Chương 6: Bắc quốc- Tiêu gia.
Tiêu gia là một gia tộc tầm trung ở Bắc quốc, sinh sống tại Thanh thạch thành ở phía đông Bắc quốc thuộc về Thanh Long quận.
Mà Thanh Long quận là một trong năm quận thuộc Bắc quốc, các quận còn lại phân Bắc quốc thành đông, tây, nam, bắc, trung lần lược gọi là Thanh Long quận, Bạch Hổ quận, Chu Tước quận, Huyền Vũ quận và Kì Lân quận.
Đế đô của Bắc quốc đặc ở Kì Lân quận một chỗ gọi là Kim Long thành.
Tiêu gia sản nghiệp chủ yếu kinh doanh đan dược, cùng với Hà giá, Trần gia tạo thành thế kìm ba chân tại Thanh Thạch thành nầy.
Vì để tránh cho việc cao thủ tham gia vào việc t·ranh c·hấp của bà nhà nên giá chủ Trân gia, cũng là thành chủ của Thành Thạch thành cứ cách mười năm lại cùng viện trưởng của Thanh Long học viện phân khu Thanh Thạch thành tổ chức thi đấu tuyển vào học viện để so sánh nhân tài của ba nhà từ đó tránh việc trực diện đấu tranh của ba nhà, đồng thời cũng phát triển cá cược làm ăn của Trần gia.
Năm nay, cũng không ngoại lệ, ba nhà Tiêu, Hà, Trần cùng cử những đệ tử trong gia tộc tới thăm gia vào cuộc tuyển chọn này, đồng thời cũng mở cho các tu sĩ bên ngoài cùng tham gia, miễn sao các thí sinh không vượt quá Luyện khí kì điều được, vì mục đích chính của cuộc tuyển chọn vẫn là tuyển sinh cho học viện Thanh Long.
Ở tại quản trường trước cửa Thanh Long học viện, một lão giả đừng lên nói:
" Chào các vị, ta là Bá Cũng là thầy giáo của Thanh Long học viện, cũng là chủ khảo lần này, hy vọng các vị vì chính mình mà cố gắng hết sức để được trở thành học sinh của học viện chúng ta. Bây giờ ta xin tuyên bố, cuộc thi khảo hạch của Thanh Long học viện chính thức bắc đầu."
Do là chi nhánh nên cuộc thì thường năm của học viện luôn giống nhau, các thí sinh sẽ tập hợp ở quảng trường để nhận thẻ dự thi, sau đó sẽ tiến về Hung Thú sâm lâm ở ngoài Thanh Thạch thành để bắt đầu khảo hạch.
Để được vào Hung Thú sâm lâm, thì các thí sinh phải nộp lại thẻ dự thi của mình trước khi tiến vào, giám khảo sẽ nhận thẻ dự thì và phát lại cho thí sinh một lệnh bài của học viện, và nhiệm vụ chính của các thí sinh là mỗi người phải tồn tại được trong sâm lâm một ngày và thu thập được mười lệnh bài của học viện.
Sau khi vòng một kết thúc thì vòng thứ hai sẽ bắt đầu luôn đó là đối kháng trực tiếp do giám khảo bốc thâm, người chiến tháng sẽ chính thức là học sinh của học viện, người còn lại sẽ bị đào thải.
Khi tham gia khảo hạch tuy có luật lệ là không được g·iết người, nhưng mỗi kì tuyển chọn của học viện đều có n·gười c·hết, tàng phế, đang điền bị phá hầu như không tín là ít, nhưng mỗi kì vẫn có không ít người tham gia, vì đối với giá tộc thì đây là cuộc c·hiến t·ranh đấu lẫn nhau, đối với tu sĩ bình thường không bối cảnh thì đây là con đường tu luyện duy nhất.
Nên dù biết là hung hiểm vạn phần nhưng vẫn có rất nhiều tu sĩ dưới trúc cơ tham gia.
Mà phần thưởng của học viện cũng tương đối phong phú.
Nếu vượt qua kì thi thì sẽ được học viện phát cho một viên trúc cơ đan, còn nằm trong top mười người đứng đầu sẽ được vào tần một của học viện tùy chọn một bộ huyền giai công pháp, còn nằm trong top ba sẽ được vào tần bình các của học viện tùy ý chọn một bình khi cấp linh khí.
Binh khí được chia làm: binh khí, bảo khí, linh khí, chân khí, thánh khí, đế binh, thần binh, chia làm bẩy cấp, mỗi cấp chia làm tam phẩn là thượng trung hạ.
Mà người tạo ra những binh khí nầy thường được gọi là luyện khí sư, tùy vào binh khí có thể luyện được mà phân luyện khí sư thành bảy cấp, từ cấp một cho tới cấp bảy.
Tuy binh khí không hỗ trợ tu luyện như đan dược, nhưng cũng có khả năng bảo mệnh, phòng cự, diệt sát đổi thủ đẳng cấp cao hơn mình, nên các luyện khí sư cũng có chổ đừng tương đối cao, thập chí có thể so ngang hàng với các luyện đan sư và được các tu sĩ tôn trọng.
Hà giá của Thanh Thạch thành chính là giá tộc luyện khí, chuyên cùng cấp bình khí cho cả thành, buôn bán và khai thác quặn mỏ, nên có vị thế không kém cạnh Tiêu gia chúc nào.
Còn về thành chủ Trân gia vì được lợi thế quyền hành nên độc chiếm rất nhiều được điền và mỏ quặng, chuyên cùng cấp cho hai nhà Tiêu, Hà để kiếm lời và tạo thế cân bằng.
Ai ai cũng muốn khống chế hai nhà còn lại để bước lên cái ngài vàng chính thức của Thanh Thạch thành cả.
Trong hàng ngủ của Tiêu gia có một kẻ được gọi là phế vật, hắn tên là Tiêu Dương.
Tiêu Dương năm nay tròn hai mươi lăm tuổi, là tu sĩ luyện khí hậu kì, hắn tu luyền lúc hắn ba tuổi, đến năm mười tuổi đã là luyện khí hậu kì rồi, nhưng vì đánh bại còn tộc trưởng nên bị ám toán gây thương tổn đến căn cơ mà không thể tiến cảnh được, từ đó hắn được người Tiêu gia gọi là phế vật.
Tiêu Dương có mẹ là Tiêu Tuyết Nương, vốn là con gái của tộc trưởng đời trước, được cha hết lòng yêu thương, đồng thời Tiêu Tuyết Nương còn có thiên phú dị thường về tu đạo được tông môn Lâm Hàng là một trong năm đại tông môn của Bắc quốc thu nhận làm chân truyền đệ tử.
Tưởng rằng Tiêu Tuyết Nương sẽ là người quật khỏi Tiêu gia tấn thăng thành Đại gia tộc, ai ngờ đâu đời một việc xẩy ra làm cho Tiêu gia trở thành trò cười khắp cả Thành Thạch thành.
Hai mươi lăm năm trước, Tiêu Tuyết Nương bất ngờ trở về Tiêu gia với một đứa bé, còn Tiêu Tuyết Nương thì tu vi bị phế hết, linh căn cũng bị hủy, gia chủ Tiêu gia nhiều lần trả xét nhưng không có kết quả, nên đành để hai mẹ con Tiêu Tuyết Nương ở lại Tiêu gia.
Đồng thời cũng vì chuyện nầy mà gia chủ Tiêu gia lên cơn bạo bệnh, mới truyền vị trí gia chủ cho con trai trưởng là Tiêu Xuân.
Do Tiêu Tuyết Nương mất hết tu vi nên bị hạ nhân đối xử tồi tệ, nếu không phải tiền giả chủ còn tại thì e rằng mẹ con Tiêu thị có lẽ đã bị đuổi ra khỏi Tiêu gia từ lâu rồi.
Năm Tiêu Dương lên mười tuổi vì ngăn cả hạ nhân ức h·iếp mẹ mình mà đắt tội với con của Tiêu Xuân là Tiêu Vũ, sau đó còn vô tình gây cho Tiêu Vũ b·ị t·hương dẫn đến Tiêu Xuân tức giận mà giáng một chưởng vào Tiêu Dương khiến hắn gần như xấp chế, Tiêu thị vì muốn cứu con mà đã giang cầu tiền giá chủ, ai ngờ bị Tiêu Xuân cản lại trước cửa.
Tiên Tuyết Nương quỳ trước của cầu xin ba ngày cuối cùng vì kiệt sức mà c·hết.
Sau khi tiền gia chủ biết được việc làm của Tiêu Xuân đã lập tức phế chức vị gia chủ của Tiêu Xuân, đồng thời đánh hắng trọng thương, làm hằn sấp đột phá Nguyên Anh phải đình trệ không tiến cảnh được, từ đó cha con Tiêu Xuân đã kết thù với Tiêu Dương.
Còn về Tiêu Dương thì được lão gia chỉ dốc hết tài sản mới giữ được tính mạng, nhưng tổn thương căn cơ thì không thể chửa hết, đó thấy có lỗi với Tuyết Nương nên lão gia chủ luôn để Tiêu Dương sống chung với mình, đồng thời còn điều động cả một tử sĩ tu vi nguyên anh âm thầm theo bảo vệ Tiêu Dương.
Tiêu Dương sau khi bị tràng tạo ngộ ấy mà không những không nhục trí mà còn cố gắng tu luyện khắc nghiệt hơn nữa, cần cù hơn nữa, hắn chỉ mong có một ngày có thể báo thù cho mẫu thân của mình.
Nhờ vậy mà tiền gia chủ càn yêu thương Tiêu Dương hơn, khiến toàn bộ cùng lứa ghen đỏ mắt, nhưng lại không ai dám động đến hắn một lần nào.
Nhờ vậy mà Tiêu Dương an ổn ở Tiêu gia suốt mười lăm năm.
0