[Tòa Thành Trí Tuệ - Đại lộ Aristotle - Cổng thành phía tây]
Chừng nửa giờ sau đó, Anlene đứng nép vào bên vệ đường, cảm nhận rung chấn nhỏ bé truyền đến từ dưới lòng bàn chân, đưa mắt nhìn “chiếc” Xe Buýt Địa Long trông như cá sấu kia đang nhanh chóng đi xa.
Hắn đến bây giờ vẫn không thể nào hiểu được, Sở Phép Thuật Trong Gương đã làm cách nào để cho con quái vật khổng lồ, có tổng chiều dài gần 20m kia di chuyển mà không phát ra chút tiếng động nào.
Mặc dù tiếng gầm của nó nghe rất vang dội, không thua kém gì bọn Rex trong các phần Jurassic World, nhưng thực chất cũng chỉ được dùng như còi xe mà thôi.
Hơn nữa cảm giác ngồi cũng rất êm, dù cho nó di chuyển bằng bốn chân nhưng Anlene lại không cảm thấy có bao nhiêu xốc nảy, rất xứng đáng nhận đánh giá năm sao.
Nhưng Anlene chớp mắt đã quẳng chuyện này ra sau đầu, rất nhanh liền xoay người đi về phía cổng thành.
Trên đường, hắn thi thoảng lại nhìn thấy từng đợt người hoặc là tốp ba tốp năm, hoặc là lẻ loi một mình đi vào từ phía cổng thành.
Bọn họ có người thân đầy vết máu, áo quần rách rưới, có người cười nói vui vẻ, như được mùa lớn, lại cũng có người trầm mặc cõng theo thi thể của đồng bọn.
Anlene dùng thái độ bình thản trầm mặc đối diện hết thảy, cứ thế lững thững tiến về phía cổng thành.
Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy những chuyện này, dù sao cảnh tượng tương tự như vậy không chỉ ở đây mà ba cổng thành còn lại hắn đều bắt gặp qua vài lần.
Nhưng Anlene cũng không vì vậy mà chùn bước, hắn chỉ tự nhắc nhở mình phải càng thêm cẩn thận, công tác chuẩn bị phải càng thêm đầy đủ.
Gặp cảnh khốn khó, nhất định không được vì lòng tham mờ mắt, phải lập tức dùng [Thông đạo vượt giới] rút lui chiến lược rồi muốn gì tính sau.
Anlene tới gần cổng thành, ngoại trừ những người bộ hành trở về, hắn cũng thấy được có hai con độc giác long kéo theo một thùng xe lớn đi vào Tòa Thành Trí Tuệ.
Không giống với Xe Khách Độc Giác Long Mini, hai con độc giác long này là khủng long đúng nghĩa, chúng cao khoảng hai mét, tổng chiều dài thân đến gần sáu mét, kéo theo sau lưng một cái thùng xe lớn chẳng khác nào một căn nhà di động.
Đây là Xe Thồ Độc Giác Long, Sở Phép Thuật Trong Gương chỉ cho phép thuê sử dụng ở ngoài thành, phục vụ cho mục đích thám hiểm của đám mạo hiểm gia.
Giá thuê của nó vào hai trăm đến hai trăm năm mươi Đá Thực Tại một ngày, tùy vào việc loại xe thồ được thuê sử dụng một con hay hai con độc giác long, quả thật không phải là thứ mà tân thủ có thể nhúng chàm.
Xe Thồ Độc Giác Long vừa vượt qua Anlene, đúng lúc này, hắn bỗng thấy bầu trời đột nhiên tối sầm lại.
Anlene ngửa đầu nhìn lên, ánh mắt không có chút bất ngờ nào.
Trong hai con ngươi hắn lúc này, trên bầu trời của Tòa Thành Trí Tuệ chẳng biết từ bao giờ đã có sự hiện diện của một con quái vật khổng lồ.
Sải cánh của nó phải hơn hai trăm mét, dang rộng che khuất một khoảng trời.
Thân dưới của nó dính chặt lấy một cái khoang tàu vô cùng to lớn, trông cứ như có ai đó đã trực tiếp lấy một chiếc hàng không mẫu hạm dán vào ngực bụng của con quái vật.
Phi Thuyền Đại Dực Long, trên cơ bản có thể nói là phương tiện di chuyển đồ sộ nhất, đắt đỏ nhất của Tòa Thành Trí Tuệ.
Ánh nắng một lần nữa rọi lên thân Anlene, con đại dực long thoáng cái đã rời xa nơi này, thẳng hướng trung tâm của Tòa Thành Trí Tuệ, giao lộ Socrates, Quảng Trường Logic.
Đó là chỗ mà đám hành khách có thể xuống “máy bay” hắn đã từng thấy qua.
Đương lúc Anlene nhớ lại cảnh tượng hoành tráng khi thấy được con đại dực long thả khách, hắn chợt nghe có người gọi mình.
“Oh yo yo! Ở bên này, Phù Thủy!”
Đó là giọng của tên nhỏ con Julien.
Anlene không biết từ lúc nào đã vượt qua cổng thành, hắn theo tiếng nhìn sang, liền thấy được một cỗ Xe Thồ Độc Giác Long có hai con kéo xe.
Cạnh bên cỗ xe không phải ai khác chính là bọn Julien, Hans, Xi Yuan cùng với hai người nữa mà hắn chưa từng gặp mặt.
Đây là đầu tiên Anlene gặp được toàn bộ thành viên của Ảo Tưởng Nguyên Thủy.
Vẻn vẹn năm người mà dám xưng là đoàn, hắn chỉ có thể cho rằng Xi Yuan trong lòng mang theo chí hướng cao xa.
‘Sao ngươi không nghĩ lại… cũng có thể là đám thành viên cũ của hắn trước đó chết gần hết rồi hay sao, phù thủy nhỏ.’
Âm thanh rùng rợn của Mũ Phân Loại vang lên trong đầu Anlene, nhưng mặt hắn vẫn tỉnh bơ, thoải mái phất tay chào hỏi đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy.
“Xin chào các vị, tôi không đến muộn chứ?”
“Không phải anh đến muộn, là chúng tôi tới sớm, Phù Thủy.”
Xi Yuan cười đáp, sau đó bắt đầu giới thiệu hai thành viên còn lại của bọn họ cho Anlene nhận biết.
Đoàn Ảo Tưởng Nguyên Thủy không thể nói là dương thịnh âm suy, mà trực tiếp là hữu dương vô âm, cả đoàn đực rựa, không có bất kỳ một thành viên nữ nào.
Hai người kia, một người tên là Armas, người còn lại tên là Galen.
Armas là một gã đàn ông da đen tuổi chừng ba mươi, đầu trọc, khoác áo da cũng màu đen, chỉ còn thiếu mỗi cái bịt mắt là có thể cosplay thành Mother****er-Man.
Galen thì là một thanh niên chỉ vừa qua tuổi hai mươi, hình thể bình thường nhưng lại có một kiểu tóc rất cháy, vàng chóe dựng ngược như Super Saiyan.
“Hola Phù Thủy, tôi là Galen, ông anh cũng có thể gọi tôi là Kẻ Đánh Hơi.”
Galen như một kẻ hâm mộ quá khích chạy tới bắt chuyện với Anlene, giọng điệu hớn hở nói:
“Tôi đã nghe Hans nói về bản lĩnh của ông rồi. Hà hà, chuyến này có thêm sự gia nhập của ông, chúng ta nhất định có thể khải hoàn trở về.”
“Là vinh hạnh của tôi.”
Anlene cười gượng đáp lại, vô cùng nhanh chóng thu tay ra sau lưng trước khi đối phương nắm lấy tay mình.
So với sự nhiệt tình quá mức của Galen, hắn kỳ thực cảm thấy dễ chịu hơn với cách chào hỏi của Armas.
Đối phương chỉ đơn giản gật đầu báo tên, tuy rằng có chút lạnh nhạt, nhưng bất kể là nét mặt hay ánh mắt cũng đều không hề có vẻ gì là khinh thường hay lên mặt.
Sau một thoáng chào hỏi ban đầu, Xi Yuan rất nhanh đã tiến vào chuyện chính:
“Được rồi, người cũng đã tập hợp đủ. Trước khi chúng ta lên đường, mọi người có ai có ý kiến gì không?”
Mặc dù Xi Yuan đang hỏi tất cả những người còn lại, nhưng Anlene biết kỳ thực “ai” ở đây chỉ có một mình hắn mà thôi.
Hắn cũng không có gì sợ hãi, dạn dĩ nói ra thắc mắc của mình:
“Đoàn trưởng Xi Yuan, không biết chỗ mà chúng ta cần đến là nơi nào? Tôi chỉ là một tân thủ, nếu là Rừng Bi Ca mà nói…”
Mặc dù tự thân Anlene đã có Bế Quan Bí Thuật để chống lại Khúc Bi Ca, nhưng hắn vẫn vờ như có chút lo ngại mà đưa ra vấn đề này.
Sau đó hắn liền nghe Xi Yuan cười đáp:
“Yên tâm, đích đến của chuyến này vẫn nằm trong Đồi Trăng Rơi, Phù Thủy.”
Anlene gật đầu một cái, sau đó chỉ tay về phía Xe Thồ Độc Giác Long, hỏi:
“Vậy phí tổn cho thứ này phân chia như thế nào?”
“Đương nhiên là do đoàn chúng tôi chi trả, dù sao anh đã có chổi bay, vốn dĩ cũng không quá cần đến cỗ xe này.”
Anlene hài lòng gật đầu, kỳ thực nếu chia sáu thì hắn vẫn ok, nhưng nếu đã không cần bỏ vốn vậy hắn cũng chẳng vẽ vời thêm chuyện.
Sau đó Anlene lại hỏi thêm một ít vấn đề, tất cả đều được Xi Yuan nhất nhất giải đáp.
Cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian, khi thấy hắn đã không còn thắc mắc gì nữa, đối phương liền vỗ tay nói:
“Được rồi, nếu mọi người đã đạt thành nhất trí, vậy chúng ta lập đội thôi!”
Vừa dứt lời, đối phương liền thực hiện một số thao tác với D-Shift.
Chỉ một thoáng sau, vòng tay của Anlene liền có thông báo nhảy lên.
[Người Ngoảnh Lại mời ngài tham gia tổ đội Ảo Tưởng Nguyên Thủy]
[Tham gia / Không tham gia]
0