0
Ngoại trừ diện tích chênh lệch nhau rất lớn, khung cảnh bên trong Phòng Đấu Giá Không Người cũng tương tự như Sở Phép Thuật Trong Gương.
Trên đầu là kính, dưới chân là kính, bốn bề cũng là kính.
Nhưng khác với bốn bức tường của Sở Phép Thuật Trong Gương, những tấm kính hình lục lăng ở đây còn có tác dụng như một màn hình, rất nhiều đồ vật từ thông thường đến cổ quái đều hiện lên trên đó.
Ở góc trên của những đồ vật này có một bộ đếm ngược thời gian theo kiểu Giờ: Phút: Giây, mỗi cái mỗi khác, gần như không có đồ vật nào sử dụng chung một mốc thời gian.
Ở góc dưới của chúng lại có hình một viên Đá Thực Tại đang chậm rãi xoay tròn, bên cạnh là một con số đang nhấp nháy ở chế độ breathing, thi thoảng lại lóe lên một cái, thế là liền bị thay bằng một con số lớn hơn.
Nhưng đó đều không phải là thứ mà Anlene cùng Mũ Phân Loại để ý đến hiện giờ.
‘Quyển sách này là đang đắm mình trong hải dương tri thức đúng không, chẳng phải lão già bợm rượu kia đã nói như vậy sao?’
‘Không giống lắm, dù gì cũng chỉ là đồn đoán suy diễn. Theo tôi thấy, quyển sách giống như đang tản nhiệt hơn, dù sao một mình nó phải gánh cả cái phòng đấu giá này.’
Cả hai cùng nhìn quyển sách ngoại cỡ ở trên trần nhà, trao đổi với nhau ở trong tâm trí của Anlene.
Theo ước đoán của hắn, quyến sách này rộng phải có hai mét, cao phải hơn ba mét, độ dày đủ khiến cho bất cứ kẻ ghét đọc sách nào cũng phải ngất xỉu nếu nhìn thấy.
Nó có bìa ngoài màu nâu sẫm, tạo nên cảm giác cũ kỹ, các viền cũng chỉ được trang trí với hoa văn đơn giản, hơn nữa không có tựa đề.
Ở trung tâm của trang bìa là hình vẽ cách điệu của một con mắt, bao bọc xung quanh là một dải thiên hà lấy ba màu tím, trắng và đen làm chủ đạo, cho người ta một loại cảm giác huyền bí mà lại xa xôi, tựa hồ có thể soi chiếu hết thảy mọi thứ trên đời.
‘Giám Định Toàn Thư… Thật sự có thể giám định tất cả sự vật trong vũ trụ sao?’
Anlene thầm nghĩ, tay trái đưa lên chỉnh lại vành nón của Mũ Phân Loại.
Chiếc mũ biết được hắn đang nghĩ cái gì, cười lạnh nói:
‘Thực ra ta cũng có chút hiếu kỳ, nhưng mà ngươi dám không, phù thủy nhỏ?’
Anlene nhún vai đáp:
‘Đương nhiên là… không dám.’
Hắn có điên mới đi đánh cược xem nếu như thân phận của mình bại lộ, người của thế giới này có bắt hắn đi cắt miếng hay là không.
‘Làm chính sự thôi.’
Anlene quẳng vấn đề này sang một bên, không tiếp tục ngửa đầu lên nhìn Giám Định Toàn Thư nữa.
Hắn bắt đầu nhớ lại những thông tin mà Jerry cùng Aniruddh đã nói cho mình biết.
‘Xem nào, đầu tiên là cần đứng ở trong một ô kính.’
Hắn tìm một chỗ cách xa những người khác, ngó xuống dưới chân, xác định bản thân chỉ đứng trong một ô kính duy nhất.
‘Bước thứ hai, chân trái giậm ba cái, sau đó chân phải giậm ba cái.’
Anlene nghĩ gì thì làm đấy.
Chẳng mấy chốc, sau khi hắn đã hoàn thành bước thứ hai, một vòng tròn ma thuật tựa như lúc hắn thấy Ajax làm phép đã xuất hiện ngay dưới chân của hắn.
Chỉ là nó lúc này chỉ có một màu xám xịt, không hề tỏa ra ánh vàng hay có các ký tự ngũ sắc lưu chuyển bên trong.
‘Bước cuối cùng, xoay tròn tại chỗ một vòng.’
Mặc dù tự nhận thấy chuỗi hành động này có phần ngu ngốc, nhưng Anlene vẫn là không chút xấu hổ hay do dự gì mà làm theo.
Hắn bắt đầu chậm rãi xoay người, mà theo đó, vòng tròn ma thuật dưới chân hắn cũng sáng dần lên.
Khi hắn xoay đủ một vòng thì cũng là lúc nó đã hoàn toàn được thắp sáng, phát ra ánh hoàng kim rực rỡ, các cổ ngữ bên trong cũng trở nên sống động, luân chuyển không ngừng.
Loảng xoảng! Loảng xoảng!
Phần sàn kính trước mặt Anlene đột nhiên vỡ vụn, ngay sau đó, một tấm gương chữ nhật cũng như bao tấm gương ở trước mặt những người khác trồi lên, che kín tầm nhìn của hắn.
Ở trong gương, hắn nhìn thấy chính mình, nhưng hắn không cười mà “hắn” thì có.
Cảnh tượng có phần kinh dị này trước đó đã diễn ra một lần vào sáng nay.
Anlene không hề lấy làm lạ, bởi hắn đã được Jerry nói trước về những gì sẽ xảy ra.
‘...làm gì có ai hiểu ta hơn chính ta đúng không, Phù Thủy?’
‘Vậy nên chính bản thân cậu sẽ nói cho cậu biết mình cần cái gì, chỉ cần một ý nghĩ là được...’
Hồi tưởng những lời này của Jerry, hắn suy tư trong chốc lát, sau đưa giơ can mỡ Bò Sưng Than ra phía trước.
Nhưng chiếc gương trước mặt Anlene lại không phản chiếu hình ảnh tương tự.
Thay vào đó, “hắn” ở trong gương lại mỉm cười đưa hai tay về phía trước, ra hiệu hắn đưa can mỡ vào trong gương cho mình.
Anlene làm theo, một pop-up liền nhảy ra từ D-Shift ngay sau hành động đó của hắn.
[Mời đưa vào tên của món hàng cần đấu giá]
[Tên hàng hóa: ____]
Bên dưới còn có một bàn phím ảo, nhưng hắn còn chưa kịp đưa tay gõ thì tên món hàng đã tự động nhảy ra.
[Tên hàng hóa: Mỡ Bò Sừng Than]
[Khối lượng tịnh: 1,97L]
[Giá khởi điểm: ____ Đá Thực Tại]
[Giá đề xuất: 7,820 Đá Thực Tại]
Anlene thấy vậy thì nhún vai một cái, lựa chọn lấy giá đề xuất làm giá khởi điểm, một pop-up khác nhảy ra.
[Thời hạn chốt giá: XX : XX : XX]
Hắn cũng không suy nghĩ nhiều, bảy là một con số ma thuật.
[168 : 00 : 00]
Đến đây vẫn chưa hết.
[Hãy chọn hình thức thanh toán phí đấu giá]
[Hình thức phổ thông: -5% mức giá cuối cùng]
[Hình thức nâng cao - Gắn chứng nhận hàng thật của Giám Định Toàn Thư: -25%]
Anlene khẽ nhướng mày một cái, hắn coi như hiểu được vì sao Dong Mao lại có thể ăn nên làm ra như vậy.
‘Có bao nhiêu người chịu chi cho cái phí chứng nhận này chứ?’
Hắn chọn hình thức phổ thông, sau đó lại chọn xác nhận thực hiện đấu giá.
Ngay sau đó, “hắn” ở trong gương lập tức có hành động mới, “hắn” đem can mỡ Bò Sừng Than đặt vào trong một tấm kính hình lục lăng ở sau lưng.
Cùng thời điểm đó, ở vách tường kính phía bên phải của Anlene, trong một ô kính lục lăng còn trống chợt xuất hiện hình ảnh của can mỡ bò.
[167 : 59 : 59]
Góc trên là một bộ đếm ngược thời gian, góc dưới là hình một viên Đá Thực Tại với dãy số 7820 ở ngay bên cạnh.
Đấu giá can mỡ chỉ là ý tưởng bất chợt, bây giờ Anlene mới tiến tới mục đích chính của bản thân khi đến nơi này.
Hắn lấy ra một lọ ma dược có chứa dung dịch màu xanh nước biển bên trong, tỏa ra hào quang màu xanh lục trước Mắt Kính Nhìn Thấy Hào Quang.
Thuốc Chữa Nhọt.
Hắn nhìn mình trong gương, một ý nghĩ chợt hiện lên trong đầu.
‘Làm sao để giám định nó?’
Anlene định đưa lọ ma dược cho “hắn” nhưng lại thấy đối phương lắc đầu với mình.
‘Có ý gì?’
Hắn khẽ nhíu mày, sau đó liền bắt gặp “hắn” đưa tay phải lên trời.
Một quyển sách lập tức rơi vào tay đối phương.
Mặc dù nó chỉ có kích cỡ thông thường, nhưng từ trang bìa vô cùng đặc trưng với con mắt giữa thiên hà kia…
‘Giám Định Toàn Thư… mini?’
Anlene nhận ra nó.
Ở trong gương, “hắn” cầm lấy quyển sách nhưng không mở ra, trái lại đưa nó lên trước ngực.
“Hắn” giơ trang bìa đối diện với Anlene, đồng thời ra hiệu cho hắn đưa lọ ma dược ra phía trước.
Anlene nhìn con mắt giữa bìa sách, lập tức hiểu được “hắn” muốn mình làm gì, nhanh chóng đưa lọ Thuốc Chữa Nhọt ra trước con mắt của Giám Định Toàn Thư.
Trong khoảnh khắc đó, hắn chợt thấy thiên hà xung quanh con mắt đột nhiên xoay chuyển, con mắt cũng trở nên sinh động như thật, thậm chí còn chớp một cái.
Có điều chỉ một giây sau đó, nó liền trở lại bình thường như cũ.
‘Vậy là được hay không được?’
Đúng lúc ý nghĩ này vừa xuất hiện, hắn liền nghe Mũ Phân Loại hô lên:
“Này, nhìn trên đầu ngươi!”
Anlene bất giác ngẩng mặt lên, sau đó hắn liền thấy được quyển Giám Định Toàn Thư ngoại cỡ trên đầu mình không biết từ lúc nào đã mở toang ra, các trang sách với khổ siêu lớn đang vô cùng chậm rãi tự động lật qua từng trang, từng trang một.