Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26. Nhị giai vs tứ giai
“Yêu ma tộc, chỉ mới nhị giai mà đã mạnh như vậy, hẳn là thiên tài trong tộc, ả Ngục Ô kia so với ngươi cũng chỉ là phế thải.”
Ông Đồng lại bên Minh rồi gật đầu, tuy trong mắt ông tràn đầy bất ngờ nhưng cũng vô cùng tự hào.
Sau đó nó sẽ từ từ phá huỷ long mạch từ bên trong, đến khi đó lũ hoả ngục tộc từ bên ngoài phá nát tường thành từ bên ngoài, tà ma tộc từ bên trong cổng thứ nguyên tràn ra ngoài. Chiêm Thành sẽ chỉ còn là dĩ vãng. Còn hơn triệu nhân loại bên trong...sẽ trở thành một bữa thịnh yến.
Chỉ thứ tà ma tạo ra từ oán niệm của những con người được sinh ra và c·hết đi trong Chiêm Thành mới có thể làm được điều đó, vì khí tức của nó mang theo dấu ấn của Chiêm Thành, từ đó nó sẽ không bị long mạch bài xích.
Hành động của Cốc Thi cũng chọc giận Gà Trống Trắng, một đấm kia tuy làm nó b·ị t·hương nhưng cũng càng làm nó hang máu hơn. Ngay lập tức, tiếng gà gáy vang giữa trời đêm, xung quanh Cốc Thi xuất hiện gần trăm con gà, chúng phóng tới như đàn thiêu thân.
Tốc độ và sức lực của Cốc Thi dường như tăng lên gấp đôi, đây mới là hình dạng thật sự của gã. Cánh tay phía sau lưng đấm ra một cái, Gà Trống Trắng kêu lên đau đớn rồi bị đấm bay, lông vũ bay tứ tung.
Một hồi sau gã lại phóng lên một lần nữa, hai tay chắp lại tạo thành búa muốn đập tới đầu Gà Trống Trắng.
Nhìn Cốc Thi biến mất phía chân trời, Minh dứt môi khỏi sáo, cơ thể có chút mệt mõi, linh lực trong cơ thể cũng gần như cạn sạch. May mắn trong gần hết thời gian chiến đấu, sự chú ý của gã đã rơi vào người Gà Trống Trắng, nếu không…
Gã nhanh chóng đuổi theo, ngay lúc sắp g·iết được con chuột nhắt kia thì lại có một con kiến hôi xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quắt con mắt độc nhất nhìn thứ màu trắng đang đập cánh trên bầu trời. Đó là Gà Trống Trắng. Cốc Thi gầm gừ.
Chương 26. Nhị giai vs tứ giai
…
Theo đó, hư ảnh Gà Trống Trắng cũng tan biến, tuy nhiên nó đã kịp thời trốn sang một bên nên không b·ị t·hương.
Hôm nay Ngục Ô đang phải đi liên lạc với chủ nhân của chúng cho nên chỉ có Cốc Thi trong hẻm, đây là một con hẻm được Ngục Ô bố trí ảo thuật kết giới, không phải linh sĩ chuyên tu trận thuật và ảo pháp thì không thể phá giải, mà theo điều tra, Chiêm Thành không có người như vậy. Tuy thành này có hơn triệu dân, nhưng linh sĩ tứ giai sao mà hiếm có khó tìm, chứ nói chi là linh sĩ tứ giai tinh thông cùng lúc hai loại linh thuật kia.
Thở dài, Gà Trống Trắng lại xuất hiện bên cạnh minh, trông khá trầy trật, lông cánh đều bị bầm dập. Minh mĩm cười vuốt ve nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chính nhờ đó loài người mới có đời sống yên bình như ngày hôm nay. Vì vậy, muốn huỷ diệt Chiêm Thành, đầu tiên là phải phá huỷ long mạch. Cách nhanh chóng cũng như dễ dàng nhát chính là làm ô uế nó từ bên trong.
Cốc Thi gầm lên tức giận, cảm giác bị mấy con côn trùng này vờn thật sự quá khó chịu, Từ sau bã vai gã mọc ra thêm bốn cánh tay nữa, trên mặt lại mọc ra thêm bốn con mắt.
Xa xưa, tiên tổ loài người tài tình tuyệt thế, sáng tạo ra phương pháp tìm những nơi có long mạch, vượn khí hội tụ mà xây thành. Mượn sức long mạch gia độ lên tường thành, từ đó tường thành có khả năng như một kết giới chống lại dị tộc.
“Làm tốt lắm.”
Cắn răng, Cốc Thi dùng sáu cánh tay dũi dài r aba mét tóm lấy Gà Trống Trắng, khiến cho nó không thể thoát ra tức thì. Cắn răng chịu đựng ma âm đang quanh quẩn bên tai. Chỉ cần kìm lại con gà điên này, một thằng nhóc nhị giai chỉ biết thổi sáo, một tên tứ giai một sao đang ngất, không đáng kể.
Tiếng sáo của Minh như giòi đục trong óc gã, cảm xúc lẫn lộn, linh hồn như muốn nứt ra. Cốc Thi lập tức điên tiết, mở ra tà nhãn trên trán, phát hiện ra Minh đang đứng thổi sáo trên một nóc nhà.
Cốc Thi nhìn màu trắng như che khuất bầu trời, gã rõ ràng đây là ảo thuật, nhưng gã không cách nào thoát ra. Một phần là vì khả năng ảo thuật của Gà Trống Trắng vô cùng khủng kh·iếp, một phần tiếng sáo của Minh từ khi Gà Trống Trắng xuất hiện vẫn chưa từng dừng lại.
Bản thân gã là thi tộc, thi tộc vốn nổi tiếng mạnh ở thân thể, linh hồn thì cực kỳ yếu kém, trí thông minh cũng không phát triển, dễ nổi điên, cho dù là tứ giai chín sao cũng như vậy.
Tuy nói thi tộc không biết đau, nhưng âm sát khí của Gà Trống Trắng không chỉ là t·ấn c·ông vật lý, nó có thể ăn mòn linh hồn ít ỏi của gã. Nhưng cuối cùng, nhị giai vẫn chỉ là nhị giai, nếu Cốc Thi chỉ là tam giai thì hôm nay gã chắc chắn phải bỏ mạng.
Lại một đêm không kiếm được con mồi như thường lệ, Cốc Thi bực tức ngồi trong hẻm tối, gã dùng móng tay của mình cào ken két trên vách thành những hình vẽ nghệch ngoạc xấu xí.
Từ khi đội cảnh vệ thắt chặt tầm soát, rất khó để Ngục Ô tìm được con mồi đi lạc. Thậm chí, có ngày không tìm thấy con mồi nào cũng là chuyện thông thường.
Đoạn, Gà Trống Trắng duỗi một bên cánh, từ dưới cánh nó, Long xuất hiện, vẫn đang nằm ngất xỉu, v·ết t·hương đã lan ra hết cánh tay đến tận vai.
Tiếng sáo đang liên tục q·uấy n·hiễu tinh thần gã, khiến gã nhất thời rối trí không thể suy nghĩ ra cách thoát thân. Trên thân liên tục bị t·ấn c·ông, đặc biệt những v·ết t·hương này không thể lập tức liền lại.
Âm thanh như trời long đất lở, khói bụi bay mùi trời. Ngay nơi đó là một đ·ống đ·ổ n·át với diện tích khổng lồ, cơ thể Long có khi đã bị nổ thành bụi.
Từ đó oán khí tích tụ, sinh ra những thứ nhơ nhuốt, dơ bẩn nhất mới có thể làm ô uế long mạch của Chiêm Thành.
Thật ra, từ đầu, khi Cốc Thi phát hiện ra Minh, Gà Trống Trắng đã âm thầm đưa Long tới cạnh Minh rồi dùng ảo thuật che lấp anh ta. Còn ‘Long’ mà Cốc Thi nhìn thấy rồi tiêu diệt cũng chỉ là một ảo ảnh. Nếu trường hợp thông thường thì Cốc Thi không thể dẽ bị lừa như vậy, nhưng với sự phụ trợ của Minh cũng với hoàn cảnh gấp rút khiến Cốc Thi cũng không thể tập trung.
Cũng may con chuột nhắt này chỉ là tứ giai một sao, Cốc Thi có khả năng nhanh chóng giải quyết. Nhưng không ngờ gã cũng phải thất thủ, bị ăn một đấm cực mạnh, bị đấm sắp thủng cả bụng, nhưng đối với thi tộc, đừng nói là thủng bụng, dù có bị phanh thây cũng có thể nhanh chóng khôi phục.
Minh mĩm cười rồi gật đầu, cũng tự thấy tự hào vì bản thân mình. Thực ra, suốt ba ngày này nay, Minh luôn cảm thấy trong lòng chập chùn khó hiểu, dự cảm có điều không lành sắp xảy ra. Thế nên cậu cho Gà Trống Trắng đi tuần mỗi đêm gần nhà. Quả nhiên dự cảm của Minh là đúng. Nếu cậu không xuất hiện, Long sẽ c·hết, cũng không ai biết về sự tồn tại của con thi tộc đó.
Phải nói rằng tuy khả năng chiến đấu và sức mạnh thì Ngục Ô không thể sánh bằng Cốc Thi, nhưng nếu so về độ đa năng thì Cốc Thi phải chào thua, gã chỉ biết đánh đấm mà thôi.
Những đôi mắt trắng dã nhìn chòng chọc vào Cốc Thi như muốn ăn tươi nuốt sống. Nào là cánh, nào là vuốt như muốn đạp Cốc Thi thành đống thịt nát. Sức mạnh thật sự của một loại yêu ma trong truyền thuyết.
Đang lúc Cốc Thi ngồi buồn chán, trong hẻm thì có một con chuột nhắt đi lạc vào, tuy nói ảo trận này rất hiệu quả nhưng cũng có lúc lộ ra giao điểm với thực tại, chỉ là không ngờ tỉ lệ cực thấp này lại bị chạm tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng khổ nỗi muốn luyện thứ đó thì cả hồn cả xác đều phải còn ở Chiêm Thành. Nếu g·iết người ngoài thành thì hồn sẽ tán đi mất, không thể trở lại thành.
Cốc Thi cắn răng, nếu cứ như vậy chắc chắn sẽ không kịp, gã đã cảm nhận được có nhân loại đang nhanh chóng tiến tới. Ở lâu không có lợi, gã phải nhanh chóng g·iết c·hết con chuột nhắt tứ giai một sao kia, đó là Long. Hắn là người duy nhất phát hiện ra con hẻm. Dù gì mọng chuyện đã tanh bành, không cần bị lộ hang ổ là có thể rút đi.
Nhân lúc này, Cốc Thi lập tức phóng đi, nó biết người kia đang tới gần. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Minh, con đã làm rất tốt.”
Không phải là vì bọn chúng không muốn đi săn ở nơi khác. Nếu đi săn ở rừng Hoả Ngục hoặc trong bí cảnh thì bọn chúng có thể đảm bảo đạt đủ chỉ tiêu trong vòng một tuần. Vì vốn những nơi đó tuy có quản hạt, nhưng linh sĩ một khi đi vào để tìm kiếm cơ duyên thì đã phải sẵn sàn tâm lý bỏ mạng.
Thứ bọn chúng muốn luyện gọi là Uế Thiên Ma Thai. Là một cấm thuật từ xa xưa của tà ma tộc. Dùng mạng của một trăm lẻ tám người, rút máu như dương, luyện nhãn như âm, cả linh hồn và xác máu của người bị g·iết sẽ liên tục bị đày đoạ, t·ra t·ấn suốt chín tháng mười ngày.
“Thế mà ngươi lại từ bỏ tôn nghiêm đi đầu quân cho loài người yếu hèn, thì ngươi phải c·hết. Để ta cho ngươi biết, cách biệt giữa tứ giai mà nhị giai.”
Gã lao tới, chưa kịp chạm vào Minh thì một cái bóng trắng từ đâu đó đột ngột xuất hiện đâm xầm vào người gã. Tuy mạnh, nhưng còn chưa đủ để Cốc Thi b·ị t·hương, gã rơi xuống đất, chân đạp mạnh xuống nền bê tông để lại một cái hố.
Ngay sau đó, ông Đồng và vài chiến sĩ khác lập tức xuất hiện. Ba người chiến sĩ đều là tứ giai, thậm chí là trên năm sao. Họ lại gần Long rồi lập tực kiểm tra v·ết t·hương.
…
Ngay khi gã sắp chạm tới Gà Trống Trắng thì nó đã biến thành tàn ảnh rồi biến mất. Cốc Thi vồ hụt rồi lại rồi lại rơi xuống đất. Ngay lúc đó, Gà Trống Trắng lại xuất hiện phía sau lưng, vuốt sắc đâm mạnh vào lưng gã đau điếng.
Năm con mắt đỏ của gã sáng lên, năm chum sáng đỏ huỷ diệt nhanh chóng hình thành, chúng tụ lại một điểm rồi phóng thẳng tới vị trí của Long. Như trong tức khắc, chum sáng đãng phóng tới, một v·ụ n·ổ mạnh được tạo ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.