Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 101

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 101


Thái tử nghe xong nhíu mày, lạnh mặtnói: “Ta tự có chừng mực.”

Khương thị dùng hết cơm, đứng dậy hành lễ với Thái tử, sau đó quay về phía Tiết Tranhnói: “Tranh nhi,đitheo ta.”

Tiết Tranhkhôngthể bắthắn. Nếu đổi là người khác, khẳng định nàngsẽkhôngnhịn được mà xách người ra ngoài. nhìn nàng hành động l* m*ng, nhưng cũng nên kiêng kị thân phận của nàng. Nhớ đến thân phận củahắn, Tiết Tranhkhôngnhịn được nhíu mày. Thái tử nhất thời oan ức lên tiếng: “A Tranh…”

“Vâng…”

Diêu thị rất tôn trọng vị tẩu tẩu này, nàng nghe xong khẽ vuốt cằm,nói: “Tẩu tẩu, muội hiểu. Chỉ là những năm này Khương Lộc cũng lớn rồi, mỗi lần ở cạnh Nhị gia, hai cha con đều như nhau, bát nháo làm người xem cũng phát hoảng…” Diêu thị bất đắc dĩ nở nụ cười, có chút luống cuống: “Cũng chỉ có Nhị gia mới trị nổihắn.”

-Kye-

Mà trong phòng, Chu thị tiếp nhận chén trà sứ trắng trong tay Lý ma ma, tự mình đưa cho lão thái thái: “Nương uốngmộtngụm trà, người đừng giận.”

Hoắc phò mã vội vàng ngăn cản, sau đó vẻ mặt ôn hòa,nói: “Việc này… hay là chúng ta hỏi ý tứ Gia Nguyệtđi.”

Beta: Twins

Trong lòng Thái tử đối với Tiết Vanh vẫn có chút xa cách, nhưng dù sao Tiết Vanh cũng là em vợhắn, nể mặt Tiết Tranh,hắncũng nên ôn hòamộtchút mới tốt. Thái tửnóivài câu khách sáo, ý là tiện tay giúp đỡ mà thôi.

Nam nhân hoàng thất như Thái tử những năm gần đây mà vẫn trong sạchthìthậtlà hiếm thấy.

Thái độ của Thái tử đối với Trung dũng hầu rất tốt, quyết định chủ ýmộtbên đánh gục người mìnhyêu,mộtbên lấy lòng nhạc phụ đại nhân. Vừa nghe lời này,trênmặt Thái tử đầy ý cườinói: “Làm gì có? Đồ ăn này rất hợp khẩu vị của ta, ừm, còn tốt hơn trong cung nữa. Hầu gia thịnh tình tiếp đãi, ta rất là vui mừng. NghenóiHầu gia thích chơi cờ, nếukhôngchúng ta luận bànmộtchút, ngươi xem như thế nào?”

Tuy rằng Hoắc Tam huynh đệ cũngđãtiếp nhận vị em rể này, nhưng nghe mẫu thân người tanóimuốn trong tháng tám đưa muội muội của bọnhắnđi, thựcsựnhịnkhôngđược.

Khương Lệnh Uyển tiến lên nghênh đón, gọimộttiếng: “Nương.”

Cả người Thái tử cũngkhôngthoải mái, sau lại cảm thấy lúc này là thời cơ tốt nhất để đánh gục em vợ, liền cười cười vỗ vaihắn,nói: “Nghenóihôm qua người xuất môn vì biểu muội của mình, sao? Thích tiểucônương đó?”

Nhưngmộtngày trôi qua, Trung dũng hầu lại có cái nhìn mới đối với Thái tử. Nhìnhắnnhư người hàng xóm chân thành nở nụ cười chân thành, đổi lại dù là ai cũngkhôngcó sức chống đỡ.

Màmộtbên khác, sau khi Khương thịnóichuyện với Tiết Tranh, liền quyết định đưa nữ nhi đến Ninh Châu, cũng chính là Đường phủ, nhà củacôcôTiết Tranh ở tạm nửa năm.

Nguyên Mậu đứngmộtbên nhìnkhôngnổi, tiến đến bên cạnh Thái tử,nói: “Nếu Thái tửkhôngquay về, Hoàng Hậusẽphái Cẩm Y Vệ đến đây.”

Thái tử biết Tiết Tranh thường tập thể d·ụ·c buổi sáng, nên từ sáng sớm liền đứng chờ ở trong sân.

Vốn làmộtđại gia đình cùng dùng cơm, cũngkhôngcần vội vàng gì. Tổ tiên Trung Dũng Hầu vốn mang binh đánh giặc,khôngquan tâm đến chuyện “Lúc ăn và ngủkhôngnóichuyện” kia. Nhưng hôm naytrênbàn ăn, đúng là yên lặng, chỉ cóâmthanh lanh lảnh do bát đũa va chạm.

Sau khi dùng hết điểm tâm, Thái tử thấy Trung dũng hầu vẫn luôn tiếp đón mình, liền phất taymộtcái, đểhắnđilàm chuyện củahắn, đừng quá câu nệ. Trung dũng hầu suy nghĩmộtchút, liền để Tiết Vanh lưu lại, bồi Thái tửnóichuyện.

Chu thị cùng Diêu thị trấn an lão thái tháimộtlúc, xong mới cùng nhauđira khỏi sân.

Trung dũng hầu phu nhân Khương thị giương mắt nhìn Thái tử ngồi ở ghế chủ vị.

Xưa nay Thái tử kiêu căng tự mãn, có khi nào bị người ta từ chối như vậy? Nhưnghắnthựcsựrất thích nàng. Thái tử chớp mắt, quả quyếtnói: “khôngđược. Nàng làcônương đầu tiên mà ta thích, takhôngthể buông tay. A Tranh, ta đồng ý với nàng, chỉ cần nàng chịu làm Thái tử phi của ta, sau này ta tuyệt đốikhôngđụng đến bất kì nữ nhân nào khác.”hắnnói, gò má có chút nóng, mười ngón tay thon dài kéo ống tay áo Tiết Tranh, ngượng ngùng nhăn nhónói: “...Ta vẫn luôn thủ thân như ngọc đấy.”

Nhưng vừa nghe đến chuyện tháng támđãthành hôn, Trưởng công chúa liền trầm mặt xuống.

Đối mặt với hành vi Thái tử cứ ngủ lạikhôngchịuđi, Trung dũng hầu cũngkhôngtiệnnóicái gì. Chỉ là ngoài mặtkhôngnói, nhưng trong lòng vẫn có chút thành kiến.mộtvị phật lớn như vậy, lại ở trong quý phủ củahắn, sợ rằng mỗi người trong phủ đều nơm nớp lo sợ, chỉ lo chọc vị Thái tử gia nàykhôngthoải mái.

Tiết Tranh vừa nghe xong, có chút xấu hổ, tức đến nổ phổi kéo vạt áo khỏi tay Thái tử,mộtkhuôn mặt tươi cườinói: “Ta liên quan gì đến chuyện này!”hắncó ngủ với nữ nhân nàothìcó quan hệ gì đến nàng chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhắc tới Lục Tông, sắc mặt lão thái thái mới dịu lại đôi chút, khóe miệng thoáng cong lên,nói: "Vẫn là Xán Xán của ta có phúc khí. Tuy rằng hoạt bátmộtchút, nhưng vẫn còn biết đúng mực, lớn rồi lại càng ngoan ngoãnkhôngít.khônguổng công ta thương con bé. Còn Dụ nhi, khi còn bé nghịch ngợm gâysự, nhưng hôm nay c*̃ng rất ngoan ngoãn, ngược lại là ——" lão thái tháikhôngtiếp tụcnói, càngnóicàng tức, chỉ trầm mặt xuống,nóivới Diêu thị, "Chuyện này con bàn bạc cùng lão nhị.hắnnha, lời tanóiđều vô dụng, chỉ nghe lời con."

Vì lấy lòng tức phụ, giúp đỡ em vợđiđào góc tường của Lục Tông, điều nàythậtkhôngcó đạo đức. Huống hồ, Lục Tông từnhỏđãđể ý đến tức phụ củahắn, góc tường này quá rắn chắc.hắncũng đàokhôngnổi a.

Chạy vòng rã mười vòng, Thái tử mệt đến nỗi lè lưỡi th* d*c, nhờ có Nguyên Mậu đỡmộtbên mới có thể đứng vững. Hai chân Thái tử run run, nhìn Tiết Tranh tinh thần thoải máiđiđến chỗ mình, lúc này mới nhịn kích độngkhôngđitheo nàng mà quay vềđitắm, thay y phục.

Trung dũng hầu là người biết nghe lời đoán ý, biết Thái tử đây là muốn đợi, tuy rằnghắnkhôngbiết quý phủ của mình có cái gì hấp dẫn Thái tử.hắnkhôngtiếp tục đề tài này, chỉ nhìn Tiết Vanh,nói: “Vanh nhi, hôm qua Thái tử điện hạ tự mình đưa con trở về, con còn chưa cảm ơnđi.”

Hai người nhất thờikhôngnóigì.

Lúc mới đầukhôngcân nhắc qua Di An Quận Chúa, nhưng hôm nay tất cảđãđịnh, tự nhiên nàngđãxem Di An Quận Chúa là con dâu. Hơn nữa càng nhìn càng thích. Di An Quận Chúa vì tránh hiềm nghi, mấy ngày nay vẫn chưa đến quý phủ thăm Khương Lệnh Uyển, ngược lại là Khương Lệnh Uyển vẫn thường xuyên đến phủ trưởng công chúa vấn an vị tẩu tử này. Chu thị biết Di An Quận Chúa là người hiểu biết lễ nghi, lại càng muốn sớm cưới con dâu vào cửa. Dù sao thân thể Di An Quận Chúakhôngtốt, vào cửa sớmmộtchút, cũng sớm vì dòng dõi mà chuẩn bị.

Chương 101

hắnnghĩ nửa đêm bò đến song cửa sổ, nhưng lại sợ nàng tức giận —— nếu huyên náo đến nỗi cả nhà đều biết, có lẽ nàng lại càngkhôngchịu để ý đếnhắn.

Trưởng công chúa thươngyêunữ nhi, nuôi mười bốn năm, làm sao cam lòng để nữ nhi xuất giá? Nhưng hôm nay việc hôn nhânđãđịnh, nàng nhìn nữ nhi mỗi ngày đều nở nụ cười tươi, thậm chí ngay cả đại phu cũngnói, mấy ngày nay, thân thể nữ nhi tốt lên rất nhanh, mỗi ngày cũngkhôngphải uống thuốc nữa. Trưởng công chúa bình tĩnh, trong lòng cũng rất thỏa mãn với người con rể Khương Dụ này. Thầm nghĩ: Có tiền đồ haykhôngkhôngquan trọng, nữ nhiyêuthích, đối tốt với nữ nhi, đó mới là quan trọng nhất.

Nhìn phản ứng của Tiết Vanh, Thái tử liền biết bản thân đoán đúng.hắnvỗ ngực,nói: “Ngươinóivới tamộtchút xem ngươi coi trọngcônương nhà ai. Ta giúp ngươi đượckhông?”

Lão thái thái nhận chén trà uốngmộthớp, sau đó thở dài thườn thượt, than thở: "c*̃ng may Vinh Vương cùng Tông nhi đều là người mình, gây ra chuyện như thế, thựcsựlà bị người ta chế giễu." Lão thái thái nhìn về phía Chu thị, hỏi:"Vinh Vươngđãđirồi chứ?"

Dù da mặt Khương Lệnh Uyển dày, vào lúc này lỗ tai cũng phải đỏ lên, ngượng ngùng lầm bầm: “Nương, sao người lại có thểnóinữ nhi như vậy?” Nàng còn chưa thành thân, nươngđãtheo phe con rể rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chu thịnói: “Nương chỉ muốnnóirõmất lòng trước được lòng sau. Nương là người từng trải, con phải nghe lời nương.”

Tiết Tranh chưa từng gặp người nàokhôngbiết xấu hổ như vậy. Xưa nay nàng làm việc luôn dùng nắm đấm để giải quyết, bây giờ gặp vấn đềkhôngthể dùng nắm đấm giải quyết, đúng là làm khó nàng mà. Nàng hítmộthơithậtsâu, lúc này mới tăng tốc chạy dọc theo hồ sen.

Chu thị cũng biết nữ nhikhôngthểkhôngbiết, liềnnói: “Con nha, chớ xen vào việc của người khác. Có điều nương cũngnóivới con, hai năm tiếp theo này, con nên giữ khoảng cách với Tông nhi. Tính tình Tông nhi nương hiểu, là người đúng mực, nhưng conthì…”

*Phát quan: ai hay xem phim cổ trang chắc để ý cái “cục” để giữ tóctrênđầu các vị “công tử” trong phim chứ? Chính nó và đồng bọn đấy.

Thái tử cười hắc hắc nhanh nhẹn chạy theo.

·

·

Diêu thị tính tình dịu dàng, Khương Nhị Gia ở trước mặt nàng rất là ôn hòa. Ngày thường đụng vào liền xù lông, nhìn thấy thê tử của mình, liền dính người đến giống nhưmộtcon c·h·ó lớn,khôngbiết có bao nhiêu nghe lời.

Thái tử thấy vậy, cảm thấy có chút quen tai, tinh tế nghĩmộtchút liền tỉnh ra.hắnnhún vai, cong môi cười cười.

Chu thị đem suy nghĩ của mìnhnóicho phu quân, ngày kế tiếp liền tự mình đến phủ trưởng công chúamộtchuyến,nóirõchuyện này, muốn để hai hài tử thành thân trong tháng tám.

Khương Lệnh Uyển cười, nghiêng đầu nhìn Chu thị, chớp mắtnói: “Nương, chuyện Lương Thần biểu tỷ —— "

Chu thị nhìn thấy nữ nhi, cuối cùng cũng coi như có mấy phần an ủi. Mẹ con hai người vừađivừanóichuyện: “Bây giờ tuy conđãđịnh hôn với Tông nhi, nhưng vẫn phải chú ý đến hành động của mình. Tiểucônương gia, đừng làm cho người ta chê cười.”

Hơn nữa những năm gần đây Khương Nhị gia vì người thê tử này, cả người tốt lênkhôngít. Nàng thân là chủ mẫu Vệ Quốc Công phủ, tất nhiên cũng rất hài lòng với chuyện này. Chu thịnói: “Tính Khương Lộc giống như chahắn, chuyện này tỷkhôngtiện nhúng tay quảnhắn, có điều lúc Nhị gia giáo huấnhắn, muội đừng cản. Đểhắnnhớ lâu,khôngnhư vậythìkhôngbiết sau này lại gây ra chuyện gì.”

--------------------------------------------------------------------------

Chu thị nhìn Diêu thị. Hai người đềuđãlà mẹ, nhưng đôi mắt Diêu thị rất trong trẻo, lại hay đỏ mặt,khôngkhác gì nhưmộttân nương mới gả.

Trung dũng Hầu phủ.

Mặc dù nàng làmộtnữ nhân đầy đủ nữ tắc, nhưng tâm nữ nhân vẫn tinh tế hơnmộtchút. Giờ khắc này nhìn Thái tử gò má nhiễm ý cười, thỉnh thoảng lại nhìn khuê nữ nhà nàng, dù nàng có là người mù cũng nhìn ra điều gì đó. Trong lòng Khương thị thở dài, nam tử trẻ tuổi tuấn tú như Thái tử, cho dùthậtsựcoi trọng A Tranh nhà nàng, cái kia nàng cũng rất hài lòng, dù sao cũng có ít nam tử chịu nổi tính khí của nữ nhi. Nhưng thân phận này thựcsựcó chút cao. Tính tình nữ nhi nàng cònkhônghiểu sao? Giống hệt như con khỉ, đừngnóilà tiến cung, dù có làm chủ mẫu của gia đình giàu có,mộtđại gia đình, cũngsẽbị nàng quản đến náo loạn.

Thựcsựchương này team mình giao cho bé Hi Nhã edit, nhưng vì thời gian e ý bận nên bọn mìnhđãcho em nghỉ, cảm ơn emđãủng hộ team nhévì thời gian edit truyệnhiệnnay rất gấp nênkhôngthể chờ đợi lâu, mong em thông cảm cho bọn chị.

Tiết Vanh được Trung dũng hầu nuông chiều từ bé, bây giờ cảm nhận được ngữ khí lạnh lẽo của cha mình, trong lòng có chútkhôngvui, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng dậy, hướng về phía Thái tử hành lễ: “Đa tạ Thái tử.”

Xưa nay quy củ Trung Dũng Hầu phủkhôngquá nghiêm khắc, nếukhôngsẽkhôngbồi dưỡng ramộtkhuê nữ giống như Tiết Tranh. Trung dũng hầu nuôi dưỡng Tiết Tranh giống như con trai, ngược lại lại cưng chiều đứa con trai Tiết Vanh này nhiều hơn mấy phần.

Thái tử nhìn khuôn mặt của Tiết Vanh giống mặt người mìnhyêunhư đúc, hôm nay thấyhắnmặcmộtthâm xiêm y cổ tròn màu lam nhạt,trênđầu đội phát quan*, hiển nhiên chính làmộtnam tử tuấn tú biết điều. Hôm quahắnmắt mù, mới nhận sai người. Bây giờ nhìn lại, liền biết được hai người này giống nhau như thế nào, nhưng nam tử tóm lại vẫn khác nữ tử. Bàn tay trong tay áo Thái tử nắm lại thành đấm, thầm nghĩ: Lần sau lại nhận sai,hắnnên đụng đầu vào tườngđi.

Trung dũng hầu giáo huấn: “Đứng lênnóichuyện.”

Chu thị xem Diêu thị như là tỷ muội ruột thịt, xưa naynóichuyện chưa từng câu nệ.

Đối với Thái tử, Tiết Vanh chẳng có lời gì đểnói.

Trung dũng hầu nghĩ cơm nướckhôngphù hợp với khẩu vị của Thái tử, lờinóimang theo tia xin lỗi: “Cơm canh đạm bạc, kính xin Thái tử thứ lỗi.”

Đối với ông thông gia thấu tình đạt lí này, Chu thị rất hài lòng, sau đó liền trở về nhà đợi tin tức tốt.

Thái tử thấy nàng còn chưa chịu nhìn mình, ăn xong mấy bát cơm, nhíu mày tỏ vẻkhôngvui.

Tiết Vanh liếc xéo Thái tửmộtcái. Tâm tư củahắnxưa nay đơn thuần, tất nhiênsẽkhôngẩngiấu.

Sau đó đem tay phải nắm lại thành đấm đặt bên mép homộttiếng.

Mặt Diêu thị ửng đỏ, thanhâmôn hoà,nhỏnhẹnói: "Lão tổ tông yên tâm, thiếp thân nhất địnhsẽthương lượng với Nhị gia.”

Thái tử dự địnhsẽở lại Trung dũng hầu phủ buổi sáng, nhưng sáng sớm, Hoàng Hậuđãphái Cẩm Y Vệ đến đây. Thái tử liếc mắt nhìn Nguyên Mậu, mắng “miệng xui xẻo”, lúc nàykhôngcòn cách nào khác, liền vỗ mông chạy lấy người.

Tiết Vanh lạimộtlần nữa bị Thái tử đâm trúng vết sẹo, đẫm máu, vô cùng đau đớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy tâm tình nàng thay đổi, mặt mày Thái tử mới thả lỏngmộtchút.hắntình nguyện để nàng tức giận, đánhhắnmắnghắn, cũngkhôngmuốn nàngkhôngđể ý đếnhắn. Thái tửnói: “Đương nhiên có liên quan. Ta là người của nàng.”

Ngày hôm sau, Trưởng công chúa đáp lời, đồng ý để nữ nhi cùng Khương Dụ ngày 6 tháng 8 thành hôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khuôn mặt trắng nõn sạchsẽcủa Tiết Tranh trầm xuống, dù sao chuyện bị khinh bạc tại mã trường nhiều năm trước là bóng tối trong cuộc đời củahắn,khôngthể nào quênđiđược. Tiết Vanh giương mắt nhìn Thái tử, sắc mặt có chútkhôngtự nhiên,nói: “Đa tạ Thái tử.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đềunóilà “khôngđánh người mặt cười”, Tiết Tranh nhìnhắnnhư vậy, nhưng lạikhôngcó chỗ phát tiết. Thái tử thấy Tiết Tranhkhôngđể ý đến mình, oan ức chu mỏmộtcái, lại gầnmộtchút, nhưng lại pháthiệnsắc mặt Tiết Tranh trắng bệch, đáy mắt có hơi thâm đen. Thái tử lo lắng, vồ lấy cánh tay Tiết Tranh, sốt sắngnói: “A Tranh, tối hôm qua nàng ngủkhôngngon sao?”

Tiết Tranh mặc bộ xiêm y màu xanh lục, tóc dài chải lên cao, chỉ dùngmộtcái dây buộc tóc, khuôn mặt tươi cười trẻ trung nhưngkhôngthoa phấn trang điểm, quảthậtlàmộtvẻ đẹp thanh thủy phù dung. Hai mắt Thái tử cong cong, tất nhiên làđangsuy nghĩ sao người mìnhyêuđẹp như thế. Dường như nàng cũng thấyhắn, nhưng lại xoay người chạy về hướng khác. Thái tử nhanh chóng đuổi theo, chạy song song với nàng, cườinói: “A Tranh, sớm a.”

Sau khi việc hôn nhân của Khương Dụ và Di An Quận Chúa được quyết định xong, Chu thị cố ýđixem ngày hoàng đạomộtchút, pháthiệnnếu hai hài tửkhôngthành thân trong tháng tám năm nay,thìphải chờ đến tháng sáu năm sau mới có ngày thích hợp.

Dung mạo Chu thị sắc sảo, mỉm cười gật đầu: "Vừa mớinóichuyện ở tiền thính, chắc lúc nàyđãđirồi.”

Tính tình Diêu thị dịu dàng, đối với ba nhi nữ chi thứ hai Từ thị lưu lại, cũng là tận tâm tận lực chăm sóc. Nhưng Khương Lệnh Dung và Khương Lộckhôngbiết ơn chút nào, chỉ có Khương Lệnh Huệ chịu thân cận. Có điều Diêu thị vẫn thích thứ nữ Khương Lệnh Đề nhất, con bé giống tính nàng, hơn nữa mẫu thân Khương Lệnh Đề cũng là người đúng mực,khôngtranh sủng. Cho nênnóiđinóilại, người làm cho nàng đau đầu nhất đúng là Khương Lộc, dù sao nam hài tử khó dạy dỗ hơn, nàng là mẹ kế,nóicho cùng vẫnkhôngphải là người sinh rahắn, có mấy lời cũng khónói. Chu thị chia tay Diêu thị, nửa đường về liền nhìn thấy nữ nhi của mình.

Tay cầm đũa của Tiết Tranh nắm chặt lại, rồi thoáng buông ra, biết rằngkhôngthể gạt được mẫu thân, lúc này mới yên lặng đặt đũa lên bát, đứng dậyđitheo nương của nàng.

Lần này Chu thị quả thực phát sầu.

Sắc mặt Chu thị đen lại,nói: “Kẻ hạ nhân nào lắm miệngnóicho con biết?”nóixong liền nhìn Kim Kết và Sơn Trà phía sau Khương Lệnh Uyển. Sơn Trà chột dạ, sợ đến nỗi cúi đầu xuống. Khương Lệnh Uyển ôm chặt lấy cánh tay mẫu thân, cười dàinói: “Nương… Nữ nhikhôngphải là người điếc, chuyện gì trong phủ còn có thể giấu con sao?”

Tiết Tranh buồn bực, lúc này mới rút tay về. Nàng nghiêng người nhìnhắn, suy nghĩmộtchút, lời nới mang theo ý vị sâu xa nghiêm túc: “Thái tử, lúc trước takhôngbiết thân phận của người nên mới vô lễ với ngươi, cho ta xin lỗi. Ngươi giấu giếm ta, chuyện này ta có thểkhôngtính. Chuyện này coi như qua, ngươi đừng quấn quít ta nữa có đượckhông?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 101