Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 102

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102


Khương Lệnh Uyển nở nụ cười tươi: “Hôm nay ca ca thú tẩu tẩu, trong lòng muội rất vui.”

hắnnhất thời đổi sắc mặt, hai ba bước liền tiếp lấy người.

Khương Lệnh Uyển khách khí chào hỏi, cũngkhôngnóigì thêm, lúc này cũng chưa nhìn lại Chu Quý Hành lần nào.

Hai kiếp, mặc dù mọi chuyện xảy ra có chút sai lệch, nhưng cơ bản cũngkhôngthay đổi.

Editor: cùng cảnh ngộ với bả….khôngcao nổi….

Nhưng Tạ Tinh Tinh cũng hiểu được, Tống Giai này nàng nhất định phải gả. Bây giờ nghe Khương Lệnh Uyển khen như thế, trong lòng nàng cũng thoải mái hơn chút, dường như Tống Giai kia cũngkhônggay go như vậy.

Khương Lệnh Uyển cảm thấy cái tên nàythậtquen tai, sau đó đôi mắt sáng ngời,đãbiết đây là người phương nào.

Lỗ tai Lục Tông nóng lên, hôn trán nàngmộtcái, giọngnóikhàn khàn: “Xán Xán…”

nóixong, liền chạyđi.

Phía sauhắnlà khoảngkhôngmênh mông, nhưng trong mắthắncũng chỉ có nàng.

Nàng mới dùng xong điểm tâm, Hữu nhi liền tới.

Nàng ngẩng đầu nhìn trời.

mộtlúckhôngnghe thấy nàng mở miệng, Lục Tông mới giơ tay, thoáng nghiêng mặt nàng, ngón taynhẹv**t v*.

Thấy hai mắt Lục Tông thâm thúy, so với ngôi sao phía sauhắncòn muốn sáng hơn, Khương Lệnh Uyển có chút nóng mặt, rũ rũ lông mi, lúc này mới ngượng ngùng cúi đầu. Vậy mà vừa lúc nàng muốn cúi đầu, Lục Tông liền hôn tới, đôi môi chặt chẽ vững vàng chetrênmôi nàng. Ban đầu chỉ hônnhẹvài cái, nhưng sau lại hônkhôngtha, đại khái là cảm thấy son môi nàng ăn ngon, như hài tử tham ăn, chậm rãi liền thâm nhập vào.

Hai mắt Tạ Tinh Tinh đẫm lệ, viền mắt hồng hồng như con thỏnhỏ, sau khi đứng vững lại, nhìn Khương Lệnh Uyểnnói: “Ta định thân. Cuối năm phải lập gia đình.”

Tạ Tinh Tinh bĩu môi,mộtmặt ghét bỏ: “Tên “Tống Giai” gì đó, ta chỉ mới gặp qua hai lần thôi. Nhưng tổ phụ và cha ta đều rất thưởng thứchắn, liềnkhôngthèm để ý đến ý kiến của ta mà định luôn việc hôn nhân.”

Tạ Tinh Tinh thích Chu Quý Hành, nhưng Chu Quý Hành đối với nàng vô tâm, có lẽ Tống Giai này, mới là phu quân của nàng.

Khương Lệnh Uyển nhìn mặt Lục Tông, thấy có chút đen, lúc này mới biết nghe lờinói: “Ồ…” Sau lại giơ tay gãi mặthắn: “Nhưng muội thấy huynh rất hài lòng nha. Chúng tađãhai, ba thángkhônggặp nhau.” Hơn nữa nàng hiểu thân thủ Lục Tông, ngần ấy khoảng cách,hắntuyệt đối có thể tiếp được nàng,khôngđể nàng té.

Tất nhiên Khương Lệnh Uyển biết Tạ Tinh Tinh thích Chu Quý Hành, hơn nữa còn thích từnhỏ. Bây giờ khóc rất khó chịu, vì biết người nàng phải gả chokhôngphải Chu Quý Hành. Khương Lệnh Uyểnkhôngbiết an ủi ra sao, dù sao đứng ở lập trường của nàng cũng có chút lúng túng —— bởi về Chu Quý Hành từngđãđến nhà nàng cầu thân. Mà Tạ Tinh Tinh thích Chu Quý Hành như vậy, khẳng định cũng biết được chuyện này.

Khương Lệnh Uyển nghiêng đầu, nhìn Tạ Tinh Tinh ở bàn kế bên vẫn vùi đầu uống rượu giải sầu,khôngkhỏi lo lắng mấy phần. Hôm nay Vệ Quốc Công phủ cũng mời người nhà họ Tạ, Tạ Tinh Tinh và Tạ Trí Thanh đều đến. Chỉ là Tạ Tinh Tinh thường ngày hoạt bát dường như hôm nay tâm tìnhkhôngđược tốt, uống rượu liên tục, hai gò má đỏ phừng phừng. Nàng nhìn màkhôngyên lòng, lúc này mới đưa người đến sân phòng, muốn trò chuyện với Tạ Tinh Tinh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển theo bản năng nhìn chân Chu Lâm Langmộtchút.

Gia thế Tống Giaikhônghiển hách như Tạ gia, chỉ là dòng dõi thư hương bình thường, tổ tiên từng hai lần làm Trạng nguyên, làm quan, nhưng sau này nam nhân Tống giakhônghăng hái, cũng dần dần suy yếuđi. Đến đời Tống Giai, mới có giấu hiệu ấm lên. Tấn thànhkhôngthiếu những công tử thế gia quyền quý, Tống Giai này cũngkhôngcó gì quá xuất sắc, chỉ có ở thời điểm đậu Trạng nguyên, mới gây nênmộtnáo độngnhỏ, mà bây giờhắnđangở Hàn Lâm viện, đúng làkhôngcó động tĩnh gì. Tống Giai làm việc khiêm tốn, mấy năm qua Tấn thành lại xuấthiệnnhân tài tầng tầng lớp lớp, thí dụ như Lục Tông, Tạ Trí Thanh, tất nhiên là có ít người để ý đếnhắn.

Khương Lệnh Uyển nghẹn lời,khôngbiết nên trả lời như thế nào, cười cười giải thích: “Ở thư phòng ca ca ta có mấy tập củahắn. Ca ca ra khen Tống Giaikhôngdứt miệng, ta nghe rất nhiều, tất nhiên quen tai.”

Hôm nay Vệ Quốc Công phủ đông như trẩy hội, Khương Lệnh Uyển biết mẫu thânkhôngcó khả năng quản nàng, lúc này mới nhấc váyđitới tiền viện.

Câu này của An Vương cực tùy ý, nhưng vừa vặn chọc vào chỗ đau trong lòng nàng.

Khương Lệnh Uyển chạymộtđường dọc theo hành lang. Trở về Ngọc Kỳ viện, liền lập tức nhào lên giường, hất đệm chăn cuộn mình thànhmộtđoàn.

Nàng thươnghắn, lúc này trong đầu nào còn có tức giận cái gì? Chỉ ngước đầu, taykhôngnhịn được vòng lấy cổhắn, hé miệng cắn lên môihắnmộtcái.

Hôn xong, Lục Tông mới thở hổn hển, ngực phập phồng kịch liệt, nàng đỏ mặt tựa trong lồng ngựchắn, có thể ngherõràng thanhâmphù phù trong ngựchắn.

Lục Tông cúi đầu nhìn nàng.

Lên nóc nhà,hắnmới nắm tay nàng, đạptrênngói lưu ly, cẩn thận từng li từng tí, bước từng bướcđitới.

Khương Lệnh Uyển mặcmộtthân áo ngoài màu đỏ mangkhôngkhí vui mừng, trang sức hồ điệp, ngồi trước gương, tùy ý để Kim Kết trang điểm. Hôm nay là ngày vui của Đại công tử, Kim Kết tất nhiên là xuất thủ muốn giúp tiểu thư của mìnhthậtxinh đẹp.

*hồng tiễn: mũi tên màu đỏ.

Lúc chọn son môi, mới hỏi: “Tiểu thư hôm nay muốn dùng son môi nào?”

Lúc này còn sớm, tất nhiênkhôngcó nhanh như vậy đón tân nương tử vào cửa, nhưng Khương Lệnh Uyển thấy Hữu nhi hưng phấn dị thường, cũng cùnghắnđira ngoài. Tiểu hài tử xưa nay thích náo nhiệt, lúc trước Hữu nhi cũng từngđiănkhôngít tiệc rượu mừng, nhưng ở quý phủ mình, lại chưa từng làm qua việc vui, tất nhiên cảm thấy mới mẻ.

Hồi lâu, mới từ trong chăn lộ ramộtcái đầunhỏlanh lợi.

Lục Tông buông tay chỉ là nháy mắt, sau đó liền vững vàng ôm nàng, thấy nàng sợ sệt, liền ôm chặt hơn, mớinói: “Bây giờ biếtrõcảm thụ của ta vừa rồi chưa?”

Quay người lại,đãthấy bên cạnh bồn hoa bên ngoài,mộtngười lẳng lặng đứng ở đó.

Tạ Tinh Tinh vẻ mặt đưa đám: “Ngay cả ngươi cũngnóinhư vậy… Cái lão nam nhân kia, ta mớikhôngthích đây.”

Lúc này Lục Tông tất nhiênkhôngdễ chịu, nhưng thựcsựkhôngmuốn buông ra.

Khương Lệnh Uyển an ủi: “Tống Giai người này, gia thế trong sạch, tài hoa hơn người, hơn nữa có lòng cầu tiến, nghenóidung mạohắnrất xuất chúng lại quân tử khiêm tốn. Tổ phụ ngươi và cha ngươi xưa nay đều rất thương ngươi, thay ngươi chọn rể, tất nhiên là phải đánh bóng con mắt. Nếu hai người bọn họ chọn Tống Giai, tất nhiên có đạo lí của họ. Ngươi cứ vậy thanh thản ổn định đợi gảđi.”

Có điều lời này Khương Lệnh Uyểnsẽkhôngnóira, dù sao cũngkhôngphải lời mà tiểucônương nênnói, nàng chỉnói: “Tuy Tống Giai hơi lớn tuổimộtchút, nhưngkhôngcó những thói hư tật xấu như những vị công tử mới lớn ở Tấn thành, ta cũng rất thưởng thứchắn.”

Khương Lệnh Uyểnkhôngthích tiếp xúc, nhưnghiệnnay nhìn dáng vẻ ấy của Tạ Tinh Tinh, cũngkhôngcự tuyệt, chỉ vỗ về sống lưng nàngmộtchút,nói: “Làm sao? Ai bắt nạt ngươi?” A, nàngkhôngbắt nạt người khác cũng quá tốt rồi.

Cáccônương Vệ Quốc Công phủ đều đứngmộtbên, ăn mặc vui mừng lại đẹp mắt, dung mạo xinh đẹp. Khương Lệnh Uyển quay đầu, nhìn Khương Lệnh Huệ cùng Khương Lệnh Đề bên cạnh, trong mắt lộ ra vui mừng cùng ước ao.

Mà bây giờ, nàng có thể cảm nhậnrõrệt nơi nào đótrênngười Lục Tông sinh cơ bừng bừng, thủ thế chờ đợi.

Lục Tông hỏi: “Nàng sao lại biết Tông Giai?” Tống Giai ở Hàn Lâm việnkhôngcó danh tiếng gì, mà nàng làmộttiểucônương chưa lấy chồng, hiểurõTống Giai như vậy...tán thưởng như vậy.

Hôm nay trăng tuykhôngđặc biệt tròn, nhưng bầu trời đầy sao, óng ánh chói mắt. Lục Tông theo ánh mắt nàng nhìn lại, nghĩmộtchút, mới cầm tay nàng: “Ta dẫn nàngđingắm sao.”

Đôi mắt Lục Tông mê hoặc, Khương Lệnh Uyển cảm giác mình như sắp bịmộtquái thúc thúc dụ dỗmộttiểu nữ oa, nhưng vị quái thúc thúc này quảthậtquá vô hại, làm nàngkhôngcó cách nào phòng bị. Nàng đỏ mặt, đánh bạo khẽ ngẩng đầu, lại gần hôn lên sống mũianhtuấn. Ánh mắt Lục Tông ngưng lại, lúc này mớikhôngkiêng dèmộtchút nào nữa, dùng sức cuốn nàng lại, mạnh mẽ hôn lên.

Khương Lệnh Uyển sững sờ, thế mới biếthắncòn tính toán lắm, vội ngoan ngoãn gật đầu: “Biết rồi.” Nàng thức thời bổ sung, “...Lần sau ta cũngkhôngdám nữa.”

Cánh tay Lục Tông xiết chặt, sau mớinói: “Lần sau đừng như vậy.”

Nàng vội vàng rút tay khỏi Lục Tông, sửa sang lại làn váy nhăn nheo, biểuhiệnkhôngtự nhiênnói: “Muội… Muội về trước.”

Khương Lệnh Uyển cúi đầu vân vê ngón tay, hơi nhíu mày. Nàngđãlâu chưa thấy Lục Tông, hai hay ba tháng gì đó.

Lúc này Khương Lệnh Uyển mới thở phàonhẹnhõm, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Vậy người định thân với ngươi là…”

An Vương nhìn ngoại sinh nữ trước mặt, từnhỏđãđặc biệtyêuthích, bây giờ thấy nàng trổ mã xinh đẹp long lanh, càng ngày trong lòng càng tiếc nuối. Nhưnghắnbiết ngoại sinh nữđãđịnh thân cùng Lục Tông, trong lòng cũng chỉ có thể chúc phúc. Ai kêu con traihắncùng tiểucônương nhà người takhôngcó duyên đây. An Vương ôn nhuận như ngọc, nhìn Khương Lệnh uyển,nói: “ Để cậu nhìn xem nào, Xán Xán cao hơnkhôngít, sắp bằng Lâm Lang rồi.”

Khương Lệnh Uyển vững vàng nhào vào ngựchắn, cười tủm tỉm ôm lấy cổ Lục Tông nghiêng đầu nhìnhắn, mềm mại oán giậnnói: “Đến rồi saokhônglên tiếng a?”

ĐầunhỏKhương Lệnh Uyển rụt lại, trực tiếp giả ngu.

Gương mặt tuấn tú của Chu Quý Hành hơi u buồn, chậm rãi rũ mắt, lúc này mới gật đầu “Ân”mộttiếng.

Đến trưa, Khương Dụ mới đưa tân nương tửđivào.

Sáng sớm, Khương Lệnh Uyển nằmtrêngiườngnhỏmở mắt ra, nhớ tới hôm nay ca ca kết hôn, khóe miệngkhôngnhịn được nâng lên. Kiếp trước ca ca kết hôn, cưới về lại là Chu Lâm Lang. Lúc đó nàng cùng ca ca cãi nhaumộttrận, tất nhiênmộtchút sắc mặt tốt cũngkhôngcho. Cha mẹ càng như vậy, vốn bất mãn hônsựnày, nhưng có thể làm gì đây? Người cũngđãvào cửa, chỉ có thể miễn cưỡng vui vẻ tiếp nhận người con dâu này. Mà bây giờ, đối với hônsựnày cha mẹ, ca ca đềuyêuthích, nàng cũng thích tính tình của Gia Nguyệt.


Nụ cười Khương Lệnh Uyển cứng đờ.

Hai người ngồitrênnóc nhà, phía trước là hai cây bạch thụ cực cao, vừa vặn ngăn trở thân hình hai người bọn họ. Nơi này vị trí rất tốt, rất xa, có thể xuyên qua khe hở nhìn thấy tiền viện với cảnh tượng ăn cưới náo nhiệt, nhưngsẽkhôngbị người pháthiện.

Quan trạng nguyên khóa này là Tạ Trí Thanh, mà Tống Giai, là Quan trạng nguyên khóa trước.

Chỉ là với Khương Lệnh Uyển mànói, ở chỗ này hôn môi cùng Lục Tông, cùng trước mặt mọi ngườikhôngcó gì khác biệt, thựcsựquá ngượng ngùng.

Lần này Tạ Tinh Tinh trợn to mắt, lẩm bẩmnói: “hắn…thậtsựtốt như vậy sao?” Nàng tiếp xúc với Tống Giai kia rất ít. Cómộtlần là khi còn bé, hồi đó nàng mới bốn tuổi, thấyhắnmặcmộtthân áo choàng hơi cũ, vẻ mặt kiêu căng,khôngthíchnóichuyện, giống như người câm. Nàng còn tưởnghắnlà kẻ nào phương xa túng quẫn đến đây cậy nhờ, tất nhiên có chút xem thường, còn mắnghắnlà tiểu tử nghèo.

Beta: Twins

Hữu nhi trắng trẻo mập mạp, mặcmộtthân áo bào xanh ngọc, đầunhỏmang mũ quả dưa ngốc ngốc cùng màu, tâm tình vô cùng tốt, mắt to đen láy nhìn Khương Lệnh Uyển, thanhâmmềm mạinói: “Lục tỷ tỷ, chúng ta cùngđicoi tân nương tửđi. Mẫu thânnóitân nương tử xinh đẹp nhất.”

Khương Lệnh Uyển nhìn Lục Tông, thấyhắnmộtmặt nghiêm túc, liền gật đầunói: “Được.”

Kế tiếp làđiqua chậu than, bái đường…

Khương Lệnh Uyển cọ cọ cánh tayhắn, còn có chút sợ hãikhôngthôi, sau đó lại có chút tức giận, im lặngkhôngnóitiếng nào. Lục Tông lúc này mới nhận ra nàng khác thường, biết nàng đại khái là giận, nhưng tính tình nàng thựcsựquá bướng bỉnh, khiếnhắnkhôngcó cách nào yên tâm.

Nàng định trở về.

Gió đêm khẽ thổi, lá cây sàn sạt vang, thời gian dường như bất động.

Kiếp trước tuy nàngkhôngquá quan tâm đến Tạ Tinh Tinh, nhưng cũng biết người nàng gả cho chính là Tống Giai. Tống Giai lớn hơn Tạ Tinh Tinh bảy tuổi, là người biếtyêuthương người khác, sau khi hai người thành thân, phu thê ân ái, rất nhanh Tạ Tinh Tinh sinh đượcmộtđứa con trai mập mạp,mộtnhà ba người trải qua những tháng ngày hạnh phúc.

Nàng ngẩng đầu lên, chóp mũikhôngcẩn thận đụng tới hớn, bốn mắt nhìn nhau.

Khóe miệng Lục Tông cong cong, cúi người dựa vào trán nàng, thở ra nhiệt khí nóng hổi lên mặt nàng. Nhiệt độtrênngười nam nhân nóng hơncônương giamộtchút, thêm nữa hai người vừa rồi mới thân thiết quá, Khương Lệnh Uyển chỉ cảm thấy hơi thởtrênmặt nàngthậtrát. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bái đường xong, tân nương tử liền bị đưa vào động phòng.

Ngày 6 tháng 8 hôm đó,trêndưới Vệ Quốc Công phủ giăng đèn kết hoa, vô cùng náo nhiệt.

Khương Lệnh Uyển cùng Hữu nhi đứng ở ngoài cửa, nhìn ca ca mìnhmộtthân hỉ bào, cả người tinh thần thoải mái, khóe miệng mang theo ý cười, hai mắt sáng lấp lánh.

Hai mắt Tạ Tinh Tinh mê man, nghiêng đầu sững sờ nhìn Khương Lệnh Uyển,mộtlát sau mới khịt khịt mũi,âmthanh mang theo nức nở: “Xán Xán…”nói, thân thể liền nhích lại gần.

Edit: Mira, Kye

Ở Đại Chu, cómộttập tục là tân nương tửsẽở dưới kiệu hoa bắn hồng tiễn*, dùng để xua tan tà khí.

*Cao đường: theo googlethìCao đường là căn phòng chính của căn nhà, dùng để tôn kính cha mẹ, các bạn hay nghe Nhị bái cao đường trong mấy phim có lễ cưới ó)))) cao đường tức là cha mẹ hoặc bềtrên

Kỳ thực, Lục Tôngđãsắp hai mươi, theo lý thuyếtmộtnam tử kiện toàn như thế, có nhu cầu là chuyện bình thường nhất. Chỉ là nàng biết Lục Tôngthậtbiết điều, vì nàng thủ thân như ngọc, xưa naysẽkhônglàm bừa. Còn giải quyết thế nào, nàngkhôngnhịn được tưởng tượng cảnh tượng kia, nhất thời càng nóng mặt.

Khương Lệnh Uyển chép miệng, biết nàng vừa rồinóichuyện cùng Tạ Tinh Tinh,hắncũng nghe được. Chỉ là cáchnóicùng Tạ Tinh Tinh kia, trước mặt Lục Tông hoàn toànkhôngcó tác dụng, nếukhôngLục Tông cũngkhônghỏi lại. Nàng biết Lục Tông làmộtbình dấm chua, nhưng lúc này trong lòng nàng tứckhôngchịu nổi, cũng có ý chọc tứchắnmộtchút, cũng chưa mở miệngnóichuyện.

Khương Lệnh Uyển cúi đầu, xem xét mấy hộp son tinh xảo trước mặt,khôngdo dự, cầm hộp son vịanhđào mới chế vài ngày trước, “Lấy cái nàyđi.”

Hôm nay ca ca kết hôn, toàn gia Vinh Vương phủ nhất địnhsẽđến.

Khương Lệnh Uyển nhìn An Vương, Chu Quý Hành, còn có Chu Lâm Lang lâu rồikhônggặp. Chu Lâm Lang xưa nay đoan trang hào phóng, bây giờđangtuổi như hoa,mộtbộ váy mềm màu hồng phấn thêu hoa mai sáu cánh, đứngmộtchỗ ở đó, chỉ cầnmộtbóng lưng, liền có thể hấp dẫn bước chân người khác. Nhưng nếu muốn so dung mạo, Khương Lệnh Uyển vẫn tự thấy có niềm tin.

*tâm viên ý mãn: cósựthay đổi biến động trong lòng và trở nênkhôngkiểm soát được)))) tộianhghê

Chu Lâm Lang nghiêng đầu, nhìn Chu Quý Hànhmộtchút, mày liễu hơi nhíu lên.

điđượcmộtnửa, Lục Tông bỗng nhiên buông lỏng tay. Khương Lệnh Uyểnkhôngkịp ứng phó, sợ đến run chân, vội đuổi đến ôm chặt lấy eohắn, thanhâmmang theo tiếng khóc nức nở: “Lục Tông…”khôngnên dọa người như vậy.

Ngạch…

Ngửi mùi vị này, lại nhớ đến vẻ mặt và thanhâmcủa Lục Tông lúc nãy,trênmặt Khương Lệnh Uyển như bị thiêu đốt, cảm thấy đêm nay mình điên rồi.

Lục Tông thấy nàng chạy trốn nhanh, chợt thấy buồn cười. Nhưng nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi, cũngkhôngnhịn được bên tai nóng lên.hắnlẳng lặng đứng hồi lâu, gió lạnh từng cơn thổi vào người, mới dần thổi tan khô nóng.

Mấy tháng trước Chu Lâm Langkhôngcẩn thận té gãy chân, lúc này nhìn dángđimềm mại, chắckhôngbị ảnh hưởng gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy nàng và Tạ Tinh Tinhkhônglui tới mật thiết, nhưng tính tình nàng ấy ngay thẳng, rất đáng để làm bằng hữu.

hắnôm nàng vào ngực, ôm nàng từ phía sau.

BêntrênCao đường*, Khương Bách nghiêu cùng Chu thị cười đếnkhôngngậm được miệng. Chu thị nhìn con dâu này, thấy nàng tuy mặcmộtthân rườm rà dị thường, phượng quan hào hoa phú quý tinh xảo cùng khăn quàng qua vai, dáng vẻ vui mừng, thân thể con dâunhỏyếu, yếu đuối mong manh, khiến Chu thị thoáng lộ vẻ lo âu. Chu thị lại liếc nhìn con trai mình. Mấy tháng nay nhi tử đứng đứng đắn đắn làm việc, vì tức phụ,thậtsựlà thành thục hơnkhôngít. Chu thị tất nhiên lo lắng chuyện dòng dõi, nhưng hôm nay thấy nhi tử vui mừng như vậy, trong lòng cũng có thêm chút an ủi.

Mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, nàng đềukhôngthể cao bằng Chu Lâm Lang. Chu Lâm Lang cao gầy tinh tế, mà nàng so vớicônương gia cùng tuổi hơi lùn chút, có điều cũng may dáng người nàng tỉ lệ tốt, eo thon chân dài, cũng coi như có chút an ủi. Kiếp này, nàng dốc hết sức muốn cao hơn, nhưng cái này cứ như bị định sẵn rồi vậy, cố như thế nào, cũng chỉ chậm rãi cao lên. An Vương lúc này khen nàng cao hơn, nhưng nàng đứng trước mặt Chu Lâm Lang, vừa đủ kém nàngmộtcái đầu.

Ánh trăng sáng tỏ, càng làm chohắntrở nên ngọc thụ lâm phong, thanh phong nhã nguyệt.

Nam nhân mà, làm sao có chuyệnkhônguống rượu? Có điều Khương Lệnh Uyển vẫn yên tâm với Lục Tông, hơn nữa Lục Tông tửu lượngkhôngtồi, lại là người biết đúng mực, rất hiếm khi say.

Tối hỉ tiệc, Khương Lệnh Uyển hiếm khi uống đượcmộtchén trái câynhỏ. Tửu lượng nàngkhôngtốt, hai gò má liền đỏ lên. Khương Lệnh Đề đứngmộtbênnói: “Lục muội muội, tửu lượng của muội thấp, tốt nhất đừng uống rượu.”

Lần trước An Vương đưa con trai tới cầu hôn, Khương Lệnh Uyển vẫn biết, bây giờ gặp, khó tránh khỏi có chút lúng túng, nhưng vẫn cực nhanh cong miệng cười: “Cậu, Hành biểu ca, Chu biểu tỷ.”

Tạ Tinh Tinh thấy Khương Lệnh Uyểnkhôngnóigì, liềnnói: “Ta biết Chu Quý Hành từng đến Vệ Quốc Công phủ cầu thân, cũng biết từnhỏhắnđãthích ngươi… Nhưng takhônghận ngươi.” Nàng làm sao hận? Chu Quý Hành thích Xán Xán, có điều chỉ là đơn phương mà thôi. Tuy hai người là biểu huynh muội, nhưng nàng biết Xán Xán vẫn giữ khoảng cách với Chu Quý Hành, quan hệ xa cách. Ngược lại là nàng, thường kiếm cớ đến An Vương phủ trò chuyện với Chu Lâm Lang, nghĩ biện pháp “ngẫu nhiên gặp” Chu Quý Hành, nhưng người ta căn bảnkhôngđể nàng trong lòng. Bản thân nàngkhôngcố gắng, có thể hận ai đây?

Chương 102

Khương Lệnh Uyểnkhôngnhịn được cười, trong mắt tràn đầy đều làhắn, nhìn bốn phíakhôngngười, lúc này mới nhấc lần váy giẫm lên chỗ hàng rào bảo hộ hành lang, thanhâmtrong veo kêumộttiếng “Tông biểu ca”, sau đó trực tiếp nhảy xuống.

Dù Lục Tông là người gặp nạnkhôngbiến sắc, cũng có chút sợ rồi.

Khương Lệnh Uyển trong lòngđãkhôngphải tiểucônương chưa lấy chồng, tất nhiên biết chuyện tìnhyêunam nữ kia, chú ý chính là tình thú.mộtít công tử gia đình giàu có, hành phòng có chút sở thích kỳ quái, ví dụ như thích có người ởmộtbên xem, hoặcyêuthích dùngmộtít đạo cụ… Khương Lệnh Uyển cũng vui mừng, Lục Tôngkhôngcó nhiều sở thích như vậy, chỉ là mỗi lần đều thích làm nàng khóc, sau đósẽdỗ nàng, tới tới lui lui, làmkhôngbiết mệt.

Lúc dừng lại, Khương Lệnh Uyển đỏ mặt, nóng đếnkhôngcòn gì đểnói.

Vậy màmộtđườngđitới tiền viện, liền tình cờ gặp toàn gia An Vương.

Khương Lệnh Uyển mở to đôi mắt đầy hơi nước, thở hồng hộc, sau đó chậm rãi đưa tay đến chóp mũi ngửimộtcái.

Tấn thànhkhôngít người ao ước được như Tạ Tinh Tinh—— tổ phụ là Trạng nguyên, ca ca là Trạng nguyện, gả cho phu quân cũng là Trạng nguyên. Hơn nữa đứa con trai mập mạp của Tạ Tinh Tinh từnhỏđãthông minh tuyệt đỉnh,đãgặp quasẽkhôngquên, rất có thể vượt qua cả cha cùng cữu cữu, cũng làmộttiểu thần đồng, Trạng nguyên tài năng.

Nhìn tiểucônươngđirồi, nhưng nhi tử mình như bị mất hồn, An Vương mới thở dàimộttiếng, nhìn nhi tửnói: “Đừng nghĩ nhiều, chúng ta vào thôi.”

Hồi đó Thái tử vừa kế vị, địa vị bất ổn, trong số nhân tài trọng dụng có Tống Giai. Vẫn là Lục Tông trước mặt Thái tử nhắc đếnhắn. Tống Giai là người có ân tất báo, sau này trở thành bạn tốt với Lục Tông,mộtvănmộtvõ, trợ giúp Thái tử đứng vững gót chân.

Tạ Tinh Tinh nâng mắt, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc: “Sao ngươi biếtrõràng như vậy?”

Quá ngượng ngùng.

Đằng trước nào nhiệt bao nhiêu, nơi này yên tĩnh bấy nhiêu. Khương Lệnh Uyểnđitheo sau Lục Tông, sau đó mới biếtthìra Lục Tông muốn dẫn nàng lên nóc nhà. Nàng là người sợ c·h·ế·t, có chút do dự, nhưng nhìn Lục Tông như vậy, cũngsẽkhôngsợ. Nàng nắm nhoàitrênlưng Lục Tông, tùy ýhắncõng mìnhđitới.

Vìsựviệc của Tô Lương Thần cùng Khương Lộc lần trước, nươngkhôngcho nàng xuất môn, lo nàng lại mặt dày lén lút chạyđigặp Lục Tông.nóitới Tô Lương Thần, sau ngày đó, cũngđãđuổi về Tô gia. Chỉ là Tô Lương Thầnđãlà người của Khương Lộc, lại là thân ngoại tôn nữ của lão thái thái, chuyện này tất nhiênkhôngdễ dàng bỏ qua. Đáng tiếc tính tình Khương Lộc cùng Nhị thúc nàng giống nhau như đúc, từnhỏphong lưu, trước đó mấy ngày còn xem Tô Lương Thần là bảo bối, bây giờthìhay rồi, lạikhôngmuốn cưới nàng, chỉ cố hết sức thu nàng. Gia đình giàu có chú ý quy củ,hiệnnay Khương Lộc chưa lập thê, tất nhiênkhôngcó đạo lý cưới vợ bé trước, là theo quyết định của lão thái thái để Tô Lương Thần chờ ở nhà họ Tô, chờ sau khi Khương Lộc kết hôn, mới dùng kiệunhỏtheo thiên môn đưa nàng đón vào cửa.

hắnnỗ lực bình tĩnh, lúc này mới thả nàng ra, đáp lại: “Mấy chén mà thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lớn tuổi hơnmộtchút, mới biết đau lòng ngươi a.

Editor: chịthậtmê trai….

Hai ngườiđitrênhành lang, Khương Lệnh Uyển thấy Tạ Tinh Tinh bướckhôngvững,mộttay liền đỡ lấy nàng: “Sao lại uống nhiều rượu như vậy?”

Lục Tông mang theo nàng, lúc này mới ngồi xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mới vừa rồi,rõràngđãđứng yênthậtlâu.

hắnuống rượu, “ôn hương nhuyễn ngọc” trong ngực, nếukhôngnổi lên tâm tư,thậtkhôngcòn gì đểnói. Mà bản năng phản ứng, càngnóichohắnbiết có bao nhiêu suy nghĩ. Hai người đến gần như thế, khẳng định cảm giác được, lúc này mới xấu hổkhôngnóilời nào. May là nàngkhôngtức giận.

Lúc này các đại gia hỏa đều ở tiền viện chính náo nhiệt ăn cưới, nơi này đúng là yên lặng, Khương Lệnh Uyển dựa vào ngựchắn, thựcsựkhôngnỡ buông tay. Nàng cũngkhôngbiết tại sao, kiếp trước thân mật như vậy nhưng nàng đều chưa bao giờ có cảm giác này với Lục Tông. Bây giờ nhìnhắn, cả trái tim đều đập thình thịch, hưng phấn dị thường. Nàng ngửi mùitrênngười Lục Tông,nhỏgiọng hỏi: “Tông biểu ca uống rượu?”

Nhưng kiếp trước Lục Tôngđãnóivới nàng, Tống Giai làmộttrụ cột tài năng.

hắnxác thực uống nhiều rượu. Hôm nay nhìn Khương Dụ mặc hỉ bào, bị mọi người chuốc rượu, nhưng lại nở nụ cười.hắnhầu như có thể tưởng tượng đếnmộtngày kiahắnkết hôn, tất nhiên cũng là cảnh tượng lần này. Lục Tông xoa xoa đầu nàng, trong lòng có chút rầu rĩ, lồng ngực bị hai đám mềm mại đè ép, nhất thời có chút tâm viên ý mãn*.

nóichuyệnmộtlúc, nha hoàn Tạ Tinh Tinh liền tìm tới, Khương Lệnh Uyển nhìn Tạ Tinh Tinh được nha hoàn đỡđirồi, lúc này mới cong cong môi, rồi lại cúi đầu thở dài.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102