0
Chương 22: Tiến về trung cấp Thanh Long học viện
Tiêu gia.
Tiêu Dương xuất hiện ở trước của chính của Tiêu phủ thì lập tức được hạ nhân chào đoán không phải thờ ơ như trước.
Tiêu Dương không để ý hạ nhân mà một mực đi về phía tiểu viện của Tiêu lão.
Đến nơi thì hắn đã thấy được ba vị nhị bá, tam bá, tứ bá- Tiêu Hạ, Tiêu Thu, Tiêu Đông- của hắn đang túc trực quanh Tiêu lão ở trên giường.
Tiêu Dương thấy vậy liền hành lễ:
" Tiêu Dương bái kiến nhị bá, tam bá, tứ bá.
Ngoại công thế nào rồi ạ?"
Tiêu Dương chưa kịp nghe trả lời đã đến bên cạch Tiêu lão bắt mạch, thấy vậy Tiêu Hạ nói:
"Ngoại công ngươi bị tổn thương là kinh mạch.
Do trưởng lão của Âm kiếm cung để lại một luống kiếm khí mà gây ra.
Bọn ta tu vi quá yếu nên vô phương."
Tiêu Dương lấy từ trong người ra một viên đan dược bỏ vào miệng Tiêu lão, một luống linh khí bổng dựng không ngừng rót vào cơ thể của Tiêu lão, Tiêu lão mở mắt, một kình lực phóng ra đẩy bốn người lui lại, còn Tiêu lão thì phóng lên không trung tiếp tục hấp thụ linh khí làm linh khí toàn bộ Tiêu thành bị quy về một mỗi.
Sau hơn nửa canh giờ hấp thụ thì Tiêu lão mới bắt đầu hạ xuống, hư ảnh hoá thân của Tiêu lão cũng ngày càn chân thực hơn, các con ông thấy vậy liền đến nói:
" Chúc mừng cha nhân hoạ đắt phúc đột phá hoá thân hậu kì."
Tiêu lão vui mừng thông báo cho Tiêu gia bày yến.
Trong lúc Tiêu gia đang bận rộn, Tiêu lão gập riêng Tiêu Dương hỏi:
" Dương nhi, đan dược con cho ông uống từ đâu mà có?"
" Dạ, là của một vị bạch y đạo cô tên là Bạch Vân, còn tình cờ gặp đạo cô ở trong thành, cô ta đưa cho con đan dược nói có thể cứu ngoại công một mạng nên đã tiếp nhận và kiểm tra, thấy không có vấn đề gì nên mới đồng ý cho ngoại công dùng."
" Bạch Vân?
Tiêu gia ta có quên ai tên Bạch Vân sao?"
Thấy Tiêu lão suy nghĩ Tiêu Dương cũng không quấy rày.
Một lúc sau Tiêu lão hỏi Tiêu Dương:
" Chuyện của Trần Tiểu Tiểu con thấy sao?"
" Con tính đi trung cấp Thanh Long học viện, nếu như có thể trước hẹn ước tấn thăng cao cấp học viện."
Tiêu lão nhìn Tiêu Dương có chúc không thấu, những ông không hỏi, đối với ông việc Tiêu Dương làm đã là một điều gì đó khiến ông luôn tin tưởng được.
" Ngoại công tin con."
Sau buổi tiệc, Tiêu Dương quay lại Thanh Long học viện.
Nơi phòng ở của hắn giờ đây chỉ còn một mình hắn.
Tiêu Dương dọn dẹp phòng xong thì đi đến Bắc viện nới ở của Điền Cửu.
Điền Cửu tuy ở Bắc viện nhưng hắn không có sư phụ nào ở đây cả, hắn ở Bắc viện chủ yếu là giúp một vị đạo sư canh vườn thuốc.
Điền Cửu ở nơi cũng khác người, hắn không có động phủ, cũng không có nhà, nới hắn ở là một cái chồi được dựng tạm mà thành chỉ có thể che mưa che nắng mà thôi.
Tiêu Dương đến gặp Điền Cửu chỉ có thể đứng tiếp chuyện với hắn, chứ cũng chẳng có ghế để ngồi.
" Điền học trưởng!"
Điền Cửu từ trong chồi đi ra nhìn thấy Tiêu Dương thì hỏi:
" Ngươi đến tìm ta có việc gì?"
" Không biết khi nào thì Điền học trưởng về lại trung cấp học viện?"
" Ngươi muốn đi trung cấp học viện?"
Tiêu Dương không nói, Điền Cửu suy nghĩ một hồi rồi nói ra suy nghĩ của mình:
" Ngươi muốn tăng địa vị của Tiêu gia trước khi quyết đấu với Trần Tiểu Tiểu?
Nhưng ngươi làm sao có thể tấn thăng được?"
" Không biết Điền học trưởng có đao nô chưa?"
Điền Cửu hiểu ý của Tiêu Dương.
" Ta có thể nhận ngươi là đao nô, cũng có thể nhận ngươi đến trung cấp học viện.
Nhưng khi thời hạn của ta và ngươi đến thì sống chết của ngươi ta sẽ mặt kệ.
Ngươi hiểu chứ?"
" Tiêu Dương hiểu."
Trung cấp học viện của Thanh Long học viện được được đặt ở ba nơi mà Võ thành, Đạo thành và Cực thành.
Trung cấp học viện ở Võ thành chủ yếu dành cho các tu sĩ chuyên về năng cao thực lực mà bỏ qua các con đường khác trong tu tiên như trận pháp, luyện khí, đan được,.. cũng là học viện có thực lực cao nhất trong trong ba học viện, có cơ hội tấn thăng cao cấp học viện nhất.
Đạo thành thì bồi dưỡng tu tiên lục nghệ gồm Đan đạo, Trận đạo, Luyện khí, Phù chú, Phong thủy- cát hung, khôi lỗi.
Tuy tổng thể Đạo thành không mạng bằng Võ thành nhưng lại là thành trì giàu có nhất.
Còn về Cực thành lại là thành trì nhỏ nhất, nếu so sánh với Tiêu thành thì Cực thành còn nhỏ hơn một hai phần, tổng thể thực lực của học viện ở Cực thành cũng yếu hơn hai học viện ở hai thành còn lại cả về thực lực lẫn tài chính, vì ở đây chủ yếu chỉ có tu sĩ tu luyện cực đạo, mà tu sĩ luyện cực đạo vốn dĩ đã rất ít.
Tiêu Dương cùng với Điền Cửu về Cực thành.
Xuất hiện trước mặt Tiêu Dương thì Cực thành không khác gì mấy so với Tiêu thành, thậm chí có phần ít phồn hoa hơn.
Cực thành nằm ở trong một hoang mạc ở phía Bắc của Thanh Long quận, đồng thời cũng nằm ở ranh giới giữa Thanh Long quận và Huyền Vũ quận, mang chức năng chính là nơi dừng chân của các thương buôn, mạo hiểm giả, dong đoàn,.. đặt biệt ở đây có rất nhiều mỏ quặng nên cũng là nơi buôn bán tu nô, nô lệ nổi tiếng.
Cực thành không có thành chủ, cũng là một ngôi thành không có luật lệ chính quy nhất, khi xưa viện trưởng cao cấp Thanh Long học viện quyết định mở Trung cấp Thanh Long học viện ở đây cũng là vì nơi đây không có luật lệ.
Cực đạo khác với tu sĩ, vì có thể tăng tiến thực lực của bản thân bắt buộc phải trưởng thành trong chiến đấu, chỉ có chiến đấu không ngừng mới có thể mạnh lên đột phá bình cảnh được.
Cũng vì Cực thành, mà học viên của trung cấp học viện ở đây rất ít có ai có thể tốt nghiệp để được tấn thăng lên cao cấp học viện vì một lý do đơn giản là " chết".
Chết do đi làm nhiệm vũ, chết do bị ám sát, chết do thi đấu, thậm chí còn chết vì bị ghét.
Mỗi ngày ở Cực thành có người chết là điều hiển nhiên không có gì lạ, nhưng lại có hai luật lệ là không giết người trong thành và không giết phàm nhân.
Cũng vì hai luật này mà Cực thành mới có quy mô như ngày hôm nay.
Cực thành tuy không có thành chủ nhưng có ba thế lực mà tu sĩ đến đây đều phải dè chừng là Đấu trường Áo Tư, Dong đoàn Phong Lang và Tụ bảo các.
Đấu trường Áo Tư ở Cực thành chuyên buôn bán nô lệ và tổ chức các trận đấu nhầm trục lợi, đứng đằng sau đấu trường là một nhân vật thần bí đến nay vẫn không ai biết tên.
Dong đoàn Phong Lang là dong đoàn lớn nhất Cực thành, đứng đầu là Lang Vương- Đoàn Sát, dưới trướng Lang Vương có mười vị Lang Tướng, thống lĩnh một đoàn quân gần cả vạn tu sĩ.
Tụ bảo các thì chỉ kinh doanh, nhưng đứng đằng sau Tụ bảo các là thương hội trải dài khắp cả Đại lục không ai có thể hạ, nhưng Tụ bảo các chỉ lo sinh ý, chưa hề có ý muốn giành lấy Cực thành.
Cho nên có thể nói, Cực thành thực tế là sân chơi vương quyền của Đấu trường Áo Tư với Dong đoàn Phong Lang.
Còn về trung cấp học viện thì xưa nay không hề có ý định tranh đấu với các thế lực khác trong thành, cũng không cấm các học viên trong học viện tham gia vào các thế lực đó, nhưng nếu học viên đó tham gia thì sẽ bị học viện khai trừ.
Đó cũng là một trong những lý do sao mà trung viện ở Cực thành hầu như không có ai có thể tấn thăng Cao cấp học viện thành công.