0
Anlene cầm cuộn giấy cổ trên tay, trong lòng thầm nghĩ:
‘Chỉ có duy nhất một câu thần chú, vậy cái gọi là “các ứng dụng trên công trình kiến trúc” hẳn không phải là thứ tầm thường.’
Hắn chăm chú nhìn lên những gì hiện ra trên tấm da dê hologram.
[Một câu thần chú dùng để che giấu đồ vật hoặc một địa điểm nào đó khỏi Muggle, hoặc cũng có thể hiểu là… trốn tránh?]
[Nếu như thứ mà ngươi muốn che giấu quá lớn, giả sử như một… lâu đài, vậy không phải là một câu thần chú đơn giản có thể làm được.]
[Ngươi có lẽ cần đến một chút kỹ xảo đặc biệt, đừng hoài nghi điều đó, trừ phi ngươi là Merlin!]
Anlene đưa tay xua tan tấm da dê hư ảo trước mắt, rơi vào trầm ngâm.
‘Cho nên trong cuộn giấy này không chỉ có Bùa Xua Đuổi Muggle, mà còn có phương thức để bố trí nó ở những nơi có diện tích rộng lớn, ví dụ như Hogwarts?’
Hắn nghĩ lại cũng phải, dùng Bùa Xua Đuổi Muggle để che giấu một quyển sách, so với một nơi to lớn như quán Cái Vạc Lủng, hoặc thậm chí là Hogwarts hoàn toàn không phải là hai chuyện giống nhau, cũng không thể đều chỉ cần một cái niệm chú là có thể làm được.
‘Vừa hay, mình cũng đang lo lắng kẻ thù có thể tìm tới tận nhà, câu thần chú này đến rất đúng lúc.’
Hắn đảo mắt nhìn quanh.
‘Chỉ là không biết những kẻ đó có được coi là Muggle hay chăng, tuy không có phép thuật, nhưng bọn chúng cũng khó có thể xem là người bình thường.’
Mặc dù nội tâm có một vài lo nghĩ, nhưng Anlene hiểu một chuyện là méo mó có hơn không, vậy nên hắn cũng không tiếp tục bận tâm về điều đó, nhất quyết phải học được Bùa Xua Đuổi Muggle rồi bố trí quanh nhà mình.
‘Để xem nào…’
Hắn mở chỉ buộc của cuộn giấy cổ, sau đó trải rộng nó ra trên bàn.
‘Ừm, lớn như vậy?’
Trong mắt Anlene lóe lên một tia ngạc nhiên, ban đầu lúc cầm cuộn giấy trong tay, hắn ước chừng nó chỉ khoảng một tờ A3 cuộn lại là cùng, nhưng sau khi mở bung ra thì kích cỡ của nó lại tương đương với một tờ A1.
Gác chuyện này sang một bên, hắn bắt đầu nghiên cứu nội dung về Bùa Xua Đuổi Muggle bên trên tấm giấy cổ.
Phương thức trình bày của nó kỳ thật gần như tương tự với Sách Hướng Dẫn Của Bảy Câu Thần Chú Ngẫu Nhiên, rất là quen thuộc đối với Anlene, vậy nên hắn cũng chẳng cần mất quá nhiều thời gian đã đọc qua một lượt những nội dung liên quan đến thần chú.
“Ừm… Repello Muggletum… Cũng là sáu âm tiết như Arresto Momentum, nhưng chỗ đặt trọng âm lại có hơi khác biệt, hơn nữa cách phát âm cũng khó khăn hơn một chút.”
Bùa Làm Chậm đặt trọng âm ở âm thứ hai và năm, còn Bùa Xua Đuổi Muggle thì đặt ở âm thứ hai và bốn.
Repello Muggletum, cách niệm là ruh-PEL-oh MUH-guhl-tuhm, trọng âm đặt ở “Pell” và “Mu”.
Nhưng yêu cầu về động tác vung đũa của nó thì khá đơn giản, cũng chỉ tương đương với Bùa Thắp Sáng Đũa mà thôi, thời điểm cắt vào quỹ tích chuyển động của đũa phép cũng khá tùy ý.
Anlene luyện tập qua vài ba lần với bút chì liền không cần động tới nữa, vấn đề chủ yếu là phải luyện tập cách phát âm của câu thần chú.
Chừng mười phút sau đó, sau khi đã niệm khá là thuận miệng, hắn mới cảm thấy công cuộc chuẩn bị ban đầu của mình đã không có vấn đề gì nữa rồi.
Thế là Anlene bắt đầu thiết lập Vùng Giao Thoa, mở ra ở mức độ gần như là tối thiểu với bán kính và độ cao đều là hai mét, độ sâu là một mét, nhưng không hẹn giờ.
[Chi phí ước tính: 6 Đá Thực Tại trong giờ đầu tiên ~ Mỗi giờ tiếp theo 1 Đá Thực Tại]
[Xác nhận thiết lập?]
[Xác nhận]
[Đá Thực Tại: 288 / 10.000]
Hắn cầm lấy cây đũa phép của mình, nhằm vào quyển Sách Hướng Dẫn Của Bảy Câu Thần Chú Ngẫu Nhiên được đặt trên bàn, trầm giọng niệm chú:
“Repello Muggletum!”
‘Ừm, vầy là đã thành công hay chưa?’
Bùa Xua Đuổi Muggle không có bất kỳ hiệu ứng ánh sáng gì, nên Anlene cũng không rõ là hắn đã thi triển phép thuật thành công hay không.
Hắn cũng không thể bây giờ cầm quyển sách hướng dẫn ra đường để thử xem phản ứng của người khác được.
‘Thôi thì cứ niệm tiếp thôi.’
Anlene nhún vai một cái, sau đó bắt đầu nhắm vào những đồ vật khác ở trong phòng để niệm Bùa Xua Đuổi Muggle.
“Repello Muggletum!”
“Repello Muggletum!”
“Repello Muggletum!”
Chờ đến khi hắn niệm chú lên cái gối trên giường của mình, cũng tức là lần thi triển Bùa Xua Đuổi Muggle thứ năm, âm thanh thông báo của Mũ Phân Loại cũng kịp thời vang lên.
[Phù thủy năm thứ nhất đã học được Bùa Ếm - Bùa Xua Đuổi Muggle - Repello Muggletum Level 1]
Anlene chợt nhướng mày, hạ đũa phép xuống, hắn không ngờ có thể học thành câu thần chú này nhanh như vậy, gần như là tương đương với tốc độ hắn học xong Bùa Làm Sạch.
‘Có lẽ là vì mình đang thật sự cần che giấu ngôi nhà này.’
Hắn tự nhủ một câu, sau đó tiếp tục thi triển thần chú, muốn thử xem có thể giống như lúc mới học Bùa Làm Sạch hay không, trực tiếp lên tới level 2.
Trong Bùa Xua Đuổi Muggle & Các Ứng Dụng Trên Công Trình Kiến Trúc cũng có ghi lại, hiệu quả cơ bản nhất của câu thần chú này là khiến cho các Muggle, khi tiếp cận địa điểm bị phù phép sẽ vô tình không để ý tới, cũng như đột nhiên nhớ đến những chuyện quan trọng khác và bỏ đi.
Trong khi đó, ở mức độ cao hơn thì nó còn trực tiếp gây ảnh hưởng đến nhận thức của Muggle, khiến họ không thể nhìn thấy được sự hiện diện của vật thể đã được thi triển Bùa Xua Đuổi, hơn nữa còn không nhận ra sự bất thường trong chuyện này.
Ví dụ như quán Cái Vạc Lủng, nó nằm ngay giữa một tiệm sách và một cửa hàng băng đĩa trên đường Charing Cross, nhưng người dân London chưa từng có thắc mắc gì về khoảng trống giữa hai cửa hàng đó, tựa như chúng vẫn luôn dính liền với nhau.
Anlene cho rằng nếu như Bùa Xua Đuổi Muggle của mình làm được loại hiệu quả này, vậy nó hẳn cũng sẽ lên đến level 2.
Chỉ là mọi thứ không như hắn kỳ vọng, hơn nửa giờ sau đó, mặc dù đã niệm ra không biết bao nhiêu lần Repello Muggletum, câu thần chú này vẫn cứ giậm chân tại level 1.
Hắn không thể tái hiện lại kỳ tích như đã xảy ra với Bùa Làm Sạch.
Anlene cũng chẳng có bao nhiêu thất vọng, không được thì không được, hắn chẳng thèm tốn thời gian cho việc bực bội, trực tiếp ngồi xuống tiếp tục nghiên cứu nội dung còn lại trong cuộn giấy cổ.
Chính là phần ứng dụng lên công trình kiến trúc.
Sau đã khi đọc được vài đoạn…
“Ừm, vậy mà còn liên quan tới Rune?”
Anlene không khỏi thốt lên với vẻ kinh ngạc.
Cũng chẳng thể trách hắn, bởi cổ ngữ - Rune có thể được xem là một chương trình học cao cấp của phù thủy.
Ở Hogwarts, các học sinh cần phải đến năm thứ ba mới có thể quyết định có chọn nó vào trong danh sách đăng ký môn của mình hay không, hơn nữa cũng không có bao nhiêu người làm điều đó, bởi vì Rune thật sự là một môn học khó nhằn.
Anlene nhanh chóng đọc tiếp nội dung còn lại trên tấm giấy, rất nhanh phát hiện cái Rune này hóa ra không giống như hắn đã nghĩ.
Nó có thể xem là một loại hàng thứ cấp.
Bởi mỗi một cổ ngữ chân chính, tự bản thân chúng nó đều ẩn chứa năng lượng phép thuật.
Còn Rune được nhắc tới trong Bùa Xua Đuổi Muggle & Các Ứng Dụng Trên Công Trình Kiến Trúc, chỉ có thể xem là một công cụ mưu lợi để phù thủy có thể khuếch tán hiệu quả của Bùa Xua Đuổi.
Nếu như không đi cùng Bùa Xua Đuổi Muggle, tự thân nó trên thực tế là thứ vô dụng, chỉ có thể coi là một loại ký hiệu có chút đặc biệt mà thôi.
‘Vậy mới hợp lý chứ.’
Anlene thầm nhủ một câu, mắt không rời khỏi tấm giấy.
Phần sau của nó là các hướng dẫn về cách khắc Rune lên công trình kiến trúc mà hắn muốn dùng thần chú che giấu, bao gồm vị trí, phương hướng, kích cỡ, khoảng cách, v.v..