Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68. Hoành Sơn Lục Bảo
Minh cũng từng tự hỏi mình sẽ dùng cách nào, nhưng may mắn có chỉ dẫn của Nguyễn Nhạc, thông tin từ ‘Nước Non Bình Định’ của Quách Tấn và một số tư liệu truyền thuyết sưa. Minh đã nghĩ ra cách.
Nói rồi ông biến mất không thấy đâu. Chỉ còn Minh và Hồng Lão đứng đó. Ông nhìn Minh cảm nhận trong mắt cậu có một tia tâm sự vụt qua rồi tắt lịm. Hồng Lão thở dài.
Nói rồi ông vỗ vỗ vai Minh. Minh thấy vậy trong lòng đột ngột nặng nề, trở thành linh sĩ cho tới nay chỉ hơn hai năm đôi chút, nhưng biến cố đã không thiếu.
Minh nhíu mày, gần như đoán ra điều gì đó. Nhưng để chắc chắn hơn, cậu để tầm nhìn chìm vào sâu hơn. Quả nhiên sau khi nhìn xuống sâu hơn, một hòn núi to lớn hiện ra, bên trên cỏ cây tuy úng rửa nhưng gốc rễ vẫn còn, bám chặt vào đất. Để lại một hòn núi đá với những thân cây trụi lá chìm trong nước. Cả ngọn núi phát ra thứ ánh sáng yếu ớt như có thể tắt bất cứ lúc nào. Đó chính là khí vận đang dần bị âm tà ăn mòn.
“Bởi vì cháu đã hiểu được, dãy Hoành Sơn có bảy chủ sơn, sáu núi đã hiện nhưng Hoành Sơn tìm mãi không thấy, nay đã hiểu được lý do.”
Chương 68. Hoành Sơn Lục Bảo
Tạ Thiền nhướng mày.
Tạ Thiền nhíu mày.
Minh lom khom đứng dậy.
“Nguyễn Chí Thanh cấu kết dị tộc hãm hại đồng tộc, trước mắt giam vào ngục chờ xử lý.”
Cậu lại gần ao Yểm Hạt Thuỷ, khí vận nhãn giữa trán mở ra, ánh sáng tím từ đó xuyên thẳng xuống mặt nước. Lập tức tầm nhìn của Minh thay đổi hoàn toàn, một cảnh tượng như thật như ảo hiện ra.
“Hồng lão, gần đây có một cái hồ nhỏ, ông có muốn câu cá không?”
“Tỉnh!”
“Chính phải, ngày ấy vừa là ngày bí cảnh trên Ấn Sơn sắp mở ra, ngày Nguyễn Thanh Trúc tiến gần tới tuổi mười tám, khí vận trên Ấn Sơn gần như đạt tới cực thịnh, làm kinh động tới bầy đàn tê giác, bọ chúng nghiên hệ thổ, n·hạy c·ảm với địa mạch, phát hiện Ấn Sơn là bảo địa mới đồng loạt t·ấn c·ông tới. Cũng có thể cuồng triều mỗi ba tháng diễn ra một lần cũng chính vì thế.”
Nguyễn Chí Hào giờ đã không chịu nổi nữa khuỵ xuống, mắt vốn đã mờ đục giờ lại phủ thêm nước mắt hối hận. Quả thật, tuy nói cha mẹ sinh con trời sinh tính nhưng sự giáo d·ụ·c của cha mẹ cũng vô cùng quan trọng. Sự giáo d·ụ·c hời hợt vô năng của ông cũng một phần dẫn tới sự vô nhân tính của con mình, cả ngày vùi đầu vào phát triển cho gia tộc, con cái bị mất phương hướng cũng không tránh khỏi. Có lẻ cũng vì vậy mà con cả của ông quyết định bỏ nhà ra đi, lập nghiệp xứ khác, không muốn trở thành một người như cha mình.
Nhưng không phải linh bảo nào cũng có thể dùng, phải là linh bảo hoàn toàn phù hợp với vùng đất cần trấn. Nhưng việc tìm ra hay tạo ra loại linh bảo như vậy cực kỳ khó, nên đã gần như không ai động tới trận này nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô quét mắt nhìn những người xung quanh, nhất là Nguyễn Chí Hào và các tộc lão. Thấy không ai dám phản đối mà chỉ cúi gầm mặt, cô gọi người phong ấn người đang b·ất t·ỉnh kia lại rồi đem vào ngục. Trần Minh Ngọc cũng bỏ đi, những người nhà họ Nguyễn không không nán lại làm gì, dìu theo ông cụ Hào rồi lần lượt ra đi, mặt ai cũng như đưa đám. Gia tộc đệ nhất thành Tây Sơn mà lại lộ ra trò hề như vậy, quá là đẹp mặt.
Hồng Lão gật đầu.
Nhưng lần này khác, muốn tạo ra linh bảo phù hợp với bảy ngọn núi rất đơi giản. Tên bảy ngọn núi lần lượt là Hoành Ấn Kiếm Bút Nghiên Chung Cổ, không bàn tới Hoành Sơn, đối ứng với sáu loại linh bảo là ấn kiếm bút nghiên chuông trống. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bị phản phệ nặng như vậy sao lại cười.”
Minh thở dài, nhìn về xa xăm, dạo gần đây Minh cũng không hiểu mình đang nghĩ gì. Tính cách của Minh vốn đâu phải người bao đồng như vậy, không hiểu sao Minh lại có cố chấp đối với giải yểm đến kỳ lạ…Minh nhìn đôi bàn tay mình, nhiều khi cậu còn nghĩ mình bị đa nhân cách.
“Giờ lão mới thật sự hiểu vì sao lại có đợt tê giác cuồng triều bất ngờ vào ngày hôm đó.”
“Nơi nào?”
…
Cả bầu trời gần như đen kịt, không một tia ánh sáng nào len tới, từ khắp nơi có những thứ quái dị bán trong suốt huyền phù thành đàn, chúng nhìn như sự kết hợp kinh dị giữa người và thú, mỗi con mỗi khác, nhìn không ra gì. Chúng cứ trôi nổi một cách vô hồn. Đến lúc lâu sau, Minh mới nhận ra một điều.
Hồng Lão và Tạ Thiền lại gần, kiểm tra tình trạng của Minh.
“Trong thời gian này cháu còn có việc cần chuẩn bị, không gấp. Cảm tiền bối đã hỗ trợ.”
Tạ Thiền vội xua tay.
Khi ấy dùng sáu linh bảo phối hợp cùng nhau, dẫn dắt khí vận tụ lại làm một, kích hoạt đầu rồng. Sẽ có cơ hội vựt dậy long mạch Hoành Sơn.
Tất cả mọi người thở dài nhìn cảnh tượng châm biếm trước mắt. Trần Minh Ngọc hắng giọng, thực hiện chức trách thành chủ của mình.
“Có chút khó, nhưng may mắn trong thành có tông sư luyện khí lục giai, chế tác hoàn toàn có thể…nhưng việc này không đơn giản, sợ là tốn mất nửa tháng hơn.”
…
Lần này kể cả Minh cũng bừng tỉnh đại ngộ, đúng là gừng càng già càng cay, kinh nghiệm không thể xem nhẹ.
“Nơi này.”
Minh gật đầu.
“Sao cháu lại nói thế, việc này là hoàn toàn là thành Tây Sơn nợ cháu ân tình, chúng tôi không thể khinh xuất. Việc này không thể kéo dài, Hồng Lão, Minh, tôi xin cáo lui để gấp rút chuẩn bị.”
“Cả bảy ngọn núi đã rõ vị trí, giờ việc giải yểm đã rõ một đường, nhưng mọi việc đều có biến số, không thể khinh thường.”
“Dùng trận phá yểm, cụ thể là Bảo Quang Trấn Địa Trận.”
Hồng Lão hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giờ hiện trường chỉ còn lại Minh, Hồng Lão, Tạ Thiền. Lúc này Hồng Lão mới gật gù nói.
Đó là một trận pháp Minh đọc thấy trong sổ tay của ông cụ Lâm ở Chiêm Thành, trận này chủ yếu dùng linh bảo để trấn áp khí vận của núi non sông suối, từ đó có thể dễ dàng dẫn đạo khí vận. Xưa thường dùng để tạo ra đại trận phòng thủ, hiệu quả vô cùng.
Chính vì thế trước cửa hang bị đè lên lại có tự nhiên đại trận, đó là khí vận sót lại của Hoành Sơn để lại, mọi thứ đều có nguyên do. Nơi họ dẫm chân lên, không phải là nền hang…mà là đỉnh núi Hoành Sơn.
Minh ôm lấy cổ Mình, hước lên từng đợt để cố đoạt lấy dưỡng khí, nhưng cơ thể ngày càng yếu, máu cũng chảy chậm lại, ngày càng mệt lả, ngược lại hai tay bóp chặt lấy cổ ngày càng siết lại hơn.
Hồng Lão hứng thú hỏi.
“Khí vận?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy cách giải yểm của cháu là gì, tuy lão đã sống lâu, nhưng phương pháp trấn yểm cao minh như vậy vẫn là chưa từng gặp. “ (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đi thôi.”
Hồng Lão thấy cảnh đó lập tức biết có điều chẳng lành, linh khí truyền vào cổ họng, hình thành đạo vận huyền diệu. Ông quát lên.
…
Nghe Minh giải thích tất cả, cả chuyện Hoành Sơn bị yểm, kết hợp hết những gì mình chứng kiến Tạ Thiền hoàn toàn tin những gì Minh nói, cũng hứa sẽ hỗ trợ hết sức mình trong việc giải yểm.
Minh cười lớn, chân dẫm xuống mặt đất.
Sau khi trải qua ảo cảnh khí vận kia Minh đã biết, ngày sưa sông Kôn đào về phía bắt phá huỷ địa mạch Hoành Sơn, cùng với thuật yểm của tên thầy địa lý kia. Qua vô số năm, núi bị nước sông rửa mòn từ từ, rồi sụp lún. Trải qua thiên địa chuyển dời, linh khí hưng suy. Hoành Sơn sừng sững khi xưa giờ hoàn toàn chìm xuống lòng đất, không còn hiện rõ trên mặt đất nữa.
Minh nhờ Tạ Thiền tìm người chế tạo linh bảo, phải đều là ngũ giai, được chế tác bằng vàng ròng, khắc trận dẫn khí vận, phải là một bộ, có thể lưu thông.
Hồng Lão vuốt râu cười, đứng dậy trước, trong lòng nhẹ nhõm hơn.
Minh lập tức thoát khỏi ảo cảnh, khí vận nhãn đóng chặt lại. Minh bật ngữa ra sau, miệng há hốc, đớp từng chút không khí, mồ hôi chảy xuống ướt cả tóc, tim đập còn dồn hơn trống trận. Hơi thở của cậu dần ổn định lại, khí huyết lại lưu thông bình thường.
Cậu lắc mạnh đầu.
Nhìn tới cảnh tượng này làm cậu như bị chìm xuống nước, dưỡng khí bị rút cạn, cơ thể bị đè nén tựa bị chìm xuống biển sâu hơn nghìn mét.
Không gian này hoàn toàn bị nước nhấn chìm, lũ quái vật đang trôi nổi kia thật ra là đang bơi trong nước. Chúng nó phát ra khí tức âm tà đáng sợ, là thứ dơ bẩn nhất trong sự dơ bẩn, người thường động vào liền sẽ bị ám quẻ tới c·hết.
Trong đôi mắt lo lắng của họ, hình đột ngột nở nụ cười, vừa mãn nguyện vừa nhẹ nhõm. Hồng Lão nghi hoặc hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.