Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nam Thiên Trấn Hồn Ký
Unknown
Chương 17: Nữ Quỷ Chạy Thoát
Sau buổi sáng mệt mỏi trên lớp, Trần Nhật Minh trở về phòng của mình nhảy lên giường đánh một giấc đến tận 6 giờ tối mới dậy đi tắm giặt, sau đó mang cái thân thể thoải mái xuống dưới nhà, thấy bác Nghĩa đang ngồi ở sân mới tranh thủ hỏi thông tin về nhà của cô gái trước đây ở phòng hắn, vẫn còn vật mà đối phương nhờ đưa cho mẹ, hứa rồi không thể nào không làm, đối phương quay lên tìm thì đúng là rách việc một lần nữa.
- Ừm, để bác nhớ xem nào, đúng rồi nhà con bé ở Hải Phòng, chỗ nào nhỉ? À ở Cát Bà, còn xóm thì bác cũng không nhớ rõ cho lắm, ở đâu thị trấn thì phải, chỉ nhớ mẹ nó được gọi là bà Hạnh.
Hỏi được thông tin Trần Nhật Minh gật gù, rồi đi ra ngoài làm suất cơm rang dưa bò, sau đó gọi cho Lê Thu Trang thúc d·ụ·c.
- Tới đâu rồi bà chị?
- Sắp rồi.
Và cái sắp của Lê Thu Trang chính xác là 45 phút sau mới có mặt ở đầu ngõ đón Trần Nhật Minh, thấy mặt Minh dài ra thì Thu Trang mỉm cười nói.
- Còn chuẩn bị kĩ một chút, tối nay không gặp được thì cũng phải triệu hồn phách, chứ không thể nào rảnh đến nỗi ngày nào cũng đi tìm được.
- Vậy à.
Trần Nhật Minh nhảy lên lái con SH trắng thay Lê Thu Trang, vừa đi hai người vừa bàn bạc với nhau, Thu Trang nói đã thỉnh giáo ông nội, thậm chí còn mang theo La Bàn Thiên Cơ, một trong bốn đại pháp khí của ông nội ra, cũng định xin ông nội ra tay, nhưng nhận được cái lắc đầu.
- Ông nói đây là định mệnh, ông không thể xen vào, chắc là liên quan đến cậu rồi, chuyện của Trấn Hồn Sư đúng là quỷ dị hơn bình thường.
- Thôi sư tỷ xin đấy, sợ muốn tè cả ra quần, nếu không có sư tỷ em quay về ngủ luôn, còn chị Vân thì đành phải bỏ tiền ra nhờ thầy cao tay ấn giúp thôi, em làm gì được.
Cứ lúc nhờ vả hay yếu thế là Trần Nhật Minh tỏ thế em út ngay, không cứng được, cứng cũng phải tùy lúc tùy chỗ, bây giờ có tí bản lĩnh gặp phải mấy con ma cỏ hắn lại chả đánh cho bọn nó thấy ông bà cụ kị hai bên luôn ý chứ, nhưng mà đây là trường hợp cứng rắn, bản thân đá không nổi, gãy chân là chuyện trong tầm tay, còn lên thớt ngắm gà k·hỏa t·hân là chuyện hên xui, nhưng mà xui nhiều hơn hên.
Nói tào lao một hồi đã tới gần khu trọ sinh viên bốn tầng cũ kĩ, gửi xe ở một quán Bi A gần đấy, chuyện này thì Thu Trang chỉ cần nhẹ nhàng vuốt tóc, nói nhờ với anh trai trông xe khách là người ta vỗ ngực bình bịch gật đầu lia lịa ngay, Trần Nhật Minh khẽ thở dài, thời đại này đúng là có sắc đẹp sẽ khiến người ta sẵn sàng vì mình mà lao cả vào biển lửa ngay.
Đi bộ tới khu trọ sinh viên, chỉ sau một ngày mà tầng một với tầng hai đã dọn đi gần hết, chỉ còn lại một hai phòng còn người, c·ái c·hết treo cổ trong phòng 404 khiến cho cả một vùng dân cư ở đây bàn tán xôn xao, tạo ra tâm lý sợ hãi đối với những người ở gần, dọn đi chỗ khác là chuyện có thể hiểu, con người luôn tránh nặng tìm nhẹ, sống ở một chỗ nặng nề âm khí như này, không phải ai cũng muốn, trừ phi bất đắc dĩ lắm mới phải ở lại.
Hai người lén lút đi lên trên một cách nhẹ nhàng, sợ làm ảnh hưởng tới người khác, mặc dù ở đây không còn mấy người ở, từ từ đi lên trên với ánh đèn từ flash điện thoại.
- Tiến dậy, có người lén lút.
Hải với Tiến được trưởng phòng Tú phân công điều tra đã dùng cả ngày để lấy thông tin người dân xung quanh, nhưng chả có chút manh mối nào, bây giờ đang chia nhau nằm vắt vẻo ở một bên cho muỗi nó ăn, canh xem có ai lén lút đến dãy trọ sinh viên kia không.
- Hả?
- Có hai bóng người lén lút đang lên trên, chúng ta đi.
Hai người một trước một sau nhanh chóng lao đi, bộ dạng cũng nhẹ nhàng sợ bứt dây động rừng.
- Oán khí nhiều như vậy, nó đang ở đây.
Lên được một nửa cầu thang tầng 3 và 4, Lê Thu Trang đột nhiên vỗ vai nói với Trần Nhật Minh, cả hai người nhìn nhau lập tức nhanh chân bước đi, Trần Nhật Minh tay cầm tràng hạt, Lê Thu Trang lấy ra La Bàn Thiên Cơ pháp khí của ông nội, tay ấn quyết thi triển đạo pháp.
- Thiên Cơ Truy Hồn Thuật, Khởi.
Kim la bàn xoay tròn mấy vòng, nhanh chóng chỉ hướng cho Lê Thu Trang, kim chỉ tới phòng 404, cả hai người không chậm trễ lao vọt lên trên tầng, lần này Lê Thu Trang cẩn thận dán hai lá bùa lên cửa sổ và cửa chính của căn phòng 404, cửa đã được bên công an khóa lại bằng một ổ khóa mới, cùng với dây giăng niêm phong bảo vệ hiện trường vẫn còn.
- Nữ quỷ đang ở đây.
Lê Thu Trang theo tình hình của La Bàn Thiên Cơ mà phán đoán, Trấn Hồn Phù đã được dán lên cửa bây giờ căn phòng chẳng khác nào một nhà tù, chuyện tiếp theo là xông vào bắt con quỷ ở bên trong, bắt nó nhả ra một phách của chị Vân, chuyện này coi như xong.
- Bây giờ phá cửa xông vào?
Trần Nhật Minh nhìn ổ khóa đắn đo, Lê Thu Trang gật đầu lấy ra cái baton hôm trước rồi thúc d·ụ·c.
- Minh phá đi, Trang ở sau yểm trợ, nếu nó lao ra còn dùng La Bàn Thiên Cơ đánh bật nó quay lại, quyết không thể để nó trốn.
Nhận lấy gậy baton Trần Nhật Minh gật đầu, dùng lực đập mạnh vào ổ khóa một cái, nhưng mà khóa mới thay chắc chắn hơn cái hoen rỉ ngày hôm qua gấp mấy lần, đập tới cái thứ 4 mới phá được khóa, quả này mà bị công an tóm được thì nhét cho cái tội p·há h·oại h·iện t·rường v·ụ á·n, khéo lại đi thẳng thì bỏ mẹ.
Nghĩ như vậy trong đầu nhưng tay vẫn đặt lên cửa, đưa mắt nhìn Lê Thu Trang nhận được cái gật đầu sẵn sàng, Trần Nhật Minh há mồm đếm nhỏ.
- 3 2 1.
- Đứng yên.
Trần Nhật Minh đẩy cửa cùng lúc đó tiếng quát phía sau vang lên khiến cả hai người Trần Nhật Minh cùng Lê Thu Trang giật mình, cánh cửa đã mở ra trong một thoáng hơi lạnh cùng oán khí phả thẳng vào mặt hai người, bên trong một bóng quỷ lao tới, Lê Thu Trang trong thoáng chốc bị Hải quát to làm giật mình không chú ý, tạo cho con quỷ lối thoát, nó xô thẳng vào Trần Nhật Minh khiến cả người Minh ngã nhào về sau lộn qua lan can tầng bốn.
- A.
Lê Thu Trang hốt hoảng nhưng vẫn kịp t·ấn c·ông b·ằng La Bàn Thiên Cơ, một đạo ánh sáng mà mắt thường không nhìn thấy được lao vọt khỏi la bàn bắn trúng nữ quỷ, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, nhưng vẫn không ngăn được nữ quỷ trốn thoát.
Hải và Tiến cũng sững sờ trong một thoáng, vội vàng lao đến giữ lấy tay Trần Nhật Minh may mắn còn bám được một tay vào lan can, còn chưa có rơi xuống dưới, không thì ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của Trần Nhật Minh.
"Phù."
Được kéo lên sau đó Trần Nhật Minh mặt trắng bệch không còn một giọt máu, ngồi bệt xuống hành lang tầng bốn thở hổn hển, Hải và Tiến nhìn nhau, sau đó Hải mặt nghiêm nghị nhìn hai người.
- Hai người bọn em làm cái gì ở đây? Tại sao lại mò vào hiện trường của vụ án, phá hủy ổ khóa?
Lê Thu Trang vẻ mặt chán nản, chỉ một khoảnh khắc quyết định lại nhảy ra hai cảnh sát phá hủy đi bao nhiêu chuẩn bị của hai người bọn họ, hiện tại còn đối diện với phiền phức.
- Bọn em bắt ma.
Trần Nhật Minh là người trả lời, Hải và Tiến nhìn Trần Nhật Minh với ánh mắt như nhìn người bệnh thần kinh, nhưng nghĩ tới quả ngã vừa rồi của Trần Nhật Minh cũng khiến hai người choáng váng, cả hai nhớ lại hình như cậu ta bị thứ gì đó đẩy mạnh từ trong phòng bay ra ngoài, khoảng cách gần hai mét chữ tự ngã làm sao có thể ngã xa như vậy được vọt ra cả lan can.
Tiến lúc này nói nhỏ với Hải một câu.
- Nãy tao có thấy một cái bóng đen từ trong vọt nhanh ra, chỉ một thoáng mày có thấy không?
Hải nhìn bạn một cái trợn mắt, đối phương thật sự bị mấy lời nói này làm cho tin thật chắc, Hải lạnh lùng nhìn hai người Trần Nhật Minh.
- Tôi là Hải cảnh sát h·ình s·ự, hai người bị tạm giữ phối hợp điều tra.