Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43. Ma thai giáng sinh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43. Ma thai giáng sinh


“Khà khà lũ nhân loại chúng bay thật thú vị, chỉ vậy mà đã nước mắt ngắn nước mắt dài. Chính thứ tình cảm đó khiến các ngươi ngu ngốc. Các ngươi nghĩ chỉ cái trận pháp quèn này là có thể ngăn được ta sao?”

“Nuôi mày lâu như vậy cũng đến lúc làm thịt. Chúng bay cũng biết thật nhiều, chúng bay biết muốn dựng cổng thứ nguyên thì cần máu thịt của sinh linh nên đã di tán hết người ra bên ngoài đại trận…nhưng chúng bay đâu biết, một linh sĩ ngũ giai thì cũng đã đủ thay thế cho tất cả đám người kia.”

Những người đứng đó đều bàng hoàng, cúi gầm mặt thở dài, họ thật sự không thể ngờ được sự hận thù của Phạm Ngữ lại to lớn đến vậy. Thiên đã không còn bình tỉnh được nữa mà khuỵ xuống, ông lão Phạm Cảnh thấy thế liền ôm lấy cậu an ủi, hai ông cháu đều không thể ngăn được mà nước mắt lăn dài. Số phận thật nghiệt ngã. Phảm Cảnh vốn nghĩ mình sẽ nổi giận đùng đùng, nhưng giờ chỉ biết c·hết lặng, con tim như bị chính con trai mình bóp thành trăm khối.

Những cách tay kia hợp lại với nhau có sức mạnh cực kỳ khủng bố. Máu tươi và một trăm lẻ tám oán hồn cùng vô số tài vật thuần âm quý hiếm. Vừa ra đời đã vượt qua tứ giai mà đạp chân thẳng đến ngũ giai. Cốc Thi và Ngục Ô đương nhiên không phải là đối thủ. Chưa kịp phòng thủ hay làm bất cứ điều gì khác thì chúng đã bị vô số cánh tay đỏ ngòm đó bao phủ toàn thân.

Lúc này trong tầng hầm dưới phòng của Phạm Ngữ. Ông ta ngồi trên ghế, ngón tay gõ liên tục vào tay ghế gỗ. Đang đếm từng giây từng phút trôi qua. Ngày này rốt cuộc cũng đến, ngày kế hoạch ấp ủ từ lâu chính thức bắt đầu.

“Từ khi ông ký khế ước với thứ tà ma kia, ông đã không còn là cha của tôi nữa. Từ khi ông cố biến tôi thành con rối trong tay ông, thì ông đã không còn là cha của tôi nữa. Có bao giờ ông coi tôi là con của ông chưa?”

Một lúc sau, trong ánh mắt mừng rở của Cốc Thi và Ngục Ô từ quả trứng bắt đầu toát ra khói đen mù mịt, tiếng cười, tiếng than khóc, tiếng nguyền rủa từ trong trứng phát ra.

“Mày…”

Phạm Ngữ ngẩn người, bần thần nhìn về phía con mình. Mắt ông ta đỏ lên, tâm ma bắt đầu ăn mòn lý trí.

Vừa nói xong, mặt gương đột ngột vỡ nát. Một bóng đen bước ra. Khói đen từ người nó bốc ra tứ phía, khiến cho người ta không thể thấy rỏ được hình dạng. Chỉ biết nó giống hình người, cao gần hai mét, trông vô cùng dữ tợn.

Căn phòng kiên cố lập tức tan nát, mặt đất cũng bị đam xuyên để lộ tần hầm phía dưới. Phạm Ngữ và bóng đen hiện ra trước mắt mọi người.

Đây là nơi trú ẩn của đám Cốc Thi và Ngục Ô từ sau khi chúng gom đủ một trăm lẻ tám mạng người. Cũng là nơi chúng dùng làm nơi để luyện Uế Thiên Ma Thai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này Phạm Nhã mới lên tiếng, giọng cậu ta vô cùng bình tĩnh, không nhanh không chậm nói.

Từng vết nứt bắt đầu xuất hiện, từ bên trong, từng cánh tay màu đỏ đẫm máu trường ra như vô số con rắn độc. Tưởng đâu nó sẽ lập tức lao về phía long mạch để hoàn thanh nhiệm vụ. Nhưng nó không làm thế. Vô số cánh tay ma quái bất nhờ phóng tới rồi cuốn lấy Cốc Thi và Ngục Ô.


Ông ta nguyện giao kèo với Kính Ma, dày công xây dựng mật thất, giúp nó triệu hồi tà ma vào thành, tham gia vào kế hoạch phá hư long mạch. Tất cả chỉ vì muốn thoả mãn cái tâm ma quỷ vốn có của ông ta. Suy ra cho cùng, không phải lúc nào nhân chi sơ tính cũng là bổn thiện.

Giống như trong quả trứng chỉ lớn bằng đầu người kia là vô số linh hồn bị t·ra t·ấn, oán hận ngút trời. Chúng đang muốn xé nát vỏ trứng rồi lao ra tiêu diệt tất cả, tha hoá toàn bộ sinh linh nơi chúng đi qua. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kính Ma nãy giờ đã phá huỷ toàn bộ thiên kiếm lúc này giơ tay lên, Phạm Ngữ đang điên cuồng bổng nhiên ôm lấy cổ họng, bị nhất bổng lên trời. Nó cười gằn.

Mặc kệ c·ái c·hết của vợ, lừa gạt chính mình có là gì, biến con mình thành một quân cờ thì có là gì, hạ độc cha mình có là gì? Chỉ cần nắm trong tay Chiêm Thành thì tất cả đều xứng đáng.

Chẳng mấy chốc khí tức của nó cũng đã ảm đạm dần, khói đen trên người cũng tiêu tán không ít. Giọng nói dữ tợn của nó vang lên khắp nơi, tràn đầy oán khí, đinh tai nhứt óc.

Ông ta vốn biết h·ung t·hủ g·iết vợ mình không phải Phạm Chánh, ông ta còn biết h·ung t·hủ là Ngục Ô, một tay sai của Kính Ma. Nhưng ông ta không quan tâm, ông ta muốn mượn sức Kính Ma để thoả tham vọng của mình, ông ta muốn g·iết thằng anh trai luôn vượt trước mình, muốn g·iết lão già Phạm Cảnh lúc nào cũng thiên vị con trai lớn, muốn g·iết tất cả những người khinh thường ông ta.

Cốc Thi và Ngục Ô ngồi xếp bằng trong động, hai tay bắt ấn như hai con mắt quỷ chấp lại với chạu. Miệng chúng không ngừng niệm chú.

Phạm Ngữ ngồi đối diện cũng đứng dậy, đây là lần đầu ông ta thấy được hình dạng thật sự của thứ này. Khí tức đó…ít nhất cũng là lục giai.

Trong không gian vô số sợi tơ màu đỏ, màu đen trôi nổi rồi lại tụ lại vào một quả trứng màu đen nằm giữa Cốc Thi và Ngục Ô.

Qua nhiều lần trăn trở, Phạm Nhã biết, đây là thiên số, muốn ngăn chặn âm mưu này của chúng hoàn toàn thì ít nhất phải chặn đứng kế hoạch này ít chất từ trước mười năm, e là đã quá muộn. Thế nên chỉ còn cách là lấy cứng đối cứng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giọng nói của bóng đen lần nữa vang lên.

Dẫn Phạm Thiên xuống hầm đên giúp cậu ta nhận được ma khí, đó chính là sản phẩm của con tà ma trong gương kia, nó sẽ kích thích giúp linh sĩ tăng tu vi lên nhanh chóng, đổi lại tinh thần sẽ ngày càng yếu ớt, cho đến khi hoàn toàn biến thành con rốt trong tay tà ma. Điều đó Phạm Ngữ không hề biết.

Đó là khu tà sát trận do Phạm Nhã chuẩn bị, suốt nhiều năm bôn ba cậu ta cũng đã học được rất nhiều trận pháp và linh thuật thất truyền. Trận này là một trong số đó, không cần tu vi quá cao siêu để bày trận, nhưng cần rất nhiều thời gian để chuẩn bị. Điều kiện tiên quyết nữa đó là phải sát định định phạm vị năm mét nơi có tà ma để bày mắt trận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lúc mọi người hiểu chuyện gì xảy ra thì đã quá muộn. Cơ thể Phạm Ngữ căng phồng ra như bong bóng, da thịt nứt ra be bét, máu túa ra thành dòng. Hai nhãn cầu ông ta lồi ra ngoài vẫn nhìn chòng chọc vào Kính Ma, cố gắng rặn ra một chữ.

“Ha ha ha cuối cùng, cuối cùng ngày này cũng tới. Nhân loại bẩn thỉu sẽ phải quỳ dưới chân ta.”

Chưa kịp nói tới chữ thứ hai, cơ thể ông ta đã nổ tung, mưa máu bay đầy trời, xương vụn tán loạn.

Hai tuần sau, tại một hang động ở sâu trong lòng đất Chiêm Thành, nơi đây cực kỳ sâu, dù là linh sĩ chuyên thổ độn tứ giai cũng khó lòng tìm tới.

“Ông thật sự nghĩ vậy sao?”

Phạm Nhã mĩm cười, Phạm Thiên từ phía sau bước lên, đôi mắt đỏ ngầu.

Ông ta gào lên.

Không khí ngày càng âm u lạnh lẽo, toàn bộ ánh sáng từ những ngọn nến hiu hắt trong động cũng bị nuốt chửng khiến trong động chỉ còn lại thứ ánh sáng lờ mờ từ những sợi tơ toả ra.

Chương 43. Ma thai giáng sinh

“Là tôi.”

Phạm Ngữ không chịu nổi nữa, thét lên điên cuồng rồi liên tục đấm về phía lồng trận. Hăm he muốn lao tới g·iết Phạm Nhã, bây giờ Phạm Ngữ như một con thú hoang không hơn không kém, tâm khí ông ta đã nửa người nửa ma, không thể cứu vãn.

Phạm Thiên cắn răng, nắm chặt tay, trong giọng đã bắt đầu có sự nghẹn ngào nức nở.

Phạm Ngữ vốn đang thất thần ở đó bỗng giật mình, ông ta nắm chặt tay. Dường như mất đi lý trí. Phóng ra định tóm lấy Phạm Thiên, nhưng đã bị cái lồng chặn lại. Chỉ biết bực tức đấm mạnh vào lồng. Lôi điện và lồng ánh sáng va vào nhau kêu ầm ầm, nhưng cũng chẳng hề xê dịch được đại trận. Thậm chí phản phệ còn khiến Phạm Ngữ bị c·hấn t·hương hộc máu.

Hai con dị tộc, một thi tộc, một yêu ma tứ giai chín sao bị cuốn vào bên trong quả trứng đang từ từ nở ra. C·hết bất đắc kỳ tử, trở thành phần dinh dưỡng còn thiếu cuối cùng cho sự ra đời của Uế Thiên Ma Thai.

Mặt gương quen thuộc lần nữa hoá thành màu đen như mực. Giọng nói nói trong gương lại vang lên. Lần này là tiếng cười điên dại theo đó là tiếng nói khè khè đáng sợ.

“Khu Tà Sát Trận, lũ nhân loại chúng bay thật sự là lắm trò. Nhưng tại sao chúng bay có thể đặt trận nhãn ở dưới hầm.”

“Ông chỉ là một tên nhu nhược, ông vốn đã căm hận, đố kỵ với cha tôi từ lâu. Ông đổ cái tội g·iết vợ ông lên người cha ông chỉ để thoả mãn lòng căm thù của ông, ông muốn lấy đó làm cái cớ để có thể hận chính anh trai mình đến mức muốn ăn tươi nuốt sống. Trong lòng ông vốn biết thứ g·iết vợ ông là thứ tà ma bên cạnh ông. Nhưng ông lại sẵn sàn lừa gạt bản thân để trở thành quân cờ trong tay nó.”


“Ma Thai đã giáng thế, lũ hoả ngục tộc cùng đám từ phương tây cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Lập tức tàn sát toàn bộ Phạm gia, chuẩn bị dùng nơi này để dựng cổng thứ nguyên.”

Từ bên ngoài, thành chủ, ông cụ Phạm Cảnh, Phạm Nhã và toàn bộ người sống trong Phạm gia đang đứng nhiền vào chiếc lồng khổng lồ bao vây lấy khuôn viên Phạm gia. Từ trong chiếc lồng bán trong suốt vàng óng. Rất nhiều thanh kiếm phát sáng hình thành rồi phóng về phía phòng của Phạm Ngữ.

“Mày chỉ là thằng phế vật, tao không có đứa con phế vật như mày. Mày là cùng một bọn với thằng Phạm Chánh, nó là người g·iết mẹ mày, mày bất hiếu, mày bất nghĩa.”

Lồng lưới chỉ là biện pháp để ngăn tà ma ra ngoài, còn những thanh kiếm kia mới có tác dụng khu tà. Mắt trận sẽ giúp thiên kiếm định vị được tà ma mà t·ấn c·ông.

Phạm Ngữ căn răng, trong giao kèo của ông ta với thứ tà ma này, tàn sát toàn bộ Phạm gia để dựng nên cổng thứ nguyên. Vốn dĩ, cổng thứ nguyên có rất nhiều phương pháp dựng nên, phương pháp của yêu ma ngoài không gian kết tinh thì còn cần rất nhiều máu tươi. Toàn bộ sinh linh trong Phạm gia sẽ là tế phẩm.

Hôm này đã là tám tháng mười ngày kể từ khi bọn chúng bắt đầu luyện Uế Thiên Ma Thai, hôm nay cũng đã đến lúc trứng nở, Uế Thiên Ma Thai cũng sẽ giáng thế.

Phạm Ngữ như b·ị đ·ánh trúng tim đen, liếc về phía Phạm Nhã như muốn ăn tươi nuốt sống.

Ngay lúc Phạm Nhã chuẩn bị hành động. Một kết giới vô hình bao vây lấy Phạm gia lập tức xuất hiện. Từ bên ngoài, vô số mũi kiếm màu vàng phóng tới, hướng về phía con tà ma.

Tuy nhiên, Phạm Nhã biết trận này không thể hoàn toàn giải quyết được con tà ma kia, bởi vì theo trí nhớ kiếp trước, đó là một con tà ma lục giai, thủ đoạn vô số. Việc cậu muốn làm đó chính là câu giờ cho mọi người s·ơ t·án dân thường và chuẩn bị nghênh địch.

Bản thân chúng cũng không biết, từ khi chúng được triệu hồi tới Chiêm Thành, dù cho kế hoạch có thành công hay không, thì chúng cũng khống thể tránh thoát c·ái c·hết. Đối với tà ma, đồng tộc hay thủ hạ, tất cả chỉ là quân cờ. Lúc cần hy sinh quân cờ thì chúng sẽ không ngần ngại.

“Đồ bất hiếu, lúc trước này nói với tao muốn mạnh lên, tao đã tạo cơ hội cho mày được tiếp s·ú·c với ma khí, không ngờ mày lại phản bội tao. Khá lắm, thứ phản nghịch như mày tao sẽ không tha, chờ ngày Chiêm Thành nằm trong tay tao thì cái mạng của thằng con bất hiếu như mày cũng không cần giữ lại nữa.”

Thì ra, khi đó Phạm Nhã đã Nhờ Phạm Thiên tìm mọi cách để vào được tầng hầm của Phạm Ngữ. Thế là Phạm Thiên bắt đầu diễn cảnh luôn ganh ghét Phạm Nhã ra trước mặt Phạm Ngữ. Nhiều lần như vậy, chính sự đố kỵ của ông ta đối với anh trai mình khiến ông ta mở lời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43. Ma thai giáng sinh