Chương 5: Nam Thiên dị tượng sinh, đặt tên Lý Phượng Hoàng.
Bắc có Chân Long cuộn mình thiên địa
Nam có hổ ngồi tính kế phân chia
Phượng nếu không ra sao tránh bá chủ?
Nam Thiên Quốc nạn, thuận thế không lìa.
Trong đến thờ ở Trường Sơn cung, Hông Lưu kể lại mọi chuyện cho quốc chủ, hai người suy nghĩ một hồi lâu, quốc chủ mở lời:
" Theo thầy thấy ý của Lạc lão là như thế nào?"
" Khó nói, khó nói." Hồng Lưu lắc đầu. " Nếu như nói Long là Long tộc Bắc triều, vậy tạo sao là Chân mà không phải là Cổ? Còn hổ ngồi, ta nhớ được Nam Thiên Quốc chúng ta không có hổ yêu tộc nào cả. Còn chữ Phượng này rất có thể là nói Cơ gia đi."
" Cơ gia, là Địa linh tộc Cơ gia mà không phải là Cơ tộc ?"
"Haizzz. Đúng vậy, là Cơ gia, không phải Cơ tộc. Ngươi đã làm quốc chủ chắc hẵng cũng nên biết một hai."
Hắn là quốc chủ đương nhiên hắn biết cách biệt giữa chữ gia và chữ tộc nầy.
Trên thực tế Cơ gia và Lạc gia là hai đại gia tộc lớn của Nam Thiên Quốc,từ thời lập quốc tới nay hai gia tộc luôn là cánh tay đắc lực của quốc chủ.
Cho dù thời thế có thay đổi, quốc chủ các đời cũng khác nhau nhưng chúng quy Cơ gia và Lạc gia đề sẽ không cá dự phà chỉ bảo vệ Nam Thiên Quốc mà thôi.
Cơ gia ở Nam Thiên Quốc là hoàng tộc đời đời, có đặt phong riêng, thường xuyên thân cận với dân chúng phàm nhân lần tu tiên giả, lấy đối xử bình đẳng làm tôn xưng, không tham gia chống quan trường, nhưng Cơ gia quân luôn vì Nam Thiên Quốc mà trấn thủ phía bắc biên giới.
Còn Lạc gia thì xây dựng phồn hoa của Nam Thiên Quốc ở Hải vực- Hoàng Sa quần đảo, giống như Cơ giá, Lạc gia cũng là hoàng tộc đời đời, chuyên bảo vệ biển đảo của Nam Thiên Quốc.
Nhưng Cơ gia và Lạc gia chỉ được tính là chỉ thứ của Cơ tộc và Lạc tộc.
Cho nên mới có thể nói Cơ gia không phải Cơ tộc, Lạc gia cũng không phải là Lạc tộc.
Nếu xét về xa xưa thì Cơ tộc bây giờ nên được gọi là Địa Tiên tộc, còn Lạc tộc nên xưng là Tiên Long tộc, nhưng có một số cấm kị tồn tại nên sau nầy lấy tên là Cơ tộc và Lạc tộc để các đời quốc chủ mà xưng.
Sở dĩ phân biệt như vậy còn một vấn đề khác nữa là hơn ba mươi vạn năm trước Cơ gia từng ra một thiếu niên thiên tài trên mọi phương diện, đặc biệt nhất là luyện dược sư, chỉ trong chưa đầy ngàn năm đã trở thành cứu tinh luyện dược sư duy nhất của cả Nam châu, mà còn là cứu tinh luyện dược sư trẻ tuổi nhất trong Đại La thiên lúc bấy giờ.
Phải biết luyện dược sư chia làm cửu tinh, mỗi một tinh tương đương như một đại cảnh giới của tu tiên giả, ứng tinh luyện dược sư có thể luyện chế tương ứng đan dược là hoàng đan, huyền đan, địa đan, thiên đan, kim đan, bảo đan, chân đan, vương đan, đế đan, ứng với mỗi cấp bật mà từ tiên giả có thể phục dụng.
Ví dụ như luyện khí kì chỉ có thể phục dụng hoàng đan, trúc cơ có thể dùng huyền đan, cứ như vậy mà tính thì cửu tinh luyện dược sư có thể luyện chế được đế đan, mà đế đan cũng chỉ có tu sĩ bước vào cảnh giới phi thăng mới có thể dùng.
Mà muốn trở thành một luyện dược sư bắt buộc sơ thể phải có mộc hoả song linh căn mới có thể làm được, nên luyện dược sư trong vạn người mới có một, mà có thể gọi là thiên tài luyện dược sư càn ít vô cùng.
Có thể thấy được hắn thiên tài như thế nào, đồng thời hắn cũng rất kiêu ngạo khi tấn thân thành cứu tinh luyện đan sư hắn trực tiếp quay về gia tộc để tranh đoạt vị trí gia chủ, sau khi lên làm giả chủ hắn đã bái tế tổ tiên để đổi tên của hắn thành Cơ Đế Đan và chiếu cáo thiên hạ.
Sau khi Cơ Đế Đan lên làm giả chủ, hắn giúp Cơ gia ổn định căn cơ ở Nam châu bằng con đường đan dược gia tộc, thành lập Cơ bảo lâu trải rộng Nam châu và cũng lan sang tứ châu còn lại, thành lập nên Hoả Đan đoanh được coi là quân doanh đứng trong bản xếp hạng mười quân doanh chấn Nam châu, trâm quân doanh có thể bình thiên hạ.
Chẳng những vậy nổi tiếng nhất về sự tích oai hùng của hắn là có thể cưới được đại tiểu của Phượng giá ở Nam châu làm vợ.
Phải biết Phượng gia là chân linh gia tộc mang huyết mạch phượng hoàng, trước giờ vì để bảo vệ huyết mạch nên chưa bao giờ có việc kết hôn với người ngoại tộc, Cổ Đế Đan là trường hợp duy nhất từ trước cho tới nay, có thể nói là trước hắn không ai dám, sau hắn không ai làm.
Cũng vì lý do đó mà Cơ gia bắt đầu có một tia huyết mạng Phượng Hoàng, sau này người ta thường gọi Cơ giá là tiểu phượng gia tộc hoặc là đan phượng gia tộc.
Nhưng cũng có những chuyện mà ngoại nhân không biết, Cơ Đế Đan giả tâm còn một đoạn mà ngoại nhân không biết đến.
Cơ Đế Đan tuổi thọ lúc tròn vạn tuổi, hắn từng đến qua Trường Sơn cung cáo tri cung chủ muốn tiến vào Lĩnh Nam bí cảnh với ý đồ muốn Cơ gia thoát ly hoàn toàn khỏi Cơ tộc không còn chịu sự khống chế của Cơ tộc nữa.
Kết quả thì không ai biết, chỉ biết hắn ở bên trong Lĩnh Nam bí cảnh tròn một năm, sau khi đi ra thì thẳng hướng về Cơ gia từ đó bế tử quan không ra, thẳng đến ngàn năm sau hắn chính thức phi thăng thoát khỏi Đại La thiên mới có ngoại nhân nhớ tới hắn một lần nữa.
Mà chuyến đi Lĩnh Nam bí cảnh cũng chỉ có các đời cung chủ và quốc chủ Nam Thiên biết mà thôi.
Còn chưa biết nên giải thích sao về bốn câu thơ của Lạc lão thì bầu trời phương bắc nơi hoàng cung Nam Thiên Quốc bắt đầu có dị tượng mà đến.
Bầu trời bắt đầu xuất hiện từng dãy đại địa nhuộm đầy hồng sắc, lưỡng lờ có thể thấy được một đại thụ trọc trời, trên đại thụ có một con hoả phượng đang cất tiếng chấn động đến tận Trường Sơn cung, tiếp theo đó là từng dãy cầu vòng vắt ngang trời, hoa sen nỡ rộ, linh khí bạo phát, dị tượng kéo dài tới tận ba ngày trời mới dứt.
Sau lưng quốc chủ lúc nầy xuất hiện một thành niên, ăn bận một mầu trắng trắng phục, mặt thành, mày tú, toả ra một cổ cảm giác thoát khỏi hồng trần, nhưng đồng thời cũng mang theo cảm giác có thể mạc sát bắt cứ ai, tùy không cao ngạo,lãnh đạm, tùy không xem thường chúng sinh, mà lại giống thương sinh chúa tể có thể mạc sát chúng sinh.
Ấn tượng bạn đầu khi quốc chủ và Hồng Lưu đánh giá chỉ có bốn chứ:"trời sinh quốc chủ" ý nói một còn người sinh ra đã có cốt cách của vua một nước.
Đồng thời Quốc chủ và Hồng Lưu giật mình, với cảnh giới của bọn họ mà lại không hay không biết, hai người đồng thời nhìn về người thành niên xa lạ này, chẵng hiểu tại sao lại không thể nhìn rõ mặt của người thanh niên nầy, như có một lực lượng gì đó giấu đi, với thực lực của bọn họ thì cũng chỉ có thể lúc thấy, lúc không mà thôi, nhưng thấy cũng không thể nhớ được.
Người thanh niên ấy nâng tay chúc mừng quốc chủ:
" Chúc mừng quốc chủ, chúc mừng quốc chủ. Hoàng gia tiểu công chúa mới sinh ra đã có huyết mạch Phượng hoàng, đã định sẵn thế gian cường giả. Đáng chúc mừng đáng chúc mừng. Tiểu sinh học thức hạn hẹp muốn thay quốc chủ đặt tên cho tiểu công chúa. Lấy là Lý Phượng Hoàng đi, không biết ý quốc chủ thế nào?"
"Lý Phượng Hoàng? "Phượng nếu không ra sao tranh bá chủ?" Chẵn lẽ là ý nầy?"
Quốc chủ chấn kinh. Hồng Lưu cũng không kìm được giật mình.
0