Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Mũ Phân Loại Là Hack Của Hắn
Bậc Thầy Vô Dụng
Chương 45: Mục tiêu thật sự
Ngay mới vừa rồi, hai người Anlene và Layu vốn đang vờn nhau trên cao, nhưng sau khi đuổi bắt một hồi mà không có kết quả gì, người sau giống như đã nhận ra kẻ trước chỉ đang cố giữ chân mình ở đây.
Nếu không thì dựa vào cây chổi kì lạ đó, đối phương đã sớm có thể cao chạy xa bay.
Thế là Layu thay đổi sách lược, không đuổi theo Anlene nữa mà trực tiếp đạp lên bề mặt của các tòa nhà mà nhanh chóng lao xuống mặt đất, xông về chỗ khi nãy Cloud bị hắn đá gục.
Anlene thấy kẻ điên này đột nhiên quay lại đường cũ, lập tức hiểu ra rằng đối phương đã nhìn thấu được ý đồ của mình, hơn nữa có vẻ như còn tương kế tựu kế, tựa hồ muốn ép hắn phải quay lại ứng cứu hai người kia.
Trước tình thế này, Mũ Phân Loại có chút hả hê nói:
“Xem ra đối thủ của ngươi chỉ có lực p·há h·oại của Troll chứ không phải não cũng giống như bọn chúng.”
“Hắn tựa hồ có chút dễ bị chọc giận, chứ nghĩ lại cũng không giống đồ ngu.”
Anlene gật đầu đồng ý với chiếc mũ, trong lòng có chút do dự, nhưng cũng chỉ chần chờ trong giây lát rồi mím môi đuổi theo.
Sau đó thì giống như những gì đã xảy ra, hắn bất ngờ phát hiện tên đặc vụ kia bây giờ đã có thể đứng dậy hoạt động, trông dáng vẻ và thần sắc đều vô cùng khỏe mạnh, tưởng chừng như kẻ mới bị đá nằm liệt ra đất là một người khác chứ không phải hắn.
Cloud đứng khoanh tay ở đó, sau lớp kính râm, ánh mắt của hắn thoáng liếc một cái qua Cleansweep 5 trong tay Anlene, nhưng chỉ thoáng chốc liền chuyển sự tập trung trở lại cho Layu.
Hắn đột ngột nói một câu:
“Không phải hắn.”
Layu vốn đang định xông tới cho tên đặc vụ này nằm đo ván lần hai, nghe hắn nói vậy cũng không khỏi sững sờ, hoàn toàn không hiểu được Cloud nói vậy là có ý gì.
Đừng nói là Layu, những người còn lại cũng cảm thấy đầu óc tối sầm.
Nhưng ngay sau đó, khi thấy Cloud đưa tay chỉ về phía Anlene, gương mặt dữ dằn đang bê bết v·ết m·áu của Layu chợt thay đổi.
Anlene cũng nhanh chóng nhận ra điều không đúng, sau khi ngẫm lại một vài chi tiết, trên mặt hắn bỗng hiện lên vẻ “thì ra là thế” miệng khẽ lẩm bẩm:
“Hóa ra mục tiêu không phải mình.”
“Ngươi đang nói cái gì thế?”
Mũ Phân Loại chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao.
Anlene nhảy lên chổi rồi nói:
“Trước đó tôi nghĩ sai rồi, hắn quay lại đây không phải vì muốn bức tôi quay trở lại.”
“Hoặc dù thật có ý tưởng như vậy thì đó cũng không phải mục đích chính của hắn, mục tiêu thật sự của hắn thật ra là thằng nhóc Kai kia.”
Mũ Phân Loại vẫn không hiểu:
“Sao lại như thế được, rõ là ngay từ đầu hắn đã nhắm vào ngươi, sai đi đâu được khi chính mắt ta nhìn thấy!”
Nó nhắc lại chuyện mình đã cảnh báo cho Anlene trước sự tập kích của Layu.
Anlene gật đầu một cái rồi đáp lời:
“Cho nên tôi đến giờ vẫn không hiểu vì sao mà tên điên này nhắm vào mình, có lẽ tôi cũng là mục tiêu của hắn, nhưng về mức độ quan trọng thì chắc chắn không bằng gã trộm mũ kia.”
Sau đó không đợi Mũ Phân Loại thắc mắc thì hắn đã tiếp tục giải thích:
“Ông nghĩ lại mà xem, nếu tôi ngay từ đầu đã là mục tiêu duy nhất thì sao hắn lại đến bây giờ mới ra tay, đúng lúc tên đặc vụ kia dẫn theo gã trộm tới để yêu cầu hợp tác điều tra, có thể trùng hợp như thế sao?”
“Ông cũng đã thấy trên tay của thằng nhóc ấy đeo cái gì, chỉ có những Kẻ Phá Luật mới phải mang theo cặp vòng tay hạn chế năng lực đó.”
Nghe chiếc mũ ừ một tiếng, hắn liền nói tiếp:
“Mà thân là người trong cuộc như tôi với ông cũng biết thằng nhóc ấy phá luật vào một tuần trước, tức là khả năng cao cả một tuần này gã đang bị Cục Vệ Địa bắt giữ.”
“Chỉ có đúng ngày hôm nay, vì muốn tới gặp tôi nên đặc vụ Wilson mới dẫn theo gã, dù sao gã rõ ràng là nhân chứng cho việc tôi có sức mạnh siêu nhiên.”
“Đúng ngày gã được ra ngoài thì tên điên này xuất hiện, ông còn thấy đó là sự trùng hợp sao?”
Mũ Phân Loại lúc này đã bị hắn thuyết phục vài phần, nhưng nó vẫn là có điều chưa rõ:
“Cái tên trộm nên bị nhốt trong Azkaban cả đời đó thì có gì để bị nhắm đến chứ?”
Chiếc mũ nói với giọng rất là khinh thường, sau đó còn lẩm bẩm nguyền rủa gì đó, hiển nhiên vẫn chưa quên mối hận bị trộm lúc trước.
Anlene lại lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý.
“Ngược lại là khác, so với tôi thì tên đó đáng bị nhằm vào hơn rất nhiều.”
Hắn bắt đầu kéo tơ bóc kén:
“Ông nghĩ lại mà xem, từ lúc tôi đến thế giới này tới giờ, vẫn luôn che giấu rất kỹ năng lực của mình.”
“Khi luyện tập phép thuật cũng chỉ có ông và tôi biết, chỉ để lộ phép thuật trước gã trộm cùng với Ryu và lão Người Sắt, nhưng cũng không phải sức mạnh ghê gớm gì đáng để chú ý.”
“Trái lại là thằng nhóc này, gã có thể không biết về sự tồn tại của ông mà vẫn trộm được ông, vậy còn tầm thường sao?”
“Có khả năng gã đã trộm được một thứ gì đó quan trọng mà phe Phân Liệt thèm muốn, hoặc là đám người này muốn gã giúp họ trộm đồ.”
Anlene lúc này đã bay ngang qua vài căn nhà, cười nói:
“Quan trọng hơn hết là gã trộm này rõ ràng không phải kẻ kín tiếng.”
“Dù sao tôi với ông đều biết gã chí ít đã hai lần không tuân thủ điều luật bảo mật mà sử dụng năng lực trộm đồ, khả năng bị người khác để mắt đến rõ ràng cao hơn chúng ta rất nhiều.”
Mũ Phân Loại lúc này đã không phản bác gì nữa, chỉ cười khoái trá bảo rằng:
“Ố hố hố, đáng đời thằng trộm!”
Trong lúc nó và Anlene đang trao đổi thì ở phía dưới, đặc vụ Wilson và Layu không biết từ khi nào cũng đã lao vào trao đổi với nhau, nhưng không phải lời nói mà là quyền cước.
Đánh được vài hiệp ngắn ngủi, gã đàn ông gốc Á Đông Layu nhanh chóng nhận ra tốc độ ra đòn của Cloud dường như nhanh hơn so với lần chạm trán trước đó một chút, phản xạ cũng có phần bén nhạy hơn, không quá mức chật vật để tránh né những đòn chân của hắn.
Trong một khoảnh khắc Cloud cúi người né cú đá của Layu, sau đó phản công bằng một quả đấm vào bụng, khi đối phương muốn đón đỡ thì lại bị một câu nói của hắn làm cho phân tâm.
“Muốn trộm cái gì?”
Uỵch!
Cú đấm trúng đích, hắn lập tức tận dụng cơ hội này dùng tay phải tung ra thêm một đấm, sau đó thu tay trái lại đẩy thêm một đòn chỏ vào bên hông của Layu, cuối cùng nhổm người dậy để thực hiện đòn lên gối, tạo thành chuỗi ra đòn liên hoàn cực nhanh.
Nhưng Layu lấy lại sự tập trung còn nhanh hơn, hắn nghiêng người để giảm bớt sát thương từ đòn chỏ, lại dùng bàn tay chặn lại đầu gối của Cloud.
Cloud cũng phản ứng cực kỳ cấp tốc, đưa tay bắt lấy đầu vai của Layu để mượn thế lộn ra sau lưng hắn, vừa đáp đất liền giơ chân muốn đá vào giữa xương sống đối phương.
Layu như có mắt mọc sau lưng, trực tiếp khom người xuống tung một cú đá móc ra phía sau.
Hai chân chạm nhau dữ dội, cực kì vô lý mà tạo ra âm thanh tưởng như tiếng pháo nổ.
Layu đứng nguyên tại chỗ sau đòn này, còn Cloud thì đã phải lùi lại bốn năm bước.
Dù cho tố chất thân thể của hắn đã có đề thăng, nhưng vẫn chưa phải là Siêu Đặc Vụ cấp 2.
Hơn nữa Cloud cho rằng dù là Siêu Đặc Vụ cấp 2 cũng chưa thể hoàn toàn so kè được lực chân với đối phương.
Đúng lúc này, Anlene không biết từ bao giờ đã bay đến trên đỉnh đầu Layu, hắn bắn ra một phát Bùa Làm Chậm, đồng thời ném chậu hoa tiện tay lấy được lúc bay qua một cái ban công xuống đầu đối phương.
Layu nhanh chóng lách mình né khỏi bùa chú, đồng thời tung cước đá tan tành chậu hoa nhỏ kia.
Trong khi đó thì Anlene đã bay tới hội họp với Cloud, không thấy Kai đâu, chẳng biết gã đã trốn đi từ lúc nào.
Anlene không rảnh bận tâm, hắn dùng ngữ tốc cực nhanh truyền tải những gì mình biết cho Cloud:
“Chân của tên này có vấn đề, hắn có thể đi trên vách tường dựng đứng như đất bằng, hoàn toàn là bất chấp địa hình.”
Anlene cho rằng Cloud có thể sẽ có thông tin gì đó về siêu năng lực của Layu, dù sao hắn cũng là người của Cục Vệ Địa, chưa biết chừng nhờ vào đó mà tìm ra điểm yếu để đánh bại đối phương.