Rất nhiều người lúc này cũng học theo Ngô Đồng, bọn họ là tu sĩ, bình thường rất có ít thời gian để thưởng thức trăng sáng cùng rượu ngon, tuy rằng rượu trong tay bọn họ chỉ là loại rượu bình thường, bánh bọn họ ăn đều là bánh quế lộ ven đường mấy xu một cái.
Nhưng khi kết hợp với rượu lại khiến cho tâm cảnh của bọn họ trở nên nhẹ nhàng, bọn họ cảm thấy tựa như bản thân đã trở về thời niên thiếu, trở về lúc còn chưa đạp lên con đường tu hành.
Rất nhiều người từ khi bước lên con đường tu hành đã quên mất bản tâm của chính mình, đã quên mất ở ngoài kia còn có rất nhiều thứ hay ho mà bọn họ cần ngắm nhìn, cần trải nghiệm, chứ không phải mãi nằm ở trong một góc bế quan tu luyện.
Tuổi thọ của tu sĩ dài đằng đẵng so với tuổi thọ của phàm nhân mà nói thì không khác gì một hạt cát trong sa mạc, bọn họ nhắm mắt một cái liền ngàn năm trôi đi, mở mắt một cái liền vạn năm bước qua.
0