn Thư mini ra, chỉ tay vào một chỗ trên sách, ra hiệu cho hắn tới đọc nó.
Anlene lập tức phát hiện đó là loại chữ viết thông dụng mà bản thân có thể đọc được.
[Danh mục giám định]
[Vật phẩm số 2389: Dược phẩm chưa biết tên]
Đọc tới đây, trong đầu hắn nghĩ tới Thuốc Chữa Nhọt, thế là nội dung trên sách lập tức thay đổi.
[Vật phẩm số 2389: Thuốc Chữa Nhọt]
[Có thể cấp tốc chữa lành các loại mụn nhọt, mề đay, vảy nến và các loại tình trạng sưng, nổi hạch khác, kể cả có là mụn mủ từ cú chích của Sâu Cát Tàn Tích gây ra, hay khối u do Bọ Ký Sinh Ngàn Thu tạo thành]
‘Ừm?’
Đọc được mô tả về Thuốc Chữa Nhọt do Giám Định Toàn Thư đưa ra, hắn chợt phát hiện bản thân hình như đã đánh giá thấp giá trị của loại ma dược này.
Nó vậy mà còn có thể giải quyết các loại u, nhọt do các loại quái vật trong Siêu Hiện Giới gây ra, thứ mà dùng đầu gối để nghĩ cũng biết khó mà xử lý bằng biện pháp chữa trị thông thường.
Nhìn lọ ma dược trong tay, lại nghĩ đến can mỡ Bò Sừng Than mới vừa được đấu giá khi nãy, hắn không khỏi cảm thấy có chút buồn cười với hành vi thắt lưng buộc bụng của mình trước khi vào Siêu Hiện Giới.
‘Mà thôi, thời nào thì có chính sách đó. Mình cũng đâu phải Grindelwald, có thể thấy trước tương lai.’
Hắn nhìn chính mình trong gương, thấy “hắn” cất quyển Giám Định Toàn Thư mini đi, thế là cũng cho lọ ma dược trở vào trong Mũ Phân Loại.
Anlene không có ý định đem nó ra đấu giá nữa.
Một là vì hắn đã có “quà tài trợ” bất ngờ từ chỗ Dong Mao, hai là vì biết được Thuốc Chữa Nhọt còn có khả năng dùng để đối lại u, nhọt do quái vật trong Siêu Hiện Giới tạo thành.
‘Bọ Ký Sinh Ngàn Thu, vừa nghe tên đã biết là loại khó chơi.’
‘Sâu Cát Tàn Tích… Chẳng biết có liên quan gì tới Tàn Tích Thái Dương Và Bầu Trời kia không.’
Bản thân Anlene từ đầu đã xác định là hắn kiểu gì cũng sẽ xông xáo Siêu Hiện Giới, vậy đương nhiên là phải giữ lại Thuốc Chữa Nhọt trong hành trang thám hiểm của mình.
‘Trừ phi mình có thể nấu thêm một vạc.’
Anlene thầm nghĩ.
Đúng lúc này, hắn bỗng thấy “hắn” ở trong gương mỉm cười ngoắc tay với mình.
Anlene khẽ nhíu mày:
‘Ngoắc cái gì, ta đâu có muốn đấu giá nó.’
Ý nghĩ này vừa hiện lên, hắn lại thấy “hắn” chìa tay về phía mình, ánh mắt không khỏi lóe lên một cái, cảnh tượng này rất quen thuộc.
“Chỉ mới sáng nay…”
Anlene thấp giọng lẩm bẩm, sau đó cũng không do dự cái gì, chìa tay ra bắt tay với chính mình.
Nhưng khi tay Anlene đã chạm đến mặt gương, không giống như tưởng tượng, hắn chẳng hề bị kéo vào thế giới trong gương, mà thay vào đó…
[Phù thủy năm thứ nhất Anlene đã thu thập được Mảnh Vá Thường]
Anlene cảm thấy có chút bất ngờ, đây đã là lần thứ hai trong ngày tự bản thân hắn trao Mảnh Vá cho chính mình.
‘Đây là vì Thuốc Chữa Nhọt được Giám Định Toàn Thư ghi lại sao?’
Anlene thầm nhủ.
Hắn cũng tự hỏi liệu sau đó nếu mình chế tạo thêm mấy loại ma dược mới thì có thể tiếp tục thu thập Mảnh Vá bằng cách này hay không.
Mũ Phân Loại khi biết được ý nghĩ này của hắn liền không nhịn được cười nhạo:
‘Làm một ngụm Sinh Tử Thủy đi, trong mơ cái gì cũng có, phù thủy nhỏ.’
Anlene lập tức phản đòn:
‘Uống Sinh Tử Thủy là không nằm mơ được, thưa ngài Mũ!’
Nhưng hắn cũng biết ý nghĩ vừa rồi của mình đúng là mơ mộng hão huyền, vậy nên ván này coi như hòa nhau.
Giám định cũng giám định rồi, gửi hàng đấu giá thì cũng gửi rồi, thậm chí còn có niềm vui bất ngờ là một Mảnh Vá Thường, có vẻ như hắn đã không còn gì để làm ở Phòng Đấu Giá Không Người.
Anlene nhìn mình trong gương, sau đó chợt nghĩ tới kỳ thật vẫn có một chuyện mà hắn có thể làm.
Trong đầu hắn chợt xuất hiện một ý nghĩ:
‘Người mới muốn thám hiểm Siêu Hiện Giới thì cần mua thứ gì?’
Như sợ không đủ chi tiết, hắn lại bổ sung thêm một câu ‘khởi đầu tại Tòa Thành Trí Tuệ’.
Chẳng mấy chốc, Anlene liền nhìn thấy “hắn” lấy ra một ngọn đuốc có phần vỏ ngoài màu đồng cổ, bao bọc lấy phần lõi màu đen nhánh trông có phần quen thuộc ở bên trong.
‘Đấy chẳng phải…’
Một pop-up từ D-Shift bắn ra trước mặt hắn.
[Vật phẩm đấu giá: Bộ mười cây Ngọn Đuốc Bất Diệt]
[Một ngọn đuốc được chế tạo đặc biệt cứng cáp, với phần nhiên liệu là sừng của Bò Sừng Than. Trừ phi thân đuốc bị hủy hoại, không gì có thể dập tắt được nó, là trang bị thiết yếu để khám phá các hang hốc ở Đồi Trăng Rơi.]
[Mức giá hiện tại: 2,230 Đá Thực Tại]
[17 : 23 : 33]
[Đưa ra mức giá mới]
Nhìn thấy món hàng này, khóe miệng của Anlene không khỏi nhếch lên.
‘Vậy mà lại đi giới thiệu công cụ thắp sáng cho người lấy Lumos làm câu thần chú đầu tiên.’
Hắn cảm thấy có hơi buồn cười, nhưng cũng nhờ vậy mà xác định mặc dù điều khiển bằng ý nghĩ, nhưng Phòng Đấu Giá Không Người cũng không có hành vi xâm lấn tâm trí của hắn.
‘Hoặc cũng có thể là vì hiệu quả của Occlumency.’
Anlene thầm nghĩ, hắn không muốn có nhận định quá sớm về tiết tháo của đám pháp sư.
—Loading—
Xin đa tạ những ai vẫn còn đọc và đề cử, đặc biệt là các ngài Phạm Hoàng Nam, Nấm Quân Vương, TLkPw42225, Ma Tử Dạ, Zenky.
Cảm ơn ngài ThngLoii đã góp gạch xây Hogwarts, hiu hiu hiu…