0
Đừng nói là Anlene và Mũ Phân Loại, đến cả Layu dường như cũng có chút ngạc nhiên trước khả năng này của bản thân, hắn nhìn xuống chân mình rồi chợt ngửa mặt lên cười như điên dại.
Anlene cảm thấy tiếng cười này thật quá chói tai, không cam lòng mà tiếp tục niệm chú.
“Stupefy!”
Layu không tránh không né, trực tiếp tung một cú đá cao chân, sau đó bình yên vô sự đứng tại chỗ, nụ cười càng thêm càn rỡ, ánh mắt đầy khiêu khích nhìn về phía Anlene.
Anlene lập tức chiều theo ý hắn, liên tiếp thi triển mấy phát Bùa Choáng bắn về phía đối phương.
“Stupefy!”
“Stupefy!”
“Stupefy!”
Nhưng không có ngoại lệ, mặc kệ góc độ Bùa Choáng bắn tới có xảo trá cỡ nào thì Layu đều có thể một cước phá tan.
“Coi như hắn lợi hại.”
Anlene hạ đũa phép xuống không tiếp tục niệm thần chú, chẳng phải hắn muốn từ bỏ, chỉ là không cần thiết làm chuyện vô ích.
Hơn nữa hắn cũng không thua, dù sao đối phương từ đầu tới cuối đến cả đuôi áo của hắn cũng chẳng cách nào sờ tới.
‘Chờ mình học được Fiendfyre hay là Avada Kedavra, đến lúc đó lại xem tên này còn có thể đá nữa không.’
Lúc Anlene đã từ bỏ chiến đấu, chuẩn bị thử xem có thể vớt đặc vụ Wilson bỏ chạy hay không, thì hắn bỗng sững sờ khi thấy đối phương móc ra một… khẩu súng.
‘WTF!? Có trang bị sử thi sao không lấy ra ngay từ đầu!?’
Hắn gào thét trong lòng, không biết có kỳ lắm hay không nếu lại moi cây đũa phép vừa mới thu vào trong tay áo ra.
‘Thật phiền phức.’
Cloud không biết Anlene đang xoắn xuýt cái gì, hắn lúc này đang giơ súng chỉ về phía Layu, mắt không chớp một cái, lạnh nhạt buông lời:
“Đầu hàng.”
Hắn chưa từng nổ súng, cũng chưa từng g·iết người.
Vậy nên nếu có thể, hắn không muốn án mạng xảy ra trong lúc mình làm nhiệm vụ, ít nhất là tình thế buộc phải có án mạng xảy ra đừng xuất hiện quá sớm.
Chỉ là mọi chuyện không như Cloud mong muốn.
Kỳ thực sau khi bị Layu làm cho một phen thừa c·hết thiếu sống, hắn đã nghĩ đến chuyện dùng súng để giải quyết vấn đề, chỉ là tố chất thân thể tăng lên khiến Cloud muốn thử một phen xem có thể bằng vào sự tiến bộ này đánh bại đối phương hay không.
Lúc hắn đã biết là không được thì Anlene lại bắt đầu ra tay áp chế Layu, hơn nữa trông có vẻ như đã có thể giải quyết được đối phương.
Nào ngờ thủ đoạn thần kỳ của gã họ An này lại bị đối phương tìm ra cách phá giải đơn giản như thế.
Khi đó Cloud liền biết, mình bắt buộc phải ra tay rồi.
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Hắn nổ liền ba phát súng.
Thân là đặc vụ của tổ chức ngoại hạng như Cục Vệ Địa, hơn nữa còn là người tài giỏi được cho phép sử dụng RITU-369, kỹ năng thiện xạ của Cloud là không phải bàn cãi.
Nhưng mục tiêu của hắn lại không phải người bình thường.
Ngay khi tiếng súng vừa nổ ra, gã đàn ông gốc Á Đông kia vậy mà không tránh không né, hơn nữa còn dùng cùng một thủ đoạn lúc phá giải Bùa Choáng của Anlene tới đối phó v·ũ k·hí tối thượng của Cloud.
“Như vậy cũng được!?”
Anlene nhíu chặt chân mày nhìn Layu tung cước nhanh như điện, dễ dàng đá văng ba viên đạn mà Cloud bắn về phía đối phương.
Hắn có chút khó chịu trước vẻ mặt ngạo nghễ như ta đây võ nghệ số một thế giới của tên này.
Nhưng Cloud lại không như vậy, hắn bình tĩnh tiếp tục nã thêm mấy phát súng.
Kho tri thức trong đầu Cloud nhanh chóng vận chuyển, lại phối hợp với thông tin trước đó mà Anlene báo cho cùng với những gì tự thân trải nghiệm, ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên, trong đầu bỗng nhảy ra một con số.
[729]
Cloud không chút do dự xả hết băng đạn, hơn nữa vừa bắn vừa lui về phía của Anlene.
Đợi tới khi tiếng súng vừa tắt, hắn liền nói lớn:
“Giày của hắn.”
Anlene nghe xong, tư duy xoay chuyển nhanh chóng, thoáng cái liền hiểu được lời của tên đặc vụ này có ý gì.
‘Hóa ra không phải siêu năng lực, mà là nhờ trang bị sao.’
‘Nhưng biết được điều này thì có thể làm gì, đôi giày của hắn đến đạn cũng không xuyên thủng được, khó mà phá hủy.’
‘Muốn cởi nó ra lại càng khó hơn, chỉ có do hắn tự cởi, nhưng đó là chuyện không thể nào.’
‘Hay là…’
Anlene nghĩ lại những loại phép thuật bản thân đã học, hắn chợt nảy ra một ý tưởng, liền bay xuống dưới thấp.
“Tới đây!”
Hắn ra hiệu cho Cloud mau chạy đến chỗ của mình, sau đó giơ đũa phép chỉ về phía Layu, hay nói chính xác hơn là đôi giày trên chân đối phương.
Hít một hơi thật sau, hắn vung nhẹ đũa phép, trong mồm không phát ra bất cứ câu thần chú nào.
Đây là một lần thi triển phép biến hình, hắn muốn thử dùng chiêu này biến giày của Layu thành một thứ không thể mang được, ví dụ như một tấm ván.
Nhưng lần thử này của hắn hoàn toàn thất bại.
Anlene chợt nhận ra một điều, để có thể trao cho Layu nhiều năng lực như vậy, đôi giày đó đương nhiên không giống như những đồ vật bình thường mà hắn biết, nó chắc chắn phải có điểm gì đó siêu phàm.
Theo một ý nghĩa nào đó thì nó cũng như một tạo tác luyện kim, mà trong Định Luật Biến Hóa Căn Bản Gamp thì thứ đó chính là một trong năm ngoại lệ không thể biến hình.
‘Thật khó chơi.’
Anlene thầm buồn bực, thấy Layu đang đuổi sát theo sau Cloud, hắn liền niệm một phát Bùa Choáng vòng qua Cloud bắn về phía đối phương.
“Stupefy!”
Hắn biết Layu sẽ dễ dàng đá tan bùa chú của mình mà thôi, làm như vậy cũng chỉ vì kéo dài thời gian cho Cloud có thể chạy tới.
“Stupefy!”
Anlene tiếp tục niệm bùa chú, đồng thời trong lòng cũng có chút khó hiểu, tên đặc vụ này không lấy súng ra sớm thì cũng thôi đi, sao đến bây giờ cũng không gọi người viện trợ?
Cái cục kia nghe qua không phải rất ghê gớm sao, quy mô bao trùm toàn cầu, can thiệp kiểm soát hết thảy sự kiện siêu nhiên xảy ra trên thế giới, chẳng phải chỉ cần gọi một hai người lợi hại tới là xong chuyện.
‘Có thể làm gì khác đây?’
Tuy là nghĩ đến việc để cho Cloud gọi người viện trợ, nhưng Anlene vẫn chưa từng dừng tìm cách tự mình giải quyết vấn đề.
‘Giày của hắn, giày của hắn.’
‘Bằng cách nào để lấy đôi giày đó khỏi chân hắn, bằng cách nào… Ừm?’
Anlene bỗng nhiên nhớ tới một người.
‘Nếu là gã, nhất định có thể.’
“Stupefy!”
Đánh một phát Bùa Choáng cản đường Layu, hắn đưa tay kéo Cloud hỗ trợ đối phương leo lên phần đuôi chổi.
Ngay sau đó, hai người không hẹn mà cùng hô ra một cái tên:
“Kai!”
Cả hai nhìn nhau với ánh mắt bất ngờ, không nghĩ rằng đối phương thế mà lại sinh ra cùng một ý tưởng với mình.
Cho nên Cloud không gọi viện trợ là vì hắn đã nghĩ ra được phương án giải quyết đối thủ.
Anlene điều hướng cho Cleansweep 5 bay lên, nhanh chóng hỏi:
“Gã ở đâu?”
Cloud chưa kịp mở miệng thì đã thấy Layu từ dưới mặt đất nhảy vọt lên đến gần Cleansweep 5.
Hắn hiểu rõ, nếu như để đối phương bám lên được cây chổi này thì thế cục sẽ trở nên rất xấu đối với bọn họ.
Trong khoảnh khắc đó, Cloud lập tức có hành động quyết đoán, hắn tung người khỏi chổi bay, lao ra cản lại Layu, đồng thời thốt lên:
“Chỗ hẹn!”
Sau đó cùng Layu quay trở lại mặt đất.
Anlene lộ ra thần sắc trầm lắng, không chút do dự lấy tốc độ nhanh nhất cưỡi chổi bay đến quán cà phê mà Kai lúc đầu đề nghị nói chuyện ở đó, chẳng quay đầu nhìn dù chỉ là một cái liếc mắt.
Vù!
Gió thổi tung áo choàng phù thủy, hắn không để tâm đến ánh mắt hiếu kỳ của những người đi đường, vọt lên sân thượng của quán cà phê đầu đường.
Kai đang trốn dưới một cái bàn trong góc.
Anlene tinh mắt nhìn thấy, xông thẳng tới chỗ đó kéo gã ra, cấp tốc nói:
“Không muốn đặc vụ Wilson c·hết thì mau trộm đôi giày của kẻ điên kia!”
Kai vốn chưa kịp bực tức vì bị phá chỗ ẩn núp thì đã sửng sốt khi Anlene nói về tình cảnh của Cloud.
Gã đang muốn hành động thì bỗng như nhớ ra gì đó, đưa hai tay của mình ra, nóng nảy kêu lên:
“Không được, ở đây xa quá! Tui lại đeo cái này, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ!?”
Anlene không nói gì, chỉ là giơ đũa phép lên niệm:
“Alohomora!”
Trong ánh mắt ngu ngơ của Kai, hai chiếc vòng tay lập tức bị mở ra, tuột khỏi tay gã.
Anlene ngựa không ngừng vó, tức tốc quay đầu chổi, thúc giục gã:
“Lên!”
Kai cũng không có thời gian rảnh để cảm thán trước thủ đoạn thần kỳ của hắn, gã lập tức nhảy lên ngồi trên đuôi chổi Cleansweep 5, hai chân kẹp chặt đuôi chổi, hai tay bám chắc lấy vai của hắn.
“Ở đâu được thì nói.”
Không trễ nải dù chỉ một giây, Cleansweep 5 lấy tốc độ nhanh nhất quay về đường cũ.