Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 69. Lục Bảo Dời Non (1)
Nhưng trong khoảng thời gian này được Minh giải thích cùng với thông tin từ truyền thừa của Quang Trung đại đế, Phạm Nhã đã hiểu ra rất nhiều điều. Hiện nay Hoành Sơn đã chìm trong dòng nước, năm năm sau nếu không có chuyện gì thay đổi thì cả dãy núi Hoành Sơn rộng lớn cũng sẽ không chịu nổi mà chìm theo sau. Hoàn toàn chấm dứt sinh mệnh của long mạch khổng lồ nơi này.
Khi ấy Phạm Nhã còn không hiểu, nhưng sau khi nắm giữ một ít da lông về khí vận, cậu ta mới biết được nguồn khí vận bao lấy Minh quả thật sánh ngang những điều cấm kỵ nhất trên đời, bản thân cậu ta tuy khí vận ngập trời cũng không sánh bằng một góc. Người này sau này chắc chắn sẽ mở ra một thời đại mới. Từ khi ấy, ý chí ganh đua của Phạm Nhã cũng dần dần thu liễm, không làm được người thứ nhất thì làm người thứ hai. Ngược lại giờ lại có thêm một đối thủ đáng gờm, Nguyễn Thanh Trúc.
Quang Trung lúc ấy mĩm cười, đôi mắt t·ang t·hương của ông nhìn về xa xa, giọng đầy cảm khái.
“Thuật luyện khí này quả thật cao minh, linh bảo ngũ giai nhưng kết hợp cả bộ lại không kém thất giai là bao.”
…
Lấy vị trí của Minh làm trung tâm, cũng là trận nhãn. Đại trận bắt đầu lập.
Cô không còn ẩn giấu nữa, chủ động hiển lộ tu vi và thiên phú đã khôi phục, lấy cớ là nhận được cơ duyên từ bí cảnh. Điều ấy đúng cũng không đúng, kiếp trước của Phạm Nhã, khi ấy Minh không có cuộc hành trình đi đến thành Tây Sơn, chính vì vậy Minh và Trúc không hề gặp gỡ. Trúc tham gia vào bí cảnh, được Bùi Thị Xuân nhận làm đệ tử rồi hoá giải tà yểm ra khỏi người.
Trương Hống ở đỉnh Cổ Sơn, tay cầm Tây Sơn Cổ, nó có hình dạng như chiếc trống cơm, nhỏ gọn trong bàn tay trái to lớn của ông, tay phải vỗ mạnh vào mặt trống, tiếng âm vang trầm đụt cũng hoà với tiếng chuông vang lên từng hồi khiến cả Cổ Sơn cũng bắt đầu phản ứng.
Lúc này trước mặt Minh chỉ còn dòng máu chảy ra từ miệng, chính là khẩu khiếu. Minh lần nữa động, cắn lưỡi, máu từ đầu lưỡi túa ra, mang theo năng lượng cực dương mạnh mẽ hoà chung với khẩu khiếu huyết. Hai dòng máu đỏ hoà vào nhau vậy mà lại hoá thành hoàng kim.
Sau khi Trúc ngữa bài, cô chính thức trở thành một trong hai người có khả năng thừa kế chức tộc trưởng. Vì Trúc biết, tình trạng thê thảm của cô chắc chắn không thiếu sự nhún tay của Nguyễn Nhu Thuỷ. Người này thông minh hơn ông bác Thanh ngu ngốc của cô nhiều lắm, chắc chắn còn có tay trong. Giờ đây nếu cứ tiếp tục bị động thì chỉ để mình bị người ta đẩy vào chỗ c·hết. Ít nhất hiện tại Trúc có sự ủng hộ từ ông nội và thành chủ, cũng không tính là thân cô thế cô.
Tại trước cửa động ẩn, mọi người đang tụ tập tại đây, sau nhiều ngày chuẩn bị, mọi người đều đã biết những gì mình cần làm. Tại hiện trường ngoài Minh thì có sáu người tham gia vào trận, thành chủ và Tạ Thiền.
Ngược lại với sự đồng đều của Trương Hống Trương Hát, vòng trận thứ hai do Hồng Lão và Hồng Tuấn đảm nhận lại rất chênh nhau, một thất giai và một tứ giai, khó lòng đồng điệu mà vận hành trận trong khi Nghiên Sơn và Bút Sơn là hai núi ngang hàng đi đôi với nhau…
Sau đó thành chủ và Tạ Thiền cũng rời đi, quay về thành để phòng ngừa mọi trường hợp. Tuy nói nghiêm trọng nhưng lần này vẫn không thể áp lực như trận đại chiến ở Chiêm Thành thì chắc chắc không, nhưng mọi người phải thật sự ăn ý, hoàn thành một lượt thao tác một cách đồng điệu. Nếu không sau lần này sẽ rất có cơ hội về sau. Vì một khi lập trận, tức là khơi dậy toàn bộ sức mạnh còn lại của long mạch để phản kháng, nếu không thành công, long mạch sẽ cực kỳ suy yếu, có thể còn sẽ đẩy nhanh quá trình huỷ hoại.
Chương 69. Lục Bảo Dời Non (1)
Tạ Thiền lấy túi trữ vậy ra, vung vẩy, sáu tia sáng chạy ra từ đó. Trên bàn phủ vải đỏ trước mặt họ xuất hiện sáu món linh bảo hình thù khác nhau, ấn kiếm bút nghiên chuông trống. Đều được chế tạo chủ yếu từ vàng ròng, kèm theo phù chú, dẫn phù, chúng là một bộ, gọi là Tây Sơn Lục Bảo, được đặc tên theo ý của Minh.
Cả vùng đất rộng trong nháy mắt đã trở thành đầm lầy vô tận, xung quanh tử khí lửng lơ, ngay cả dị tộc cũng không thể ở lại, từ đó vùng đất này trở thành đất c·hết. Liên minh còn lưu ngày này vào lịch sử, gọi là thảm hoạ đầm lầy, n·gười c·hết gần triệu. Khi ấy Phạm Nhã còn không hiểu, cho đây chỉ là hiện tượng trùng hợp của thiên nhiên.
Trương Hát đứng trên đỉnh Chung Sơn, điều động linh lực cực mạnh trong cơ thể, Tây Sơn Chung trong tay rung lên rồi phát ra từng hồi chuông lanh lảnh vang khắp núi rừng. Chung Sơn bắt đầu run rẫy, cả ngọn núi lại phát ra ánh huỳnh quang nhè nhẹ.
Tiếng chuông tiếng trống như là khởi đầu của đại trận, đó chính là bước tạo thế, khơi dậy phản ứng từ long mạch, khiến cho các đỉnh còn lại có thể dễ dàng hưởng ứng. Chính vì thế Minh đặc biệt chọn hai người mạnh nhất cho vị trí này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng chắc chắn dòng xoáy quyền lực trong nhà này cũng không dừng lại, hiện tại chỉ còn Nguyễn Nhu Thuỷ và Nguyễn Thanh Trúc là hai người có khả năng nhận chức gia chủ kế nhiệm. Không hiểu vì lý do gì, sau khi giả c·hết, cũng nghe được câu chuyện của Nguyễn Chí Thanh, ý nghĩ của Trúc cũng có nhiều chuyển biến.
Dòng máu hoàng kim lúc này chúng xoay vòng rồi thấm vào đất dưới gốc cây tre, theo đó kết nối với Hoành Sơn dưới lòng đất. Khi ấy đại địa bắt đầu run lên nhè nhẹ, rất nhẹ, dường như không để ý cũng không phát hiện ra.
Trương Hống Trương Hát không dừng lại, tiếp tục vận hành linh bảo, đảm bảo liên kết với long mạch không dứt. Đối với hai linh sĩ thất giai, còn là hoá thân của hai tồn tại mạnh mẽ như họ thì việc này quá dễ dàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu đứng trên hòn đá to chắn trước miệng hang. Hai bàn tay đan chặt vào nhau. Từ thất khiếu của Minh chảy ra bảy dòng máu nóng rực, mang theo sinh khí dồi dào. Chúng không rơi xuống đất mà lơ lửng trong không trung. Sau đó theo linh khí mà bay về các phương.
Nhận ra đã đến lúc, Minh cắm một thân tre mạnh khoẻ xuống đất. Miệng lầm rầm tụng chú, cây tre ngày càng cao, từ đó phát ra ánh sáng chói lọi truyền ra cực xa. Đến khi tre đã cao hơn Ấn Sơn thì mọi người đang đứng ở đỉnh núi cũng đã có thể nhìn thấy cây tre to lớn phát sáng từ phía xa xa.
“Không biết cách của Minh có thể thay đổi được kết cục của thành Tây Sơn hay không…”
Cả hai đều là những trường phái linh thuật vô cùng mạnh mẽ, cái trước thì điều khiển khí vận bản thân và môi trường điệp gia vào kiếm pháp, uy lực vô cùng, ấy là chiêu mà Quang Trùng dùng nhiều lần trong bí cảnh, hình ảnh khủng kh·iếp của chín con rồng chém ra từ kiếm còn in sâu trong tâm trí Phạm Nhã, cái sau thì là tuyển tập võ thuật được góp nhặt từ vùng Tây Sơn qua rất nhiều năm, rất nhiều cổ võ mạnh mẽ, dời non lấp bể, điều khiển thiên tượng, bản thân Phạm Nhã là người trùng sinh cũng chỉ học được da lông.
“Ấy là công lớn tông sư lâu năm ở thành Tây Sơn, mong rằng sau này truyền thừa không bị mai một.”
Ngày lành đã điểm, ấy là một ngày cực dương, phù hợp để thanh tẩy tà ma. Thành chủ lệnh cho mọi linh sĩ lịch luyện ngoài thành quay về bên trong thành. Tuy thắc mắt lắm nhưng không ai kháng lệnh, trưa hôm ấy, cả vùng núi rừng rộng thênh thênh không một bóng người, chúng dị tộc cũng nhận ra điềm lạ mà lui về nơi trú ẩn, rừng thiên nước độc trở nên hoang vu hơn nhiều.
“Ta biết con đang nhắc tới ai, người ấy quả thực là tài hoa kinh thiên, nhưng con đường người đó đi là bao la vạn tượng, ta không thể để truyền thừa của ta làm ảnh hưởng tới chính đạo của người đó…con đường sau này, người đó phải tự mình dò lấy.”
Trần Minh Ngọc cười gật đầu.
Ấy là thuật lấy huyết dẫn trận, thích hợp cho các đại trận phạm vi rộng, để người chủ trận có thể theo huyết mạch mà điều hành trận dễ dàng hơn. Nhưng thủ thuật này không hề được khuyến nghị sử dụng, vì nó sẽ tiêu hao đến sinh mệnh lực, dùng nhiều chắc chắn để lại hậu hoạ. Nhưng không có cách nào khác, tuy Minh có thiên phú và năng lực vượt trộn so với cùng giai, tinh thần sánh ngang ngũ giai chín sao. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều.
Quả thật, chính Phạm Nhã cũng không ngờ bản thân lại nhận được truyền thừa của nhân vật mạnh mẽ nhất trong bí cảnh truyền thừa, ấy là vua Quang Trung. Cậu được truyền dạy Khí Vận Kiếm Pháp, Tây Sơn Kỳ Vũ Lục.
Hai tuần cứ thế lặng lẽ trôi qua, người nên biết chuyện thì đều biết, còn người không nên biết thì cũng tiếp tục đời sống thông thường của mình. Chuyện mất mặt của nhà họ Nguyễn thì cũng không ai hay, những người biết chuyện hoặc là không muốn tiết lộ, cũng không cần phải tiết lộ, người vô tình biết chuyện thì cũng được hối lộ bịt miệng.
… (đọc tại Qidian-VP.com)
“Xin hỏi sư phụ, vì sao ngài lại chọn con làm người được truyền thừa. So về cả năng lực và thiên phú, con đều không thể đứng hạn nhất.”
…
Cậu ta nhìn về thành Tây Sơn ở phía xa xa, trong lòng có chút bồi hồi…kiếp trước, nơi này năm năm sau sẽ không còn nữa. Đó là một câu chuyện vô cùng bí ẩn, khi ấy chỉ trong vòng một ngày, một vùng núi rừng bao lấy thành Tây Sơn bất ngờ sụp lún mà không hề có một dấu hiệu nào báo trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu ta còn từng thắc mắt với Quang Trung.
Không để mất thì giờ, sáu người tham gia trận mang theo mỗi người một linh bảo rồi tản ra tám hướng, nhanh chóng leo lên sáu đỉnh núi.
Hồng Lão bước lại gần, cảm nhận sóng linh lực quanh chúng, thầm than.
Như nhận được hiệu triệu, hai dòng máu từ hai tai của Minh, chính là Nhĩ Khiếu Huyết bay đến từ xa rồi thấm vào đất trên hai đỉnh núi. Từ đó hai cây tre tương tự mọc ra rồi nhanh chóng phát triển. Cùng với cây tre đầu tiên, tạo thành ba cột sáng rực rõ giữa trời,
Những người trên đỉnh núi nhận được tín hiệu cũng bắt đầu hành động.
Trận này bao trùm rất rộng, thành Tây Sơn Rộng lớn không kém Chiêm Thành vậy mà chỉ chiếm diện tích không tới một phần chín của đại trận. May mắn chỉ cần điều hành bảy điểm chính mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phạm Nhã đang tĩnh toạ kế một gốc cây to trên Kiếm Sơn, quả nhiên đúng theo lời vua Quang Trung nói với cậu ta, nơi này kiếm vận vô cùng mãnh liệt, tu luyện kiếm đạo làm ít công to. Trong thời gian này không những tu vi đột phá tới tam giai chín sao, cách tứ giai không xa, kiếm thế, lôi pháp tinh tiến không nhỏ. Nhưng muốn đuổi kịp Minh khó càng thêm khó, khoảng cách giữa hai người ngày càng xa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.