Cleansweep 5 lấy tốc độ gần như là nhanh nhất của mẫu chổi bay lỗi thời này mang Anlene và Kai quay về đường cũ.
“Dừng!”
Tiếng hô của Kai vừa phát ra, chổi bay lập tức được Anlene thắng lại thật nhanh.
Nhưng Kai lại còn nhanh hơn, chẳng đợi Cleansweep 5 dừng lại hoàn toàn đã trực tiếp nhảy xuống, đáp đất trong tình trạng lảo đảo.
Chẳng ngoài ý muốn khi Kai lại gấp gáp như vậy, bởi ở cách đó không quá xa, đặc vụ Wilson đã bị Layu đánh ngã trên mặt đất.
Tình thế của Cloud lúc này rất không được lạc quan, khi mà hai chân của hắn dường như đã không còn cử động được, hai bàn tay hợp lại chắn ở trên mặt, cố gắng cản lại bàn chân đang ép một lực khổng lồ xuống hòng nghiền nát mặt của hắn.
“Stupefy!”
Anlene thấy như vậy, lập tức phóng ra một phát Bùa Choáng về phía Layu để giải cứu tên đặc vụ, nhưng ý đồ của hắn tất nhiên sẽ khó thể nào thành công.
Chỉ thấy đối phương hoàn toàn không bị mất thăng bằng, vẫn cứ một chân đạp xuống mặt Cloud, chân còn lại giơ lên quét một cái liền phá giải câu thần chú của hắn.
Anlene cũng không ôm kỳ vọng gì, hắn bây giờ chỉ là đang cố gắng giảm áp lực mà Cloud nhận phải.
Mục đích duy nhất của hắn chính là kéo dài thời gian để cho điều kiện thắng của bọn họ được kích hoạt.
Đó chính là Kai.
Sau khi được giải thoát khỏi vòng tay phong ấn năng lực, gã lúc này đang ngửi được rất nhiều mùi hương từ những món vật quý có ở quanh đây.
Đó là một phần siêu năng lực của Kai, gã có thể ngửi được một hương thơm đặc biệt tỏa ra từ các đồ vật trân quý, thứ gì càng quý giá thì lại càng thơm tho.
Những mùi hương này có nhiều nhất ở trên người Anlene, gã có thể ngửi được bốn loại mùi hương khác nhau từ trên thân hắn, rất thơm.
Ba cái trong đó đến từ áo choàng, đũa phép cùng với chổi bay, cái còn lại thì không thể xác định được.
Kai cũng ngửi được một hương thơm rất nồng từ đôi chân của Layu, hay nói chính xác hơn là đôi giày mà hắn đang mang, nó thơm hơn gần như tất cả những thứ mà gã đã từng ngửi qua.
Nhưng dù là như vậy, nó cũng hoàn toàn không đủ đẳng cấp để so với thứ mùi hương đến từ đồ vật không xác định trên người Anlene, thứ gã đã từng thành công trộm qua một lần mà vẫn không biết nó là cái gì.
Chỉ có điều Kai lúc này gần như không suy nghĩ gì đến chuyện trộm món báu vật không xác định đó.
Ngay khi vừa ngửi thấy mùi hương từ đôi giày của Layu, gã liền duỗi hai ngón tay ra, ánh mắt và tâm trí hoàn toàn tập trung vào nó.
Khi mà đối phương đã liên tiếp đá tan bảy phát Bùa Choáng của Anlene.
Khi mà hai bàn tay Cloud đã be bét máu thịt.
Kai bỗng ngoắc hai ngón tay của mình một cái.
Ngay lập tức, dù đã gần như mất sạch cảm giác, đặc vụ Wilson vẫn có thể nhận ra áp lực trên tay mình bỗng nhiên giảm đi vô số.
Cũng vào lúc đó, phát Bùa Choáng thứ tám của Anlene bắn về phía Layu, kẻ mà lúc này đây đột ngột đánh mất trọng tâm nhưng vẫn theo thói quen tung chân muốn phá giải câu thần chú của hắn.
Chỉ là lần này không còn giống như trước đó nữa.
“Stupefy!”
Layu lập tức trúng phải bùa chú mà té lộn nhào, hai tay của Cloud nhận được giải thoát, bất lực buông xuôi sang hai bên.
Bùa Choáng của Anlene vừa đánh trúng mục tiêu, hắn liền không có chút trì hoãn nào nhảy xuống từ trên Cleansweep 5.
Hắn bước nhanh tới chỗ Layu, đồng thời trên đường tiến bước cũng không ngừng niệm thần chú bắn về phía đối phương.
“Stupefy!”
“Arresto Momentum!”
“Stupefy!”
“Arresto Momentum!”
“Stupefy!”
Hắn muốn đảm bảo một trăm phần trăm là tên này sẽ không đột nhiên nhảy dựng lên, sau đó lôi ra thêm một một đôi vớ, một đôi dép hay thứ gì đó tương tự như vậy để phá giải bùa chú của mình.
[Phù thủy năm thứ nhất đã thành công phòng vệ và chống lại trước 3/3 đối tượng nguy hiểm]
[Phù thủy năm thứ nhất đã trở thành Học Đồ Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám]
Về phần Kai trong lúc đó, gã ôm theo đôi giày vừa trộm được chạy về phía Cloud, lách mình né qua khỏi tuyến đường làm phép của Anlene.
Vừa tới bên cạnh tên đặc vụ, gã liền vứt đôi giày trong tay sang một chỗ khác, ngồi xổm xuống lục lọi trong áo khoác của Cloud.
Cloud lúc này đã nhắm chặt hai mắt, sắc mặt tái nhợt, âm thanh đầy suy yếu nói:
“Thật…”
“Thật phiền, biết rồi cha.”
Kai thuận miệng nhái lại giọng của hắn, không hề dừng lại động tác của mình, cuối cùng lấy ra được cái HLER-253 kia.
“Ô hô, đây rồi đôi giày!”
Gã hồi tưởng lại thao tác trước đó đã nhìn trộm được lúc Cloud kích hoạt thứ này, sau đó bắt chước theo làm lại một lần rồi ném nó sang bên cạnh đối phương.
Rất nhanh chóng, HLER-253 phát ra dải quang phổ màu lục quét qua toàn thân Cloud, cấp tốc chữa trị những vết thương có trên người hắn.
“Stupefy!”
Anlene bồi thêm một phát bùa choáng, đá mạnh mấy cái vào người Layu để xác định là cái kẻ điên này đã lâm vào trạng thái hôn mê sâu, ánh mắt thoáng liếc qua chỗ của Cloud.
Nhìn thấy vết thương ở hai tay của đối phương đang lành lại với một tốc độ chóng mặt, hai chân cũng bắt đầu cử động trở lại, hắn khẽ lẩm bẩm:
“Một mình thứ này có thể làm được việc của rất nhiều bùa chú chữa trị…”
Mũ Phân Loại cũng có chút cảm thán nói:
“Không có gì bất ngờ, Muggle vẫn luôn chứng minh khả năng của bọn họ là vô hạn.”
Trong lúc Anlene và Mũ Phân Loại tán gẫu thì Cloud đã hoàn thành việc chữa trị, hắn ngồi dậy thu HLER-253 lại vào trong túi áo nhưng không còn nhặt lại kính râm như trước đó nữa.
Có chút đáng tiếc, nó không còn may mắn như hiệp đấu đầu tiên của hắn với Layu, chiếc kính đã bị gãy nát trong lúc hắn cản chân không cho đối phương đuổi theo Anlene.
“Thật phiền…”
Cloud liếc Layu đang nằm bất tỉnh trên đất một cái, hơi siết nắm đấm của mình lại rồi buông lỏng ra.
Hắn có dự cảm, chẳng lâu sau đó bản thân rất có thể sẽ đạt tới Siêu Đặc Vụ cấp 2, tố chất thân thể ít nhất sẽ vượt trội hơn bốn lần so với giới hạn của người bình thường.
Cloud cho là đến lúc đấy một mình mình cũng có thể đánh bại được Layu, nhưng đáng tiếc là chuyện đó khó mà xảy ra, bởi đối phương lúc đấy cũng khó mà có được thực lực được như vừa rồi.
Nghĩ tới đây, hắn khẽ lắc đầu một cái rồi vuốt lại tóc, phủi bụi trên người, chỉnh trang lại quần áo rồi mới liếc mắt nhìn sang Kai.
“Nó đâu?”
“Cái gì?”
Kai tỏ vẻ khó hiểu.
Cloud nhướng một bên chân mày, không nói gì thêm mà chỉ dùng ánh mắt chán chả buồn nói nhìn gã.
Anlene đứng khoanh tay ở một bên, hứng thú nhìn một màn này, hắn biết Cloud đang nói đến cái gì.
“Được rồi, được rồi!”
Không quá năm giây, gã trẻ trâu trộm vì đam mê liền đầu hàng, bực dọc đi lại chỗ thùng rác gần đó lấy ra một đôi giày màu đen.
Đó là một đôi giày chiến thuật cổ cao, ngoại hình đơn giản, trông cũng không khác gì những đôi giày phổ thông.
Nhưng tất cả những người ở đây đều biết nó không hề phổ thông như vẻ ngoài của mình.
Cloud cầm lấy đôi giày từ tay Kai, mắt nhìn những vết máu khô lấm lem khắp nơi trên giày, nhưng hắn biết đó không phải là máu của mình.
“Hẳn là nó…”
Anlene nghe thấy tiếng lầm bầm của Cloud, nhớ lại những gì vừa xảy ra, hắn chợt hỏi:
“Sao ông biết đôi giày này mới là mấu chốt sức mạnh của tên điên này?”
Nói xong hắn lại bồi thêm một phát Bùa Choáng lên người Layu.
Cloud liếc qua cây đũa phép trong tay hắn một cái, sau đó không nói gì thêm mà lấy điện thoại từ trong túi ra.
Rất ghê gớm, nó vậy mà không hề bị tổn hao gì.
Nhưng bây giờ không ai rảnh để ý đến điều đó.
Sau một phen thao tác của Cloud, hai người khác và một chiếc mũ chụm lại xem bảng thông tin ba chiều vừa được chiếu lên từ camera trước của điện thoại.
Đập vào mắt đầu tiên chính là một con số cùng một dòng chữ.
[Number 729: Giày Của Vua Đặc Công]
0