Đỗ Như Nguyệt hừ lạnh, trong tay xuất hiện một thanh kiếm màu trắng, trên thân kiếm toả ra u quang lập loè.
“ Nam Thiên Kiếm Quyết, Nhất Kiếm Trảm.”
Đỗ Như Nguyệt bổ một kiếm về phía Âm Vô Minh, một kiếm ảnh màu sáng trắng loé lên lao thẳng tới chỗ đám người Âm Vô Minh, Vũ Tử Hoa.
“ Không tệ.”
Âm Vô Minh sắc mặt khẽ đổi, phất tay tế ra một linh khí hình ngọn tháp, nháy mắt ngọn tháp hoá lớn che phủ tất cả đám người Âm Vô Minh vào bên trong. “ Ầm “ kiếm ảnh của Đỗ Như Nguyệt chém lên ngọn tháp lớn thì vỡ nát bắn ra tứ phía, tạo lên tiếng nổ ầm ầm, ngọn tháp lớn khẽ rung lên từng đợt nhưng vẫn phòng thủ được kiếm ảnh công kích của Đỗ Như Nguyệt.
“ Tiểu mỹ nhân quả nhiên rất hung dữ, bất quá càng vùng vẫy ta lại cực kì hứng thú.”
Bốn người Vũ Tử Hoa được Âm Vô Minh đưa ra phía xa, Trần Thiên Nam nhìn qua hướng bên đó rồi cũng chạy theo. Âm Vô Minh không thèm nhìn lấy Trần Thiên Nam đuổi theo đám người Vũ Tử Hoa, ánh mắt dán chặt lên trên người Đỗ Như Nguyệt, vẻ mặt thèm khát liếm liếm môi.
“ Tiểu mỹ nhân, bây giờ chỉ còn hai chúng ta ở đây, ta đem nàng tìm một chỗ hai chúng ta cùng ôn nhu trò chuyện.”
Đỗ Như Nguyệt mày liễu nhíu lại, kiếm trong tay loé lên những đám kiếm quang tiếp tục đánh tới Âm Vô Minh. Một lúc sau Âm Vô Minh cũng phải thu lại linh khí phòng hộ lấy ra một chiếc roi cùng Đỗ Như Nguyệt đánh cận chiến, bóng kiếm vùng bóng roi va chạm, những tiếng nổ cùng sóng xung kích của hai cường giả Ngũ Phẩm Nguyên Anh bùng nổ toả ra khắp nơi, bán kính 4 dặm xung quanh cây cối nghiêng ngả, yêu thú cấp thấp chạy tán loạn.
Chạy ra bên ngoài Trần Thiên Nam nhìn Vũ Tử Hoa đang cùng 3 người khác đứng chặn liền dừng lại.
“ Đáng lẽ ta không nên tha cho ngươi một mạng.”
Vũ Tử Hoa khẽ nhếch miệng nhìn Trần Thiên Nam, ánh mắt loé lên sát ý.
“ Tiểu tử, ta phải đa tạ vì lòng dạ yếu đuối của ngươi ta mới có thể trở về tìm trưởng lão đến báo thù, ngươi cứ yên tâm, ả nữ nhân kia sẽ bị Âm trưởng lão giày vò, haha lúc đó ta sẽ cho ngươi đứng ở một bên quan sát ả ta bị lăng nhục.”
Trần Thiên Nam nắm chặt kiếm trong tay, hừ lạnh, cước bộ đảo nhanh, tiên hạ thủ vi cường động thủ trước có lợi. Tuy đám Vũ Tử Hoa có bốn người nhưng Trần Thiên Nam không e ngại, hai người Nhị Phẩm Tầng 8, Một Nhị Phẩm Tầng 6, Một Tầng 7, Trần Thiên Nam hắn vẫn có thể đánh được, mấy ngày qua chiến đấu với yêu thú liên tục, hắn cũng không tự cho rằng bản thân vô địch nhưng ít ra hắn hơn đám bốn người kia về cảnh giới.
Tàn ảnh loé lên Trần Thiên Nam đã xuất hiện ở sau một nữ tu sĩ Nhị Phẩm Luyện Khí Kỳ Tầng 6, kiếm trong tay đâm mạnh.
“ Hoa Tư cẩn thận !!”
Nữ tu sĩ Nhị Phẩm Luyện Khí Kỳ Tầng 6 còn đang hốt hoảng thì kiếm của Trần Thiên Nam đã đấm xuyên ngực, “ Phụt “ Trần Thiên Nam rút kiếm một dòng máu đỏ phun ra bắn lên người, Trần Thiên Nam không quan tâm đến máu mà chém mạnh kiếm sang ngang “ Keng” Vũ Tử Hoa phản ứng kịp liền vung một thanh kiếm đỡ đòn.
Thấy công kích bị ngăn lại Trần Thiên Nam không dây dưa liền nhảy lùi ra sau đứng bất động.
Trần Thiên Nam mặt mũi tái mét, đây là lần đầu tiên hắn giết người, một cảm giác khó tả trỗi dậy ở trong lòng, nhìn thiếu nữ trợn trừng mắt ngã trong vũng máu ở dưới đất bất động, tay cầm kiếm của Trần Thiên Nam khẽ run lên.
“ Khốn kiếp, nếu ta không giết thì kẻ bị giết chính là ta, phải giết để bảo vệ bản thân bảo vệ người bên cạnh.”
Trần Thiên Nam cắn răng, hai mắt sát khí loé lên, không chần chừ thêm liền lao lên. Vũ Tử Hoa khẽ biến sắc hô lớn.
“ Hắn là tu sĩ Nhị Phẩm Tầng 9, cẩn thận.”
Bốn người lao vào nhau đánh nhau, linh khí va chạm nổ đùng đùng, pháp thuật công kích bay loạn xạ, chật vật tránh né Hoả Cầu cùng Phong Nhận, Trần Thiên Nam vẻ mặt khó coi, hắn tu vi hơn một cấp nhỏ nhưng cũng vẫn không dễ dàng để đè ép 3 người có tu vi thấp hơn, cứ đánh như này người chết sẽ là hắn.
“ Kiếm Vũ Liên Hoa.”
Vũ Tử Hoa kiếm trong tay chém ra những đạo kiếm ảnh hình đoá hoa sen, nhìn ba đoá hoa sen lao tới Trần Thiên Nam tóc gáy dựng lên, hắn cảm giác được nguy hiểm từ ba đoá hoa sen.
“ Phong Nhận Thuật Đi.”
Kết ấn thoăn thoắt chém ra ba đạo phong nhận đánh về phía ba đoá hoa sen “ ầm ầm ầm” ba đạo phong nhận va chạm với ba đoá hoa sen liền bị nghiền nát hoá thành những tia linh khí tiêu tán “ Hự “ ba đạo liên hoa kiếm Trần Thiên Nam chỉ tránh được một đoá, hai đoá hoa liền nổ tung ở trước ngực.
“ Phụt.”
Trần Thiên Nam phun máu ngã văng về sau, trước ngực là một mảng máu thịt be bét, hắn không kịp nhìn thương thế liền bật dậy lao qua một bên khác tránh né. “ Ầm ầm “ chỗ hắn vừa ngã xuống Phong Nhận, Hoả Cầu rơi như mưu xuống, Trần Thiên Nam vừa tránh né vừa vận chuyển Tam Sinh Thể, tuy là bị thương nhưng hắn vẫn có thể thừa nhận, nhưng nếu quá nhiều pháp thuật rơi lên người, Trần Thiên Nam muốn nhận cũng không được, lúc đó sẽ chết đấy.
Cứ tiếp tục như vậy người chết sẽ là hắn, tính toán một hồi hắn cắn răng quyết định, cước bộ nhanh như gió lao về phía một nữ tu sĩ Nhị Phẩm Luyện Khí Kỳ Tầng 7, ở phía sau Hoả Cầu, Phong Nhận đánh lên trên lưng làm hắn nhăn mặt nhưng không thèm để ý, tốc độ không giảm tay vung kiếm chém về phía nữ tu sĩ, máu tươi phun ra.
“ Ma Như Y !!!”
Vũ Tử Hoa hét lên một tiếng, Trần Thiên Nam nhân lúc hai người kia vẫn còn đang sợ hãi liền quay lại nhằm vào tu sĩ Nhị Phẩm Tầng 8 còn lại dơ tay lên hét lên.
“ Ngũ Chỉ Phá Thiên, Nhất Chỉ Phá Thiên Địa.”
Một luồng sáng bắn đi nhanh như chớp, nữ tu sĩ chỉ kịp há hốc mồm rồi ngã xuống, trên đầu là một lỗ máu. Trần Thiên Nam không dừng lại nhịn đau ở lưng cầm kiếm nhanh như gió chạy về chỗ Vũ Tử Hoa tung hết sức chém một kiếm thật mạnh.
“ Choang” Vũ Tử Hoa dơ kiếm lên chống đỡ, cả người khuỵ xuống đất, Trần Thiên Nam gầm lên.
“ Chết đi.”
Trần Thiên Nam hất mạnh Vũ Tử Hoa văng ra sau, tay hắn nhanh như chớp ném kiếm về phía Vũ Tử Hoa, tay kết ấn đánh ra ba hoả cầu, dốt nốt linh lực bên trong đan điền chém ra thêm 2 đạo phong nhận.
Vũ Tử Hoa dơ kiếm đánh văng kiếm của Trần Thiên Nam đánh tới, sau đó vừa kịp vung kiếm chém vỡ một đạo hoả cầu.
“ Nổ.”
Trần Thiên Nam mặc kệ phản phệ khi cưỡng ép pháp thuật pháp nổ, liền kích phát Hoả Cầu Thuật phát nổ.
“ Đùng.”
Hoả cầu nổ tung thành những tia lửa nhỏ bắn khắp nơi, Vũ Tử Hoa trên mặt dính đốm lửa bắn trúng liền ôm mặt “ Phụt Phụt “ hai đạo phong nhận lao đến cắt đôi Vũ Tử Hoa thành mấy mảnh, máu me chảy đầy trên đất.
Trần Thiên Nam khẽ thở phù một hơi, nhanh chóng lục lọi túi trữ vật của bốn người, thu lại tất cả rồi mau chóng rời đi, mùi máu huyết nhân loại lan ra, một lát nữa yêu thú sẽ tìm đến không ít, Trần Thiên Nam hắn bây giờ chỉ cần một con Yêu Vật nhổ một bãi nước bọt cũng sẽ chết chìm.
Chạy một đoạn, tìm một chỗ vắng hắn liền ngồi xuống lấy linh thạch ở bên trong mấy cái túi trữ vật xếp xuống đất, bắt đầu hấp thu linh khí bổ xung linh lực.
0