Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31. Hồng Hạc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31. Hồng Hạc


Như có thù từ trước, quyền đấm cước đá của thanh niên ngày càng mạnh khiến con thỏ liên tục bại lui. Gầm thét, không thể để bị động đỡ đòn nữa, Xích Linh Thố khuỵ gối xuống rồi nhảy phốc lên trên không.

Đoạn thịt đã chín, Minh thành thục lấy tre đã mài thành dao cắt thịt rồi chia ra trên những ống tre to cắt đôi. Đưa một phần cho Hồng Tuấn, Minh hỏi.

Cái đuôi lửa ngắn của nó đột ngột dũi dài hơn ba mét, cái đuôi như cánh tay của nó, quạt mạnh. Vô số cầu lửa to bằng nắm tay toả ra bốn phương tám hướng tập kích đến phía hai người. Lập tức, bầu trời như hoá thành biển lửa, tìm không thấy chỗ thoát thân.

Vừa ngồi chờ thịt chín vừa lắng nghe say sưa những câu chuyện thú vị, Minh cũng thầm hâ·m h·ộ cuộc sống muôn màu của anh ta. Một ngày nào đó khi đủ sức trong tay, Minh cũng muốn một lần chu du đến cùng trời cuối đất, đi ngắm núi non hùng vĩ, biển rộng bao la, rừng cao chọc trời…

“Nửa đường bèo nước giao nhau (đọc tại Qidian-VP.com)

Đoạn anh ta cười ngượng.

Minh trượt xuống hố, nhận thấy tình hình của người thanh niên, Minh triệu hồi ra một ống tre chứa trì dũ thuỷ rồi đưa cho anh ta. Anh ta tiếp lấy, khẽ ngửi để xác nhận không có nguy hiểm rồi mới uống hết. Lập tức thể lực đã hồi lại không ít, người thanh niên mới đứng dậy rồi nhìn Minh với anh mắt không thể tin nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông độc hành khắp địa phận của liên minh, g·ặp n·ạn liền cứu nên danh tiếng rất tốt. Ông đi đến đâu, gặp trẻ không cha không mẹ có thiên phú thì thu vào Hồng Hạc Môn, lấy họ là họ Hồng cũng như giúp lũ trẻ có nơi nương tựa, có gốc gác dòng họ. Hồng Tuấn không phải đứa trẻ duy nhất nhưng là người duy nhất tiếp tục theo Hồng Lão chu du, những người còn lại đều được gửi về núi Hồng Hạc để tu luyện.

Trong hang không nhìn rõ mặt người, nhưng người thanh viên vẫn nhìn về phái Minh đang đứng với vẻ mặt vô cùng bất ngờ. Vừa nãy anh ta còn định dùng bùa mà sư phụ cho để phòng ngự, không ngờ thiếu niên nhị giai bảy sao này lại có thể lo được.

… (đọc tại Qidian-VP.com)

Sư phụ của Hồng Tuấn đến từ núi Hồng Hạc cách đây rất xa, gọi là núi nhưng thực chất là một dãy núi, hợp thành hình loài chim hạc, thế phong thuỷ bất phàm nên cũng được xem là nơi địa linh nhân kiệt. Tại núi ấy Hồng Hạc Môn sinh ra, môn chủ họ Hồng lập môn trên núi Hạc nên gọi là Hồng Hạc Môn, núi cũng đổi tên thành núi Hồng Hạc.

Anh ta lướt nhanh song song trên mặt đất rồi gắp lấy Xích Linh Thố, đột ngột chuyển hướng, hạc lửa gắp theo Xích Linh Thố phóng lên trời rồi lại rơi thẳng xuống đất.

Căn một miếng thịt, hương vị thịt đậm đa phối hợp với hương thảo mộc thơm lừng, thêm hương tự nhiên của tre làm anh ta trầm trồ không thôi.

Nhình cái đùi thỏ đang dần chín và bụng người thanh niên kia sôi ùng ục, từ sáng tới giừo anh ta chưa ăn chút gì.

“Xong rồi, giờ nó đang mất sức.”

Minh lập tức che mắt lại, một khắc sau, khi anh ta cùng Xích Linh Thố vừa tiếp đất, một v·ụ n·ổ sáng bùng lên chói lọi một góc nền trời đêm.

Ngâm xong một cặp thơ lục bát, lão cười ha hả rồi đứng dậy, biến mất khỏi vị trí đang đứng.

Không cho nó cơ hội, vô số dây leo từ khắp nơi lao tới rồi nhanh chóng quấn lấy nó. Con Xích Linh Thố bị cố định trên không rồi đột ngột bị kéo xuống đất.

Tuy cây tre cũng bị đấm gãy nhưng thế công của Xích Linh Thố cũng bị chặn lại. Thấy có cơ hội, người thanh niên lập tức đánh vào bụng nó, bảy đốm lửa gom thành một điểm cũng đâm mạnh vào bụng Xích Linh Thố khiến nó gào thét lui ra.

Minh rất nể phục người này, quả nhiên là công đức cao chạm trời, cũng rất muốn diện kiến nhưng nghe nói Hồng Lão có việc bận không thể xuất hiện nên cũng đành nuối tiếc mà thôi. Hồng Tuấn cũng không nán lại lâu, bèo nước gặp nhau, sau khi ăn xong, anh ta để lại toàn bộ phần còn lại của Xích Linh Thố rồi tiếp túc đi rèn luyện, nói rằng ngày sau có duyên sẽ gặp lại.

“Tôi đã nó tôi là linh sĩ không chế và hỗ trợ rồi nhỉ. Không tệ chứ?”

“Cậu gọi cái này là không tệ hả? Linh sĩ hỗ trợ đều mạnh như vậy sao?”

Chương 31. Hồng Hạc

Tuy thanh đằng thuật khó lòng chắc chắn và bền được như tre trăm đốt, nhưng tính linh hoạt cao hơn nhiều. Hơn nữa, với tình trạng vừa b·ị t·hương vừa kiệt sức của Xích Linh Thố như bây giừo thì đó đã là quá đủ, bởi vì Minh chỉ cần khống chế nó hai giây.

Minh liền nhận ra vấn đề, tuy linh hoạt nhưng thể thuật của người thanh niên này cũng không thể né tránh được cú đấm của Xích Linh Thố vì khoảng cách quá gần. Cùng thuộc hệ hoả, sát thương của đốm lửa gây ra cho Xích Linh Thố cũng không chí mạng.

Thanh niên kia nghe vậy cũng chỉ gật đầu rồi không nói gì thêm, dù sao thêm một trợ lực cũng tốt hơn không. Anh ta lần nữa lao lên sáp lá cà với Xích Linh Thố. Miệng, lần lượt bảy đốm lửa đỏ rực bay ra từ đó. Chúng vòng quanh thân người thanh niên.

Nghe một lúc sau, hai người cũng đã ăn gần hết cái đùi to đùng. Minh cũng biết thêm nhiều thông tin.

Hiểu được khả năng của Minh, người thanh niên tuy bất ngờ nhưng cũng không có thởi gian trầm trồ, anh ta tiếp túc phối hợp với khả năng chặn đòn của tre mà liên kích vào Xích Linh Thố.

Một lúc sau, giọng của Minh vang lên trong hang, tiếng vang vọng lại khắp nơi làm vị trí của Minh cũng lẫn lộn không thể nắm bắt.

Quả như dự đoán, hai giây vừa qua, khắp người Xích Linh Thố bùng lửa lên lửa cuồng liệt b·ốc c·háy dây leo, nó vận sức vung tay ra, dây leo cũng theo đó đứt gãy toàn bộ.

Không cần tiếp túc quan sát, khi người thanh niên và Xích Linh Thố lần nữa sáp lại. Nắm đấm của Xích Linh Thố sắp đấm tới, Minh điều khiển linh lực. Trong khoảnh khắc, phá tan đất đá khô cằn, một cây tre nhanh chóng mọc lên rồi chuẩn xác đánh trực diện vào nắm đấm của Xích Linh Thố. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vậy chắc là sư phụ của anh cũng rất mạnh, nếu không làm sao ngao du khắp nơi như vậy được.”


Nhưng Xích Linh Thố cũng không phải ăn chay, mỗi lần nó đấm ra thì lừa từ đuôi cũng phừng tới, bao bọc lấy nắm tay to lớn của lớn khiến mỗi cú đấm đều tạo ra một v·ụ n·ổ, hoa lửa văng tung toé.

Minh cũng không níu kéo, nhìn Hồng Tuấn khuất sau nền trời đỏ, cậu âm thầm hướng tới vùng trời bao la rộng lớn hơn, cuộc sống quả thật phong phú. Ở thời đại này, mỗi người đều có thể viết nên truyền kỳ cho chính mình.

Sức mạnh và tốc độ của nó cũng không tầm thường, mỗi lần đấm ra đều có để đấm bay người thanh niên cùng với bảy đốm lửa.

Nhưng cũng không một tia lửa nào có thể lọt vào trong đã thể hiện rõ khả năng phòng ngự của hàng rào.

Minh khẽ gật đầu, trường phái thể thuật này quả rất cũng có điểm kì diệu. Tốc độ cực cao, tính linh hoạt cùng với khả năng thiêu đốt của lửa tạo thành khả năng vừa t·ấn c·ông vừa phòng thủ rất hiệu quả. Minh cũng nhìn ra được đây cũng không phải lửa thông thường. Tuy nhìn không rõ nhưng lớp lông màu đen cảu Xích Linh Thố cũng đã cháy rụi không ít.

Sau khi chiến đấu, cả hai cũng đã tự giới thiệu bản thân. Minh biết được người thanh niên này tên Hồng Tuấn, vốn cũng không phải là dân sống ở Chiêm Thành. Mà là một người đến từ phương xa, từ nhỏ đã không cha không mẹ, theo sư phụ chu du khắp nơi trên địa phận liên minh. Từng đi qua nhiều thành lớn nhỏ, thám hiểm nhiều bí cảnh khác nhau.

… (đọc tại Qidian-VP.com)

Tầm nhìn trước mắt của Minh và người thanh niên bị che phủ, cả hang động cũng từ đó chìm trong bóng tối nhìn không thấy ngón tay. Những âm thanh đùng đoàng từ bên ngoài nối liền không dứt. Cầu lựa mạnh mẽ đâm sầm vào những cây tre che chắn. Tiếng nổ, tiếng đốt cháy xèo xèo khiến người ta nổi da gà.

“Sư phụ tôi rất mạnh, là linh sĩ thất giai, hơn nữa còn là người nổi bật trong thất giai. Cụ thể là bao nhiêu sao tôi cũng không biết.”

Cậu khẽ cười, giọng trêu chọc.

Quay trở lại hang, mùi thịt nướng thơm lừng tràn ngập khong không khí. Cả cái đùi to đùng của Xách Linh Thố bị xiên bằng một cây tre rồi quay trên lửa, kết hợp với một ít mắc khén, hạt dổi làm mùi hương càng thêm thấm đượm lòng người.

“Cậu cũng hiểu mà, cao nhân thì phải có chút bí ẩn.”

“Hiện tại sư phụ tôi cũng đang ở trong bí cảnh, có điều là đang ở khu vực trung tâm. Ông ấy thả tôi ra ngoài này để rèn luyện. Tôi thích đi khiêu chiến những đối thủ mạnh hơn. Không ngờ con thỏ này cũng rất mạnh.”

Nhận thức ăn, người thanh niên gật đầu cảm ơn rồi nói, giọng tự hào thấy rõ.

Nhưng vậy là cũng đã đủ thời gian cho người thanh niên kia vận sức, anh ta rít lên một tiếng như chim kêu. Cúi người, người thanh niên chìm trong ánh lửa hoàng kim, một đám lửa lấy trung tâm là anh ta nổi bùng lên rạng rỡ bên trong đó là hư ảnh lờ mờ của của loài hạc. Lửa như đôi cánh bám trên tay người thanh niên đập mạnh.

Anh ta đờ ra, nuốt nước bọt rồi gật đầu.

Mỗi lần vung nắm đấm, chân đá ra, bảy đốm lửa cũng theo đó mà t·ấn c·ông Xích Linh Thố. Chúng vòng quanh không dứt, kết hợp với thân hình liên thoắng của người thanh niên tạo thành từng đoàn tàn ảnh, như một điệu múa của lửa làm sáng rực cả hang động.

Vụ nổ để lại một cái hố to như một cái hồ nhỏ, Xích Linh Thố đã bầm dập, không còn hơi thở, còn thanh niên kia cũng trầy trật, nhưng hư ảnh hạc lửa kai cũng bảo vệ anh ta khỏi v·ụ n·ổ nên cũng không đáng ngại.

Hồng Hạc Môn truyền thừa nhiều đời, đến đời của Hồng Lão là đời thứ bảy, đây cũng không phải tên thật của ông, nhưng muốn phát dương danh tiếng của sư môn nên lấy nên này hành tẩu khắp nơi.

Tại trung tâm bí cảnh, lão giả ngồi xếp bằng nhắm mắt, một lúc sau chầm chậm mở ra. Bấm đốt ngón tay, khẽ vuốt râu rồi cười nói.

Thanh niên kia cũng không hỏi tại sao Minh biết, giọng Minh vừa dứt thì từng lớp rào tre tan biến, ánh trăng lại xuyên vào trong hang. Xích Linh Thố hiện ra trước mắt hai người, nó thở hồng hộc định bỏ trốn. Vừa nhảy lên không trung một lần nữa để tháo chạy.

Tre xanh hạc đỏ trước sau điềm lành.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31. Hồng Hạc